Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen I - Chương 21 - 24

CHƯƠNG 21
1. Đa-vít đứng dậy đi liền
Gio-na-than trở về lên thành mình
ĐAVÍT DỪNG LẠI Ở NỐP
2. Đa-vít vừa tới Nốp thành
A-khi-mê-lếch đến gần gặp ngay
Ông là tư tế hiện nay
Đón chào Đa-vít với đầy sợ run
A-khi-mê-lếch hỏi luôn:
"Sao ông đến một mình trong nơi này?
3. Đa-vít đáp trả lời thày:
Vua trao nhiệm vụ, dặn ngay lời rằng:
Đừng cho ai biết việc làm
Còn ba đày tớ, tôi hằng dặn đi:
Tới nơi này hoặc chỗ kia
Sẵn sàng đâu đó đã thì xong xuôi
4. Bây giờ thầy sẵn gì rồi
Cho tôi năm bánh hoặc thời thứ chi?
5. Thày tư tế đáp tức thì
Tôi không sẵn bánh thường kia để dùng
Chỉ có bánh thánh hiến luôn
Miễn ông kiêng cử sống chung đàn bà.
6. Đa-vít đáp trả thày là:
Chúng tôi bị cấm nhưng xưa mỗi lần
Ra trận trai tráng cũng hằng
Phải gìn giữ thể xác cần thánh thiêng
Đây là chuyến đến thông thường
Hôm nay họ đã giữ dường thánh luôn
7. Bấy giờ tư tế trao ông
Của thánh bởi chẳng gì hơn thứ này.
Bánh đặt trước nhan Chúa đây
Người ta chỉ lấy khi thay đặt vào
Bánh mới còn nóng hổi nào
Trong ngày đem bánh đến hầu đổi thay.
8. Cùng nơi đây chính hôm nay
Có người tôi tớ của ngài Sa-un
Bị cầm giữ trước ngay luôn
Nhan Gia-vê Thiên Chúa trong nơi này
Mang tên Đô-ếch gọi đây
Là người hiện sống lâu đài Ê-dôm
Có uy thế trước Sa-un
Đứng đầu cả đám mục đồng nhà vua.
9. Đa-vít nói với thày là
Thày đây có giáo gươm đà sẵn không?
Tôi không mang cạnh giáo gươm
Cũng như vũ khí gì luôn, vội vàng.
10. Thày tư tế đáp lại rằng
Thanh gươm Gồ-li-át đang giữ cầm
Xưa ông đã hạ địch quân
Tại thung lũng ngập sến lần diễn ra
Hiện đang để ở trong nhà
Phủ che chiếc áo choàng đà trên gươm
Đặt sau chiếc Ê-phốt luôn
Nếu ông muốn, cứ lấy dùng đi thôi
Vì đây không có gì rồi
Ngoại trừ vũ khí ấy nơi chốn này
Đa-vít đáp trả lời thày
Thanh gươm duy nhất xin ngài trao tôi."
ĐA-VÍT TỚI PHI-LI-TINH
11. Đa-vít lên đường tức thời
Hôm nay chạy trốn xa rời Sa-un
Ông đến với A-khít luôn
Là vua thành Gát hiện đương trị vì
12. Tiền thân của A-khít kìa
Thưa vua: Đa-vít chẳng thì có sao!
Người ta chẳng hát múa nào
Mừng cho ông đã ca mau lời rằng
"Vua Sa-un hạ một ngàn
Còn Đa-vít diệt được hàng vạn quân
13. Đa-vít suy nghĩ sợ lần
Trước nhan A-khít vua thành Gát đây
14. Ông vờ điên dại ra này
Viết ra nguệch ngoạc trên ngay cửa thành
Để cho nước dãi chảy lần
Cả trên râu, ngực lan tràn bẩn ơi!
15. Vua A-khít bảo bày tôi
Các ngươi thấy nó rõ rồi khùng điên!
Sao đưa lại để ta xem
Tên điên dại đã trở nên phiền hà!
16. Ta đâu thiếu kẻ điên kìa
Ngươi còn đem nó đến thì bên ta?
Tên này mà lại vào nhà
Của ta tại chốn này ha được kìa?
3. ĐA-VÍT CẦM ĐẦU BỌN THỦ HẠ
ĐA-VÍT BẮT BUỘC LANG THANG
CHƯƠNG 22
1. Đa-vít bỏ đó trẩy đi
Vào hang A-đu-lam kìa ẩn thân
Các anh với cả nhà lần
Nghe tin cũng xuống ở gần bên ông
2. Bao người cùng khốn, nợ luôn
Hay là bất mãn tìm đường đến đây
Mọi người ở quanh ông này
Khiến ông thành thủ lãnh bày anh em
Khoảng chừng bốn trăm thường xuyên
Vây quanh xum họp ở liền với ông.
3. Từ đây đi Mít-pê luôn
Thuộc miền Mô-áp ở trong chốn này
Ông xin vua Mô-áp ngay:
Xin cho cha mẹ sang đây tới thời
Biết rằng Chúa muốn cho tôi
Phải làm việc gì theo Ngài muốn đây."
4. Ông đưa họ đến tới ngay
Trước vua Mô-áp tìm ngài chuẩn ban
Họ ở với vua thời gian
Ông Đa-vít ẩn náu đang lúc này
5. Sứ ngôn Gát bảo ông ngay
Ông đừng ở lại đây hoài ẩn thân
Hãy đi đến Giu-đa liền
Ông đi đến Kha-rét miền rừng hoang.
CÁC TƯ TẾ THÀNH NỐP BỊ TÀN SÁT
6. Vua Sa-un được tin loan
Người ta thấy Đa-vít đang với cùng
Các người đi cạnh bên ông
Đang khi vua ngự nơi vùng Ghíp-a
Dưới cây ngự liễu diễn ra
Tại nơi cao với giáo đà cầm tay
Có toàn thể triều thần đây
Hiện đang đứng đó cạnh này bên vua.
7. Vua nói với triều thần là:
Nghe đây hỡi người Ben-gia-min này
Phải chăng con Giê-sê đây
Sẽ cho các ngươi hết ngay cánh đồng
Với cùng các vườn nho luôn
Đặt chư ngươi chỉ huy thường xuyên ngay
Coi ngàn binh lính nơi này
Hay trăm quân sĩ từng bày phải không?
8. Sao chư ngài chước mưu luôn
Tìm đường chống lại luôn dường ta đây
Chẳng ai tiết lộ ta ngay
Khi con ta ước giao này với con:
Của Giê-sê diễn ra luôn
Chẳng ai trong các ngươi buồn đau đây!
Và đi tiết lộ ta ngay
Để hầu biết con ta nay xúi bày
Tớ tôi chống lại ta này
Hầu làm mưu kế ra ngay tức thì.
9. Đô-ếch người Ê-đôm kia
Đừng bên cạnh triều thần kề Sa-un
Cất lời lên nói ra luôn
Tôi đây đã thấy con dòng Giê-sê
Đã đi đến nơi gặp kìa:
A-khi-mê-lếch con A-khi-túp rồi
10. Tư tế này thỉnh Chúa Trời
Giúp cho nó biết ý Ngài muốn sao
Trao lương thực giúp nó mau
Lấy gươm Gồ-li-át nào ngày xưa
Tên Phi-li-tinh bị thua
Để trao Đa-vít bấy giờ ra đi
11. Vua sai đòi tư tế kìa
Con A-khi-túp ngay thì đến đây
Cả nhà cha ông nữa này
Đang là tư tế ở ngay Nốp rồi
Trọn toàn theo lệnh vua đòi
Mọi người tất cả tức thời đến vua.
12. Vua Sa-un nói ra là:
Hỡi con A-khi-túp đà nghe đây
A-khi-túp đã thưa ngay
Muôn tâu thánh thượng tôi này xin nghe
13. Vua liền nói với ông kìa:
Sao ngươi với Đa-vít thì chống tao?
Ngươi trao bánh với gươm đao
Lại xin ý Chúa giúp hầu nó ngay
Khiến nó nổi lên bẫy gài
Hại ta trong chính hôm nay tức thời!
14. A-khi-mê-lếch trả lời
Triều thần của ông có ai sánh tày
Đa-vít con rể của ngài?
Là người tướng lãnh đại tài cận bên
Cả triều đình kính nể liền
Ai so sánh được chính mình ông đây?
15. Phải chăng hôm nay tôi này
Mới xin ý Chúa cho ngay rể ngài?
Tôi không làm chính việc đây
Xin vua đừng buộc tội nay vào rồi
Cho toàn thể nhà cha tôi
Vì tôi tớ chính của ngài đã không
Hiểu am một việc gì luôn
Từ lớn nhỏ chuyện đang dường diễn đây
16. Vua Sa-un cất nói ngay:
A-khi-mê-lếch người nay án tòa
Nó đây phải chết cả nhà
Cha ngươi cũng thế chẳng qua được rồi!
17. Vua bảo thị vệ đương thời
Hiện đang đứng ở quanh người Sa-un
Hãy mau quay lại ngay luôn
Giết bao tư tế phục tùng Gia-vê
Vì chúng đã tiếp tay kìa
Cho ngay Đa-vít rể thì của ta
Chúng biết nó trốn đi xa
Nhưng thời chẳng báo cho ta biết đường
Các triều thần chẳng muốn luôn
Diệt tư tế của Chúa dường diễn ra.
18. Vua liền bảo Đô-ếch là:
Diệt tru tư tế cho ta mau này
Đô-ếch người Ê-đôm đây
Chính ông đã giết liền ngay các thày
Ngay hôm ấy hắn xử này:
Tám mươi lăm người hiện nay đang thời
Mang Ê-phốt bằng vải gai
Ở trên mình của mỗi người này luôn
19. Thành Nốp tư tế ẩn nương
Vua dùng gươm diệt hết trơn mọi người
Nam nhân nữ giới đồng thời
Thiếu niên, con nít trong nôi chẳng từ
Rồi ra hết thảy chiên lừa
Mọi loài súc vât diệt tru hết rồi
20. Duy thời chỉ có một người
Con A-khi-ma-lếch thời thoát đây
Là cháu A-khi-túp này
Mang danh Ép-gia-tha may sót còn
Ông này cố chạy theo luôn
Hướng về Đa-vít tìm đường thoát thân
21. Ép-gia-tha đã báo loan
Cho ông Đa-vít thấy rằng Sa-un
Lệnh truyền giết các thày luôn
Là tư tế của Chúa trong miền này.
22. Ông bảo Ép-gia-tha ngay
Hôm nay ta biết rõ đây bởi vì
Đô-ếch người Ê-đôm kia
Có luôn tại đó, hắn thì báo vua
Quả tôi là chính nguyên do
Khiến nhà cha ông trải qua rủi này.
23. Thôi ông cứ ở lại đây
Chớ đừng sợ nữa, có ai hại người
Chính là hai mạng của tôi
Bên tôi ông sẽ được vui an toàn.
ĐA-VÍT TẠI CƠI-LA
CHƯƠNG 23
1. Người ta báo Đa-vít rằng:
"Quân Phi-li-tinh hiện đang tràn vào
Đánh thành Cơi-la tiến mau
Cướp bao thóc lúa đương nào trong sân"
2. Đa-vít thỉnh ý Chúa rằng:
Tôi đây tiến đánh chúng lần được chăng?
Gia-vê phán dạy ông rằng:
"Hãy đi đánh chúng cứu dân nơi này!"
3. Những người theo ông nói ngay
"Tại nơi Giu-đa ta đây khiếp ngời
Huống chi đến Cơi-la nơi
Phi-li-tinh trận chiến thời diễn kia!
4. Đa-vít lại thỉnh Gia-vê
Và Ngài đáp lại cho thì như sau:
"Cơi-la thời hãy đến mau
Vì Ta sắp sửa nộp vào tay ngươi."
5. Đa-vít cùng với mọi người
Đi Cơi-la để cấp thời tấn công
Quân Phi-li-tinh đây luôn
Dẫn bày súc vật chúng dường đi ngay
Đánh cho một trận tan thây
Và ông cứu được thành này thoát luôn
6. Khi Ép-gia-tha con ông
A-khi-mê-lếch trốn dường tới đây
Đa-vít lúc ấy ở ngay
Cơi-la chính thị thành này diễn ra
Bấy giờ ông Ép-gia-tha
Tay Cầm Ê-phốt dần dà tới nơi
7. Người ta báo tin vua rồi
Cơ-la Đa-vít đã thời đến đây
Vua Sa-un nói lên ngay
Gia-vê Ngài nộp vào tay ta rồi
Vì y tự nhốt mình thôi
Thành kia cửa đóng then gài vào luôn!
8. Vua triệu tập toàn thể dân
Để xung vào trận, xuống thành Cơi-la
Vậy luôn tất cả trọn nhà
Với cùng bộ hạ của Đa-vít này
9. Đa-vít biết vua đương bày
Mưu gian ám hại ông đây rõ là
Ông liền bảo Ép-gia-tha
Hãy đem Ê-phốt cho Đa-vít rồi.
10. Đa-vít thưa Chúa những lời
"Lạy Gia-vê Chúa dòng nòi Ích diên
Tớ tôi Ngài nghe nói liền
Vua Sa-un hiện muốn tìm cách sao
Cơi-la tiến đến diệt tiêu
Hủy thành vì cớ tôi hầu ở đây
11. Gia-vê liền bảo tôi ngay
Liệu vua có xuống nơi này Cơi-la?
Như tôi nghe những tin kia?
Gia-vê bảo nó sẽ thì xuống đây.
12. Đa-vít còn hỏi lại Ngài:
Thân hào thành có người này nộp tôi?
Cùng bao người hiện đương thời
Theo tôi bên cạnh này rồi trao vua?
Gia-vê liền phán bảo là:
Chúng đây sẽ nộp trao Sa-un này.
13. Đa-vít cùng cả tôi bày
Dân chừng sáu trăm người đây một lòng
Cơi-la ra khỏi chạy luôn
Lang thang khắp chốn ngày trường diễn ra!
Tin này lại đến với vua:
Đa-vít trốn khỏi Cơi-la thành này
Vua Sa-un được tin đây
Nên ông ngừng xuất trận ngay tức thời!
ĐA-VÍT VÀO BƯNG BIỀN
14. Đa-vít lưu lại tại nơi
Hoang rừng sa mạc núi đồi Đíp đây
Sa-un tìm kiếm mọi ngày
Nhưng Gia-vê chẳng trao tay vua rồi
15. Đa-vít nhìn thấy luôn thôi
Sa-un xuất trận khắp nơi kiếm lùng
Để hầu hại mạng của ông
Lúc này ông ở trong vùng Đíp đây
Tại Khoóc-sa, sa mạc này
Hầu tránh gặp mặt của ngài Sa-un
16. Gio-na-tha đã lên đường
Kiếm tìm Đa-vít khắp vùng Khoóc-sa
Để hầu khích lệ bạn kìa
Tin vào ơn Chúa mọi bề kiên tâm
17. Ông nói với Đa-vít rằng:
Anh đừng có sợ vì bàn tay đây
Sa-un cha của tôi này
Chẳng nào có thể hại ngay anh kìa
Chính anh đây mới sẽ là
Vị vua của giống nòi nhà Ích diên
Còn tôi phụ tá cạnh bên
Cha tôi cũng biết được nên mọi điều
18. Cả hai ta lập ước giao
Trước nhan Thiên chúa Ngài hầu nhìn coi
Rồi Đa-vít ở tại nơi
Khoóc-sa, Gio-na-than lui về nhà.
ĐA-VÍT THOÁT TAY VUA SA-UN
19. Dân Díp lên tại Ghíp-a
Thưa vua Sa-un biết là việc đây
Đa-vít đương ẩn nơi này
Trên nơi đỉnh núi kéo dài Khoóc-sa
Ở trên đồi Kha-khi-la
Phía nam hoang địa diễn ra nơi này!
20. Bây giờ tâu đức vua đây:
Khi nào ngài muốn xuống ngay tùy ngài
Phần chúng tôi nộp hắn này
Vào tay của đức vua nay sẵn sàng
21. Vua Sa-un nói lên rằng:
"Xin Gia-vê Chúa phước ân các người
Bởi hằng thương xót sẵn rồi
Để hầu nhớ đến ta thôi lúc này.
22. Các ngươi hãy trở về ngay
Diều tra kỹ lưỡng biết hay cách nào
Ai nhìn thấy nó ở đâu
Nơi nào nó đến, chân hầu đặt lên
Vì người ta nói ra liền
Nó đây xảo quyệt triền miên dối lừa!
23. Hãy nhìn xem thật kỹ kìa
Các ngươi kín đáo nó thì ẩn nương
Rồi mau trở lại ta luôn
Mọi điều chắc chắn nắm dường trong tay
Ta cùng các ngươi đến ngay
Nếu nó ở chính xứ đây ta truyền
Đi truy nã khắp mọi miền
Các thị tộc Giu-đa liền khắp nơi
24. Họ lên đường tìm Díp rồi
Trước luôn vua cũng đồng thời tới đây.
Đa-vít, bộ hạ ở ngay
Nơi sa mạc Ma-ôn nay ẩn mình
Trong thung lũng phía nam miền
Nơi hoang địa hiện yên bình ẩn thân.
25. Vua Sa-un với đạo quân
Cùng đi lùng bắt diễn lần ra ngay
Người ta cho Đa-vít hay
Ông đi xuống tảng đá này Ma-ôn
Sa-un biết đuổi theo luôn
Vào vùng sa mạc Ma-ôn nơi này
26. Vua đi sườn phía bên đây
Đa-vít, bộ hạ đi hoài bên kia
Đa-vít vội vã trốn vua
Vua và binh lính vây rà bắt ông.
27. Một sứ giả đến thưa luôn
"Xin vua mau trở về trong xứ liền
Vì quân người Phi-li-tinh
Đang thời tràn ngập vào trên xứ mình
28. Sa-un vội vã về liền
Bỏ ngay lùng bắt, về nghinh chiến này
Thế nên thiên hạ gọi ngay
Tảng đá phân ly gọi hoài thành tên.
ĐAVÍT THA CHẾT CHO VUA
CHƯƠNG 24
1. Bỏ đây Đa-vít lên liền
Ngụ trên những đỉnh núi En-ga-đì
2. Khi thắng Phi-li-tinh về
Người ta vội báo tin kìa cho vua:
Đa-vít đang ẩn nơi kia
Gọi: sa mạc En-ga-đi sẵn sàng
3. Vua Sa-un lấy ba ngàn
Quân binh tinh nhuệ tông đàng Ích diên
Khởi hành tiến đến ngay liền
Kiếm Đa-vít với quân binh ông này
Phía đông các mõm đá đây
Gọi vùng Sơn Dương diễn bày ra luôn
4. Vua cùng quân lính lên đường
Đến nơi khoảng đất vật thường chăn nuôi
Nơi đây có một hang rồi
Sa-un vào đấy liệu coi việc cần
Đa-vít, bộ hạ trong hang
Ẩn mình chờ đợi vua lần đi qua.
5. Quân theo Đa-vít đã thưa:
Đây là ngày Chúa phán ra ngay rồi
Nay Ta trao nộp tay ngươi
Ngươi đi xét xử tùy thời tốt hơn
Đa-vít đã đứng dậy luôn
Cắt liền tà áo Sa-un đang ngồi
6. Cắt xong ông động lòng thôi
Vì vừa cắt vạt áo thời Sa-un.
7. Ông liền nói bộ hạ luôn:
Xin Gia-vê, Chúa chớ dùng ngay tôi
Hầu làm một việc cho người
Đã được xức dầu của thời Gia-vê
Là tra tay hại người kìa
Vì Ngài là đấng Chúa thì tấn phong
8. Và Đa-vít chặn ngay luôn
Các quân mình lại kẻo sùng giết vua
Sa-un đứng dậy đi ra
Khỏi hang vừa đã trải qua lên đường
9. Đa-vít cũng đứng dậy luôn
Ra ngoài đứng gọi Sa-un những lời
Tâu vua là Chúa thượng tôi
Vua liền quái cổ lại coi thấy kìa
Đa-vít sấp mặt tức thì
Sát ngay mặt đất trọn bề lạy vua
10. Đa-vít cất nói thân thưa
Tại sao Ngài lại nghe vu lời rằng
Của phường ăn nói lăng nhăng
Đa-vít tìm cách để làm hại vua
11. Hôm nay vua thấy rõ là
Gia-vê trao nộp Ngài đà tay tôi
Đang khi ở tận hang rồi
Người ta đã xúi giết thời Ngài mau
Nhưng mắt tôi rướm lệ sầu
Và tôi đã nói như sau những lời
Tôi đây chẳng dám hại rồi
Vì ngài là Chúa thương tôi đương thời
Là đấng được xức dầu rồi
Do Gia-vê đã truyền coi tiến hành
12. Xin ngài nhìn biết rõ rành
Đây là tà áo trên mình ngài mang
Vì khi tay cắt tay cầm
Tôi thời chẳng nỡ chém thân ngài rồi
Xin Ngài nhìn nhận tay tôi
Chẳng gì nham hiểm chống thời ai đây
Tôi vô tội đối với ngài
Còn ngài rình chực diệt ngay tôi hoài
13. Xin Gia-vê xử xét này
Giữa tôi cùng với chính ngài nơi đây
Xin Gia-vê trả cho ngay
Trên ngài thay thế tôi này hôm nay
Tay tôi chẳng có dám đây
Giương ra đụng chạm đến ngài nào đâu
14. Như thường tục ngữ có câu
Dữ thời từ kẻ dữ hầu xuất ra
Tay tôi chẳng có dám giơ
Hầu đi hại tới ngài cho khi nào
15. Tôi là ai vậy xứng đâu
Vua Ích diên phải đương đầu chiến chinh
Là ai ngài phải kiếm tìm
Tra tay tróc nã hết mình vì tôi
Chỉ là con chó chết rồi
Này con bọ chét thân trời đáng chi
16. Gia-vê làm trọng tài kìa
Ngài thời phân xử tôi kia với ngài
Gia-vê biện hộ tôi đây
Xin Ngài xét xử tôi này thoát vua.
17. Đa-vít vừa nói lời qua
Sa-un liền nói ngay ra những lời:
Phải chăng đó tiếng của ngươi
Hỡi ơi! Đa-vít con tôi thực lòng
Rồi vua òa khóc lên luôn
Bởi bao lời nói yêu thương chân tình!
18. Ông còn cất tiếng nói liền:
Ngươi đây chính thực hết tình hơn cha
Đã gia ân huệ cho ta
Còn ta giáng họa cho là con đây!
19. Hôm nay ngươi tỏ ra ngay
Là người đã xử tốt này với cha
Trong khi Chúa đã nộp ta
Vào tay con, vẫn để cha sống hoài.
20. Có ai gặp kẻ thù này
Cứ hầu để chúng rảnh tay lên đường
Gia-vê sẽ trả ngươi luôn
Sự lành ngươi đã làm dường hôm nay.
21. Bây giờ ta đã biết ngay
Con thời sẽ làm vua này Ích diên
Nhờ tay con sẽ cầm quyền
Xứ này cứ mãi vững bền diễn ra
22. Vậy bây giờ với cùng ta
Con nhân danh Chúa bởi qua thề rằng:
Con không rẫy bỏ tông đường
Của ta lưu lại và không loại trừ
Tên ta ra khỏi ngay kìa
Gia đình cha của ta thì diễn ra
23. Đa-vít đã thề rõ là
Với vua Sa-un tỏ qua thực tình
Đoạn vua trở về nhà mình
Còn Đa-vít, bộ hạ lên ngụ đồn.

Không có nhận xét nào: