CHƯƠNG 11.
1. Khôn ngoan dùng chính tay người
Sứ ngôn thánh thiện ở đời trần gian
Chỉ cho mọi việc phải làm
Chu toàn tất cả công thành đẹp thay
2. Họ ngang qua sa mạc này
Nơi người chẳng có một ai ở nào
Rồi đi cắm trại dựng lều
Chốn nơi chẳng có ai hầu vãng lai
3. Đương đầu với địch thù ngay
Đẩy lui chúng khỏi vòng đai của mình.
ĐỐI CHIẾU THỨ NHẤT:
PHÉP LẠ NƯỚC
4. Họ kêu khát gọi Ngài liền
Ngài cho nước chảy từ viên đá thành
Đây phương cách giải thoát nhanh
Bởi từ nham thạch cứng sanh nước rồi
5. Chính điều đó nẩy sinh sôi
Đã là hình phạt cho thời địch quân
Giờ là phương tiện gia ân
Đương khi họ bị gian truân đến cùng
6. Bấy giờ sông vẫn chảy tuông
Nước thành vẩn đục sông dòng bẩn nhơ
7. Để trừng phạt, sắc diệt tru
Ban ra tiêu diệt hài nhi cấp thời
Nay Ngài đã tặng ban rồi
Trong khi tuyệt vọng nước nôi chan hòa
8. Bởi do chịu khát bấy giờ
Ngài cho họ thấy địch thù ra sao
Và Ngài đã trị cách nào
Cho bao thù địch phải hầu chịu ngay
9. Bởi qua thử thách họ đây
Chỉ vì thương mến mà Ngài dậy thôi
Họ coi thấy kẻ ác rồi
Bị đem hành tội đồng thời ra sao
Khi Ngài thịnh nộ lên mau
Đem ra xét xử cho hầu chúng ngay
10. Về phần họ Chúa thử này
Giống người cha thử thách đây con mình
Những người khác Chúa nghiêm minh
Như vua kết án cho liền ngay thôi
Diện tiền hay khuất mặt rồi
Chúng cùng điêu đứng đồng thời như nhau
12. Chúng đều cay đắng khổ đau
Giày vò trên xác như hầu gấp đôi
Chúng rên xiết nghĩ lại rồi
Những điều nghiêm khắc ở đời trải qua
13. Khi nghe thấy rõ ràng là:
Chúa dùng phạt chúng để gia ân này
Cho dân của Chúa biết đây
Chúng liền biết có bàn tay Chúa Trời
14. Kẻ xưa kia bị bỏ rơi
Quẳng vào xó, chúng chê cười khinh luôn
Nay thời chúng phải khiếp run
Trong khi chúng phải khát hung dữ dằn
Không như cái khát của hàng
Những người công chính vốn dường khát khao.
THIÊN CHÚA NHẸ TAY VỚI AI CẬP
15. Đề ra hình phạt cho ngay
Những tư tưởng đại ngu này dối gian
Khiến chúng lầm lạc ngây nên
Lập thờ rắn rết nguyên truyền vô tri
Loài sâu bọ hèn mạt kia
Chúa liền sai đến tất thì phạt ngay
Chúng và cả các vật đây
Cho cân xứng tội chúng nay đã làm
16. Ngõ hầu chúng nhận biết rằng
Tội nơi đâu án phạt thường chốn đây
17. Với tay quyền phép của Ngài
Dựng nên vũ trụ từ ngày sơ khai
Bằng tư liệu chẳng hình hài
Đem tung lên chúng những bày gấu mau
Hay sư tử dữ hung nào
Có gì là khó khăn đâu với Người!
18. Hay con vật mới tạo rồi
Hằm hè hung dữ chưa ai biết này
Thở phà khí lửa ra ngay
Và phun ra khói tỏa bay ngút ngàn
Mắt tung tia lửa lan tràn
Như nào chớp giật thời gian bão bùng
19. Những loài động vật hãi hùng
Dường như sát hại tiêu tùng chúng đây
Nhưng còn làm khiếp đảm này
Khi trông thấy chúng với ngay hình hài
20. Vậy thời cũng chẳng cần rồi
Chỉ làm hơi thở chúng thời nhào lăn
Bị công lý tróc nã lần
Và tan tác bởi quyền năng Chúa Trời
Nhưng Ngài xếp đặt luôn rồi
Mực chừng số lượng đúng thời đúng nơi.
LÝ DO CỦA SỰ NHẸ TAY
21. Bởi Ngài hằng có luôn hoài
Quyền năng sức mạnh tỏ oai ra này
Và ai có thể hiện nay
Đứng ra chống lại cánh tay của Người
22. Trọn toàn vũ trụ luôn rồi
Trước nhan Thiên Chúa xứng thời chút chi!
Chẳng làm nghiêng đĩa cân kìa
Chỉ như sương hạt sớm thì tan thôi
23. Nhưng ngài thương xót mọi người
Vì Ngài quyền phép siêu vời tỏ luôn
Ngài làm lơ tội phàm nhân
Để chờ cho chúng ăn năn đổi đời
24. Những gì trong vạn vật rồi
Ngài đều yêu mến luôn thời chúng đây
Ngài không nhờm tởm tỏ bày
Điều gì mà đã chính Ngài làm trên
Vì Ngài nắn dựng tạo nên
Ngài không ghét bỏ loại liền chúng đâu.
25. Điều gì được tồn tại nào
Nếu Ngài không muốn ngõ hầu điều đây
Chúng sao được bảo tồn này
Điều Ngài chẳng gọi đến ngay tên rồi
26. Chúa khoan dung cả mọi nòi
Vì chưng tất cả thuộc Người tạo nên
Lậy Ngài Chúa tể hiếu sinh
Mọi loài thụ tạo thuộc quyền Ngài đây!
CHƯƠNG 12.
1. Có Thần khí bất diệt Người
Ở trong mọi sự trên đời diễn ra
2. Ngài luôn chữa kẻ ngã sa
Cùng đi nhắc bảo nhớ qua hết nào
Khiến cho chúng chú ý đâu
Để hầu chúng gỡ mình mau xa rời
Những điều dữ tợn ở đời
Và tin cậy Chúa mọi thời triền miên.
THIÊN CHÚA NHẸ TAY VỚI CA-NA-AN
3. Như ngày xưa ở trên miền
Đất đai nơi thánh thuộc riêng quyền Người
4. Ngài luôn gớm ghét chúng rồi
Vì hành vi độc ác thời diễn ra
Vì ma thuật quái gở kìa
Vì bao phù pháp chúng thì phi nhân
3. Quân tàn nhẫn giết kẻ lành
Những phường ăn uống mật gan thịt người
Những người thụ giáo theo đòi
Nhập hàng giáo phái ở đời này luôn
6. Nhưng cha mẹ giết các con
Đang thời non yếu vẫn còn thế cô
Nên Ngài đã muốn để cho
Bàn tay tổ phụ diệt tru chúng rồi
7. Ngõ hầu mảnh đất ở đời
Mà Ngài quí nhất tuyệt vời trần gian
Sẵn sàng đón nhận kiều dân
Những người xứng đáng con ngoan Chúa Trời
8. Bởi chưng chúng chỉ là người
Nên Ngài dung thứ cho rồi chúng đây
Ngài sai ong vẽ đến ngay
Như hình tiền đạo của Ngài diệt tiêu
Cho đời chúng chết tiêu hao
Dần mòn tiêu tán hết nào chúng luôn
9. Không vì Chúa chẳng thể dùng
Những người đức nghĩa tấn công chúng rồi
Chỉ trong một trận mà thôi
Giệt tiêu tất cả dòng nòi ác gian
Hoặc bằng thú dữ sát tàn
Hay lời nghiêm khắc giệt tan chúng rồi
10. Nhưng Ngài án sử lần hồi
Dần dần để chúng có thời ăn năn
Dẫu Ngài đã biết rõ ràng
Chúng là nòi giống ác gian ở đời
Bẩm sinh tính ác có rồi
Khư khư cứ mãi muôn thời chẳng thay
11. Vì nòi giống chúng ác bày
Chính đồ chúc dữ thủơ ngay ban đầu.
LÝ DO CỦA SỰ NHẸ TAY
Chẳng vì Chúa sợ ai đâu
Mà Ngài chẳng trị tội hầu kẻ dây
12. Ai nào dám hỏi Chúa này
Tại sao Ngài lại làm ngay cho người
Hay ai chống được án ngài
Ai nào kiện cáo Chúa thời được sao?
Vì ngài đã hủy diệt nào
Bao nhiêu chư quốc Ngài hầu làm nên
Ai đây đối chất Chúa liền
Để đi biện hộ nhiệt tình tội nhân
13. Ngoài Ngài ra chẳng có thần
Lắng lo chăm sóc chúng sanh đâu này
Để Ngài phải đến trình bày
Là Ngài không xét xử hoài bất công
14. Cũng không hoàng đế, bá vương
Vị nào đối địch được luôn với Người
Giúp cho những kẻ đương thời
Bị Ngài trừng phạt ở đời diễn đây.
15. Ngài công minh chính trực này
Ngài điều khiển mọi sự ngay công bình
Ngài cho kết án xử liền
Kẻ không đáng phạt trái quyền Ngài thôi
16. Bởi vì sức mạnh Chúa Trời
Chính là nền tảng của thời công minh
Quyền hành Ngài vượt trổi liên
Khiến cho mọi sự xử liền khoan dung
17. Ngài bày tỏ sức mạnh hùng
Cho ai không cậy tin luôn Ngài đâu
Có quyền năng hảo hoàn nào
Dám đi cản trở, dám đâu khinh thường
Ngài đây trị tội cho luôn
Những ai đã dám tỏ dường to gan!
18. Ngài là sức mạnh hảo hoàn
Lấy nhân từ xét xử dân gian này
Ngài cai quản chúng tôi đây
Với thời lượng cả của Ngài bao dung
Và dùng chính quyền năng luôn
Việc đây là chính theo tôn ý Ngài.
BÀI HỌC THIÊN CHÚA
BAN CHO ÍCH DIÊN
19. Điều ngài xử sự như đây
Là điều đã dậy dân Ngài đó thôi
Những ai đức nghĩa yêu người
Ngài ban cho chúng đồng thời đầy ân
Với bao hy vọng tốt lành
Sau khi phạm tội biết mình sửa sai
20. Bởi chưng nếu địch thù này
Của con cái Chúa án đây ra rồi
Chúng thời phải chết mà thôi
Ngài còn cẩn trọng đồng thời khoan dung
Trong khi sửa phạt chúng luôn
Là ban cho chúng những phương cách này
Thời gian cảnh huống thuận ngay
Giúp mau cho chúng sửa sai cải chừa.
21. Rồi ngài còn xét xử cho
Các con cái Chúa khỏi lo bận lòng
Ngài bao thận trọng xót thương
Đồng thời đã hứa cha ông bao lời
Xưa kia kết ước lâu đời
Bao lời lành tốt luôn rồi mãi liên
22. Chúng tôi được Chúa dậy truyền
Còn thù địch chúng tôi nên chịu đành
Ngài trừng phạt gấp bảy lần
Ngõ hầu khiến chúng tôi dần nhớ luôn
Chính lòng tốt của Chúa thương
Và khi bị xử hãy trông cậy Ngài.
ĐỐI VỚI AI CẬP HÌNH PHẠT LẦN LẦN
23. Cho nên kẻ sống ở đời
Bất nhân ngu xuẩn Ngài thời phạt luôn
Gia hình trên kẻ bất nhơn
Bằng ngay chính những tởm nhờm chúng đây
24. Bởi vì chúng đã lạc ngay
Vào đường lầm lỗi hiểu sai hết nào
Coi loài hèn vật mạt đâu
Như thần linh chính để hầu kính tôn
Để mình bị gạt lường luôn
Giống tuồng con nít trí khôn chưa dùng
25. Vì nên như loại trẻ con
Trí khôn chưa có để luôn hiểu rồi
Chúa sai án phạt của Người
Giống như trẻ nhỏ đồ chơi dỡn đùa
26. Con người chẳng sửa mình qua
Trước lời răn dậy như là trẻ con
Chúng thời đã nếm mùi luôn
Biết mùi án phạt xứng công Chúa Trời
27. Trong khi chịu khổ vào người
Chúng thời sẽ nổi khùng thôi lúc này
Những loài chúng gọi thần đây
Đã thành hình phạt cho ngay chúng rồi
Chúng nhìn thấy Đấng xưa thời
Chúng đi từ chối bỏ rơi chẳng nhìn
Giờ đây chúng nhận ra liền
Ngài thần chân thật vượt trên mọi nòi
Thế nên án phạt chung đời
Giáng ngay trên chúng cấp thời diễn ra.
LÊN ÁN THỀ QUẤY
CHƯƠNG 13.
1. Thật ngu từ bẩm sinh cho
Những người hiện sống trong vô tri này
Chúng không nhận biết Chúa đây
Cũng không có sức bởi ngay sự lành
Để nhìn thấy Đấng trường sanh
Hãy coi vào việc Ngài làm nhận ra
Chính ngài sáng tạo bao la
Và là Thượng Đế sinh ra muôn loài
2. Còn như lửa gió khí nay
Vòng quanh tinh tú nước đây đổ tràn
Ánh quang trời đất tỏa lan
Họ coi thần thánh quyền hành thế gian
3. Họa chăng vì quá mê man
Cái nhìn đẹp của chúng tràn lan đây
Suy tôn như thánh thần này
Đáng thời để biết rằng ngay Chúa Trời
Ngài là Chúa Tể chúng rồi
Ngài còn tốt đẹp hơn thời gấp bao
Chính Ngài nguồn gốc đẹp sao
Và Ngài đã dựng đặt vào chúng luôn
4. Họa chăng vì khiếp sợ run
Trước quyền năng Chúa họ đuơng coi nhìn
Bao sinh động chúng triền miên
Từ đây phải nghĩ suy liền như sau:
Đấng gây dựng chúng nên nào
Thời quyền năng phải gấp bao nhiêu lần
5. Quả từ hùng vĩ tiến dần
Đến xinh đẹp tạo vật tràn lan đây
Người ta suy luận ra ngay
Chính vì Đấng hóa công tay Ngài làm
6. Hay con đáng trách một phần
Bởi vì lầm lạc lối đàng mà thôi
Đang khi cũng muốn tìm tòi
Để mong gặp Chúa ở nơi chốn nào
7. Chính khi lặn lội giữa bao
Việc vàn của Chúa để hầu điều nghiên
Họ thời bị quyến rũ liền
Bởi vì dáng vẻ đẹp xinh bên ngoài
8. Tuy nhiên cũng chẳng miễn hoài
Đã không dung thứ cho ngay chúng này
9. Họ vì có khả năng đây
Để thông hiểu biết hiện nay mọi điều
Khiến cho có thể làm nhiều
Sưu tầm vũ trụ để hầu biết hơn
Làm sao chẳng khám phá luôn
Ra Ngài: Chúa tể hết muôn muôn loài.
VIỆC TÔN THỜ CÁC TƯỢNG THẦN
10. Thật là khốn nạn cho ngay
Những người đặt cậy trông này vào nơi
Những loài vật chết ở đời
Những người kêu khấn không ngơi chư thần
Là đồ vật chính tay làm
Bạc vàng tinh xảo tạo thành nên đây
Những con vật tạc hình này
Hay viên đá vô dụng tay người làm
11. Kìa người thợ mộc hiện đang
Anh cưa cây gỗ gãy lăn dễ dàng
Khéo tay lột vỏ gọn gàng
Anh đem tài nghệ đồ đoàn tạo nên
Trở thành hữu dụng ngay liền
Cho bao sinh hoạt triền miên nhu cầu
12. Gỗ thừa các mẫu về sau
Anh dùng nấu nướng cho nào thức ăn
Nhờ đây ấm bụng yên thân
Hoàn toàn thoải mái mọi đàng an vui
13. Mẩu thừa còn lại đó rồi
Chẳng làm lợi ích cho thời việc chi
Cong queo mắt mấu đầy kìa
Anh đem trạm trổ giết thì giờ thôi
Nhờ tay tài giỏi nghề rồi
Anh chuốt anh tạo hình người trở nên
14. Hay theo thú vật mạt hèn
Anh bôi son phấn đỏ lên mã ngoài
Phết sao che kín hết hoài
Vết nằn xấu xí trên ngay gỗ rồi
15. Anh làm các khảm liền thôi
Hợp hòa tương xứng luôn thời mẩu cây
Dùng đinh đóng khám vào ngay
Vách tường cẩn thận luôn đây giữ gìn
16. Đề phòng khỏi bị rơi liền
Anh thời lo lắng triền miên dè chừng
Biết rằng tượng bất lực luôn
Chẳng thời tự giúp khỏi buông rơi này
Vì là tượng gỗ vật đây
Nó cần phải được bàn tay giữ gìn
17. Thế mà của cải bạc tiền
Phận duyên xum họp gia đình tạo gây
Với cùng con cái xum vầy
Anh đem cầu khẩn với ngay nó rồi
Miệng không ngượng ngựu thưa lời
Với cùng đồ vật chẳng hơi có hồn
Anh kêu xin sức khỏe luôn
Với đồ bất lực chẳng tồn tại đây
18. Sự sống với sự chết này
Anh xin phù hộ giúp ngay với loài
Vật đồ trơ mặt gỗ hoài
Xin ơn thượng lộ đến nơi chốn nào
Với loài đồ vật chẳng sao
Nhích đi một bước để vào nơi đâu
19. Xin cho danh lợi làm giầu
Bàn tay khéo léo để mau đạt thành
Anh xin cho việc tiến hành
Được đầy kiến hiệu việc làm trải qua
Với đồ vật gỗ tạo ra
Chúng vô năng hiệu giúp ta điều gì!
CHƯƠNG 14.
1. Có người sửa soạn thuyền đi
Lướt trên sóng nước đường thì dữ hung
Hán cầu mảnh gỗ nhỏ luôn
Mong manh hơn cả thuyền con chở mình
2. Thuyền này doanh lời điều nghiên
Khôn ngoan kỷ xảo đóng nên thuyền này
3. Lạy Cha sự sắp đặt đây
Chính Ngài lèo lái thuyền ngay tức thời
Vì ngay cả ở biển khơi
Cha thời cũng mở đường rồi cho đi
Và trên cả sóng nước kìa
Đồng thời cũng có đường thì vững hơn
4. Tỏ rằng Ngài có thể luôn
Ban cho họ thoát khỏi trong mọi điều
Khiến người chẳng biết nghề theo
Cùng thời có thể lên chèo thuyền đi!
5. Ngài không muốn đến cho thì
Nhiều điều khôn khéo Ngài kìa uổng không
Nên người ta dám trông mong
Trao sinh mạng trọn cả luôn cho nào
Một mảnh gỗ nhỏ tí teo
Vượt qua lướt sóng bè theo an tuyền
6. Ngay ban đầu thuở dựng nên
Những người vĩ đại chết chìm hết đây
Thời hy vọng thế gian này
Được cho trốn thoát trên ngay chiếc bè
Nhờ tay Ngài lèo lái đi
Để cho lưu giống lại về đời sau
7. Phước lành được Chúa ban trao
Mảnh cây nhờ đó bởi nào lòng nhân
8. Nhưng vô phước chính tượng thần
Tay phàm tạo dựng người làm thành nên
Vật đồ mục nát đặt tên
Là thần tên gọi danh liền loan đi
9. Cả hai Thiên Chúa gớm ghê
Kẻ vô đạo với tài nghề bất nhân
10. Cả hai sẽ bị phạt luôn
Vật đồ người tạo dựng xong vẹn toàn
11. Thế nên sẽ có viếng thăm
Để đời hạch tội các thần chư dân
Vì lòng thụ tạo Chúa ban
Các thần đây chúng trở thành gớm ghê
Đã nên cớ vấp phạm kia
Cho hồn nhận loại vướng đi mắc vào
Bãy gài đã sẵn giương mau
Để phường ngu dại bước nhào ngã luôn.
NGUỒN GỐC THỜ CÁC THẦN TƯỢNG
12. Phát sinh thần tượng bởi nguồn
Dân ô trụy lạc hủy luôn cuộc đời
13. Ban đầu thần tượng chẳng thời
Có đâu ở giữa chính nơi gian trần
Và rồi chúng sẽ khuất lần
Chẳng đâu có mãi thế gian lưu tồn
14. Bởi hư danh chúng lọt luôn
Vào trong trần thế sống còn nơi đây
Thế nên cũng hạn chế ngay
Phải thời nhanh chóng nơi này tiêu đi
15. Bố hao mòn chính bởi vì
Đứa con chết yểu non kìa diễn ra
Nhờ con bất hạnh vãng qua
Ông sai làm tượng để mà nhớ luôn
Đứa con đã chết cất chôn
Từ nay ông kính sợ tôn như thần
Ông truyền đầy tớ gia nhân
Giữ gìn lễ tiết ân cần huyền vi
16. Với thời gian thói thờ kia
Kéo dài vững mãi giống lề luật đây
17. Với hình chạm khắc thờ này
ạo vương ra lệnh cho ngay tôn sùng
Có người ở mãi xa luôn
Chẳng coi tận mắt nhìn trong tượng nay
Họ thời làm lại nơi đây
Dung nhan bạo chúa bằng ngay truyền thần
Để tâng bốc vái vọng dâng
Như là chính sự hiện thân vua này
18. Những người chưa biết chuyện đây
Về lòng sùng kính ngày nay loan truyền
Được đi đôn đốc triền miên
Bởi lòng tham muốn của liền nghệ nhân
19. Nghệ nhân muôn đẹp cấp trên
Ra công cố gắng tạo nên ảnh này
Sao cho đẹp đẽ hơn đây
Vừa lòng ông lớn vui thay ngắm nhìn
20. Nhân dân bị cuốn lôi liền
Bởi vì vẻ đẹp ảnh hình tạo gây
Từ nay sẽ trở nên ngay
Như đồ thờ phượng hàng ngày diễn luôn
Kể từ xưa trước vẫn thường
Được coi tôn kính giống dòng phàm nhân
21. Đã nên bẫy hại chúng sanh
Bởi vì hoạn nạn quyền hành vua quan
Thúc lôi nô lệ trở thành
Người ta đã lấy chính danh Chúa Trời
Đặt cho gỗ đá ở đời
Thành danh gọi chúng mọi người tôn vinh.
HẬU QUẢ VIỆC THỜ THẦN TƯỢNG
22. Sau khi lầm lạc kiếm tìm
Nhận ra Thiên Chúa chúng liền chưa thôi
Cứ u mê tiếp tục rồi
Sống trong đại họa ở đời diễn ra
Những điều quái ác quá xa
Chúng còn coi đó chính là bình an
23. Chúng đi giết con tế thần
Cử hành lễ tiết thụ truyền huyền vi
Những lần tiệc lễ gớm ghê
Với bao nghi thức dị kỳ diễn ra
24. Chẳng còn nhân phẩm nết na
Ở trong đời sống gọi là hôn nhân
Chúng đi ám hại mưu toan
Gian dân làm khổ hoàn toàn lẫn nhau
25. Khắp nơi loạn xạ diễn nào
Làm ra máu đổ với hầu sát nhân
Kẻ gian trộm cướp lan tràn
Thất trung đồi bại nói năng bội thề
Nổi lên hỗn loạn tư bề
Tràn lan khắp cả nơi kia gian trần
26. Đảo điên sự thiện bày hàn
Quên mau tình nghĩa bội ơn ân tình
Hồn nhơ thác loạn linh tinh
Hồn nhân lộn xộn ngoại tình lẳng lơ
27. Tượng thần sùng bái tôn thờ
Cả tên cũng chẳng nói qua lúc này
Là nguyên nhân mối đầu dây
Cũng là tận mút mọi loài ác gian
28. Hoặc đi tiếp tục truy hoan
Mãi cho tới đến trở nên điên cuồng
Hoặc tuyên lời sấm giả luôn
Hoặc theo lối sống bất công bội thề
29. Hãy đi tin cậy kiên trì
Vài nơi thần tượng chẳng chi có hồn
Cho dầu thề dối trá luôn
Cũng đâu có sợ, thần không hại này
30. An thời giáng phạt chúng đây
Vì đi ngưỡng mộ chính ngay tượng thần
Để rồi suy nghĩ miên man
Lệch sai về Chúa toàn năng uy quyền
Vì đi khinh dể triền miên
hững điều thuộc sự tôn nghiêm lời thề
Để rồi mặc sức trọn bề
Thế gian nói dối cứ thì diễn đây
31. Quả không phải tại điều này
Có quyền năng thực sự ngay tức thời
Nhưng là tội báo theo đòi
Những người tội phạm không ngơi ở đời.
ÍCH DIÊN KHÔNG THỜ THẦN TƯỢNG
CHƯƠNG 15.
1. Còn Ngài lậy Chúa chúng tôi
Ngài luôn chân thật chẳng vơi tốt lành
Khoan hồng thương xót vẹn toàn
Trong khi cai quản hết luôn mọi loài
2. Chúng tôi dẫu tội phạm hoài
Cũng luôn vốn thuộc về Ngài luôn ngay
Chúng tôi biết Chúa quyền oai
Sẽ không giám lỗi phạm hoài điều chi
Bởi chúng tôi biết rõ kìa
Mình là sở hữu thuộc về Ngài đây
3. Ngài hoàn hảo đức nghĩa này
Biết uy quyền chính của Ngài tỏ ngay
Là căn nguyên bất tử hoài
Chẳng thời hủy hoại kéo dài bền lâu
4. Chúng tôi chẳng bị cuốn vào
Những điều tưởng tượng của nào tài ba
Người đời độc ác bày ra
Hay công vô bổ thợ đà vẽ nên
Những hình ảnh quét lọ lem
Thật là lem luốc coi xem ảnh hình
5. Và nhìn thấy chúng ngay liền
Nơi phường ngu xuẩn dục trình khuấy lên
Khiến cho chúng mải mê thèm
Cái hồn tượng chẳng tồn thiêng chết kìa!
6. Chúng yêu sự dữ mải mê
Thật là đáng kiếp mọi bề chúng đây
Chúng đem hy vọng đặt ngay
Trọn toàn vào cả tượng tay người làm
Vào người làm tượng nên thành
Ngươi theo đuổi kẻ mê man tôn thờ.
SỰ ĐIÊN DẠI CỦA THỢ LÀM TƯỢNG THẦN
7. Kìa người thợ gốm cần cù
Nhồi cho đất nhuyễn làm đồ vật nên
Do cùng một nắm đất trên
Anh thời nặn được ra liền đồ ngay
Những bình đựng thử sạch này
Bình kia thử khác chứa đầy như nhau
Xử dùng mỗi cái làm sao
Chính người nhồi đất định nào làm luôn
8. Uổng công một cách vô luân
Với cùng đất ấy nó dùng nặn ra
Những thần phù phiếm mau qua
Chính ngay chúng nó trước xưa khi thời
Chúng sinh bởi đất ra rồi
Chẳng bao lâu đã trở hồi đất đai !
Khi mà bị đòi mang này
Đã cho chúng mượn của ngày trước khi
9. Ngươi nhồi đất chẳng lo gì
Có ngày sức kiệt tới kìa trở nên
Cuộc đời ngắn ngủi đến bên
Song còn đua chạy bon chen với cùng
Thợ vàng thợ bạc hiện đương
Đua đòi những thợ rèn đồng đang khi
Tự hào làm được thứ chi
Những đồ giả mạo ra kia phơi bày
10. Lòng anh là nắm tro này
Và hy vọng mạt hơn đây đất bùn
Đời anh thời bị khinh lờn
Còn hơn đất thó đạp luôn lên rồi
11. Vì anh không nhận biết Người
Đấng đây đã nắn ra thời chính anh
Đấng đây đã thổi hồn linh
Và hơi thở sống vào mình anh ngay
12. Nhưng anh coi cuộc sống này
Như đồ chơi trẻ nít đây khác gì
Đời ta như hội chợ kìa
Một nơi trục lợi tất thì mà thôi
Anh liền cất nói lên lời
Phải mau tận dụng cho đời tiến thân
Và đây lại nói lên rằng
Chẳng từ tốt xấu cứ làm theo luôn
13. Anh hơn kẻ khác thấu tường
Biết mình làm trái mọi đường diễn đây
Anh dùng đất vật liệu này
Tạo nên đồ vật hàng ngày dễ hư
Để làm những tượng tôn thờ
Mong cho thỏa dạ bởi do ý mình.
ĐIÊN DẠI CỦA NGƯỜI AI CẬP
14. Nhưng rồi chúng rất dại điên
Đáng thương hơn cả trẻ em nhỏ thời
Mọi thù địch lộng quyền rồi
Trên bao dân chúng thuộc Người khắp nơi
15. Mọi thần chư quốc đồng thời
Chúng coi như chính ở đời thần linh
Những loài có mắt chẳng nhìn
Mũi dùng hít khí tai mình để nghe
Ngón tay để sờ vật chi
Chân thời chẳng thể bước đi được này
16. Bởi người phàm tạo nên đây
Đã đi nắn tượng thần ngay tức thời
Một người sinh khí mượn thôi
Chẳng sao có thể nắn rồi thần đâu
Tạo nên giống thật mình nào
Để làm thoả mãn cho hầu ước mong
17. Nhưng là vật phải chết luôn
Dùng tay phi pháp để thường làm nên
Vật đồ hay chết triền miên
Còn anh hơn vật làm liền ra đây
Vì anh có sự sống này
Còn kia thần tượng chẳng hay sống nào!
18. Người ta thờ lậy biết bao
Loại thần tượng vật chất hầu tởm ghê!
Việc so sánh các vật kìa
Chúng còn ngu xuẩn hơn thì biết bao!
19. Chúng không một chút đẹp nào
Đem ra lôi cuốn được hầu ngươi ta
Như khi nhìn đến bao la
Các đồ vật khác diễn ra trước này
Chúng thời bị luột ra ngoài
Của lời Thiên Chúa luôn hoài ca khen
Đồng thời chúc phúc xuống ân
Cho công việc chúng ở luôn gian trần.
ĐỐI CHIẾU THỨ HAI : CÓC NHÁI
CHƯƠNG 16.
1. Thế nên chúng bị phạt lần
Cho cân tội ác vật làm như nhau
Bị bao sâu bọ xúm vào
Gia hình làm khổ cho hầu diễn ra
2. Thay vì hình phạt giáng qua
Chúa thời đã tặng ban cho dân Ngài
Món đồ lạ miệng mong hoài
Đó là chim cút đến này nuôi thân
3. Địch thù là lũ háu ăn
Nhưng mà nhìn thấy bày hàn ra đây
Các loài vật tởm ghê này
Thời thèm mấy cũng đành ngay thắt lòng
Còn dân Ngài mãi chờ mong
Qua bao thiếu thốn cao lương xử dùng
4. Chúng là phường lũ bạo vương
Chúng cần tạo đói tăng cường khổ đau
Dân Ngài cần được biết mau
Địch thù đã bị phạt hầu cho thôi.
ĐỐI CHIẾU BA : CHÂU CHẤU, RẮN ĐỒNG
5. Quả khi dã thú đến rồi
Chúng gầm giận dữ tới nơi xông vào
Bị rắn uốn khúc cắn mau
Chết la liệt ngổn ngang hầu khắp nơi
Song cơn thịnh lộ của Người
Đã không luôn mãi muôn thời không ngơi
6. Họ đây bị nhiễu phiền rồi
Ít lâu cảnh cáo cho thời biết ngay
Bởi vì được dấu lạ này
Dấu ơn cứu sống nhắc đây cho mình
Phải luôn nhớ lại nhận nhìn
Giới răn của chính Chúa truyền cho đây
7. Vì ai quay lại nhìn ngay
Tất thời được cứu thoát này cho luôn
Chẳng vì điều đã nhìn trông
Nhưng nhờ Ngài cứu hết trơn mọi người
8. Ngài cho thù địch thấy rồi
Chính Ngài là Đấng mới thời giựt ngay
Thoát luôn mọi sự dữ đây
Để hầu cứu chúng tôi này thoát luôn
9. Còn kia với chúng Ngài dùng
Ruồi mòng, châu chấu cắn cùng chết tiêu
Chẳng tìm được thuốc chữa nào
Chúng đây bị phạt xứng bao tội làm
10. Còn con cái Chúa an toàn
Mãng xà nọc độc chẳng hành nổi đâu
Vì lòng thương xót Ngài mau
Đến nơi giải cứu tiếp sau chữa lành
11. Những lần bị chíc nhắc dân
Về lời sấm ký trao ban của Ngài
Cấp thời họ được chữa ngay
Kẻo cho quên lãng thành chai đá lần
Trước bao ân huệ Ngài ban
Cho toàn con cái hưởng phần phước đây
12. Vì không phải có cỏ cây
Thuốc này băng rịt chữa ngay lành hoài
Lậy Thiên Chúa chính lời Ngài
Thuốc phường chữa đã hết ngay cả liền
13. Quả Ngài thật có thực quyền
Trên luôn sự sống triền miên con người
Ngài quăng xuống âm phủ rồi
Và Ngài lại kéo dắt lôi lên nào
14. Con người ta có giết mau
Bởi do lòng ác đã hầu giết đi
Nhưng sinh khí xuất ra kìa
Nó không thể trở lại về nữa đâu
Cũng không thể dẫn đem vào
Mạng người đã cất về mau khỏi rồi.
ĐỐI CHIẾU BỐN : MƯA ĐÁ VÀ MANA
15. Thật không thể thoát tay Người
Mọi điều diễn tiến ở đời trần gian
16. Vì người vô đạo đã lầm
Khước từ nhận biết mọi đàng Ngài đây
Tức thời bị sức mạnh này
Cánh tay Ngài đánh phạt ngay xuống đầu
Nã truy ráo riết cho mau
Bằng mưu quái đảm xuống hầu đuổi theo
Mưa giông mưa đá lửa thiêu
Rải ra cho khắp diệt tiêu tận cùng
17. Và điều lạ nhất diễn luôn
Nước dùng dập tắt hết chung mọi loài
Lửa càng được thể bốc hoài
Càn khôn trợ chiến giúp ngay người hiền
18. Khi thì ngọn lửa dịu êm
Để cho khỏi hủy thiêu trên vật này
Chính ngài đã gửi đến đây
Cho quân vô đạo nhìn ngay thấy rồi
Chúng đang bị án Chúa Trời
Ra tay tróc nã chung nơi gian trần
19. Khi thời ngay giữa nước tràn
Lửa kìa cứ cháy mạnh lan hơn thường
Để thiêu hủy mọi mùa màng
Của nơi ruộng đất bất nhân nơi này
20. Tuy nhiên dân Chúa hiện nay
Được Ngài hậu đãi ban đầy của ăn
Thứ lương thực các Thiên Thần
Ngài thời thết họ bánh ban từ trời
Họ không vất vả mệt người
Bánh gồm đủ vị tuyệt vời thơm ngon
21. Vì là thực phẩm Chúa ban
Tỏ bày tính ngọt ngào ân huệ Người
Ban cho con cái Ngài rồi
Bánh chiều sở thích của người lượm thâu
Biến ra theo ý muốn nào
Của người thâu nó đem mau về dùng
22. Thức ăn bằng tuyết vững luôn
Lửa đun thiêu đốt cũng không tan rời
Khiến cho họ thấy rõ rồi
Mùa màng thù địch bị thời hủy tiêu
Chính do lửa cháy rụi thiêu
Của cơn mưa đá cùng theo chớp luồng
Cùng trong những trận mưa giông
Đã thiêu hủy hết chẳng còn sót chi
23. Để nuôi người đức nghĩa kìa
Lửa này quên sức nóng đi từ mình
24. Mọi loài thụ tạo thuộc quyền
Đấng làm ra chúng Ngài liền phạt luôn
Những người cuộc sống ác ôn
Gia ân những kẻ cậy trông nơi Ngài
25. Thế nên có một cách này
Để lo phuc dịch đáp ngay ơn lành
Quan phòng nuôi mọi chúng sinh
Chiều theo ý muốn ai xin Ngài rồi
26. Vậy nên cúi lậy Chúa Trời
Các con cái chính Ngài thời mến yêu
Chúng đây sẽ học biết điều
Không vì hoa quả nuôi đâu sống người
Nhưng là do chính bởi lời
Bảo tồn sự sống cho ai tin Người
27. Vì điều lửa chẳng hủy rồi
Chỉ duy ánh sáng mặt trời nóng lên
Cũng làm giây phút ra tan
Để người ta biết rõ ràng cho đây
28. Phải đi đón sớm ban mai
Để hầu cảm tạ ơn Ngài ban trao
Và đi để gặp Ngài mau
Trước khi ánh sáng đương nào toả luôn
29. Vì hy vọng kẻ vô ơn
Sẽ tan như sương giá tiết đông vô dùng.
ĐỐI CHIẾU NĂM : TỐI TĂM VÀ CỘT LỬA
CHƯƠNG 17.
1. Quả là phán quyết Ngài luôn
Lớn lao khôn tả khôn lường biết bao !
Linh hồn mê muội sa vào
Con đường lầm lạc chẳng hầu thoát đây
2. Phường phi pháp tưởng mình này
Lộng quyền trên quốc gia đầy thánh thiêng
Nhưng rồi chúng bị xích xiềng
Bởi do tăm tối bóng đêm giam cầm
Khóa giam tù hãm bản thân
Dưới ngay cả chính nóc canh nhà mình
Gạt đi tất cả ngay liền
Sự quan phòng định triền miên muôn đời
3. Trong khi chúng nghĩ tưởng rồi
Chúng không bị lộ ra thôi điều nào
Những bao tội kín ẩn đâu
Dưới màu đen tối đã hầu lãng quên
Chúng đây đã bị rã tan
Thật là rất mực kinh hoàng tỏ ra
Khiếp kinh mất vía bóng ma
Chúng bay thấp thoáng tà tà gần bên
4. Nơi che chúng ẩn ngay liền
Cũng không gìn giữ hết nhìn sợ đâu
Tiếng kêu chát chúa quanh bao
Làm cho hết vía hoảng nào nơi đây
Yêu mà u uất mặt mày
Phất phơ trước mặt thật này khiếp kinh
5. Lửa thiêu lớn mấy không thành
Sức soi chiếu sáng tỏa lan chiếu vào
Tinh sao rực rỡ hảo hào
Cũng không rạng chiếu được hầu thấu đây
Cái điều kinh khủng đến này
Gây ra khiếp sợ cho ngay mọi người
6. Chiếu soi trên chúng hiện thời
Chỉ bằng một khối lửa coi cháy bừng
Tỏa ra sợ hãi khôn chừng
Còn ghê hơn cả ma vương hiện hình
7. Những trò phù phép bại liền
Những lời khoác lác mong tìm khoe khôn
Trọn toàn đã bị lộ luôn
Rõ ngay mặt thực để dường thấy ngay
8. Vì người cam kết nói đây
Chúng tôi đuổi được điều này đi xa
Và bao quấy nhiễu phiền hà
Khỏi hồn lâm bệnh bỏ qua hết nào
Kẻ này lại đi mắc vào
Bệnh cơn sợ hãi đến bao tức cười
9. Dẫu không chút đáng kính rồi
Làm cho chúng phải sợ thời luôn đây
Nhưng khi bị khiếp đảm này
Chỉ vì tiếng gáy của ngay côn trùng
10. Chúng thời cũng chết điếng luôn
Chẳng còn dám thấy cả không khí này
Đương thời thâm nhiễm nơi đây
Cảnh rùng rợn hiện đang bày diễn ra
11. Ác gian quả chính nó là
Căn nguyên hèn nhát tự ra án mình
Bị lương tâm cắn rứt liền
Và luôn chuốc lấy bao phiền toái thôi
12. Sợ là lương tri thối lui
Không còn hộ giúp được nơi điều gì
13. Bên trong bại hoại tức thì
Hết trông mong hộ giúp chi được liền
Người ta phóng đại căn nguyên
Duyên do kín ẩn làm nên nỗi này
14. Còn phần chúng, chính đâu đây
Một đêm bất lực kéo dài âm ty
Chúng nằm một giấc li bì
Với đầy ác mộng trong kia giấc nồng
15. Khi điềm mộng ác gieo luôn
Khi thời tê liệt tâm hồn rã tan
Bởi bao đột ngột kinh hoàng
Với nào sợ sệt đổ tràn chúng đây
16. Nên ai hiện ở nơi này
Sẽ nhào xuống đó nằm dài ra thôi
Chân trời bị khóa cầm rồi
Tại tù ngục chẳng gài thời cửa đâu !
17. Người làm ruộng kẻ chăn cừu
Thợ nơi hẻo lánh, ai nào kẹt mang
Mọi người đều phải sẵn sàng
Đợi chờ số phận chẳng đàng tránh đâu
18. Cùng xiềng xích tối tăm vào
Nó xiềng xích lại hết mau mọi người
Gió gào chim hót vẳng rồi
Du dương tiếng vọng từ nơi lá cành
Nuớc nôi tiếng chảy vang gầm
Chỉ tuôn một điệu ầm ầm vọng qua
19. Bỗng dưng đá lở vỡ ra
Kinh hồn hết vía tiếng đà vang luôn
Tiếng bao thú vật nhẩy chồm
Chẳng nhìn thấy chúng đổ dồn nơi đâu
Tiếng bao mãnh thú rống gào
Kinh hồn khiếp vía ồn ào vang lên
Tiếng ồn sườn núi vang rền
Dội vang ra khắp cả trên sườn đồi
Bấy nhiêu điệu góp nhau rồi
Làm cho chết điếng rụng rời tê mê
20. Trong khi thế giới tư bề
Hào quang rực rỡ đương thì tỏa lan
Lao xao công việc muôn vàn
Không gì ngăn cản việc làm nơi đây
21. Đương khi chỉ có chúng này
Bị màn nặng chĩu trùm ngay lên mình
Ảnh hình tăm tối đương dành
Ập lên trên chúng ngập tràn phủ che
Nhưng rồi chúng lại đem về
Cho đây gánh nặng hơn kìa tối tăm.
CHƯƠNG 18.
1. Như trên chư vị thánh nhân
Thuộc Ngài lại được chỉ đàng sáng soi
Địch thù nghe rõ tiếng rồi
Nhưng không nhìn thấy đồng thời hình dung
Chúng khen họ có phước luôn
Vì không bị khổ như thân chúng rồi
2. Chúng đi đa tạ họ thôi
Dẫu vì họ bị xử thời bất công
Họ không trả báo lại luôn
Chúng xin họ hãy rời buông chúng này
3. Thay vì tăm tối bao vây
Các chư vị thánh của Ngài được ban
Cho luôn cột lửa dẫn đàng
Không tiền khoáng hậu việc làm dắt đi
Mặt trời chẳng có hại gì
Hành trình tiến tới trở về hiển vinh
4. Địch thù đáng tội cho mình
Ánh quang bị mất giam dìm tối tăm
Những người bách hại giam cầm
Các con cái Chúa một lần diễn ra
Họ đây chính thực lại là
Nguyên do sự sáng bao la bất tàn
Của lề luật sắp được ban
Xuống cho nhân thế trần gian lãnh này.
ĐỐI CHIẾU SÁU : ĐÊM KINH HOÀNG
GIẢI THOÁT
5. Bởi vì chúng đã mưu bày
Giết đi những trẻ nhỏ ngay lọt lòng
Của chư vị thánh đó luôn
Khiến cho một kẻ sót còn bỏ rơi
Đồng thời được cứu vớt rồi
Để hầu dằn mặt chúng nơi việc này
Ngài liền bắt của chúng đây
Biết bao con trẻ của ngày bé thơ
Và trong làn nước hung thù
Ngài tiêu diệt cả lũ cho chết chìm
6. Chính đêm báo trước tổ tiên
Để cho được biết cùng tin lời thề
Và rồi phấn khởi hướng về
Nhưng lời thề hứa dắt đi trên đường
7. Dân Ngài đã ngóng đợi trông
Cho người đức nghĩa ơn mong cứu đời
Đồng thời cũng ngóng đợi thôi
Hỏa thiêu hết kẻ thù nơi dân Ngài
8. Vì cùng một án phạt đây
Ngài đem giáng xuống cho bày đối phương
Chúng tôi thì được vinh quang
Và cùng được gọi bước sang gần Người
9. Chúa coi đạo đức giống nòi
Sống trong lương thiện cuộc đời đẹp thay
Đã dâng lễ tế lên Ngài
Đồng thời cam kết liền ngay giữ tròn
Luật lề Thiên Chúa ban luôn
Là chư vị thánh thông đồng chung nhau
Chia phân phần nước được trao
Luôn cùng hiểm họa cách nào hưởng chung
Cùng nhau cất tiếng hợp lòng
Lời ca tiên tổ du dương lưu truyền
10. Dội vang bao tiếng triền miên
Âm thanh thù địch chẳng êm tai nào
Vẳng lên oai oán khóc mau
Than van rên xiết la gào về con
11. Chủ và tôi tớ giống luôn
Nhận cùng một án thông đồng tràn lan
Lê dân cùng giống vua quan
Khổ hình đồng phận đổ tràn lên thân
12. Trọn toàn lãnh án một lần
Với cùng một kiểu chết gần như nhau
Số đông vô kể biết bao
Người ta không đủ lo nào cất chôn
Chỉ trong khoảnh khắc hết luôn
Bao con yêu dấu tiêu tùng ngã lăn
13. Cây nào phù phép đã làm
Chúng không màng tưởng lời dành cáo tri
Thấy con trưởng chết cấp kỳ
Chúng liền xưng thú ngay thì dân đây
Chính là con cái của Ngài
Là dân Thiên Chúa muôn đời yêu thương
14. Trong khi màn lặng thinh đương
Êm ru gói vạn vật luôn tiến hành
Màn đêm nhẹ bước xuống nhanh
Nửa đường tiến tới hành trình dở dang
15. Thời kìa chính Lời toàn năng
Của Ngài từ bệ ngai vàng thông ban
Giống nào chiến sĩ bạo tàn
Mang gươm sắc bén lệnh vâng lời Ngài
Nhảy vào giữa đất địch đây
Đang khi chờ đợi phút giây tiễu trừ
16. Đứng giữa trận địa chơ vơ
Đầu trời chân đất tay quơ giết người
Gieo bao chết chóc đến thôi
Kìa bao sinh mạng chết rồi ngổn ngang
17. Sau đây xuất hiện muôn vàn
Hình ma quái mộng tràn lan điên đầu
Những nỗi bất ngờ từ lâu
Đã xâm nhập chúng gây bao kinh hoàng
18. Vật mình chết dở hoang mang
Đứa này đứa nọ chúng phân bua rằng
Vì đâu cái chết trên đàng
Đến cho hết thảy toàn dân lãnh này
19. Vì do những mộng diễn đây
Làm cho chúng phải liền ngay giật mình
Vì điều đã báo trước tiên
Để cho chúng biết rõ nên việc này
Kẻo cho chúng chết chẳng hay
Những điều hiểu biết nguyên lai khổ hình
20. Nhưng người đức nghỉa chính mình
Cũng qua chết chóc luật truyền chúng sinh
Nhiều người đã chịu chết liền
Tại trong sa mạc nằm yên nơi này
Nhưng rồi án thịnh lộ đây
Đã không lôi kéo mãi hoài ra đâu
21. Vì người hoàn hảo đỡ đầu
Đứng ra bênh vực ngõ hầu chịu thay
Ông liền lấy khí giới ngay
Đó là thánh vụ mình này đỡ nâng
Lời cầu nguyện với trầm hương
Để xin xá tội cho luôn dân rồi
Trước cơn thịnh nộ của Người
Khiến cho tai họa đồng thời dứt ngay
Rõ ràng chứng tỏ điều đây
Ông là tôi tớ Chúa hoài đó thôi
22. Ông thắng ơn nghĩa nộ rồi
Không bằng thể xác hay thời binh đao
Nhưng bằng lời nói ra mau
Ông qui phục chính Đấng trao án này
Đó là nhắc lại liền ngay
Những lời thề hứa cho hoài tổ tiên
23. Thế nên thần chết triền miên
Ngã lăn từng đống chồng liền lên nhau
Ông ra đứng giữa đỡ đầu
Dừng cơn thịnh nộ để hầu cản ngăn
Không chi lới rộng tràn lan
Đến người chung sống cũng đành chết luôn
24. Vì trên áo khoác của ông
Cả hoàn vũ tượng hình trong áo này
Các vinh tước tổ tiên đây
Khắc trên bốn hàng ngọc may đính vào
Lẫm uy Ngài đặt trên cao
Tại nơi vương miện trên đầu của ông
25. Trước bao sự việc bày luôn
Thần tru diệt dã phải ngừng rút lui
Khiến cho sợ hãi đồng thời
Thế nên kinh nghiệm ở đời tỏ ra
Về cơn thịnh nộ thông qua
Đó thời cũng đủ cho ta thấy đường.
ĐỐI CHIẾU BẢY : BIỂN ĐỎ
CHƯƠNG 19.
1. Còn phường vô đạo thời luôn
Những cơn giận dữ chẳng thương đến cùng
Quả Ngài biết trước tận tường
Những điều chúng đã thông thường làm đây
2. Đương khi chúng cho phép này
Để dân chúng được đi ngay tức thì
Và còn hăm hở tiễn đi
Sau thời đổi ý cấp kỳ đuổi theo
3. Nơi tay tang chế còn đeo
Bên mồ người chết còn gào khóc than
Chúng thời đã tỏ mưu gian
Đuổi theo những kẻ chúng van đuổi rồi
Nay thời chúng rượt thâu hồi
Coi như tôi mọi trốn lôi trở lùi
4. Quả là định mệnh đáng đời
Đẩy đưa chúng đến tận nơi mút cùng
Làm cho quên hẳn hết luôn
Mọi điều đã đến diễn tuôn cho mình
Khiến đây chịu đủ cực hình
Thiếu nơi án phạt đã truyền đến đây
5. Trong khi dân chúng của Ngài
Trải qua một khoảng đường dài thực thi
Khác luôn cả lẽ thường kia
Tất thời chúng phải chết kỳ dị đây !
6. Đặt mình dưới lệnh của Ngài
Mọi loài thụ tạo phải ngay tuân hành
Do quyền trên nắn lại thành
Để con cái Chúa bảo toàn bình an
7. Người ta đã thấy lan tràn
Bóng mây che phủ cho toàn trại binh
Đất khô một giải nổi liền
Từ nơi trước đó toàn miền nước nôi
Biển đỏ mở rộng đường rồi
Giữa nơi sóng dữ, cỏ tươi xanh đồng
8. Toàn dân đã tiến vào xong
Những người tay Chúa đã luôn hộ phù
Họ liền đã thấy rõ kìa
Bao nhiêu sự lạ diệu kỳ trải qua
9. Họ như đàn ngựa dẫn đưa
Người ta chăn dắt đem ra cánh đồng
Họ vui chạy nhẩy tưng bừng
Như chiên mừng rỡ chủ luôn ở gần
Miệng ca khúc hát tri ân
Lậy Ngài Đấng giải thoát dân an toàn
10. Họ còn nhớ lại rõ ràng
Những điều xẩy đến cho dân Ngài rồi
Tại nơi đất khách quê người
Làm sao đất đã sinh ruồi mòng đây
Thay vì súc vật sinh bày
Thay vì cá nước sông này mửa ra!
Những con cóc nhái bao la
Ngổn ngang khắp chốn nhẩy qua các miền
11. Sau rồi họ thấy loài chim
Sinh sôi một cách hiển nhiên diệu kỳ
Khi lòng thèm muốn đòi chi
Họ xin cho được tức thì ăn ngon
12. Đáp lòng họ khát khao luôn
Từ nơi biển cả cút tuôn bay về
13. Còn hình phạt lại đồng qui
Trên phường tội lỗi trọn bề diễn đây
Nhưng không phải chẳng có này
Những điều báo trước cho ngay sẵn rồi
Những tiếng sấm sét vang trời
Quả thời phải khổ xứng đời chúng đây
Công minh quả báo tội này
Bởi nuôi thù ghét với ngay ngoại kiều
14. Biết bao kẻ chẳng đành theo
Giơ tay tiếp đón ngoại kiều lạ xa
Còn đây chúng lại bỏ qua
Ân nhân khách lạ trong gia đình rồi
Bắt làm nô lệ mọi tôi
Để hầu hành hạ cho thời mới cam
15. Chắc rồi sẽ có viếng thăm
Hầu cho hạch tội đã làm ra kia
Vì lòng vô kỵ tức thì
Đã đi đối xử nghiệt nghì tha nhân
16. Sau thời chúng mở hội lần
Để hầu đón tiếp ân cần người ta
Những người chia sẻ lợi nhà
Ngang hàng quyền hạn thông qua với mình
Rồi đi hành hạ tiếp liền
Với bao lao khổ đến bên tung hành
17. Chúng liền bị phạt thông manh
Cũng như những kẻ ngồi quanh trước nhà
Của người công chính diễn ra
Chúng đương thời bị mắt lòa vây luôn
Mỗi người sờ xoạng tìm đường
Ngõ ra cho khỏi thoát vòng nơi đây.
MỘT SỰ ĐIỀU HÒA MỚI
18. Các nguyên tố đổi trao này
Hòa đồng đặc tính chúng đây trở thành
Ví như trên phím dây đàn
Đổi thay nhịp điệu âm thanh vẫn còn
Đây điều có thể thấy luôn
Rõ ràng xác thực bởi trong nhìn vào
Những điều đã xẩy ra mau
Qua bao biến cố diễn hầu nơi nơi
19. Vật trên mặt đất hiện thời
Hóa thành xuống nước ngoi bơi khắp cùng
Vật đang ở dưới nước luôn
Hóa thành vật sống đất dùng dung thân
20. Lửa trong nước cháy mạnh lần
Nước thời lại giảm bẩm sanh của mình
Đặc tính dập tắt ngay liền
Những gì đang cháy tắt dìm lịm mau
21. Trái thời ngọn lửa chẳng thiêu
Côn trùng bé nhỏ bay nhiều nhởn nhơ
Không làm tan rữa sương mờ
Đó là lương thực vô bờ thần tiên
KẾT LUẬN
22. Quả là lậy Chúa vô biên
Ngài tìm mọi cách hết tình thương thôi
Để làm cho chính dân Người
Lớn lao vinh hiển trên đời vẻ vang
Ngài đây đã chẳng khinh màng
Mọi thời mọi chốn Ngài hàng giúp luôn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét