Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen I - Chương 25 - 27

SA-MU-EN QUA ĐỜI
CHƯƠNG 25
1. Sa-mu-en tận bước đường
Trở về xum họp với cùng tổ tiên
Mọi người dân chúng Ích diên
Họp nhau về lại tiến trình lễ nghi
Cất chôn mai táng yên bề
Tại Ra-ma chốn bản quê ông rồi
Đa-vít chỗi dậy tức thời
Tìm đường nhắm tới chân trời Pa-ran
2. Tại Ma-ôn có người đang
Có trang trại tại phía làng Các-men
Ông giàu có nhất của miền
Có đàn gia súc ba nghìn cừu chiên
Với dê ông có một nghìn
Bấy giờ ông ở Các-men xén cừu
3. Tên Na-ban được gọi mau
A-vi-ga-gin được kêu vợ chàng
Nàng thì khôn khéo, sắc nhan
Chồng thì cứng cỏi, bạo tàn ác gian
Ca-lếp thị tộc của chàng
Đã sinh ra giữa dân làng xóm thôn.
4. Đa-vít sa mạc nghe luôn
Na-ban đang đến xén lông chiên cừu
5. Ông sai đày tớ đến mau
Tới nơi để gặp ngay nào Na-ban
Đa-vít dặn tớ tôi rằng:
Các anh đến Các-men dường thay tôi
Vấn thăm Na-ban tức thời
Bởi ông đang ở tại nơi chốn này
6. Các anh sẽ nói như đây
Với ông anh của tôi ngay lời rằng:
Chúc ông gia quyến bình an
Chúc ông vạn sự hảo hoàn bình yên!
7. Bây giờ tôi đã nghe tin
Có người đang xén lông chiên hiện thời
Bao người chăn vật tôi đòi
Họ đương ở giữa chúng tôi bây giờ
Chúng tôi không quấy nhiễu cho
Họ không mất gì ở từ Các-men.
8. Ông hỏi tôi tớ ông xem
Họ đi kể lại cho liền sẽ hay
Ước mong đày tớ tôi đây
Xin cho các tớ tôi nay đồng thời
Với Đa-vít con ngài rồi
Cái gì ông sẵn tay nơi có rồi.
9. Bày tôi Đa-vít đến nơi
Nói cùng Na-ban hết thôi lời này
Nhân danh Đa-vít con ngài
Xong rồi họ đợi chờ hoài ban trao
10. Na-ban hỏi chúng tiếp sau
Đa-vít là chính ai nào biết đây?
Con Giê-sê nó là ai?
Biết bao đày tớ trốn ngay chủ mình!
11. Phải chăng ta lấy bánh liền
Với cùng nước uống, thịt trên để dành
Cho người xén lông cừu ăn
Đem cho người lạ xa lần đến xin?
12. Bày tôi Đa-vít về liền
Đến nơi kể lại hết nguyên mọi điều
13. Đa-vít bảo tớ tôi theo:
Mỗi người hãy lấy gươm đeo của mình
Đồng thời đeo nó vào liền
Đa-vít cũng lấy gươm mình đeo luôn
Bốn trăm người đã theo ông
Hai trăm ở lại giữ trông đồ đoàn.
14. Một đày tớ nói với nàng:
A-vi-ga-gin vợ chàng Na-ban:
Đa-vít, sa mạc ẩn thân
Đã sai đày tớ đến thăm ông rồi
Nhưng ông không có nhận lời
Còn xông vào họ tức thời hành hung!
15. Những người ấy rất tốt luôn
Chúng tôi chẳng bị phiền dường khi nao
Chẳng hề mất mát gì nào
Cùng chúng tôi sống chung nhau ngoài đồng.
16. Họ như thành chở che luôn
Chúng tôi ngày lẫn đêm trường diễn ra
Thời gian dài đã trôi qua
Chúng tôi chăn dắt chan hòa với nhau
17. Bây giờ bà biết cách nào
Phải làm gì được cho mau chóng này
Người ta quyết hại ông ngay
Và cho cả gia đình này nơi đây!
Còn ông thật kẻ vô loài
Bây giờ biết nói sao này với ông?
18. Bà liền vội vã lấy luôn
Hai trăm chiếc bánh, rượu cung hai vò
Năm cừu làm thịt sẵn cho
Cốm dẹp năm đấu, nho khô trăm thùng
Trăm bánh mứt vả lấy luôn
Đặt lên tất cả trên lưng bò lừa
19. Bà truyền bảo tớ tôi là
Cứ ra đi trước tôi đà sang theo
Nhưng nàng chẳng dám nói nào
Cho chồng được biết việc hầu làm đây.
20. Nàng trên lừa khuất núi này
Đa-vít, bộ hạ đi ngay phía nàng
Cả hai bất chợt tiến gần
Và cùng gặp gỡ nhau lần diễn ra
21. Đa-vít tự bảo mình là:
Uổng công tôi đã trải qua giữ gìn
Những gì tên ấy có liên
Trong nơi sa mạc triền miên bảo tồn
Chẳng ch mất mát gì luôn
Hắn dùng oán để đền ơn ta này!
22. Xin Gia-vê xử phạt ngay
Kẻ thù của Đa-vít đây nặng nề
Từ nay cho đến mai kìa
Ta đây chẳng để sót thì vật chi?
Của Na-ban trọn mọi bề
Và là một đứa trẻ kìa bé trai!
23. Bà vừa thấy Đa-vít đây
Vội vàng xuống sấp mặt ngay đất nền
Phục lạy Đa-vít uy quyền
Tỏ lòng kính sợ đến liền van lơn
24. Nàng xụp lạy dưới chân ông
Đồng thời cất tiếng thưa luôn những lời:
"Thưa ngài thiếp thú tội rồi
Xin cho phép nói thấu nơi tai ngài
Xin nghe lời nữ tỳ này
Phân trần đôi chút cho ngay rõ ràng
25. Xin ngài chớ có quan tâm
Đến ngay kẻ vô loài làm chi đâu!
Tên Na-ban chẳng hợp nào
Nó ra cuồng dại bởi đầu xuẩn ngu!
Còn tỳ nữ của ngài thì
Quả không nhìn thấy rõ kìa tớ tôi
Của ngài sai phái đến nơi
Để hầu tiếp đón mọi người hợp am
26. Giờ đây thưa với ngài rằng
Nhân danh Chúa hằng sống đang với ngài
Thiếp thề mạng sống ngài đây
Gia-vê đã cản ngăn này diễn ra
Để không đổ máu chan hòa
Do bàn tay trả thù qua lúc này
Ước chi những kẻ thù ngài
Phải ra bại hoại giống hoài Na-ban
27. Giờ đây của lễ thiếp dâng
Xin trao tôi tớ theo chân ngài rồi
28. Xin ngài xá tội cho tôi
Chắc rồi Chúa sẽ xây ngôi nhà ngài
Một ngôi nhà vững bền hoài
Vì ngài chiến đấu cho ngay Chúa Trời
Suốt luôn cuộc sống ở đời
Sẽ không tìm thấy nơi ngài ác gian
29. Dầu ai nào có dấy lên
Đuổi theo hại mạng sống liền ngài đây
Mạng ngài sẽ được bao vây
Trong nơi bọc kẻ sống này cạnh bên
Gia-vê Thiên Chúa trường sinh
Còn mạng sống kẻ thù triền miên đây
Gia-vê sẽ dùng túi ná này
Vung đi khắp chốn tung bay tiêu hoài!
30. Vậy khi Chúa làm cho ngài
Bao điều lành tốt Ngài này hứa ban
Đặt ngài lãnh đạo toàn dân
Giống dòng Ích diên, trở thành vua đây.
31. Thời ngài chẳng ân hận này
Lương tâm chẳng cắn rứt ngay khi nào?
Vì làm đổ máu không đâu
Để hầu báo trả cách sao cho mình
Khi Gia-vê xử tốt liền
Xin ngài nhớ đến phận riêng nữ tỳ
32. Đa-vít đáp lại lời thì:
Chúc khen Thiên Chúa dân kìa Ích diên
Hôm nay sai mụ đến bên
Gặp tôi tại chốn giữa miền đồng hoang
33. Mụ ơn phước bởi khôn ngoan
Đồng thời chúc phúc vì ngăn cản rồi
Không cho tôi tớ chốn nơi
Hầu lưu máu huyết tay tôi trả thù
34. Nhưng nay đã có Gia-vê
Thiên Chúa hằng sống của thì Ích diên
Đấng ngăn cản đã chặn liền
Chẳng cho tôi hại bà nên lúc này!
Giả bà chẳng đến vội ngay
Để hầu gặp gỡ tôi đây bây giờ
Cho nào mãi sáng diễn ra
Sẽ không còn lại ai là bé trai
Cho hầu Na-ban kéo dài
Giống dòng họ để lưu hoài mai sau.
35. Đa-vít đã nhận ngay nào
Những gì tay chính bà hầu đem dâng
Và ông nói với bà rằng:
Bà đi trở lại nhà hằng bình yên
Bà coi tôi đã nghe liền
Tiếng đây vì nể nang riêng với bà!
36. Khi bà đã về tới nhà
Thấy chồng đang mở tiệc ra tưng bừng
Bữa ăn như tiệc đế vương
Cùng ông khoái trí sướng mừng vui thêm
Ông say túy lý ra liền
Bà không kể lại ông nên điều gì
Dù cho lớn nhỏ việc chi
Mãi cho tới sáng mới thì hết say!
37. Sáng sau khi chồng tỉnh này
Vợ ông mới kể cho hay hết nào
Tim ông đứng khựng lại sau
Người hầu chết điếng cứng mau ra này!
38. Khoảng chừng mười ngày sau đây
Gia-vê đánh phạt chết ngay chồng bà
39. Đa-vít được báo tin là
Na-ban đã chết, ông đà nói luôn:
Chúc khen Thiên Chúa khôn lường
Đấng biện hộ tôi bước đường gian nan
Khi tôi đương bị Na-ban
Hắn làm sỉ nhục diễn lần trên tôi
Và Ngài đã cản ngăn rồi
Không cho việc ác nơi tôi xuất hành
Còn điều ác Na-ban làm
Gia-vê đã đổ lan tràn trên y
Đa-vít sai phái người đi
Hỏi A-vi-ga-gan về cho ông
Để luôn thành vợ thành chồng
Trăm năm vui sống hòa đồng thắm duyên
40. Bày tôi Đa-vít đến liền
Tới nơi bà ở tại miền Các-men
Và rồi cất tiếng nói lên
Chủ tôi Đa-vít muốn xin cưới bà
Về làm bà vợ trong nhà
Cùng ông xum họp mặn mà keo sơn
41. Bà liền chỗi dậy nhanh hơn
Sấp mình xuống đất nói luôn những lời:
Này tôi tỳ nữ của ngài
Xin làm tớ nữ cứ hoài rửa chân
Cho bao tôi tớ ngài luôn
Mong làm như vậy suốt trong nhà ngài
42. Rồi bà chỗi dậy liền ngay
Lên lưng lừa cỡi theo bày tớ tôi
Nữ tôi tớ đến năm người
Cùng theo sứ giả phái sai đến liền
Bà nay thời đã trở nên
Vợ hiền Đa-vít cầm quyền Ích diên
43. Đa-vít còn cưới tiếp liền
Bà A-khi-nô-am nên vợ mình
Bà người Gít-rơ-en miền
Cả hai thành vợ chung tình với ông.
44. Vua Sa-un đã gả luôn
Bà Mi-khan chính là con gái này
Là vợ Đa-vít trước đây
Cho ông Pan-ti con ngài mang tên
Là ca-gít, người Ga-lim
Lấy về làm vợ kết nguyền keo sơn.
ĐA-VÍT THA CHẾT CHO VUA SA-UN
CHƯƠNG 26
1. Dân Díp đến nói Sa-un
Tại nơi Ghíp-a thưa luôn những lời
Đa-vít chẳng trốn lên đồi
Kêu Kha-khi-la đương thời ẩn nương
Song hành với hoang địa luôn
Hầu mong lẫn trốn vua thường đó sao?
2. Vua liền chỗi dậy đi mau
Cùng ba ngàn dũng sĩ triều Ích diên
Xuống sa mạc Díp ngay liền
Để truy nã Đa-vít đem hành hình
3. Vua Sa-un đóng trại liền
Trên đồi Kha-khi-la bên cạnh đường
Song hành hoang địa diễn luôn
Đa-vít ở sa mạc đương nhìn sang
Thấy Sa-un đến đuổi săn
Tại nơi sa mạc đang gần kề bên.
4. Ông sai phái thám dò liền
Biết rằng vua đến hiện trên nơi này
5. Ông lên đường đến trại ngay
Ông nhìn rõ vị trí đây vua nằm
Với Áp-nê tướng coi quân
Là con ông Nê sống gần Sa-un
Vua nằm trong trại quân luôn
Còn binh lính bố vây vòng chung quanh
6. Đa-vít cất tiếng hỏi lần:
A-khi-mê-lếch người dân Khét này
Và A-vi-sai con đây
Của bà Xơ-ru-gia nay cũng là
Anh ông Giô-áp hỏi ra:
"Ai cùng tôi xuống trại Sa-un này?
A-vi-sai vội thưa ngay:
Cháu xin xuống với cậu đây đi liền.
7. Đương đêm cậu cháu hành trình
Đi ngay đến chỗ trại binh đóng này
Trong trại vua ngủ đương say!
Giáo vua hiện cắm cạnh ngay gần đầu!
Tướng Áp-nê với quân hầu
Nằm chung quanh để vây bao vua mình
8. A-vi-sai cất nói lên:
Hôm nay Chúa đã trao liền cho đây
Kẻ thù của chính cậu này
Bây giờ xin cạu, cháu nay thi hành
Đâm cho nó một nhát nhanh
Cắm ngay xuống đất không cần nhát hai!
9. Nhưng Đa-vít bảo cháu ngay:
"Đừng đi giết hại, một ai ở đời
Được Thiên Chúa xức dầu rồi
Tấn phong vua chúa quản coi dân này
Có ai tra tay hại ngài
Đồng thời lại được sống hoài vô can?
10. Ông Đa-vít lại nói nhanh:
Có Thiên Chúa hằng sống minh chứng rồi
Chính Ngài đánh phạt vua thôi
Hoặc khi ngày của vua thời kết chung
Hay khi vua xuống trận luôn
Phải thời thiệt mạng ngay trong lúc này
11. Xin Chúa đừng để tôi đây
Tra tay hại đấng chính Ngài tấn phong
Bây giờ cháu lấy giáo luôn
Với bình nước ở đầu Sa-un nào
12. Cậu cháu lấy vật nơi đầu
Vua Sa-un đoạn lẹ mau lên đường
Mọi quân quan chẳng thấy luôn
Chẳng ai thức giấc canh phòng nơi đây!
Mọi người đều đã ngũ say
Chúa thời tạo giấc ngủ ngay bao trùm
13. Đa-vít về phía kia luôn
Đứng trên đỉnh núi khoảng chừng cách xa
14. Ông kêu gọi lính tráng qua
Và Áp-nê tướng con kìa ông Nê:
"Áp-nê mi trả lời đi
Tướng Áp-nê cất tiếng thì nói ngay:
"Ngươi là ai vậy giờ đây
Dám lên tiếng gọi tên ngài Sa-un?"
15. Đa-vít bảo Áp-nê luôn:
Ông là tướng lãnh phải không, trả lời?
Trong ngay Ích diên ai rồi
Bằng ông, sao đã bỏ lơi canh phòng
Giữ gìn đức vua của ông
Có người hèn yếu đến luôn nơi này
Chực rình hãm hại vua ngay
Trong tay bảo vệ đêm ngày của ông!
16. Việc ông làm chẳng tốt luôn
Có Thiên Chúa hằng sống dường biết đây
Các ông đáng chết hết ngay
Bởi không canh giữ vua nay của mình
Là đấng Chúa xức dầu nên
Bây giờ thời hãy mau lên tìm tòi
Cây giáo bình nước gần nơi
Của đầu đức vua các người ở đâu?
17. Vua nghe tiếng Đa-vít nào
Cất lời lên hỏi: người hầu phải chăng?
Đa-vít vội vã thưa rằng:
Tâu vua chính tiếng tôi đang nói này.
18. Sao ngài theo đuổi tôi đây
Đang là tôi tớ của ngài đó kia!
Nào tôi đâu có làm chi
Bàn tay tôi có làm gì ác đâu?
19. Bây giờ xin đức vua nào
Nghe tôi tớ của ngài mau tỏ bày:
Nếu Gia-vê xúi bẩy ngài
Đuổi theo lùng bắt tìm tòi tớ tôi
Thời xin Chúa nguôi lòng rồi
Qua mùi hương lễ tế thời tiến dâng
Giả như xúi bởi phàm nhân
Thì xin chúc dữ trước nhan Chúa Trời
Vì hôm nay chúng đuổi tôi
Chẳng cho dự nghiệp phần thời Gia-vê
Khi chúng bảo hãy tiến về
Để thờ thần tượng khác kìa lạ xa
20. Bây giờ xin chớ để qua
Máu tôi chảy xuống đất xa nhan Ngài
Vì vua Ích diên hôm nay
Nã truy con bọ chét này giệt mau
Như người ta đã đuổi sau
Một con chim quốc chạy đâu vùng đồi.
21. Bấy giờ vua nói những lời:
Ta đây tội lỗi lắm rồi hỡi con!
Đa-vít con hãy về luôn
Vì ta chẳng hại con dường nữa đâu!
Hôm nay con đã coi nào
Mạng ta quí giá chẳng hầu giết đi!
Ta cư xử dại điên kìa
Bởi ta lầm lẫn nặng nề lắm thay!
22. Đa-vít liền đáp trả ngay:
Này cây giáo của vua đây rõ ràng
Một đày tớ hãy mau sang
Vác về cho đức vua mang luôn rồi
23. Gia-vê sẽ trả mỗi người
Theo lòng ngay chính đồng thời tín trung
Hôm nay Chúa nộp Sa-un
Vào tay tôi, nhưng tôi không muốn nào
Tra tay trên đấng xức dầu
Gia-vê Thiên Chúa đã hầu tấn phong.
24. Vậy như mạng ngài trọng hơn
Trước nơi con mắt tôi dường hôm nay
Thì mạng tôi cũng trọng ngay
Trước ngay con mắt của Ngài Gia-vê
Ngài sẽ giải thoát tôi kìa
Khỏi bao cơn quẫn bách thì đến bên.
25. Vua bảo Đa-vít tiếp liền:
Phước cho ngươi, Đa-vít hiền con ta!
Ngươi tra tay làm lớn ra
Và ngươi kiện toàn trải qua mọi thời!
Rồi Đa-vít về chốn nơi
Vua Sa-un lối cũ xuôi về nhà.
4. ĐA-VÍT VỚI NGƯỜI PHI-LI-TINH
ĐA-VÍT ẨN MÌNH TẠI GÁT
CHƯƠNG 27
1. Đa-vít tự nghĩ suy là
Một ngày nào đó tôi ra tiêu đời
Bởi tay của đức vua rồi
Không gì tốt nhất với tôi rằng là:
Chạy sang phần đất của nhà
Phi-li-tinh ngụ cư đà cho êm
Vua Sa-un ngã lòng liền
Chẳng tìm tôi ở cõi miền Ích diên
Thế là tôi ở bình yên
Thoát ra khỏi tay chính quyền hạn ông
2. Đa-vít liền chỗi dậy luôn
Cùng ông với sáu trăm quân lên đường
Đến vua A-khít con ông
Ma-ốc tại Gát thành đương cầm quyền
3. Đa-vít lưu ngụ đây liền
Với vua A-khít cùng binh lính mình
Mỗi người cùng một gia đình
Đa-vít cùng với tiếp liên hai bà:
A-khi-mô-am dòng nhà:
Gít-rơ-en, chính đây là vợ hai
Và A-vi-ga-gin đây
Trước là vợ của ông này Na-ban
Bà là người thuộc Các-men
Là nơi quê quán của miền đất đai.
4. Người ta lại báo vua hay:
Đa-vít chạy đến Gát đây ngụ rồi
Lần này vua để yên thôi
Chẳng còn tróc nã ông thời nữa đâu!
ĐA-VÍT LÀM CHƯ HẦU NGƯỜI PHI-LI-TINH
5. Đa-vít nói A-khít sau:
"Nếu tôi được đẹp lòng hầu ngài đây
Xin cho tôi một chỗ này
Trong vùng quê của ngài nay tôi nhờ
Bày tôi ngài dám đâu cơ
Ở nơi đô thị ngụ cư với ngài?
6. Ngày hôm đó vua ban ngay
Cho ông thành Xích-bắc nay thuộc quyền
Cho nên Xích-bắc thuộc liền
Các vua Giu-đa nối truyền tới nay.
7. Thời gian Đa-vít ở đây
Phi-li-tinh chốn đất đai lâu thời
Một năm cùng bốn tháng trời
Sống nơi Xích-bắc đất người nhượng cho
8. Đa-vít cùng bộ hạ lo
Lên xung kích dân Ghét-xua với cùng
Dân Ghê-ra chiến đấu luôn
Tới người A-mê-lếch đương đầu này
Vì chư dân thuộc miền đây
Đã lâu lập nghiệp ở ngay đó rồi
Trên đường tiến đến Sua nơi
Kéo dài tới Ai cập thời diễn ra
9. Đa-vít đánh phá kéo đà
Mọi vùng chẳng để ai qua sót còn
Cả nam nhân nữ giới luôn
Ông lùa bắt hết mọi con dê cừu!
Bò lừa, lạc đà biết bao
Áo quần đồ đạc thu vào trong tay
Đến gặp vua A-khít đây
Trình cho ngài biết việc nay mới làm
10. Vua A-khít mới hỏi rằng:
Hôm nay chư vị đánh đàng lối đâu?
Ông liền đáp trả như sau:
Ở vùng Nê-ghép của nào Giu-đa
Người Giơ-rắc-mơ-en kìa
Cùng Nê-ghép người Kê-ni đồng thời.
11. Ông không để sót một người
Nam nhân nữ giới về nơi Gát thành
Sợ chúng báo cáo lên lần
Để hầu hại chúng ta bằng lời đây
Đa-vít đã làm như này
Đó là cách xử sự tay ông làm.
Trong thời ông hiện sống sanh
Ngụ cư tại Phi-li-tinh nơi vùng.
12. Vua A-khít tin tưởng luôn
Vào người Đa-vít nên ông nghĩ rằng:
"Hắn thời đã bị tiếng tăm
Với bao người Ích diên dân hắn này
Cho nên hắn sẽ từ đây
Trở nên tôi tớ ta ngay mãi hoài."

Không có nhận xét nào: