Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen II - Chương 1 - 4

SAMUEN II
(Gồm: 3614 câu lục bát)
ĐA-VÍT NGHE TIN VUA SA-UN CHẾT
CHƯƠNG 1
1. Vua Sa-un đã qua đời
Đa-vít thấy A-ma-lếch lui trở về
Ông thời đã ở thành trì
Gọi danh Xích-lắc qua đi hai ngày
2. Sang ngày thứ ba đến đây
Một người từ trại vua này Sa-un
Áo quần xé rách nát bươm
Trên mình bụi đất khắp luôn cả đầu!
Vừa tới trước Đa-vít nào
Anh xụp mình xuống đất hầu lạy ngay
3. Đa-vít liền hỏi anh đây:
Anh từ đâu đến nơi này làm chi?
Anh liền đáp trả tức thì:
Tôi đây chạy thoát trại kìa Ích diên!
4. Ông truyền có chuyện kể lên:
Anh mau đáp trả thuật liền như sau
"Dân bỏ chiến trận trốn mau
Nhiều người đã gục ngã hầu chết luôn
Cả vua Sa-un lẫn con
Gio-na-than đã chết chung hết rồi!
5. Đa-vít bảo anh những lời:
Sao anh biết vua, con thời chết luôn?
6. Anh thưa tình cờ tôi đương
Trên đồi Ghin-bô-a đang lúc này
Thấy vua Sa-un đứng ngay
Bên cây giáo của ông đây gần liền
Đồng thời xe trận, kỵ binh
Đang gần áp sát cạnh bên vua rồi
Ông quay lại sau thấy tôi
Ông liền gọi với tức thời tôi thưa:
Này tôi đang sẵn bên vua
Xin ngài cứ phán ra cho tôi này
8. Ông liền hỏi tôi là ai?
A-ma-léc thuộc hoài dân đây
9. Ông liền cất tiếng nói ngay:
Ngươi đứng bên cạnh ta nay đương thời:
Giết ta mau chóng đi thôi!
Vì ta choáng váng cả người hiện nay
Tuy sinh lực của ta đây
Vẫn còn ở chính thân này của ta."
10. Tôi đang đứng cạnh bên vua
Và đi kết liễu đúng như yêu cầu.
Vì tôi đã thấy rõ nào
Ông không thể sống ngay sau trận này!
Tôi liền tháo miện vương đây
Với vòng nơi của cánh tay vua rồi
Và đem báu vật về thôi
Để dâng lên chính ngài coi xem này.
11. Đa-vít xé áo mình ngay
Các người lân cận làm hoài như ông!
12. Họ mang tang chế khóc ròng
Mãi cho tới chiều tỏ lòng xót thương
Vua cùng Gio-na-than luôn
Tiếc thương vua với cùng chung bao người
Ích diên dân chúng dòng nòi
Đã cùng ngã gục tại nơi chiến trường
13. Đa-vít hỏi kẻ đến ông
Đem tin loan báo ông luôn điều này
Anh quê quán ở đâu đây?
Anh thưa: tôi một người nay thuộc dòng
A-ma-léc hiện ngụ luôn
Chốn nơi của chính các ông ở này.
14. Đa-vít liền bảo anh ngay
Anh không sợ dám tra tay hại ngài
Một vị được xức dầu đây
Chính Gia-vê đã chọn này tấn phong
15. Đa-vít liền gọi đến luôn
Một tôi tớ lệnh truyền xông ngay vào
Cho anh một nhát gươm đao
Thế là anh chết bổ nhào xuống ngay
16. Đa-vít bảo với lời đây:
Máu ngươi đổ xuống đầu này của ngươi
Chính miệng ngươi tố cáo rồi
Rằng tôi giết đấng Chúa thời tấn phong.
AI CA KHÓC VUA SAUN VÀ GIONATHAN
17. Đa-vít đọc bài ca thương:
Khóc luôn vua với cùng con vua này
18. Ông truyền phải dạy cho ngay
Cháu con Giu-đa qua đây mọi thời
Bài ca thương được chép rồi
Trong nơi cuốn sách của người chính công:
19. Hỡi Ích diên hãy biết luôn
Trên bao đồi núi ngươi trông rõ rồi
Những người ưu tú dòng nòi
Bỏ mình chiến trận bởi thời giáo gươm
Than ôi! bao kẻ anh hùng
Sao đây ngã gục luôn dường diễn ra?
20. Các ngươi đừng báo tin qua
Cho thành thị Gát biết là việc đây
Đừng công bố tại chính ngay
Phố phường At-cơ-lôn nay mau liền
Kẻo con gái Phi-li-tinh
Chúng đây hoan hỉ triền miên vui huề
Con gái bọn chẳng cắt bì
Vui tươi hớn hở trọn bề reo ca!
21. Với đồi núi Ghin-bô-a
Ước chi trên các ngươi kia chẳng còn
Mưa rơi sương đọng lại luôn
Chẳng còn đây những cánh đồng phì nhiêu
Bởi nơi đây thuẫn khiên nào
Của bao dũng sĩ đã hầu bỏ đi!
Thuẫn khiên vua Sa-un kìa
Chẳng thời được mỡ dầu thì bôi lên
22. Máu đào vấy kẻ hiến thân
Dính cùng mỡ béo bao quân anh hùng
Nỏ cung Gio-na-than luôn
Chẳng hề lui bước trên đường tiến đi
Kiếm cung của Sa-un kìa
Chẳng hề thấy được lui về luống công
23. Vua, Gio-na-than mến thương
Khi sống lúc chết chẳng dường chia phôi
Họ lanh hơn cắt đó rồi
Mạnh hơn chúa tể của thời sơn lâm!
24. Ích diên nữ tử vang ran
Vẳng lên tiếng khóc thương lần Sa-un
Người mặc cho các ngươi luôn
Gấm điều lộng lẫy dễ thương trên mình
Cài trên y phục ngay liền
Nữ trang vàng chói phản lên huy hoàng
25. Bởi đâu dũng sĩ ngổn ngang
Hết nào ngã gục tràn lan chiến trường
Gio-na-than bỏ mình luôn
Trên nơi đồi núi đồng nương của người!
26. Gio-na-than hỡi bạn tôi
Lòng tôi se lại nghe rồi tin anh!
Thương anh bởi đã bỏ mình
Tình anh đôi bạn diệu huyền chúng ta!
Khác nào tình thắm chan hòa
Của đôi nam nữ thiết tha diệu kỳ!
27. Vì đâu dũng sĩ nằm lì
Cớ đâu binh khí đã thì gẫy tan
IV. ĐA-VÍT LÀM VUA
1. ĐA-VÍT LÀM VUA GIU-ĐA
ĐA-VÍT ĐƯỢC XỨC DẦU TẤN PHONG
CHƯƠNG 2
1. Đa-vít thỉnh ý Gia-vê
Tôi đây có phải đến kia một thành
Xứ Giu-đa được gọi danh?
Gia-vê phán dạy rõ rành như sau:
Cứ lên trên đó lẹ mau
Đa-vít lại hỏi nơi đâu thưa Ngài?
Gia-vê lại dạy ông lời:
Khép-rôn thành thị cứ thời đi lên!
2. Đa-vít vội vã đi liền
Cùng hai bà vợ có tên gọi là
A-khi-nô-am một bà
Người Git-rơ-en dòng nhà họ đây
A-gi-ga-gin bà hai
Vợ ông Na-ban dòng này Các-men
3. Với cùng bộ hạ đi kèm
Ông đem lên cả tại miền Khép-rôn
Họ đi cùng vợ các con
Lên đây cư ngụ tại luôn chốn này
4. Người Giu-đa kéo đến đây
Họ đem dầu sức họp này tấn phong
Cho Đa-vít trở nên luôn
Làm vua cai trị tông dòng Giu-đa.
VUA ĐA-VÍT SAI SỨ GIẢ ĐI GIA-VÉT
Người ta báo Đa-vít là
Người Gia-vét xứ Ga-la-át này
Đã chôn cất Sa-un đây
Mồ yên mả đẹp trong ngày diễn ra
5. Đa-vít sai sứ giả qua
Người Gia-vét xứ Ga-la-át này
Mở lời cầu chúc nói ngay
Xin Gia-vê chúc phước đây các người
Các người làm việc nghĩa rồi
Cất chôn vua Chúa qua đời hẳn hoi
6. Bây giờ xin Chúa cấp thời
Lấy nhân nghĩa tín thành hồi báo ơn
Cả ta nữa cũng xử luôn
Với lòng từ hậu khoan dung các người
Vì chư ngươi đã làm rồi
Việc làm lành tốt cho thời Sa-un
7. Giờ đây các người ở luôn
Cho đầy nghị lực và trong can trường
Vì vua chúng ta chẳng còn
Còn tôi nhà Giu-đa luôn xức dầu
Tấn phong lên đứng làm đầu
Trở thành vua của chính nào họ đây
ÁP-NE-TÔN ÍT-BÔ-SÉT LÀM VUA ÍCH DIÊN
8. Áp-nê con của Nê này
Tướng chỉ huy quân của ngài Sa-un
Đưa Ít-bô-sét là con
Của vua Sa-un lên đường qua ngay
Ma-kha-na-gim nơi đây
Để hầu lãnh đạo quân cai miền này
9. Ông tôn Ít-bô-sét ngay
Tại Gia-la-át: Vua đây các miền
A-su-ri, Gít-rơ-en
Ép-ra-im, Ben-gia-min với cùng
Toàn thể dân Ích diên luôn
Phải nhìn Ít-bô-sét tân vương quyền
10. Tướng Ít-bô-sét tráng niên
Khi bốn mươi tuổi Ích diên trị vì
Hai năm quản trị trọn bề
Đa-vít cai quản dòng kìa Giu-đa
11. Trong vòng thời hạn trải qua
Tại Khép-rôn bảy năm đà triền miên
Với cùng sáu tháng tiếp liền
Đó là ngày tháng cầm quyền Giu-đa.
GIU-ĐA VÀ ÍCH DIÊN LÂM CHIẾN
12. Áp-nê con cái ông Nê
Ít-bô-sét bộ hạ kìa xuất chinh
Từ nơi Ma-kha-na-gim
Tiến về ngay tới chốn miền Ghíp-ôn
13. Ông Giô-áp chính là con
Bà Xơ-ru-gia cùng luôn những người
Của vua Đa-vít bày tôi
Ra quân từ phía gọi rồi Khép-rôn
Hai bên đụng độ nhau luôn
Tại nơi bờ hồ Khép-rôn nơi này
Mỗi bên cầm cự vững đây
Ở từng bên hiện diện ngay của mình
14. Áp-nê bảo Giô-áp liền
Hãy cho trai tráng đứng lên đầu này
Ở ngay trước chúng ta đây
Giô-áp truyền chúng đứng ngay lên nào
15. Họ liền đi qua sang mau
Cho ngươi ta đếm đủ hầu mười hai
Người Ben-gia-min thuộc này
Vua Ít-bô-sét con Ngài Sa-un
Rồi bề tôi Đa-vít luôn
Cũng đây con số đếm cùng mười hai
16. Mỗi người túm lấy liền ngay
Đầu đối thủ của mình đây mau rồi
Lấy gươm đâm cạnh sườn người
Cả hai ngã gục tức thời diễn ra
Người ta gọi chốn này là
Thửa vườn đá tảng ở kìa Ghíp-ôn
17. Ngay hôm ấy cuộc chiến luôn
Thật là ác liệt giữa cùng đôi bên
Áp-nê và người Ích diên
Bày tôi Đa-vít đã nghiền nát luôn
18. Tại đây có ba người con
Bà Xơ-cu-gia gọi thường tên đây
Giô-áp và A-vi-sai
Cùng ông A-xa-hen này mang danh
A-xa-hen có đôi chân
Rất lẹ giống sơn dương trên nương đồng
19. A-xa-hen đuổi theo luôn
Áp-nê một mạch ông không rẽ này
21. Áp-nê liền bảo anh lời
Anh qua phải trái tức thời mau lên
Túm ngay một tớ tôi liên
Lột luôn áo nó khỏi mình lấy đi
Nhưng A-xa-hen chẳng nghe
Không ngừng cứ đuổi theo kề sau ông
22. Áp-nê bảo lần nữa luôn
Anh đi đàng khác chớ lần theo tôi
Kẻo tôi quật anh xuống rồi
Còn nhìn Giô-áp, anh người cách sao?
23. A-xa-hen chẳng ngừng đâu
Áp-nê lấy giáo phóng mau giữa người
Bị xuyên qua bụng chết tươi
Mọi người tới chỗ này rồi ngừng ngay
24. Giô-áp và A-vi-sai
Cứ theo đuổi Áp-nê đây không ngừng
Mãi khi mặt trời lặn luôn
Tới đồi Am-ma phía đông nối dài
Gọi tên Ghi-ác danh này
Trên đường đến sa mạc này Ghíp-ôn
25. Cháu con Ben-gia-min luôn
Tập trung lại phía sau cùng Ap-nê
Hợp thành một khối đông kìa
Đóng quân trên đỉnh đồi thì diễn ra
26. Ap- nê bảo Giô-áp là
Sao ông cứ để gươm đà giết nhau?
Ông không biết cuối cùng nào
Chỉ là cay đắng ra sau diễn bày
Bao giờ mới bảo quân đây
Ngừng thôi đuổi bắt săn này anh em?
27. Giô-áp đáp trả ngay liền
Gia-vê hằng sống ông nên nói lời
Kẻo cho tới sáng đến nơi
Quân binh mới hết tức thời đuổi nhau
28. Giô-áp thúc tù và mau
Mọi quân binh đứng lại nào hết ngay
Thôi đuổi Ích diên dân này
Không còn giao chiến nữa nay đều ngừng
29. Ap-nê cùng bộ hạ ông
Đi trong hoang địa suốt luôn đêm dài
Rồi sang sông Gíoc-đan này
Xuyên qua vùng Bít-rôn đây diễn liền
Tới ngay Ma-kha-na-gim
Dừng chân ở lại đóng binh an vì
30. Giô-áp đuổi theo Ap-nê
Tập trung tòan thể quân về tại đây
Số bề tôi Đa-vít này
Kiểm kê thì thiếu mất ngay mười người
Là hàng binh lính tức thời
Và A-xa-hen chết rồi nơi kia
31. Bày tôi vua Đa-vít đi
Loại trừ con cháu Ben-gia-min rồi
Ba trăm sáu chục con người
Quân của tướng Áp-nê toi mạng liền
32. Người ta đem A-xa-hen
Đi chôn cất ở mộ phần cha ông
Tại Bê-lem chốn bản thôn
Giô-áp cùng bộ hạ ông đi hoài
Suốt đêm cho tới sáng ngày
Mới về tới chốn nơi này khép-rôn
CHƯƠNG 3
1. Chiến tranh giữa nhà Sa-un
Và nhà Đa-vít cứ luôn kéo dài
Vua Đa-vít cứ mỗi ngày
Uy quyền thêm mạnh mẽ hoài thêm lên
Còn nhà Sa-un tiếp liền
Mỗi ngày cứ trở thành nên yếu dần!
CÁC CON ĐAVÍT SINH TẠI KHÉP-RÔN
2. Tại Khép-rôn các vợ sanh
Cho dòng Đa-vít nội ngành cháu con
Con đầu lòng gọi Am-nôn
Do bà A-khi-nô-am là người:
Gít-rơ-en giống dòng nòi
Đã chung sống kết duyên đời với vua.
3. Thứ hai Ki-láp sinh do
Bà Ga-gi-ga-gim xưa một thời
Vợ ông Na-ban qua đời
Thuộc nơi quê quán ở ngoài Các-men
Thứ ba Áp-sa-lôn liền
Do bà Ma-a-kha sinh ra này
Là ái nữ của Tan-mai
Làm vua xứ Gơ-sua ngay miền kìa
4. Thứ tư A-đô-ni-gia
Do bà Khác-ghít đã thì sinh ra
Con thứ năm: Sơ-pha-gia
Do bà A-vi-tan đà sản sanh
5. Thứ sáu là Gít-rơ-am
Do bà Éc-la đã sanh ra này
Đó là chính các con trai
Vua Đa-vít sản sinh hoài Khép-rôn
ÁP-NE ĐOẠN GIAO VỚI VUA ÍT-BÔSÉT
6. Trong khi chinh chiến diễn luôn
Giữa nhà Đa-vít với dòng Sa-un
Áp-nê cũng có ở trong
Dòng nhà Sa-un hiện đương lúc này
7. Vua Sa-un trước có ngay
Tì thiếp Rít-pa con ngài Ai-gia
Vua Ít-bò-sết nói là:
Áp-nê sao dám đi qua lại rồi
Với nàng tì thiếp là người
Của cha tôi đã sống đôi với nàng?
8. Áp-nê nổi giận nói rằng:
Tôi há đầu chó tông đàng Giu-đa?
Tôi luôn nhân nghĩa xử mà
Với nhà Sa-un cha già của ông
Với cùng anh em ông luôn
Cùng nào nhân ngãi của dòng ông đây
Không để ông phải ra tay
Của vua Đa-vít diệt ngay loại rồi
Hôm nay ông lại hạch tôi
Về ngay câu chuyện một người nữ kia
9. Xin Thiên Chúa phạt Áp-ne
Thế này và hơn thế kìa diễn ngay
Nếu tôi đã chẳng làm đây
Cho Đa-vít điều Chúa nay thề bồi
10. Cất vương quyền khỏi dòng nòi
Nhà Sa-un lập lên ngôi tiếp liền
Đa-vít trên nhà Ích diên
Và trên dòng tộc lưu truyền Giu-đa
Kể từ Đan tiếp nối ra
Cho đến Bơ-e Se-va chốn này
11. Ít-bô-sét chẳng đáp ngay
Vì vua sợ Áp-ne đây tức thì
ÁP-NE ĐIỀU ĐÌNH VỚI VUA ĐA-VÍT
12. Áp-ne sai sứ giả đi
Đến thưa vua Đa-vít kia lời này:
"Đất đai thuộc của ai đây?
Xin vua giao ước tôi nay giúp ngài
Làm cho toàn Ích diên này
Hướng quay thuộc hẳn ngài đây mau rồi!"
13. Vua Đa-vít nói tốt thôi
Tôi đây giao ước tức thời với ông
Xin ông một việc này luôn
Đến nơi yết kiến ông không quên rằng
Phải đem theo đến trên đàng
Con vua Sa-un gọi nàng Mi-khan
14. Vua Đa-vít phái người sang
Nói vua Ít-bô-sét rằng như sau:
"Hãy đem trả lại tôi mau
Cô nàng Mi-khan xưa nào chung chăn
Người tôi trao nộp một trăm
Bao qui đầu của nơi dân địch thù
Người Phi-li-tinh để vua
Cho tôi kết bạn với cô xưa rồi!
15. Vua Ít-bô-sét sai người
Đến nhà chồng của nàng thời hiện nay
Pan-tiên con của ngài:
La-gít đem nàng trở hồi về luôn
16. Chồng nàng đã theo khóc ròng
Tới Ba-khu-rim chốn vùng nơi đây
Áp-ne bảo ông về ngay
Và ông đã giã từ quay trở về!
17. Áp-ne ngỏ lời tức thì
Với chư kỳ mục của kìa Ích diên:
"Đã từ lâu trước anh em
Ước ao ông Đa-vít làm vua đây
18. Vậy giờ hãy chịu nhận này
Vì Gia-vê đã phán ngay những lời:
Ta dùng Đa-vít tớ tôi
Để đem dân Ta khỏi nơi kẻ thù
Người Phi-li-tinh gầm gừ
Và luôn khỏi mọi địch thù chúng đây.
19. Áp-ne cũng nói cho ngay
Người Ben-gia-min nghe này rõ luôn
Đoạn ông đi đến Khép-rôn
Hầu thưa Đa-vít thấu tường hết ngay
Mọi điều về Ích diên này
Và toàn Ben-gia-min đây tốt lành!
20. Áp-nê đi đến nơi nhanh
Đồng hành hai chục gia nhân lên đàng
Đến cùng Đa-vít hiện đương
Quản cai đất nước tại vùng Khép-rôn
Vua Đa-vít đãi tiệc luôn
Cho ông Ap-ne với chung mọi người
21. Đoạn Áp-ne nói vua lời:
Tôi xin thâu họp dòng nòi Ích diên
Qui về chúa thượng tôi liền
Họ đi giao ước triền miên ngài rồi
Ngài làm vua hết thảy thôi
Như lòng ngài ước muốn thời diễn ra
Rồi Đa-vít đã tiễn đưa
Áp-nê thượng lộ thực là bình an.
ÁP-NE BỊ SÁT HẠI
22. Bấy giờ tôi tớ vua đang
Với cùng Giô-áp hành quân tiến về
Với bao chiến phẩm tràn trề
Áp-ne từ giã khỏi kìa Khép-rôn
Vua Đa-vít đã tiễn chơn
Bình an cầu phúc cho ông mọi bề
23. Giô-áp binh lính trở về
Người ta tin báo ông thì việc đây:
Áp-ne con cụ Nê này
Đến vua Đa-vít và nay trở về
Nhà vua đã tiễn ông đi
Trên đường cầu chúc mọi bề bình an
24. Giô-áp đến nói vua rằng:
Ngài làm gì thế để chàng Áp-ne
Đã đi đến gặp ngài kìa
Và ngài đã tiễn hắn về bình an.
25. Ngài thừa biết hắn mọi đàng
Là con cụ Nê, hắn đang thăm dò
Đường đi nước bước của vua
Để hầu biết được vua qua việc làm!
26. Giô-áp bỏ vua ra nhanh
Sai người mời Áp-ne lần trở lui
Tới hồ nước Xi-ra rồi
Vua Đa-vít chẳng có thời biết luôn.
27. Áp-ne lui tới Khép-rôn
Giô-áp kéo Áp-ne trong cửa thành
Giả đây trò chuyện thân tình
Tay cầm ngay giáo đâm liền chết tươi
Hầu đòi nợ máu đến bồi
Cho A-xa-hên chính người em ông!
28. Đa-vít biết chuyện, nói luôn:
Ta và vương quốv ta, cùng vô can!
Trước nhan Thiên Chúa quyền năng
Máu đào Áp-nê tông đàng con Nê
29. Máu này sẽ đổ xuống kìa
Trên đầu Giô-áp tràn trề dòng cha.
Ước gì Giô-áp cả nhà
Chẳng bao giờ hết người đà mắc vô
Bệnh phung, bệnh đậu đến cho
Người thời bại xuội trải qua ở đời
Người thời gươm chém ngã rồi
Kẻ thời thiếu bánh để nuôi hàng ngày!
30. Giô-áp và A-vi-sai
Anh em giết Áp-ne ngay tức thì
Bởi Áp-ne đã giết đi
Em A-xa-hên trận kìa Ghíp-ôn
31. Vua Đa-vít nói với luôn
Giô-áp, quân lính cạnh ông nơi này
Hãy đi xé áo mình ngay
Quấn vải thô, cử hành ngày lễ tang
Cho ông Áp-ne trọn toàn
Vua Đa-vít theo linh sàng Áp-ne
32. Người ta mai táng yên bề
Cho Áp-ne ở tại kìa Khép-rôn
Đa-vít cất tiếng khóc luôn
Ở nơi phần mộ cất chôn ông rồi
Với cùng toàn thể mọi người
Đều òa lên khóc đồng thời với vua.
33. Rồi vua cất xướng bài ca
Khóc thương Áp-ne để mà tế ông:
Phải chăng Áp-ne cũng đồng
Chết theo cái chết của phường dại điên?
34. Hỡi ông tay chẳng trói liền
Chân không bị xích và xiềng lại đâu!
Như người gục ngã ra nào
Trước quân gian ác ông hầu nằm ra
Toàn dân đây thấy rõ là
Mến thương ông lắm khóc hòa vang ran
35. Đoạn dân đã đến tiến dâng
Cho vua Đa-vít thức ăn ép ngài
Dùng đôi chút khi ban ngày
Nhưng vua Đa-vít nói ngay lời là:
"Xin Thiên Chúa xử phạt ta
Thế này cùng với thêm ra hơn kìa
Trước khi mặt trời lặn đi
Nếu ta nếm bánh, thứ chi vào lòng
36. Toàn dân khâm phục am tường
Lấy làm đẹp mắt mọi đàng theo vua
Mọi người ngày ấy hiểu là
Không do lệnh của vua ra hại người:
Áp-ne con cụ Nê rồi
Người ta đã giết ông thời chết đây.
38. Vua nói với triều thần ngay:
"Các ngươi biết chứ hôm nay quả thời
Một vương tướng, vĩ nhân rồi
Đã thời ngã gục, giữa nòi Ích diên?
39. Còn ta nay thấy rõ liền
Ta đành thúc thủ mặc nhiên xức dầu
Quản cai Ích diên dòng trào
Các con Xơ-ru-gia hầu chống ta
Xin Gia-vê chớ dung tha
Trả cho chúng xứng với đà ác gian!
VUA ÍT-BÔSÉT BỊ GIẾT
CHƯƠNG 4
1. Khi con Sa-un nhận tin
Áp-nê bị giết ở miền Khép-rôn
Ông liền bủn rủn tay chơn
Và toàn thể Ích diên chung kinh hồn!
2. Người con trai của Sa-un
Có hai tướng cướp kêu luôn tên này:
Ba-na-a, Re-kháp đây
Chúng là con cái của ngài Rim-môn
Thuộc thành Bơ-ê-rốt luôn
Tộc chi Ben-gia-min tông dòng nòi
3. Người Bơ-ê-rốt trốn rồi
Đến Ghít-ta-gin tức thời ngụ đây
Thành nên ngoại kiều nơi này
Mãi cho tới đến ngày nay vẫn còn.
4. Giô-na-than chính là con
Của vua Sa-un tông dòng vua cha
Ông thời đã hạ sinh ra
Một em trai bị bại kìa hai chân
Khi lên năm tuổi xẩy lần
Có người từ Gít-rơ-en báo về
Vua, Giô-na-than chết kìa
Vú nuôi bồng bé trốn thì ngã em
Nên em bé bị què liền
Mơ-phi-bô-sét là tên em kìa
5. Các con Rim-môn đây là
Rê-kháp với Ba-a-na hai người
Cùng nhau đi đến tận nơi
Đền vua trong lúc tiết thời nóng nung
Vua Ít-bô-sét hiện đương
Khi giờ trưa nghỉ giấc nồng thiếp đi.
6. Chúng vào giả xúc lúa mì
Đâm vua một nhát tức thì chết ngay
Rồi anh em vội biến bay
Ra mau khỏi đền này trốn luôn.
7. Vào phòng vua ngủ trên giường
Chúng đâm một lát, cắt luôn chiếc đầu
Vội vàng xách chạy đi mau
Suốt đêm chạy trốn theo vào hoang giao
8. Chúng đem đầu đến dâng trao
Vua Đa-vít hiện ở nào Khép-rôn
Và thưa cùng với vua luôn:
"Này đầu Ít-bô-sét dòng Sa-un
Địch thù của ngài hiện đương
Muốn tìm hết cách để mong diệt ngài
Hôm nay Thiên Chúa oán thay
Trả thù Sa-un với đây dòng nòi
9. Vua Đa-vít đáp lại lời:
Chọn anh em cháu con thời Rim-môn
Tộc Bơ-ê-rốt, nói luôn:
"Gia-vê hằng sống Đấng thương ta này
Giựt ta ra khỏi đắng cay
Của bao nhiêu nỗi khốn thay ở đời.
10. Kẻ đem tin báo những lời:
Vua Sa-un đã chết rồi tưởng đây.
Mình là sứ giả đến này
Đem tin mừng đến ta ngay ai ngờ
Chính ta túm nó diệt tru
Ở nơi Xích-lắc thành trì diễn luôn
Đúng ra ta phải thưởng công
Vì đem tin tới ta mừng vui hơn.
11. Huống chi những đứa ác ôn!
Giết người chính trực trong luôn nhà người
Ngay trên giường hiện nghỉ ngơi
Vậy ta lại chẳng hạch đòi tội sao?
Về máu tay các ngươi nào
Diệt tru các ngươi khỏi hầu đất nơi
12. Đa-vít ra lệnh bày tôi
Giệt tru chặt tay chân rồi treo luôn
Nơi ao nước tại Khép-rôn
Còn đầu Ít-bô-sét chôn với cùng
Mộ phần tướng Áp-nê luôn
Tại nơi thành thị Khép-rôn chốn này

Không có nhận xét nào: