Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

I-sai-a - Chương 11 - 20

THÁI BÌNH DƯỚI QUYỀN VUA
DÒNG HỌ ĐAVÍT

CHƯƠNG 11

1. Từ gốc Giê-sê một chồi
Hiện ra từ rễ chồi thời mọc kia
2. Trên Ngài Thần khí Gia-vê
Sẽ cho đậu xuống tức thì chồi đây
Thần khí khôn ngoan của ngài
Và cùng trí tuệ rạng ngời suốt thông
Thần khí mưu lược đến luôn
Đồng thời anh dũng đi cùng tiếp theo
Thần khí hiểu biết tiến vào
Và cùng kính sợ cúi chầu Gia-vê
3. Ngài liền hứng thú trọn bề
Trong sự kính sợ Gia-vê Chúa Trời
Ngài không xét xử như thời
Mắt nhìn thấy được như rồi người ta
Ngài không đoán định như là
Tai nghe đã thấy việc qua đến rồi
4. Ngài công minh xử tức thời
Cho người hèn yếu bị đời bỏ quên
Và đoán định ngay chính liền
Bao người nghèo khó đơn hèn trong dân
Miệng Ngài đánh cường bạo luôn
Thở hơi Ngài diệt ác nhơn một lần
5. Đức nghiã đai lưng ngang sườn
Tín thành đai nịt bên hông Ngài liền
6. Bấy giờ sói ở với chiên
Heo nằm cạnh dê con hiền tỏ ra
Bê cùng sư tử trải qua
Chung chuồng nuôi mập thật là thỏa thuê
Một em bé dắt chúng đi
Chăn bày chung đụng chẳng gì khó khăn
7. Bò cái, gấu cái kết thân
Các con chung sống cùng lần một nơi
Sư tử giống như bò rồi
Cùng lần ăn cỏ thảnh thơi chung hoà.
8. Bò con còn bú dỡn đùa
Bên hang hổ lửa thò ra thụt vào
Trẻ con cai sữa vui sao
Thò tay vào ổ hang sâu mãng xà
9. Chúng không làm hại gây ra
Khắp nơi núi thánh của Ta đó rồi
Xứ đây hiểu biết Chúa Trời
Như nước lụt lòng biển thời diễn ra.

THỜI PHỤC HƯNG CỦA ÍCH DIÊN

10. Xẩy ra trong ngày ấy là
Cội Giê-sê đứng làm cờ hiệu cho
Muôn dân chư nước tiến vô
Cạnh bên hội ý biết qua mọi điều
Là nơi an nghỉ diễn nào
Sẽ nên vinh hiển cho bao nhiêu người
11. Xẩy ra trong ngày ấy rồi
Chúa sẽ giơ tay tức thời ra thôi
Chuộc luôn số sót dân Người
Những người còn sót ở thời Át-sua
Ở Ai cập, Pát-trốt-ra
Ở Kút, E-lam, Sin-o đó kìa
Rồi Kha-mát các đảo xa
Cũng đều được chuộc bởi qua sót còn
12. Ngài phất cờ làm hiệu luôn
Cho chư dân nước ở nguồn gốc đây
Ngài thâu họp lại về ngay
Dòng nòi Ích diên lạc loài khắp nơi
Và cho đoàn tụ lại rồi
Giu-đa cùng mấy dòng nòi về luôn
Khắp nơi thiên hạ tứ phương
Đều quy tụ lại một nguồn gốc đây
13. Ghen tuông Ép-ra-im này
Sẽ tan biến mất đi ngay tức thì
Kẻ thù nghich Giu-đa kìa
Nó thời sẽ bị tiễu trừ mất đi
Ép-ra-im hết phân bì
Với dòng nòi Giu-đa thì diễn ra
Giu-đa chẳng đối nghịch qua
Với dòng nòi của Ép-ra-im này
14. Chúng mau sẽ tiến xuống ngay
Về Phi-li-tinh phía tây đó rồi
Cùng nhau cướp của tức thời
Của con cái phía đông nơi chốn này
Chúng ra tay đô hộ ngay
Ê-đôn, Mô-áp cũng bày Am-môn
Cả ba chủng loại này luôn
Đều quy tùng phục tông dòng chúng đây
15. Gia-vê sẽ tát cạn ngay
Vinh quang Ai cập nơi này cho coi
Vẫy tay trên sông Cả rồi
Thở hơi Ngài đánh tách rời bảy khe
Khiến người ta có thể đi
Bằng dép ngang qua tức thì khô chân
Sẽ có con đường cái quan
Cho dân số sót Ngài lần bườc đi
Những người còn sót lại thì
Ở ngay trên chính xứ kìa Át-sua
Như xưa đã xảy ra cho
Ích diên vào ngày vượt qua lưu đày.
CA TẠ ƠN

CHƯƠNG 12

1. Ngày ấy ngươi sẽ cất lời
Lạy Gia-vê tạ ơn Người chẳng ngơi
Vì Ngài xung giận tôi đòi
Nhưng cơn giận đó lên rồi lại nguôi
Đồng thời lại ủi an tôi
Khiến tôi tin tưởng mãi nơi danh Người
2. Thiên Chúa Đấng cứu độ tôi
Tôi trông cậy mãi chẳng thời sợ chi
Sức mạnh tiếng hát tôi kìa
Chính trong Thiên Chúa trọn bề không ngơi.
Ngài nên sức cứu độ tôi
Cho tôi trông cậy mãi rồi tỏ đây
3. Các ngươi sẽ hỉ hoan ngay
Chính nguồn vui cứu độ này không nguôi
4. Trong ngày ấy hãy cất lời
Tạ ơn Thiên Chúa danh Người kêu lên
Hãy loan báo giữa chư dân
Vinh quang Ngài trổi vượt trên thế trần
Hãy suy niệm chính thánh danh
Của Ngài siêu việt muôn lần dân gian
5. Hãy đàn ca Chúa vang lên
Vì Ngài thực hiện uy quyền khắp nơi
Công việc lẫy lừng của Người
Dôi vang khắp cả đất trời diễn ra
6. Dân Xi-on hãy hòa ca
Reo mừng khen ngợi Chúa ta hiện giờ
Ngài đang ở giữa ngươi kia
Ngài vĩ đại Đấng thánh nhà Ích diên.

3. SẤM TRÊN CÁC DÂN NGỌAI
TRÊN BABYLON

CHƯƠNG 13

1. Tuyên ngôn trên Ba-by-lon
I-sai-a sứ ngôn trông thấy này
2. Trên nơi ngọn núi trọc đây
Hãy đi cất dựng lên ngay cột cờ
Hãy đi vời gọi chúng vô
Vẫy tay chúng đến vào qua cửa quyền
3. Chính Ta hạ lệnh tiếp liên
Cho quân thánh Ta đến liền nơi đây
Ta đây hiệu triệu luôn ngay
Người mạnh mẽ khí nộ say hăng nồng
4. Tiếng ào ào tại núi non
Như đoàn đông đảo phát ngôn ào ào
Tiếng rầm rộ của biết bao
Chư vương quốc đất nước vào tựu đây
Gia-vê vạn quân duyệt ngay
Muôn vàn binh trận trước ngày xuất quân
5. Họ từ phương lạ xa xăm
Đến từ những mút của chân trời này
Ngài với lợi khí giận đây
Khiến cho tiêu diệt hết ngay thế trần
6. Vì ngày của Chúa đến gần
Hãy rú lên đi tiếng thần khiếp kinh
Thật cuộc tàn phá diễn liền
Đấng toàn năng đã đến bên diệt trừ
7. Mọi tay bủn rủn tức thì
Buộc tâm hồn thế nhân kìa rã tan
8. Chúng đều khiếp vía kinh hoàng
Lên cơn đòi đoạn đớn lòng khiếp kinh
Quại quằn như gái sắp sinh
Người người sửng sốt mắt nhìn ngó nhau
Mặt đâu của chúng cũng nào
Nhìn coi như mặt hỏa hào phừng lên
9. Ngày Thiên Chúa đã đến bên
Cái ngày tàn bạo kéo thêm lôi đình
Và rồi nộ khí cháy liền
Khiến cho trái đất thành miền hoang vu
Diệt tiêu hết thảy tức thì
Mọi phàm nhân tội lỗi kia thế trần
10. Vì tinh tú khắp không gian
Với bao sao sáng sẽ tàn lụi đi
Mặt trời sầm tối tức thì
Khi vừa mới mọc lên kìa tắt ngay
Mặt trăng chẳng rạng sáng đây
Hầu cho trái đất ra này tối tăm
11. Ta vạch tội ác dân gian
Hỏi luôn tội kẻ dữ làm rồi đây
Trừ diệt thói tự cao này
Của phường ngạo mạn hàng ngày kiêu căng
Cho tiêu cái thói cuồng hăng
Của người cường bạo dương gian tỏ bày
12. Ta làm nhân loại hiếm ngay
Hơn là vàng thập có đây ở đời
Và phàm nhân sẽ hiếm hoi
Hơn vàng Ô-phia ở nơi gian trần
13. Vậy nên Ta khiến cho dân
Trời long đất chuyển vang ầm khắp nơi
Trong cơn lôi đình của Người
Gia-vê vạn quân vào thời nổi xung
Sẽ thời bốc cháy lên luôn
Biến ra tro hết vẹn tròn tiêu tan
14. Như linh dương chạy tan đàn
Cừu dê không kẻ thâu chăn họp bày
Người quay đến dân xưa nay
Mạnh ai nấy chạy về ngay quê mình
15. Ai đây gặp đâm chết liền
Người nào bị chộp gươm tìm giết mau
16. Con thơ bị xéo dày nào
Ở ngay trước mặt chúng hầu thấy kia
17. Này Ta cho quân Mê-đi
Luôn ngay chỗi dậy đánh thì chúng đây
Những quân chẳng đếm xỉa này
Đến nào vàng bạc chẳng hay có thèm
18. Cung tên tiêu diệt trẻ em
Quả hoa lòng dạ chẳng xem thương tình
Mặc đàn con cái sống sinh
Không thèm nhỏ lệ trông nhìn khi nào
19. Ba-by-lon hiển vinh nào
Của chư vương quốc tự hào Ca-đê
Sẽ như Thiên Chúa làm kìa
Trời vùi lật đất như thì Xơ-đôm
Với cùng Gô-mô-ra luôn
Cùng chung số phận vẹn tròn diệt tiêu
20. Tới luôn ngàn thu diễn nào
Nó không người ở không lều mãi luôn
Người Ả rập cũng sẽ không
Dựng lều làm chỗ trú chân cho mình
Mục đồng cũng chẳng dựng liền
Trại chuồng hầu để giữ chiên nơi này
21. Thú rừng sẽ đến ở ngay
Cửa nhà cú vọ giãi bày bên trong
Đà điểu cũng đến ngụ luôn
Dê đực nhảy nhót tưng tưng lên hoài
22. Sài lang của chốn đền đài
Chó rừng cung điện tru hồi sướng vui
Thời gian của nó gần rồi
Những ngày ấy sẽ chẳng thời hoãn đây.

ÍCH DIÊN HẾT CẢNH TÙ ĐÀY

CHƯƠNG 14

1. Gia-vê sẽ chạnh lòng ngay
Ngài thương Gia-cóp chọn bày Ích diên
Chúng đây ngụ đất tổ tiên
Kiều dân cùng chúng kết liên hợp hòa
Kết đoàn Gia-cóp quyến gia
Sống chung hoà thuận bao là đẹp thay
2. Chư dân lãnh chúng liền ngay
Dắt đưa dẫn chúng về này cố hương
Nơi miền đất của Chúa luôn
Họ là sở hữu tông dòng Ích diên
Làm tôi trai gái cách riêng
Chúng bắt tù những người tìm bắt giam
Chúng thống trị những kẻ làm
Người đốc công trước kia hăm dọa này.

BẠO CHÚA MẠT KIẾP

3. Sẽ xảy ra chính vào ngày
Gia-vê cho được thấy ngay an nhàn
Thoát luôn tao loạn gian nan
Khỏi lao công cực khổ trên người hoài
4. Ngươi sẽ bắt hát một bài
Ca vè Ba-by-lon này triền miên
Và ngươi cất tiếng nói lên
Đốc công sao đã tròn viên công trình
Hoàn xong trò khủng bố liền
Trên người yếu thế dưới quyền của y
5. Gia-vê đã bẻ tức thì
Roi của lũ ác ôn kìa gẫy tan
Gậy tay vua chúa bạo tàn
Cũng thời bẻ nát tan tành ra ngay
6. Chính người đánh các dân này
Với bao trận đòn chẳng hay ngớt dừng
Chúng đi nổi nóng phừng phừng
Đàn áp các nước chẳng ngừng chẳng ngơi
7. Nay toàn trái đất an vui
Lòng người phở lở reo cười vang ran
8. Nhờ người trắc diệp vui tăng
Bách tùng, hương bá Li-ban nói rằng:
"Từ khi ngươi đổ xuống nằm
Tiều phu chẳng đốn hạ lần chúng ta"
9. Ngươi làm âm phủ diễn ra
Ồn ào đón tiếp ngươi qua nơi này
Vì ngươi nó phải tỉnh lay
Hồn ma quyền quý nơi đây dậy chờ
Bao nhiêu kẻ đầu sỏ kìa
Khi còn trên đất chúng thì bắt ngay
Vua chúa các nước nơi này
Phải đi đứng dậy khỏi ngai mình rồi
10. Hết thẩy họ nói cùng ngươi
Cả ngươi nữa bạc nhược thời như ta
Mọi điều giống hệt rõ là
Ta đây sẵn có chẳng qua khác nào
11. Kiêu hùng của ngươi ra sao
Dẫn ngươi xuống chốn vực sầu âm ty
Cuốn theo mọi sự mang đi
Lừng danh tiếng vọng ngươi thì diễn ngay
Ngươi nằm trên dòi bọ này
Cẩm bào là lớp bọ đây dệt vào
12. Làm sao ngươi tận trời cao
Đã hầu sa xuống đây nào diễn luôn
Hỡi sao Mai con hừng đông
Ngươi làm xiểng liểng khắp muôn nước liền?
13. Ngươi đây từng nhủ lòng mình
Ta lên trời nhắc ngai liền lên cao
Trên nơi ở các vì sao
Của Thiên Chuá chính Ngài hầu dựng nên
Ta sẽ ngự trị tại trên
Núi tao phùng phía bắc miền xứ đây
14. Ta lên chót vót tầng mây
Đồng hàng Thượng Đế ngay này tỏ ra
15. Thế mà ngươi bị bỏ qua
Xuống nơi âm phủ chìm đà vực sâu
16. Mọi người nhìn thấy ngươi nào
Cũng đều trố mắt nhìn vào chính ngươi
Phải chăng đó là con người
Đã làm chấn động khắp nơi thế trần
Làm cho bao nước một lần
Ngả nghiêng chao đảo thêm phần lắng lo
17. Đã biến dương thế trải qua
Những nơi sa mạc diễn ra tư bề
Đã triệt hạ các thành trì
Dựng xây trên đất coi thì vẻ vang
Bắt được ai bỏ tù giam
Đã không hề thả lên đàng về quê
18. Mọi vua chúa đều yên vì
Trong nơi vinh dự mộ bia nhà mình
19. Thây người bị vất phơi liền
Không nơi mồ mả nhận nhìn cất chôn
Như mầm mống tởm gớm luôn
Phủ che dưới những thây gươm đâm rồi
Bị xô thẳng hố huyệt nơi
Như thây bị đạp chà vùi huyệt sâu
20. Ngươi không được xum vầy đâu
Với cùng bạo chúa ở hầu mồ chôn
Vì ngươi bị lụi tàn luôn
Mất vào xứ sở tông dòng của ngươi
Và đi tàn sát mọi người
Thật là tông giống dòng nòi ác nhơn
Sẽ không còn được nhắc luôn
Đến tên của chính người muôn muôn đời
21. Hãy chuẩn bị diệt tức thời
Các con cái chúng mọi người chết luôn
Vì bao tội ác cha ông
Chúng không chỗi dậy chiếm dùng đất đai
Và ban trải khắp nơi đây
Giống dòng này nữa kéo dài dương gian
22. Gia-vê vạn quân phán rằng:
Ta đây chỗi dậy chống dân chúng cùng
Ta tiêu diệt Ba-by-lon
Tên cùng như số sót luôn đang chờ
Cả tông giống hậu duệ kìa
Đó lời Chúa phán ra thì chẳng sai
23. Ta thời biến chúng thành ngay
Lãnh thổ bày nhím, ao đây sình lầy
Dùng chổi quyét sạch chúng ngay
Đó lời Chúa vạn quân nay phán rồi.

TRÊN ÁT-SUA

24. Gia-vê vạn quân thề bồi
Quả là mưu định Ta thời diễn ra
Đúng như vậy sẽ trải qua
Mọi điều thành sự thật là như y
25. Đánh gục At-sua tức thì
Trên luôn phần đất Ta kia tỏ bày
Cùng trên các núi non này
Ta chà đạp chính nó ngay tức thời
Ach nó luột khỏi chúng rồi
Gánh gồng nó khỏi vai nơi chúng liền
26. Đó là mưu đã định trên
Khắp toàn cõi đất diễn nên cách này
Cũng tay của Ta giương ngay
Trên toàn thể các dân đây gian trần
27. Khi Gia-vê vua vạn quân
Đã mưu định kẻ nào gàn cãi ngay
Khi tay Chúa đã giương oai
Ai đây có thể cản Ngài được ha?

TRÊN QUÂN PHI-LI-TINH

28. Năm vua A-khát băng hà
Có lời tuyên bố nói là như sau
29. Chớ đi vội vã mừng mau
Hỡi miền Phi-li-tinh hầu nhìn coi
Bởi gậy đập ngươi gẫy rồi
Vì từ gốc rắn, sinh sôi thuồng luồng
Trái trăng của nó sinh luôn
Chính là nòi giống rắn rồng bay đây
30. Những người hèn yếu hôm nay
Được ngay chăn dắt có đầy của ăn
Kẻ nghèo khó ngụ an toàn
Cội nguồn tông giống họ hàng của ngươi
Ta cho nạn đói chết người
Cái gì còn sót sẽ thời giết mau
31. Hỡi cổng hãy rú lên nào
Thành kia tru trếu cả hầu vang lên
Cả miền xứ Phi-li-tinh
Hết thảy bại hoại ra liền đây thôi
Bắc phương làm khói đến rồi
Trong hàng ngũ chẳng một ai tách rời
32. Sẽ dùng lấy chi trả lời
Cho ngay sứ giả là người của dân
Là Gia-vê dựng Xi-on
Kẻ nghèo có chỗ ở luôn nơi này.

TRÊN MÔÁP

CHƯƠNG 15

1. Tuyên ngôn trên Mô-áp đây
Đang đêm tàn phá xảy ngay ra rồi
Ác - Mô-áp vắng bóng người
Một đêm tàn phá đã thời xảy ra
Kìa Mô-áp đã trải qua
Một đêm tàn phá theo đà vắng teo
2. Cùng lên Bét Đi-vôn nào
Những nơi đàn tế khóc gào kêu la
Tại Nơ-vô, Mê-đơ-la
Dân Mô-áp đã thiết tha kêu nài
Mọi đầu trọc lóc ra ngay
Râu thời cũng trụi nhẵn này hết trơn
3. Dân dùng bao bị mặc luôn
Mái nhà đường phố vang cùng tiếng la
Công trường cả lũ khóc hòa
Như hầu nước đổ ngay ra tràn trề
4. Khét-bôn với En-a-lê
Kêu la vang vọng tới kìa Gia-ha
Thế nên binh trận của nhà
Mô-áp hồn phách tỏ ra hãi hùng
5. Mô-áp khiến lòng Ta run
Đám người trốn chạy mãi vùng Xô-a
Éc-lát, Sơ-li-gia
Lên đèo Lu-khít vừa ra khóc liền
Dọc đàng Khô-rô-na-gim
Tiếng la bại trận vang inh lên này
6. Nước Nim-rim cạn tắt ngay
Cỏ đồng khô héo phơi bày tràn lan
Cỏ non hết mọc lan tràn
Màu xanh thiếu vắng mọi đàng trụi trơ
7. Bao của dành dụm làm ra
Những gì tích lũy trở qua thác liều
8. Tiếng kêu la lối lên nào
Khắp bờ cõi Mô-áp hầu vọng ran
Tiếng tru trếu thét vang vang
Mãi Ếc-la-gim rõ ràng còn nghe
Thấu Bơ-e E-lim kìa
Người ta vẫn thấy rõ thì tiếng đây
9. Miền Đi-môn máu tràn đầy
Ta còn giáng họa thêm này Đi-môn
Sai sư tử đuổi bắt luôn
Cho bọn Mô-áp vừa xong thoát thù
Cho những kẻ còn sót kìa
Hiện đang cư ngụ ở thì đất đây.

NGƯỜI MÔ-ÁP XIN TỊ NẠN

CHƯƠNG 16

1. Hãy dâng chiên đến cống ngay
Vị chủ tế quản cai này đất đai
Ngang qua sa mạc chốn này
Đến nơi núi nữ tử bày Xi-ôn
2. Tại nơi khúc lội Ác-nôn
Lũ con gái Mô-áp luôn khác nào
Bày chim vỡ tổ nhao nhao
Chẳng còn trật tự trước sau giữ gìn
3. Xin bày mưu lược ra liền
Cùng ban nghị quyết cho riêng lúc này
Giữa ngay vào buổi trưa đây
Xin che phủ bóng như ngay đêm rồi
Xin che giấu kẻ xa xôi
Xin đừng tiết lộ những người ẩn thân
4. Cho người Mô-áp trốn đàng
Ẩn nơi quý quốc qua phần hiểm nguy
Nên nơi nương náu tức thì
Tránh người hãm hại khỏi kia sát tàn
Kẻ sách nhiễu tận số đàng
Họa tàn phá sắp xong dường diễn ra
Quân đô hộ đương trải qua
Biến đi khỏi xứ để mà tiêu tan
5. Ngài cai quản sẽ vững vàng
Nhờ vào nhân nghiã trọn đàng diễn luôn
Trong nhà Đa-vít tông dòng
Một vì thẩm phán vẹn tròn công minh
Luôn phò đức nghiã ngay liền
Vội vàng xét xử công bình tròn chu
6. Chúng ta đã có nghe kìa
Thói kiêu căng Mô-áp thì có đây
Nó rất mực tự hào này
Với cùng ngạo nghễ tỏ bày ra luôn
Lạc lầm xấc xược lung tung
Lời ăn tiếng nói không ngừng khoe khoang.

LỜI THAN TRÊN SỐ PHẬN MÔ-ÁP

7. Nhà Mô-áp sẽ khóc than
Khóc than vì chính mình làm gây nên
Cả phường lũ sẽ rú lên
Tiếc luôn chiếc bánh nho liền mất đi
Ở nơi Kha-rê-xét kìa
Cho nên chúng đã tức thì kêu rên
8. Vườn Khét-bôn đã trở nên
Với cây nho Síp-ma liền héo khô
Nho từng vật vã các vua
Của bao dân nước đã qua xưa kìa
Chúng lan thấu tận Gia-de
Lạc loài sa mạc nhánh chìa khắp nơi
Mãi cho thấu cả biển khơi
Mọc nhanh lan rộng tốt tươi mọi đàng
9. Bởi thế cùng tiếng khóc than
Cho Gia-de ta khóc thương nho này
Ta nhỏ lệ ngươi uống đây
Hỡi nào thương tiếc vườn này Khét-bôn
Cùng En-a-lê kia luôn
Vì trong mùa quả thông thường đến đây
Tiếng hò tiếng hát hôm nay
Đã nên vắng lặng chẳng hay thấy gì
10. Sướng vui cất khỏi vườn kìa
Vườn nho hết tiếng người thì hò reo
Chẳng ai đạp rượu nho nào
Ta làm tiếng hát đã hầu lịm ngay
11. Bởi thế lòng ta giống đây
Như cây đàn réo rắt này vang lên
Trên số phận Mô-áp liền
Tâm vì kia Khe-rét điên cả người
12. Khi Mô-áp mệt nhọc rồi
Đi tìm đến tận chốn nơi cao đàn
Hay vào thánh điện nài van
Cũng không cầu khẩn được ơn phước này
13. Đó lời Chúa phán cho ngay
Trên Mô-áp mãi những ngày xa xưa
14. Và nay Ngài lại phán ra
Ba năm nữa giống như là cách đây
Người làm thuê tính toán này
Vinh quang Mô-áp bị ngay nhục nhằn
Cho toàn đông đảo chúng liền
Và kia số sót chẳng nên thứ gì.

ÁN TRÊN ĐA-MÁT VÀ ÍCH DIÊN

CHƯƠNG 17

1. Sấm ngôn tuyên nói cho là
Đa-mát bị loại khỏi qua các thành
Trở nên phế tích điêu tàn
Chẳng ai biết đến hoàn toàn quên đi
2. Các thành thuộc A-rô-ê
Bỏ hoang bày thú trọn bề nghỉ ngơi
Chẳng ai phiền đến chúng rồi
Toàn quyền làm chủ chính nơi thành này
3. Phòng thủ đã biến khỏi ngay
Ép-ra-im thành mặc ai ra vào
Vương quyền Đa-mát thoát mau
A-ram số sót được hầu quang vinh
Như vinh hiển nòi Ích diên
Sấm Gia-vê vạn quân tuyên phán rồi
4. Ngày ngày sẽ xảy đến nơi
Vinh quang Gia-cóp sẽ thời xẹp ngay
Xác phì nộm của nó này
Sẽ thời xọm lại trong ngày đó thôi
5. Như thợ xem lúa chín rồi
Và giương tay cắt đem thời về mau
Như người đi mót lúa nào
Nơi đồng Ép-ra-im hầu về đây
6. Như người đi chọc rụng ngay
Những chùm quả trám trên cây xuống rồi
Ít quả còn sót lại thôi
Vài ba quả chín mồi nơi đầu cành
Bốn năm quả đương hiện hành
Ở trên những nhánh quả sinh sai rồi
Đó lời sấm của Chúa Trời
Là Thiên Chúa của dòng nòi Ích diên
7. Ngày này thiên hạ ngó lên
Ngay Đấng tác thành dựng nên mình rồi
Mắt liền sẽ ngắm đồng thời
Chính Đấng tác thành dòng nòi Ích diên
8. Họ không còn ngó trông lên
Các đàn tế chính tay riêng mình làm
Và điều họ sẽ làm thành
Chẳng nhìn xem nữa hoàn toàn quay đi
Cả nêu thờ hương án kia
Bỏ luôn tất cả chẳng thì ngó trông
9. Trong ngày ấy sẽ diễn luôn
Các thành ẩn trú tan hoang ra rồi
Như rừng rậm đốn hoang thời
Thật hoang tàn trước dòng nòi Ích diên
10. Bởi ngươi thời đã chóng quên
Thiên Chúa cứu độ ngươi liền nơi đây
Tảng đá nơi người ẩn này
Ngươi thời đã chẳng nhớ ngay đến Ngài
Nên ngươi trồng vườn khả ái
Và ương những chồi ở mãi nơi xa
11. Ngày ngươi trồng sẽ trải qua
Ngươi còn rào dậu lo cho cây trồng
Sáng ngày cây sẽ đâm bông
Nhưng mùa thu lượm hết trông được nào
Vào ngày khổ não đến mau
Mùa màng mất ráo chẳng hầu lượm thâu
12. Ôi dân đông đảo ồn ào
Những tiếng biển cả gầm gào thét lên
Tiếng ào trăm họ vang rền
Như bao tiếng nước chảy liền oai phong
13. Chư dân như nước đổ dồn
Nhưng ngài quát mắng chúng chuồn chạy ngay
Bị đuổi chúng cũng như bay
Như rơm gió cuốn ở đây đỉnh đồi
Như nào hạt bụi trong nơi
Có cơn bão táp đến rồi cuốn theo
14. Hoàng hôn dẫn đến buổi chiều
Kinh hoàng ập tới đem sầu đến bên
Trời chưa chiếu sáng tỏ liền
Nó tan biến mất về miền hư không
Đó phần kẻ bóc lột luôn
Cũng như kẻ cướp giựt lường chúng ta.

TRÊN DÂN KÚT

CHƯƠNG 18

1. Ôi miền đất mãi bên kia
Vo vo cánh đập đương thì tỏ ra
Là miền đất Cút trải qua
Sông ngòi cách biệt rõ là giới ranh
2. Nó sai sứ vượt biển lần
Bồng bềnh trên nước qua ngang đôi bờ
Hãy đi hỡi sứ giả kìa
Lanh chân lẹ bước tức thì đến mau
Với dân tộc thật lớn cao
Nước da đen nhánh ăn vào xác thân
Cùng dân đây đó xa gần
Trông vào khiếp vía muôn lần tránh đi
Một dân hùng bá phương phi
Có miền đất rộng phân chia sông ngòi
3. Hỡi chư dân chúng ở đời
Và người trên đất tại nơi chốn này
Hãy coi khi dấu hiệu đây
Nêu cao đỉnh núi thấy ngay rõ ràng
Hãy nghe khi tiếng thổi vang
Kèn tù và thúc vang ran giữa trời
4. Vì Gia-vê dạy tôi rồi
Từ nơi trấn ngự Ta ngồi nhìn coi
Trời chang chang nắng tỏa rơi
Ánh quang chiếu tỏa sáng soi khắp cùng
Tựa như mây sương xuống luôn
Ở trong nắng hạ đến dường diễn ra
5. Trước mùa hái quả trải qua
Khi mùa hoa đã đậu ra quả này
Và hoa sắp trở thành ngay
Chùm nho chín nẫu trên cây đó rồi
Người ta tra tay tức thời
Chặt cành tỉa nhánh tại nơi cây này
6. Chúng liền bị bỏ thí ngay
Cho muông chim cầm thú đầy núi non
Muông chim mùa hạ trú chân
Cầm thú trú ẩn mùa đông đến kìa
7. Bấy giờ diễn đến tức thì
Lễ vật dâng tiến Gia-vê kính Người
Đấng muôn vạn quân trên trời
Bởi dân cao lớn da thời nhánh đen
Trông vào khiếp vía hết liền
Một dân hùng bá oai quyền phương phi
Có miền đất rộng phân chia
Sông ngòi ranh giới biên thùy rõ đây
Chúng đem lễ vật đến ngay
Nơi Gia-vê ngự núi này Xi-on.

TRÊN AI CẬP

CHƯƠNG 19

1. Tuyên ngôn trên Ai cập luôn
Gia-vê truy lướt trên đường xứ Ai
Tà thần run ngại trước Ngài
Lòng dân Ai cập lúc này rữa tan
2. Ta xui dân chúng tiến hành
Từ người Ai cập chính mình chống nhau
Bạn cùng với bạn chống nào
Thành cùng thành thị cũng hầu nổi lên
Nước này nước khác tiếp liền
Cứ đà nổi dậy tranh quyền lẫn nhau
3. Khi lính Ai cập tiêu hao
Ta làm lụi bại hết nào mưu cơ
Chúng đi cầu khẩn thần tà
Khẩn van cầu cứu với là thần thông
Tặng cho một vua hung hăng
Sẽ luôn thống trị cho dân hàng ngày
Đó lời sấm Chúa truyền đây
Ngài là Đấng vạn quân nay tôn thờ
5. Sông thời sẽ biến ra khô
Nước trong lòng biển cạn cho có ngày
6. Các sông nghẹt mùi hôi ngay
Kênh ngòi Ai cập nơi này cạn mau
Sậy lau cháy xém hết nào
Bởi uy quyền phép Ngài hầu tỏ đây
7. Bãi cói đồng cỏ chạy dài
Ruộng nương cầy cấy tới hoài sông Nin
Hết thảy khô đét trở nên
Tung bay tận tuyệt mất lần hết thôi
8. Dân đánh cá ta thán lời
Người buông câu ở chốn thời sông Nin
Cùng mang tang tóc đội lên
Mọi người chài lưới tỏ liền sầu thương!
9. Thợ vải gai bẽ mặt luôn
Các bà chải sợi cũng dường hổ ngơi
Những người thợ dệt vải rồi
Người nào kẻ ấy cũng thời xanh xao!
10. Thợ đan dệt xứ sở nào
Trọn toàn tán đảm ra hầu tỏ ngay
Người làm công xá lúc này
Hồn xiêu vía lạc chân tay rã rời!
11. Chúng là bọn ngốc dại rồi
Cũng như những ông hoàng thời Xô-an
Những quân sư khôn nhất hàng
Của vua chúa Pha-rao bàn chuyện ngay
Một hội đồng cục súc này
Sao các ngươi dám nói hoài cùng vua:
"Tôi con dòng giống tông gia
Những bậc khôn khéo ngày xưa ở đờì".
12. Vậy ai khôn khéo đâu rồi
Hãy cho ngươi biết tức thời mau đi
Gia-vê vạn quân tính chi
Trên miền Ai cập sắp thì tới đây?
13. Các ông hoàng Xô-an này
Chúng thời đã trở thành ngay điên rồi
Các ông chúa thành Nốp ơi
Các ông hôm nay đã thời lầm to!
Làm cho Ai cập trở mù
Lầm đàng lạc lối hết cho cả bày
Hỡi hàng lãnh đạo dân đây
Của chư bộ lạc xứ Ai cập này!
14. Gia-vê đã đổ xuống ngay
Linh khí choáng váng trên bày chúng luôn
Khiến dân Ai cập lạc đường
Trong bao công việc giống dòng chúng đây
Như chàng uống rượu đang say
Ua nôn mửa tháo ra ngay hết rồi
15. Chẳng còn báo bổ trong người
Cho dân Ai cập từ đuôi đến đầu
Mầm chồi lẫn cả thân nào
Trên thân cây gậy cũng hầu chịu ngay!

SẤM BẰNG VĂN XUÔI VỀ AI CẬP

16. Trong ngày ấy xảy ra đây
Dân Ai cập giống bọn này nữ nhi
Nó run khiếp vía tức thì
Bởi Gia-vê vạn quân kìa vung tay
17. Đất đai Giu-đa lúc này
Nên dịp xấu hổ cho Ai cập rồi
Hễ nghe ai nói đến thời
Nó liền kinh khiếp rụng rời chân tay
Vì mưu định Gia-vê đây
Đấng vạn quân sẽ mưu bày hại ngay
18. Trong ngày ấy xảy ra này
Ai cập có năm thành đây biết dùng
Tiếng Ca-na-an thề cùng
Gia-vê vạn quân chính trong lời này
Ở trong năm thị thành đây
Có một thành thị bị ngay tan tành
19. Ngày này có một tế đàn
Giữa miền Ai cập hiến dành Gia-vê
Đồng thời ở cạnh biên thùy
Một bia đá dựng dâng kia kính Người
20. Đó là dấu chứng tá rồi
Gia-vê vạn quân ở thời xứ Ai
Trước quân đô hộ chốn này
Chúng kêu lên Chúa, Ngài sai tức thời
Một vì cứu tinh đến nơi
Ngài đi giải thoát cho rồi chúng đây
21. Gia-vê sẽ tỏ mình ngay
Cho dân Ai cập biết Ngài luôn thôi
Hầu chúng dâng lễ khấn rồi
Và luôn chung thủy luôn thời về sau
22. Gia-vê có đánh dân nào
Vừa khi đòn đánh Ngài mau chữa lành
Chúng thời sẽ trở lại nhanh
Với Gia-vê, Chúa thương tình chữa ngay
23. Ngày này có một đường đây
Thông từ Ai cập đến này Át-sua
Át-sua qua Ai cập kìa
Và Ai cập qua Át-sua vui huề
Người Ai cập với Át-sua
Cùng chung tôn kính phụng thờ Gia-vê
24. Trong ngày ấy Ích diên kìa
Sẽ cùng Ai cập, Át-sua làm thành
Bộ ba ở giữa gian trần
Chúng nên nguồn mối chúc lành thế gian
25. Gia-vê vạn quân phán rằng
Phúc cho Ai cập đã làm dân ta
Át-sua công trình tỏ ra
Bàn tay Ta đã tạo qua chúng rồi
Ích diên đó chúng tức thời
Đã là cơ nghiệp muôn đời của Ta.


I-SAI-A BÁO ÁT-ĐỐT BỊ HẠ

CHƯƠNG 20

1. Nhằm năm Sác-gon làm vua
Của nào vương quốc Át-sua trị vì
Ông sai đến Át-đốt kìa
Hầu vây hạ thị thành thì diễn ra
2. Gia-vê liền phán bấy giờ
Với I-sai-a lời là như sau
"Người đi cởi bao bì mau
Nơi lưng cùng dép chân hầu ngươi mang"
Ông làm như thế vội vàng
Đi ngay thẳng lại, mình trần chân không
3. Gia-vê lại phán dạy luôn
I-sai-a đến chân trơn mình trần
Đi đi lại lại ba năm
Làm dấu chỉ Ai cập lần Cút luôn
4. Vua Át-sua dẫn tù chung
Cả dân Ai cập với cùng Cút đây
Cả già trẻ mình trần này
Chân không giày dép, hông bày phơi ra
Hầu cho nhục nhã trải qua
Toàn dân Ai cập thực là tỏ ngay
5. Chúng tán đảm bẽ mặt mày
Vì Cút là chốn chúng hiện nay trông chờ
Và Ai cập vốn vẫn là
Nơi tự hào hiển vinh qua lâu dài
6. Dân cư miền duyên hải này
Trong ngày ấy sẽ nói ngay lên là
"Kìa dân tộc ta mong chờ
Chạy đến cầu cứu thoát nhà At-sua
Nay trở nên như thế kia
Sao ta có thể thoát kìa nạn tai?"

Không có nhận xét nào: