Thứ Năm, 13 tháng 11, 2008

Ông Gióp - Chương 1 - 10

SÁCH ÔNG GIÓP
(Gồm 3892 câu lục bát.)

I- PHẦN MỞ ĐẦU

ÔNG GIÓP BỊ THỬ THÁCH

CHƯƠNG 1

1. Xứ Út ngày xửa ngày xưa
Có người tên Gióp thật là thanh liêm
Sống luôn chính trực một niềm
Kính tôn sợ Chúa tránh liền ác gian.
2. Ông bà chung sống hạ sanh
Bảy trai ba gái tươi xinh ở đời
3. Biết bao súc vật chăn nuôi:
Bày cừu đông đúc đếm coi bảy nghìn
Lạc đà thuộc của gia đình
Ba ngàn chăn dắt chở chuyên vận hành
Năm trăm bò cặp nuôi chăn
Năm trăm bò cái sản sanh trong nhà
Với cùng tôi tớ nô gia
Rất đông phục vụ bao la việc vàn
Ông người giàu có nhất làng
Trong hàng con cái đông phương lúc này.
4. Con trai thường dự tiệc ngay
Tại nhà của chính phiên đây mỗi người
Cũng mời chị em đồng thời
Của mình đi đến cùng ngồi chung vui.
5. Một khi đã hết vòng mời
Tiệc tùng cả thảy mọi người anh em
Gióp kêu hội lại quanh bên
Để hầu thanh tẩy ngay liền các con
Sáng ông thường dậy sớm hơn
Tiến dâng lễ vật thiêu luôn khẩn cầu
Cho từng mỗi một con nào
Vì ông tưởng nghĩ như sau rằng là:
"Các con có thể tỏ ra
Những lời nguyền rủa Chúa ta trong lòng
Chúng thời đã phạm tội luôn
Ông thường làm thế giúp con mỗi lần.
6. Ngày kia con Chúa đến gần
Cùng nhau họp mặt trước nhan Chúa Trời
Xa-tan cũng đến đồng thời
Trước Thiên Chúa với mọi người đứng đây
7. Chúa liền hỏi Xa-tan ngay
Ngươi từ đâu đến nơi này làm chi?
Xa-tan thưa Chúa tức thì:
Tôi đi lởn vởn khắp kìa mọi nơi.
8. Chúa liền hỏi nó những lời:
Ngươi đây có biết Gióp tôi tớ này?
Sống sinh trên đất hiện nay
Một người chính trực và đầy thanh liêm
Kính tôn sợ Chúa hết mình
Xa điều gian ác tội tình lánh mau!
9. Xa-tan thưa Chúa như sau:
Gióp đây sợ Chúa phải hầu nhưng không?
10. Mọi điều Chúa chở che luôn
Cửa nhà sản nghiệp nó thường diễn ra
Như hàng rào bọc bao la
Chở che cho Gióp thật là tròn chu?
Ngài luôn chúc phước xuống cho
Bao công việc chính Gióp lo làm liền
Cho đàn súc vật triền miên
Sinh sôi nẩy nở khắp trên cả miền.
11. Bây giờ Ngài thử giáng liền
Đòn trên sản nghiệp Gióp nên xem nào?
Chắc thời nó sẽ quay vào
Rủa nguyền với Chúa chứ đâu yên hàn?
12. Chúa liền phán bảo Xa-tan
Được rồi tất cả nghiệp phần Gióp đây
Thuộc quyền mặc sức ngươi này
Còn mình của Gióp ngươi nay chớ rờ. "
Và Xa-tan đã lui ra
Khỏi nhan Thiên Chúa để mà dùng mưu.
13. Ngày kia phiên lượt mời chào
Các con trai gái đang hầu vui say
Tại nhà anh cả hôm nay
Tiệc tùng vui thú hợp bày với nhau.
14. Một người tin báo Gióp mau:
Bò đang cày với biết bao lừa rồi
Đang đi gặm cỏ nương đồi
Bên nhau chen lấn mọi nơi tranh phần
15. Bỗng Sa-ba một thứ dân
Xông vào cướp hết, giết lần tớ tôi
Chỉ mình tôi chạy thoát rồi
Về đây báo cáo ông thời rõ hay.
16. Hắn còn đang nói điều này
Một người khác đến liền ngay bây giờ
Người này vội vã thân thưa:
"Chúa cho lửa giáng xuống từ trời cao
Đốt thiêu hết mọi dê cừu
Và cùng tôi tớ Ngài hầu hết luôn
Chỉ mình tôi kẻ sót còn
Chạy về báo cáo với ông việc này
17. Hắn còn đang nói điều đây
Một người khác nữa đến ngay thưa rằng:
Người Ca-đê đã chia phân
Thành ba toán đến cướp đoàn vật đây.
Lạc đà bị bắt hết ngay
Dùng gươm sát hại hết này tớ tôi
Chỉ mình tôi chạy thoát rồi
Về đây báo cáo ông thời rõ hay.
18. Hắn còn đang nói điều này
Một người khác nữa đến đây thưa lời:
"Các con trai gái Ngài thời
Đang ăn vui vẻ tại nơi nhà này
Của người anh cả họ đây
Đã mời họ đến xum vầy chung vui.
19. Bỗng nhiên cơn gió lửa rồi
Từ nơi sa mạc đến nơi tràn vào
Chuyển rung bốn góc nhà cao
Và rồi sụp đổ đè hầu hết luôn
Chỉ mình tôi kẻ sót còn
Chạy về báo cáo cho ông biết đường
20. Gióp liền xé áo mình luôn
Rồi đi cạo tóc hết trơn nơi đầu
Sấp mình xuống đất hồi lâu
Phục cầu kêu khấn thay hầu các con.
21. Và ông cất tiếng nói luôn:
Tôi từ lòng mẹ trần truồng sinh sôi
Sau này cũng trở về rồi
Chính nơi tro bụi như hồi trước thôi.
Gia-vê Ngài đã cho tôi
Ngài liền lấy lại khi thời đến ngay
Thật Ngài đáng chúc tụng thay
Gia-vê Thiên Chúa quyền oai vô bờ.
22. Trọn toàn tất cả diễn ra
Gióp không hề lỗi phạm qua một điều
Chẳng hề mở miệng nói theo
Những lời phạm tới chính nào Gia-vê

CHƯƠNG 2

1. Ngày kia con Chúa tiến về
Trước nơi Thiên Chúa Gia-vê chốn này
Xa-tan cũng tiến đến ngay
Trước nơi con mắt của Ngài thấu kia
2. Chúa liền phán dạy tức thì
Ngươi từ đâu đến bên kề nơi đây?
Xa-tan thưa Chúa liền ngay
Tôi đi lởn vởn nơi này nơi kia.
3. Chúa liền hỏi nó tức thì
Ngươi nay có biết Gióp kìa tớ tôi?
Sống sinh trên đất hiện thời
Một người chính trực đồng thời thanh liêm
Kính tôn sợ Chúa hết mình
Xa điều gian ác, tội tình tránh mau
Một lòng kiên quyết bền lâu
Cuộc đời liêm chính chẳng hầu phôi phai
Dù ngươi đẩy chính ta đây
Vô căn để chống nó này thiệt luôn" .
4. Xa-tan thưa với Chúa cùng:
"Da thay Da", mọi người dùng cách đây
Nghiệp cơ thay thế mạng này
Cốt sao cuộc sống mình nay an toàn
5. Xin Ngài đụng tới bản thân
Của ngay chính Gióp tới lần biết ngay
Gióp đây sẽ trở mặt mày
Quay đi ngoảnh lại rủa Ngài luôn thôí!
6. Chúa liền phán dậy những lời:
Được rồi nó thuộc quyền ngươi thử này
Nhưng không được chạm tới ngay
Quí tôn mạng sống Gióp đây tức thời.
7. Xa-tan lui khỏi Chúa Trời
Rồi dùng ung độc đánh người Gióp mau
Từ bàn chân đến đỉnh đầu
Không nơi nào hở ung bao kín cùng.
8. Gióp dùng mảnh sành gãi luôn
Và ngồi trên đống tro thường diễn ra
9. Vợ ông cất tiếng nói là:
"Ông còn kiên quyết tỏ ra nơi người
Trong điều liêm chính nữa thôi
Hãy nguyền rủa Chúa đồng thời chết đí! "
10. Nhưng ông cất tiếng tức thì:
Nay bà đã hóa ra kìa người điên!
Chúng ta đã nhận triền miên
Bao ơn lành tốt từ Thiên Chúa này
Làm sao ta chẳng nhận ngay
Cả điều bất hạnh tay Ngài trao cho
Trọn toàn mọi việc lắng lo
Miệng môi Gióp chẳng hề qua lỗi gì
11. Ba người bạn hữu cố tri
Biết ngay bất hạnh đương đè trên ông
Họ từ xứ sở đến luôn:
E-li-pha quán quê vùng Tê-man
Bin-đát từ Su-a làng
Xô-pha từ Na-mát đang ở này
Cùng nhau bàn tính giúp ngay
Chia buồn an ủi bạn nay lâm phiền.
12. Tư xa mắt ngước thấy liền
Chẳng còn nhận rõ bạn hiền thuở xưa
Họ òa lên khóc thương cho
Số phần bạn hữu đương cơ nguy nào
Mỗi người xé áo mình mau
Rắc tro lên tới đỉnh đầu mình luôn
13. Rồi cùng ngồi cạnh bên ông
Bảy ngày đêm chẳng nói hơn một lời
Bởi vì thấy bạn đương thời
Khổ đau hết đỗi trên người diễn ra!
II- CUỘC ĐỐI THỌAI
1 - KHÚC 1
GIÓP NGUYỀN RỦA NGÀY SINH

CHƯƠNG 3

1. Cuối cùng mở miệng nói qua
Rủa nguyền ngày tháng sinh ra trên đời.
2. Gióp ông lên tiếng tức thời
Nói ra cho hết những lời khổ đau.
3. Phải chi tan biến hết mau
Cái ngày tôi đã được trao vào đời
Cái đêm loan báo tin tôi:
"Một em trai nhỏ làm người thụ thai."
4. Ngày này diễn tiến ra ngay
Là ngày đêm tối tôi này đó thôi
Và Thiên Chúa chốn cao vời
Chẳng thèm đếm xỉa tới thời tôi đâu
Cũng không tia ánh sáng nào
Chiếu soi, rọi đến đúng vào hôm nay.
5. Phải chi tăm tối phủ dầy
Bóng đêm sự chết che ngay lu mờ
Mây đen kéo đến trùm vô
Và sương mù mịt làm cho kinh hồn
6. Đêm này phải trở thành luôn
Tối tăm chế ngự mịt mùng diễn ngay
Phải chi nó chẳng cộng này
Vào luôn tổng số những ngày trong năm
Đồng thời cũng chẳng được nằm
Vào ngay con số ngày thành tháng qua.
7. Phải chi đêm ấy diễn ra
Là đêm son sẻ chẳng đà tạo nên
Và không biết đến chi liền
Cả ngay một tiếng reo lên vui mừng!
8. Phải chi nguyền rủa cho luôn
Chính đêm hôm ấy đã cùng diễn ngay
Những ai nguyền rủa ngày này
Sẵn sàng lay tỉnh chính đây thú rừng
Lê-vi-a-than đương nằm
Là con vật nuốt mặt trăng mặt trời.
9. Phải chi đêm ấy sao mai
Trở nên đen tối chẳng ai thấy nào
Phải chi đêm ấy tổn hao
Uổng công chờ đợi mong hầu sáng luôn
Chẳng cho coi thấy gì hơn
Cho dầu một chút hừng đông hé chào.
10. Vì đêm ấy chẳng ích nào
Chẳng che kín dạ mẹ hầu cưu mang
Chẳng che đi khỏi thấy đàng
Biết bao thống khổ bày hàn mắt tôi.
11. Tại sao tôi chẳng chết rồi
Khi vừa lòng mẹ chào đời diễn ra
Tắt hơi hết thở chính giờ
Tôi vừa lòng mẹ ra cho tức thờí!
12. Sao hai đầu gối đỡ tôi
Tại sao đôi vú đã nuôi tôi này?
13. Và giờ tôi đã nằm đây
An lành tôi ngủ kéo dài nghỉ ngơí?
14. Với cùng vua chúa ở đời
Và bao mưu sĩ đồng thời trần gian
Họ đi xây dựng kỹ càng
Cho mình lăng tẩm sẳn sàng trong tay.
15. Bao hàng vương tước hiện nay
Có vàng dư dật, bạc đây đầy nhà.
16. Hoặc tôi đã chẳng như là
Đứa con giấu kín vì đà đẻ non
Hay như trẻ nhỏ bé con
Chưa thời nhìn thấy tỏ tường ánh quang
17. Nơi đây kẻ ác chẳng làm
Điều gì phá hại trọn toàn trên thân
Nơi đây được nghỉ bình an
Sau khi mòn mỏi sức tàn lụi đi.
18. Nơi đây bao kẻ vào tù
An bình được nghỉ giúp cho an lòng
Chẳng còn nghe vẳng tai luôn
Những lời nhiếc mắng bọn trông coi tù
19. Nơi đây kẻ lớn cũng như
Những người thấp bé đều thì giống nhau
Kẻ nô lệ được thoát nào
Khỏi bàn tay chủ cường hào quản cai
20. Tại sao Chúa lại ban ngay
Ánh quang cho kẻ hàng ngày khổ đau
Và ban sự sống cho nào
Người đầy lòng đắng cay hầu diễn ra.
21. Cho người mong chết đợi chờ
Mà đây sự chết cứ lờ bỏ đi
Cho ai tìm kiếm nó kìa
Hơn người tìm kiếm thứ gì báu kho?
22. Bao người hoan hỉ tỏ qua
Bởi đã gặp được phần mồ mả đây
23. Cho người lữ khách hiện nay
Lộ đường dấu kín chẳng ai thấy nào
Và Thiên Chúa đã vây bao
Tứ vi kín mít chẳng hầu thấy luôn
24. Bởi vì tôi đã tiếc thương
Thay cho cơm bánh để dường nuôi ăn
Và này tiếng thét gào ran
Như nguồn nước hiện chảy tràn xuống đây
25. Về cơn sợ ám ảnh này
Tuôn trào đổ ập xuống ngay trên người
Và điều khủng khiếp kinh ngời
Đến bên lưu lại đồng thời trên tôi!
26. Bình an tôi chẳng được rồi
Yên hàn cũng chạy xa rời đi mau
Chẳng thời được nghỉ ngơi đâu
Chỉ làm khổ não bên nào cạnh tôi?

TIN TƯỞNG NƠI THIÊN CHÚA

CHƯƠNG 4

1. E-li-pha bạn ở đời
Người Tê-man cất nói lời sau đây
2. Giả như chính chúng tôi này
Nói cùng anh một lời ngay bây giờ
Liệu anh có thể nghe cho
Và cam lòng chịu chớ lờ bỏ chăng?
Nhưng ai có thể giữ cầm
Để mình chẳng nói ra lần điều đây
3. Kìa anh đã khích lệ này
Cho bao người được vui vầy an tâm
Và anh thời cũng đã làm
Biết bao tay yếu nên thành mạnh ngay.
4. Lời anh đã đỡ nâng đây
Cho người lảo đảo khỏi này ngã rơi
Chính anh kềm vững đồng thời
Cho bao đầu gối rụng rời bủn rung
5. Bây giờ tới lượt anh luôn
Chính anh lại nhược suy trong lúc này
Anh đương bị đánh hôm nay
Khiến cho khiếp sợ gục ngay kinh hồn!
7. Anh nên nhớ lại dùm luôn
Ai người vô tội gặp cơn nạn nào?
Những người chính trực nơi nao
Lại thời bị diệt vong sao ở đời?
8. Như tôi hằng thấy rõ rồi
Kẻ cày bừa bất hạnh thời diễn mau
Và người gieo vãi khổ đau
Tất thời bất hạnh đến nào cho thôí!
9. Chúng đây bị diệt vong rồi
Đưới ngay hơi thở Chúa Trời diễn ra
Trong cơn thịnh nộ Chúa ta
Chúng thời biến mất theo đà rã tan.
10. Tiếng kêu của sư tử gầm
Tiếng gào mãnh thú, mạnh cầm vọng luôn
Và nanh vuốt sư tử non
Cũng đều bị gẫy hết trơn chẳng còn.
11. Sư tử thiếu mồi mạng vong
Đàn con của chúng hết trông tan tành.
12. Một lời lại vọng tai nhanh
Tai tôi nghe tiếng vọng thanh thì thầm
13. Giữa bao ác mộng thâu đêm
Tê mê một giấc xuống trên người phàm
14. Mối kinh hoàng đến ùa tràn
Làm tôi run rẩy mọi hàng cốt xương.
15. Một làn hơi lướt mặt luôn
Khiến tôi dựng đứng lớp lông trên người
16. Khiến ai đứng tại gần nơi
Chẳng còn nhận rõ mặt thời trước khi
Một hình bóng đứng sửng kìa
Lặng thinh tôi đã được nghe những lời:
17. "Phàm nhân há lại là người
Chính công trước mặt Chúa Trời đó kia
Con người há được trọn bề
Sạch tinh trước Chúa Gia-vê tạo thành?
18. Tớ tôi của Chúa Thiên đình
Chính Ngài cũng chẳng hết niềm cậy tin
Thiên Thần Ngài ở cạnh bên
Ngài còn bắt lỗi bao phen đó rồi.
19. Huống chi những kẻ làm người
Ở trong lầu ốc giữa đời trần gian
Toàn bằng đất sét được làm
Dựng trên bụi đất được hoàn hảo sao?
Người ta chà đạp giãi dàu
Như loài sâu bọ coi hầu ra chi!
20. Chỉ nào một sớm chiều kia
Chúng đều bị nát trở về bụi nhơ
Chúng tan biến cõi hư vô
Chẳng ai lưu nhớ nghìn thu muôn đời.
21. Những cây cọc chống lều rồi
Xong thời chẳng bị nhổ rời đi sao?
Chúng đây sẽ chết cả mau
Vậy mà chẳng biết đến nào khôn ngoan

CHƯƠNG 5

1. Hãy đi kêu gọi la luôn
Người ta đáp lại tiếng ồn thấy không?
Anh nên quay lại với cùng
Vị nào thần thánh ở trong bậc này
2. Bởi vì nỗi muộn phiền đây
Diệt tru kẻ dại khùng ngay tức thời
Và cờn hờn giận tiệt nòi
Những người ngu ngốc tiêu đời mất đi
3. Tôi đây đã thấy rõ kìa
Một người điên dại rễ thì dâm sâu
Ngay đây tôi rủa nguyền nào
Cho nơi trú ẩn nó hầu ngụ cư.
4. "Phải chi con cái hắn thì
Đặt xa nơi tựa nương kìa hiện nay
Bị chà đạp cổng thành này
Chẳng ai tiếp cứu cho ngay chúng rồi.
5. Mùa màng chúng gặt tới nơi
Kẻ nghèo đói đã cấp thời chiếm ăn
Những người khao khát đến luôn
Nốc vào hết của cải nguồn chúng đây
6. Bởi vì hoạn nạn sẵn này
Chẳng từ cát bụi sinh ngay ra liền
Đồng thời khổ nhọc có liên
Chẳng từ bởi đất nẩy sinh ra rồi
7. Nhưng con người, chính dòng nòi
Sinh ra để chịu cuộc đời khổ đau
Như con cái sấm sét nào
Lượn bay ở tại trên cao vòm trời.
8. Phần tôi, tôi sẽ đặt rồi
Niềm tin trông cậy vào thời Gia-vê
Bên Ngài tôi sẽ tức thì
Trình bày vụ án mọi bề tôi đây.
9. Ngài làm điều lớn lao này
Chẳng ai dò thấu việc Ngài được đâu
Nhưng kỳ công bởi Ngài trao
Tài đâu đếm xuể biết bao công trình.
10. Ngài cho mưa xuống đất liền
Cánh đồng nước chảy triền miên dầm dề.
11. Ngài nâng cao kẻ khiêm nhu
Cứu nguy làm phước kẻ thì hẩm hiu.
12. Ngài làm hỏng cả kế mưu
Bọn người khéo léo đã hầu bày ra
Chính tay chúng vất trải qua
Nhưng thời kết quả chạy xa mất này
13. Ngài chộp hạng khéo khôn ngay
Lúc mà chính chúng đương bày kế gian
Và đi trước cả mưu toan
Của ngay hạng quỉ quyệt đang tiến hành.
14. Giữa ban ngày buổi thiên thanh
Chúng liền vấp phải tối tăm hoàn toàn
Chúng quờ quạng mò lần đàng
Giữa trưa giống tựa canh trường tối đêm.
15. Ngài luôn cứu kẻ côi hèn
Thoát mau ra khỏi gươm liền tuốt đâm
Ngài cho kẻ khổ thoát lần
Tay quân cường bạo hung tàn ác gian.
16. Thế nên hy vọng tràn lan
Cho người yếu thế được ban luôn này
Kẻ nào bất chính hiện nay
Sẽ thời phải khớp miệng ngay tức thì.
17. Phước thay người dược Gia-vê
Thương luôn sửa trị mọi bề răn đe
Vậy đừng khinh thị tức thì
Những bài học của Đấng kìa toàn năng.
18. Chính Ngài gây mọi vết thương
Để rồi lại bó băng luôn vết trầy
Ngài thời đánh tím bầm ngay
Nhưng tay Ngài lại chữa đây cho lành.
19. Sáu lần nguy ngập đến nhanh
Chính Ngài gìn giữ cho anh yên hàn
Tới lần thứ bảy bình an
Chẳng còn bất hạnh để làm phiền đâu.
20. Trong cơn đói kém đến mau
Ngài thời sẽ cứu khỏi hầu chết ngay.
Trong nơi chiến trận binh bày
Ngài cho thoát khỏi chính này mũi gươm
21. Thoát mau ra khỏi miệng mồm
Chẳng còn hãi sợ kinh hồn nạn tai
22. Nạn tai đói kém đến nơi
Anh thời mỉm miệng tươi cười khẩy đi
Bởi vì đồng ruộng thu về
Anh nào có sợ đói kìa ra sao
23. Vì anh đây đã kết giao
Với cùng bao ruộng đồng, nào ngổn ngang
Và bao dã thú rừng hoang
Cùng anh hòa thuận hảo hoàn với nhau.
24. Anh thời sẽ thấy rõ nào
Trại lều phong phú biết bao an bình
Rảo thăm khắp chốn ở liền
Mọi điều đã thấy vẹn tuyền cả luôn.
25. Anh nhìn sẽ thấy giống tông
Sản sinh đông đúc tiếp dòng nối theo
Các con cái của anh nhiều
Lan tràn mặt đất như hầu cỏ xanh
26. Anh vào mồ mả yên hàn
Khi mà viên mãn tuổi anh ở đời
Như người ta gặt hái rồi
Đem rơm đánh đống tức thời lên mau.
27. Việc đây chính thực là điều
Chúng tôi tìm hiểu thấu hầu như đây
Hãy nghe rút tỉa mau này
Lãnh phần lợi ích cho ngay chính mình.

CHỈ NGƯƠI ĐAU KHỔ
BIẾT ĐƯỢC ĐAU KHỔ CỦA MÌNH

CHƯƠNG 6

1. Gióp ông cất tiếng nói liền
Những lời thổ lộ tâm tình khổ đau
2. Ôi! ai có thể đo nào
Muộn phiền tôi chịu mặc vào trên thân
Và ai có thể đặt cân
Bao nhiêu bất hạnh đè tràn trên tôi!
3. Chúng hơn cát biển nặng rồi
Miệng tôi đến nỗi nghẹn lời nói đây.
4. Bởi vì những mũi tên này
Của Thiên Chúa bắn đã bay gìm vào
Và lòng trí của tôi nào
Uống say nọc độc đã hầu trúng ngay
Những cơn khinh hoảng diễn bày
Chính Thiên Chúa đã bao vây trận giàn
5. Lừa hoang lớn tiếng hí vang
Bên ngay thảm cỏ non lan tràn này?
Bò mộng nào rống lên ngay
Khi đang còn đứng nơi đầy cỏ ngon?
6. Đồ gì lạt lẽo ăn luôn
Mà không cần muối nêm trong chúng rồi?
Vị mùi gì được chứa nơi
Của lòng trắng trứng kìa thời biết sao?
7. Hồn tôi từ chối chạm vào
Lòng tôi chán ngấy bánh nào để ăn!
8. Ôi! Xin hãy đến cho nhanh
Điều tôi cầu khẩn kêu van xin rồi
Và xin Chúa hãy cho tôi
Điều tôi trông đợi mau thời đến đây
9. Ước chi Chúa đoái thương này
Chà tôi tan nát ra ngay tiêu tùng
Ước gì Ngài thẳng tay luôn
Khử trừ tận diệt tôi đương sẳn sàng.
10. Ít ra tôi được ủi an
Và rồi hoan hỉ đầy tràn niềm vui
Ở trong khổ cực chịu rồi
Bởi quên Đấng Thánh với lời dạy khuyên.
11. Sức lực tôi có gì nên
Để mà hy vọng ơn trên xuống này
Số phần tôi có chi đây
Hầu cho kiên nhẫn hôm nay đợi nào
12. Sức tôi là đá hay sao
Thịt tôi đâu phải đồng hầu giống như.
13. Phải chăng chỉ có hư vô
Đương thời trợ lực tôi chờ đợi đây
Mọi nương tựa bỏ tôi ngay
Để đi biến mất lúc này hết thôi.
14. Chối lòng trung tín mọi người
E là bỏ kính sợ thời Gia-vê.
15. Anh em dối gạt tôi kìa
Như dòng khe cạn nước thì hết luôn
Như trong dòng suối chẳng còn
Bao nhiêu nguồn nước chảy tuôn khô rồi.
16. Giá băng làm tối sầm thôi
Và trên mặt chúng tuyết thời đóng gom.
17. Mặt trời khô đốt nóng luôn
Chúng khô cạn hết chẳng còn sót chi
Mỗi khi trời nóng đến kìa
Cháy tan biến mất chỗ thì còn trơ
18. Đoàn thương xá rẽ ngang qua
Khỏi đường bộ họ đi ra tiến vào
Mãi trong sa mạc xa nào
Và rồi mất hút tiêu hao bóng hình
19. Đoàn thương xá Tê-man liền
Đã giương đôi mắt ngó nhìn không ngơi
Đoàn lữ khách Sơ-va thời
Đợi trông chờ chúng tới nơi giúp mình.
20. Nhưng đều bị bẽ bàng liền
Bởi vì tin tưởng hết niềm cậy trông
Nhưng khi tiến đến bờ luôn
Thời đây họ bị sượng sùng hổ ngơi.
21. Hiện nay thời đối với tôi
Các anh cũng thế tất thời giống đây
Các anh coi thấy nạn tai
Và kinh sợ đã nhập bày các anh.
22. Phải chăng tôi nói rõ rành:
"Hãy ban chút ít gì dành cho tôi
Hãy dùng tài sản các người
Một phần bố thí cho thời tôi đây
23. Hãy thương giải cứu tôi ngay
Khỏi tay kẻ địch thù này mau đi
Hãy mau giải thoát cấp kỳ
Cho tôi thoát khỏi tức thì bạo quân.
24. Hãy cho tôi biết rõ lần
Hầu tôi nín lặng âm thầm giữ đây
Hãy đi tỏ rõ tôi hay
Hoặc tôi đã lỗi lầm nay điều gì?
25. Lời công chính: sức mạnh kìa
Còn lời trách móc, bạn thời lợi chi?
26. Phải chi các bạn muốn gì
Để hầu bác bẻ lời kìa nói ra
Nhưng tôi gửi gió bay xa
Những lời tuyệt vọng nói qua miệng mồm
27. Các anh rút thăm cả luôn
Những người côi cút cô đơn hiện thời
Và đi bán rẻ mất rồi
Những người bè bạn gọi thời cố tri.
28. Tôi van các bạn tức thì
Hãy trông hãy ngó tôi đi xem nào
Tôi đây lại nói láo sao
Ở nơi trước mặt của hầu các anh?
29. Hãy quay nhìn lại cho nhanh
Xin đừng dối trá tiến hành việc đây
Hãy quay nhìn lại đi ngay
Sự công chính của tôi nay vẫn còn.
30. Lưỡi tôi dối trá nói luôn
Họng tôi chẳng biết phân đường họa tai?
CHƯƠNG 7

1. Người ta sống ở cõi đời
Chẳng là thời khổ dịch nơi gian trần?
Số ngày của nó qua nhanh
Giống như ngày tháng tiến hành làm thuê!
2. Như người nô lệ mong kìa
Bóng đen tăm tối trở về chúng đây
Như người làm mướn hàng ngày
Đợi trông lương lậu đến tay cho mình
3. Tôi đà thừa hưởng ngay liền
Tháng ngày tuyệt vọng lặng yên như tờ
Lãnh phần những đêm mệt lừ
Là phần định mệnh đến cho tôi rồi.
4. Ngả lưng tôi tự hỏi tôi
Khi nào trời sáng đến nơi đó kìa?
Vừa đi thức dậy hỏi thì
Khi nào trời tối đến kề bên tôi?
Khiến tôi đầy ạp cả người
Những cơn mê sảng kéo lôi tới chiều.
5. Bọ dòi, vẩy, ghét phủ theo
Người tôi kín mít chẳng nào chừa đâu
Da tôi nức nẻ mủ trào
Không ngơi tuôn chảy trên nào xác thân
6. Ngày đời tôi ở gian trần
Nhanh hơn thoi cửi dệt đan luôn rồi
Khiến cho tàn lụi đến nơi
Không còn hy vọng luôn thời nào đâu
7. Hãy nên ghi nhớ như sau
Đời tôi chỉ một hơi hầu thở ra
Mắt tôi sẽ chẳng thấy qua
Những điều hạnh phúc thực là đến nơi.
8. Mắt kìa nhìn thấu trên tôi
Sau thời chẳng thấy tôi thời nữa đâu.
Mắt Thiên Chúa ngó tôi nào
Khiến tôi chẳng thấy được sau ở đời.
9. Mây tan rã đã bay trôi
Kẻ xuống âm phủ chẳng hồi về đâu.
10. Nó không còn trở lại mau
Nơi nhà đã ở trước bao tháng ngày.
Và nơi chốn nó ngụ đây
Chẳng còn thấy được nó quay trở hồi.
11. Nên tôi chẳng thể ngậm môi
Thở hơi hổn hển tôi thời nói năng:
Dạ lòng chua chát tràn lan
Tôi đây đau đớn thở than qua lời:
12. Tôi đâu phải biển cả rồi
Hay là quái vật ở ngoài trùng dương
Hầu cho Chúa đặt ra luôn
Đội quân canh gác chống cùng với tôi?
13. Nếu tôi lên tiếng nói lời:
"Giường tôi nằm nghỉ sẽ thời ủi an
Chõng tôi lưng ngả yên hàn
Sẽ làm dịu bớt lời than vãn rồi."
14. Bấy giờ Chúa khủng bố tôi
Bằng cơn báo mộng trong thời chiêm bao
Khiến tôi khiếp vía hoảng nào
Bằng bao thị kiến thấy hầu diễn ra
15. Thà trăm lần trẹo cổ qua
Thà rằng chết đi hơn là xương khô!
16. Tôi nay chán ngán vô bờ
Chẳng còn muốn sống kéo ra mãi rồi
Van nài cứ mặc kệ tôi
Ngày đời chỉ giống một hơi thở nào.
17. Phàm nhân là thứ gì đâu
Mà Ngài phải bận tâm hầu đến luôn?
18. Đến nỗi Ngài phải dò đường
Từ khi buổi sáng tinh sương đến rồi
Và đi thử nghiệm luôn thôi
Mọi nơi mọi lúc con người tôi đây
19. Khi nào Chúa mới ngừng tay
Việc Ngài rình rập tôi nay hiện thời
Và rồi lại để cho tôi
Nuốt trôi nước miếng miệng môi tôi này
20. Tôi đà phạm tội nào đây
Phạm gì đến Chúa, Đấng hay xét dò?
Tại sao Chúa lại nhìn vô?
Tôi như một tấm bia cho chính Ngài?
Phải chăng tôi trở nên ngay
Một loài gánh nặng cho hoài Chúa đây?
21. Ngài không thể chịu đựng này
Tội tôi ác độc phơi bày trải ra
Và Ngài cũng chẳng bỏ qua
Cho tôi những lỗi lầm đà phạm đây
Vì chày kíp xác thân này
Sẽ nằm trong bụi đất ngay tức thời
Và Ngài sẽ kiếm tìm tôi
Song tôi sẽ chẳng còn nơi thế trần.

CHƯƠNG 8
SỰ CÔNG CHÍNH CỦA THIÊN CHÚA

1. Bin-đát người Su-a đây
Bấy giờ cất tiếng nói ngay những lời
2. Tới khi nào hỡi anh ơí!
Anh còn lải nhải nói thời không ngơi
Giống như những lý lẽ rồi
Của cơn gió mạnh đến nơi ập vào?
3. Chúa đà xuyên tạc cách sao
Những điều chính trực ra nào phải chăng?
Đồng thời Thiên Chúa toàn năng
Bẻ cong công lý mọi đàng hay sao?
Các con anh phạm tội vào
Đã đi chống lại Ngài hầu hôm nay
Chúa Ngài đã phú trao ngay
Cho quyền lực tội ác đày chúng thôi
5. Phần anh tìm kiếm Chúa Trời
Và cầu khẩn chính Đấng thời toàn năng.
6. Nếu anh ngay thẳng chính tâm
Từ đây Ngài sẽ lo chăm anh hoài
Khiến anh khôi phục lại ngay
Trong sự công chính kéo dài của anh
7. Ban đầu nhỏ mọn tiến hành
Mai sau rạng rỡ uy danh khắp vùng.
8. Vậy xin thử hỏi cho cùng
Chính ngay các thế hệ dòng giống xưa
Có lưu tâm đến chuyện qua
Biết bao kinh nghiệm của cha ông rồi.
9. Vì chúng ta mới có thôi
Từ hôm qua đến, chưa thời biết đâu
Ngày đời ta chỉ bóng câu
Thoáng qua trên đất chạy ào mất tăm.
10. Nhưng đây họ chỉ bảo anh
Cùng đi nói với rõ rành anh nghe
Mong hầu rút tỉa cho kìa
Từ lòng của họ ra thì lời đây:
11. "Cói đâu mọc ở đầm lầy
Sậy không nước, mọc được này lên ư?
12. Khi còn trong đọt chẳng thu
Tới khi nó đã héo khô làm gì? "
13. Đó là số phận ai kìa
Lãng quên Thiên Chúa Gia-vê mất rồi
Niềm hy vọng của những người
Sống luôn vô đạo sẽ thời biến tan
14. Quả là như sợi chỉ manh
Niềm tin tưởng giống nhện đan lưới màng.
15. Nhà ngươi cứ tưởng vững vàng
Ai ngờ chính nó hiện đang rung chuyền
Ngươi đi níu chặt vào liền
Nhưng thời nhà vẫn lăn chiêng đổ kềnh.
16. Mặt trời đem nhựa tươi xanh
Trên cây trổ nhánh bao cành xanh tươi
17. Rễ cây đá tảng quấn rồi
Nó đâm len lỏi vào thời đá ngay
18. Nếu ai nhổ nó ra này
Chỗ mà đã mọc trước đây sẵn rồi
Sẽ đi từ chối những lời:
"Ta chưa hề nhận ra người là ai."
19. Nó mục nát bên đường này
Từ bùn đất ấy, một cây nẩy mầm.
20. Chúa không bỏ kẻ chính liêm
Đồng thời chẳng giúp cho liền ác nhân
21. Ngài chồng chất ở miệng anh
Tiếng cười cùng với môi tràn tung hô
22. Những người đối nghịch hận thù
Mặc vào hổ thẹn lên cho thân mình
Trại lều của bọn gian manh
Chẳng còn đứng vững tan tành mất tiêu.

SỰ CÔNG CHÍNH CỦA THIÊN CHÚA
CHẾ NGỰ CON NGƯỜI

CHƯƠNG 9

1. Gióp ông cất tiếng tiếp theo
Nói ra ngay với những điều như đây
2. Quả tôi đã biết rõ này
Phàm nhân đâu phải trước Ngài Gia-vê?
3. Nếu muốn tranh luận mọi bề
Với Ngài nghìn lượt tiêu đề luận tranh
Thời Ngài chẳng có một lần
Đáp lời cho chúng trong ngần lượt đây.
4. Lời khôn ngoan, dũng lực Ngài
Ai đương đầu nổi, còn ngay vẹn tròn?
5. Chính Ngài chuyển núi dời non
Người ta chẳng thấy biết hơn điều gì
Đấng nhào lật chúng mỗi khi
Trong cơn thịnh nộ Ngài thì tỏ ngay.
6. Ngài thường lay chuyển đất đai
Dời đi khỏi chỗ nơi này nơi kia
Cột cây chống đỡ nó kìa
Bị luôn lay chuyển tức thì chẳng yên
7. Lệnh Ngài mặt trời chẳng lên
Ngôi sao Ngài đã đóng niêm an toàn
8. Mình Ngài trời rộng trải lan
Ngài đi trên sóng biển đang thét gào
9. Ngài ban Bắc đẩu ngôi sao
Sao Cày cùng với chùm nào sao Rua
Và muôn sao khác trải ra
Khắp nơi chính hướng kéo đà phương Nam
10. Bao công trình lớn Ngài làm
Ai nào thấu hiểu quyền năng của Ngài
Kỳ công bát ngát phơi bày
Không tài đếm xuể hết ngay công trình.
11. Ngài đi bên cạnh tôi liền
Nhưng tôi chẳng biết nhận nhìn ra sao!
Ngài thời vượt quá tôi nào
Song tôi cũng chẳng thấy hầu Ngài đây.
12. Nếu Ngài lại đã xuống tay
Ai người có thể cản ngay được này
Và ai dám nói với Ngài
Ngài làm chi vậy việc hoài diễn đây?
13. Chúa không hồi giận liền ngay
Đồng minh Ra-háp, nằm dài dưới chân
14. Há tôi chẳng đáp Ngài lần
Tìm lời chống lại giao tranh với Ngài
15. Dù tôi công chính thẳng ngay
Tôi thời chẳng dám đáp đây những lời
Với cùng Đấng cáo tội tôi
Nhưng tôi cầu khẩn Ngài thời thiết tha
16. Cả ngay khi gọi kêu la
Ngài liền đáp lại cho là tôi đây
Tôi thời chẳng dám tin ngay
Chính Ngài nghe thấu tiếng nài van luôn
17. Ngài chà nát bởi bão giông
Và vô cớ đả tăng thương tích này
18. Ngài không cho kịp thở đây
Nhưng thời ban tặng trao đầy đắng cay!
19. Nại vào sức mạnh phải nay?
Ngài là chính sức mạnh này toàn năng.
Nại vào công lý phải chăng?
Nhưng ai dám kiện lăng nhăng với Ngài.
20. Dẫu tôi có lý phải rồi
Miệng tôi cũng cứ án thời tuyên ra.
Dẫu tôi vô tội trải qua
Chính mình minh chứng rõ là ác gian.
21. Tôi đây vô tội phải chăng?
Chính tôi chẳng biết nói năng điều gì.
Tôi nay chán ngấy tức thì
Cho nào cuộc sống đương khi ở đời
23. Tai ương bất chợt đến nơi
Rắc gieo chết chóc cho thời thế nhân.
Ngài cười nhạo nỗi khổ tâm
Của người liêm chính trần gian tỏ bày.
24. Đất trao nộp kẻ dữ này
Ngài che mặt chánh án ngay đi hoài
Nếu đây chẳng phải là Ngài
Còn là ai khác nữa này tỏ ra?
25. Ngày đời tôi chạy vút qua
Nhanh hơn những kẻ chạy đua đó rồi.
Chúng luôn chạy thẳng một hơi
Chẳng nhìn hạnh phúc tới nơi tiến gần.
26. Chúng đây lướt giống thuyền nan
Như chim ưng bổ xuống trên con mồi
27. Nếu tôi tự nhủ mình rồi
Hãy quên đi hết những lời vãn than
Hãy thay bộ mặt hiền lành
Và cười thêm nữa tươi xinh lên nào
28. Tôi sợ những cơn đớn đau
Biết Ngài chẳng thứ tha hầu cho tôi
29. Phải tôi đã phạm tội rồi
Sao còn làm mệt mỏi thời ích chi?
30. Dầu trong sạch giống tuyết kia
Hay tay thanh tẩy với thì bụi tro
31. Ngài thời cũng lại dìm cho
Xuống ngay bùn đất bẩn dơ mịt mù
Đến nỗi quần áo vương nhơ
Trở nên ghê tởm khiếp cho ai gần.
32. Vì Ngài chẳng phải phàm nhân
Như tôi để đối đáp luôn với Ngài
Và cùng nhau tới tận ngay
Cánh cửa công lý nghe này án tuyên
33. Phải chi có Đấng xử liên
Đặt tay xét xử cho liền chúng ta
34. Chớ chi Chúa rút roi da
Của Ngài rụt lại khỏi qua ăn đòn
Và sự khủng khiếp Ngài luôn
Khiến tôi chẳng bị kinh hồn ra đây.
35. Bấy giờ tôi sẽ nói ngay
Chẳng thời còn sợ hãi Ngài điều chi
Nhưng vì trước mắt tôi kìa
Tôi thời chẳng được giống thì như tôi.

CHƯƠNG 10

1. Hồn tôi chán ngấy sống đời
Tôi thời chẳng giữ nổi lời thở than
Đồng thời cay đắng muôn vàn
Lòng tôi chứa chất tuôn tràn nói ra
2. Tôi thưa với Chúa lời là
Xin đừng đối xử theo đà với tôi
Như người phạm tội vào rồi
Xin cho tôi biết sao Ngài buộc đây?
3. Ngài vui thoải mái liền ngay
Khi Ngài áp đảo tôi này trải qua
Và đi trợ lực mưu mô
Cho phường gian ác để ùa hại tôi.
4. Phải chăng mắt thịt Ngài rồi
Ngài nhìn ngó thấy như thời phàm nhân?
5. Những ngày của Ngài phải chăng
Giống loài chẳng chết nay hằng diễn ra?
Tháng năm của Ngài trải qua
Há như năm tháng của là phàm nhân?
6. Hầu Ngài kiếm lỗi tôi làm
Và tra hỏi chính lỗi lầm của tôi.
7. Dù Ngài biết rõ tôi rồi
Đã không phạm tội chống thời Ngài đây
Và rồi chẳng để cho ai
Giựt tôi ra khỏi bàn tay Ngài rồi.
8. Tay Ngài nặn tạo nên tôi
Rồi Ngài đổi ý hủy đời tôi đi
9. Đây xin hãy nhớ tức thì
Ngài thời đã tạo tôi từ đất đai
Và Ngài cũng sẽ đem ngay
Tôi về đất bụi vào ngày tới sau
10. Ngài rót tôi giống sữa trào
Làm tôi đông đặc như hầu dậy men
11. Ngài bao phủ thịt da liên
Lấy gân, xương cốt dệt liền thành thân
12. Ngài cho tôi sự sống sanh
Và cùng máu nóng trong mình thường xuyên
Với lòng chăm sóc giữ gìn
Canh phòng hơi thở triền miên không ngời
13. Điều Ngài cất giấu lòng rồi
Tôi nay biết chính Ngài thời muốn đây
14. Nếu tôi lỗi phạm tội này
Ngài liền canh giữ tôi ngay tức thời
Và Ngài chẳng bỏ qua rồi
Một lầm lỗi, tội mà tôi phạm vào
15. Tôi đây chẳng phạm tội nào
Thật là khốn khổ cho hầu nơi tôí!
Nếu tôi công chính trọn đời
Tôi đây cũng chẳng dám thời ngước lên
Quả là nhục nhã họng liền
Và đầy khổ nạn trên mình cho tôi.
16. Nếu tôi chỗi dậy mau rồi
Giống như hổ dữ, chính Ngài săn luôn
Và Ngài tăng vượt chiến công
Trên tôi kỳ diệu tỏ trong Ngài rồi.
17. Ngài liền mở lại tức thời
Những giao tranh mới chống tôi nữa này
Nổi cơn thịnh nộ tôi đây
Đạo quân tiếp diễn phơi bày chống tôi
18. Ôi! sao Ngài đã đem rồi
Tôi đây ra khỏi ngay nơi dạ lòng?
Phải chi tôi tắt thở luôn
Chẳng cho con mắt nào trông thấy này.
19. Thân tôi như thể không đây
Và người ta đã đưa ngay tôi rồi
Đi từ lòng mẹ ra nơi
Nấm mồ chôn chặt cho đời lãng quên
20. Ngày đời tôi được tạo nên
Chẳng thời ngắn ngủi tiếp liền đó sao!
Xin buông thả lỏng tôi mau
Cho tôi xin chút ồn ào sẵn đây
21. Trước khi tôi phải đi ngay
Không ngày trở lại chốn này trần gian
Đến nơi đất của tối tăm
Và đày bóng chết sẵn sàng đón tôí!
22. Đến nơi bình minh rạng ngời:
Chỉ là đen tối đồng thời bóng đêm!
Bóng đầy chết chóc phủ trên
Với bao hỗn loạn triền miên nơi này
Đồng thời ánh sáng nơi đây
Chỉ toàn đêm tối phủ dầy khắp nơi.

Không có nhận xét nào: