Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

I-sai-a - Chương 1 - 10

SỨ NGÔN I-SAI-A
(Gồm:7096 câu lục bát)

I. PHẦN THỨ NHẤT SÁCH ISAIA

1. SẤM THỜI ĐẦU SỨ VỤ

ĐỀ

CHƯƠNG1

1. Tầm nhìn của I-sai-a
Con ông A-mốc thấy là Giu-đa
Cùng Gia liêm xứ quê nhà
Các thời vua chúa Giu-đa trị vì:
Út-di-gia-hu, tiếp kề
Gio-tham, A-khát, Khít-ki-gia rồi
Đó là vua chúa quản coi
Trên phần đất nước gọi thời Giu-đa.

CHỐNG LẠI MỘT DÂN NGỖ NGHỊCH

2. Trời ơi! hãy lắng nghe đây
Đất ơi hãy lắng tai ngay nghe lời
Gia-vê phán dạy tức thời:
Ta đà gây dựng nên rồi đàn con
Cho mau lớn trưởng thành luôn
Chúng thời quay lại nghịch đường chống Ta
3. Con bò biết kẻ tậu mua
Con lừa biết chủ chăm lo làm chuồng
Ích diên chẳng biết gì luôn
Dân Ta đây chẳng thấu tường điều chi!
4. Khốn thay nước tội lỗi kìa
Dân chồng hình vạ nặng nề lên cao
Giống nòi thật ác ôn nào
Phường dân hư đốn mang bao tội tình
Chúng đi rời bỏ Chúa liền
Khinh màng Đấng Thánh Ích diên đó rồi
Tháo lui phản phúc với Người
Chạy luôn bỏ trốn cuộc đời xa bay
5. Các ngươi còn muốn gì đây
Bị đánh ở tại đâu ngay nữa này
Để còn tiếp tục tỏ bày
Mọi điều ngỗ nghịch hôm nay sao đành
Cả đầu ốm liệt trọn toàn
Tim lòng bại hoại rã tan rối bời
6. Từ chân đến đỉnh đầu rồi
Khắp toàn thân thể chẳng nơi nào lành
Những là lở lói tím bầm
Vết thương mở rộng tiếp đàng lây lan
Không băng bó rịt cho lành
Chẳng dầu thoa bóp dịu làm vết thương
7. Quê hương ngươi biến tan hoang
Mọi nơi khung cảnh điêu tàn diễn ra
Thị thành lửa đốt thiêu qua
Đất đai kẻ ngoại cứ đà chiếm thôi
Diễn ra trước mặt các ngươi
Cảnh điêu tàn khác nào thời Xơ-đôm
8. Xi-ôn thiếu nữ sót còn
Như căn lều trại giữa vườn nho đây
Như chòi trong ruộng bí này
Như thành thị bị hãm vây đó kìa
9. Giả như Thiên Chúa Gia-vê
Chúa muôn vạn binh chẳng thì chừa ra
Một ít mống cho chúng ta
Thời như Xơ-đôm, Gô-mô-ra này.

CHỐNG LẠI GIA HÌNH

10. Hãy nghe lời Gia-vê đây
Hỡi hàng chủ sự nơi này Xơ-đôm
Lưu ý thánh chỉ ngài luôn
Hỡi Gô-mô-ra dân trong thành trì
11. Ích chi cho chính Ta kìa
Bao nhiêu lễ tế hiện thì các ngươi
Gia-vê đã phán những lời
Ta đây chán ngấy tức thời bò tơ
Làm đồ thượng hiến dâng cho
Cùng thời thú vật béo hơ tiến này
Huyết bò tơ tiến dâng đây
Chiên con dê đực Ta nay chẳng thèm
12. Các ngươi tiến bước đi lên
Để vào yết kiến Ta trên thánh đền
Ai khiến dày đạp nơi nền
Tiền đình Ta đó diễn liền khi nay?
13. Các ngươi đừng xích lại đây
Hầu mang lỡi cúng dâng này lên Ta
Bao nhiêu những thứ hương hoa
Với Ta là vật tởm nhơ hết đều
Ngày sóc, ngày hội, lễ hưu
Ta không chịu nổi bấy nhiêu thứ này
Thực như tai quái diễn đây
Với bao lễ lạy đặt bày tỏ ra.
14. Ngày sóc lễ bái rườm rà
Hồn Ta chán ghét trải qua thứ này
Chúng là gánh nặng Ta nay
Ta không chịu nổi ngán ngay chúng rồi
15. Các ngươi tay hướng lên trời
Ta liền bịt mắt tức thời che ngay
Các ngươi cầu nguyện lai nhai
Ta đây chẳng có nghe hoài cầu xin
Bởi tay các ngươi vấy liền
Bao nhiêu máu huyết người bên cạnh rồi
16. Hãy mau tắm rửa đi thôi
Hãy đi thanh tẩy thân người mau qua
Đem đi cất khỏi mắt Ta
Biết bao sự dữ gây ra ở đời
Từ nay hãy bỏ luôn thôi
Bao nhiêu việc dữ đương thời tràn lan
17. Hãy mau học cách làm lành
Hãy đi theo dõi công minh ở đời
Luôn luôn giúp đỡ mọi người
Bị đời áp bức luôn thời thiệt thân!
Hãy đi xét xử công bằng
Cho người côi cút hưởng phần công minh
Tra tay hộ vực đỡ bênh
Bao người góa bụa khỏi liền hàm oan
18. Gia-vê đã phán lời rằng
Này Ta cùng hãy luận bàn với nhau
Các ngươi tội lỗi đỏ ngầu
Họa chăng sẽ gột như nào tuyết băng
Một khi tội đã tràn lan
Đỏ như len cánh kiến toàn thể đây
Họa chăng gột sạch được ngay
Như len trắng xóa được này hay sao?
19. Nếu các ngươi sẵn sàng mau
Vâng lời thời sẽ hưởng nào phước ân
Tại trong xứ sở đã ban
Chính miền đất nước đang làm của riêng
20. Nếu các ngươi chối từ liền
Và còn bướng bỉnh gươm thiêng sát tàn
Quả lời đã được truyền loan
Bởi do miệng Chúa dạy ban xưa thời.

SẤM HẠCH TỘI

21. Đô thành trung nghĩa kia ơi!
Làm sao đã hóa thành nơi điếm đàng
Một nơi đầy rẫy công bằng
Chốn nơi ẩn trọ mọi đàng công minh
Bây giờ đã trở nên thành
Nơi phường bè lũ sát nhân an vì
22. Bạc vàng ngươi hóa đen chì
Rượu nồng, nước lã đã thì trở nên
23. Hàng vương công các người liền
Là phường ngỗ nghịch đảo điên hết rồi
Chúng bầu bạn với bọn người
Đầu trộm đuôi cướp giữa đời trần gian
Chúng ham biếu xén hết lần
Đuổi theo tiền bạc mọi đàng khắp nơi
Không phân xử kẻ mồ côi
Việc người góa bụa chẳng thời tới tay
24. Nên Chúa muôn vạn binh đây
Đấng hùng mạnh của dòng này Ích diên
Ngài thời đã phán ra liền
Ôi ta sẽ báo oán trên kẻ thù
Ta đây trả hậu tức thì
Ngay trên những kẻ nghịch kìa cùng Ta!
25. Ta đây sẽ trở tay qua
Chống người khiến rỉ sét ra sạch liền
Ta thời luyện lọc tiếp liên
Khử trừ ố rỉ người nên trong lành
26. Các thẩm phán trở lại nhanh
Ta cho như trước trọn toàn tắng trong
Chư vì cố vấn người luôn
Sơ khai trở lại như dường trước đây
Rồi thiên hạ sẽ gọi ngay
Ngươi là thành đức nghĩa này diễn ra
Người ta còn gọi cho là
Chính nơi Đô thị hiền hoà kiên trung
27. Xi-on nhờ chính trực cùng
Sẽ thời được cứu khỏi luôn địch thù
Những người hồi trước trở về
Nhờ vào đức nghĩa mới thì thoát thôi
28. Nhưng bè lũ bị tơi bời
Bởi phường loạn tặc tội thời phạm luôn
Những ai bỏ Chúa khinh thường
Cũng thời sẽ bị tận đường diệt vong.

CHỐNG LẠI CÁC VIỆC THỜ QUẤY

29. Các ngươi phải xấu hổ luôn
Vì cây thiêng các ngươi sùng mộ đây
Đồng thời bẽ mặt ra ngay
Vì vườn tược các ngươi này chuộng đâu
30. Các ngươi sẽ nên giống nào
Những cây sến với lá mau úa tàn
Giống như những thửa ruộng vườn
Chẳng thời có nước tưới luôn khô chồi
31. Kẻ mạnh mẽ giống bùi nhùi
Việc làm nó giống lửa mồi đốt mau
Cả hai ngún cháy bốc cao
Chẳng ai có thể dập nào tắt đi.

HÒA BÌNH VĨNH CỬU

CHƯƠNG 2
1. Lời I-sai-a tiên tri
Con ông A-mốc thấy về Giu-đa
Và thành Gia-liêm rõ là
Mọi công việc sẽ xảy ra như này
2. Những ngày diễn biến tương lai
Núi nhà Thiên Chúa luôn hoài vững luôn
Đỉnh đầu hết mọi núi non
Và trên gò nổng cao hơn tuyệt vời
Hết thảy dân nước khắp nơi
Cùng đua nhau tuốn đến thời chốn đây
3. Khối người đông đảo nói ngay
Nào ta hãy đến núi này Gia-vê
Đến nhà Thiên Chúa nơi kìa
Của ông Gia-cóp xưa khi tôn thờ
Để ngài dạy dỗ cho ta
Biết đường lối Chúa tỏ ra dậy đời
Hầu ta theo lối của Người
Tiến đi vững bước khỏi thời lạc xa
Xi-on thánh chỉ ban ra
Và lời của Chúa bởi nhà Gia-liêm
4. Ngài đi xét xử ngay liền
Chư dân muôn nước triền miên mọi thời
Trọng tài cho khắp các nơi
Muôn dân đông đảo do Người quản cai
Chúng rèn lưỡi gươm làm cày
Đem luôn giáo mác rèn này thành dao
Nước này chẳng còn binh đao
Trên quốc gia nọ chẳng hầu thắng thua
Thiên hạ hết mọi âu lo
Chẳng còn luyện khí giới cho hận thù
5. Hỡi nhà Gia-cóp nhanh đi
Nào ta tiến tới Gia-vê mau rồi
Đi trong ánh sáng của Người
Chẳng còn sợ lạc tức thời mất đâu.

OAI NGHIÊM CỦA GIAVÊ

6. Vậy Ngài để mặc dân nào
Là nhà Gia-cóp dòng trào Chúa thương
Vì chúng tràn ngập cả luôn
Các thày tướng số với cùng chiêm tinh
Như người xứ Phi-li-tin
Phủi tay phỏng đoán ngay liền ngoại bang
7. Xứ họ đầy ứ bạc vàng
Bao nhiêu kho báu vô vàn bày ra
Ngựa cùng xe trận bao la
Tràn lan khắp xứ trải qua muôn bề
8. Tà thần mọi chốn dựng kìa
Chúng đi bái lạy đồ gì làm nên
9. Người người gục bái sâu liền
Sụp lưng thờ lạy khấn xin van lời
Gia-vê chớ thứ dung rồi
Cho người thờ lạy khắp nơi tà thần
10. Hãy chui gầm đá ẩn thân
Núp mình bụi đất trốn lần Gia-vê
Trước oai hùng Chúa tiến về
Huy hoàng lẫm liệt Chúa thì tỏ đây
11. Với đôi mắt ngạo nghễ này
Bị luôn đóng lại liền ngay tức thời
Loài người bị ngã gục rồi
Bởi điều ngất nghểu con người tỏ ra
Cao vời chỉ có Chúa ta
Trong luôn ngày đó thực là mà thôi
12. Vì đây có một ngày rồi
Từ Gia-vê vạn quân thời trải ra
Chống cùng thiên hạ bao la
Mọi người kiêu ngạo quá xa vươn trường
Những ai lẫm liệt thông thường
Cũng đều bị chống luôn dường như nhau
13. Chống mọi tùng bách vươn cao
Hiện đang ngất nghểu tại nào Li-ban
Mọi cây sồi sến Ba-san
Cùng thời bị chống mọi đàng trước sau
14. Chống luôn mọi núi non cao
Cùng bao gò nổng vươn nào cao hơn
15. Tháp đài lẫm liệt chống luôn
Mọi thành quách tỏ kiên cường vững đây
Cũng đều bị chống lại ngay
Chung cùng tất cả một bày với nhau
16. Tàu bè Tác-xít với nào
Thuyền hoa tráng lệ trước sau chẳng còn
17. Uy phong lẫm liệt phàm nhơn
Bị nhào xụp đổ xuống luôn cả bày
Mọi lòng kiêu ngạo dương oai
Tan tành bẻ gãy hết ngay tức thời
Chỉ mình Gia-vê Chúa Trời
Ngài này trổi vượt siêu vời vươn cao
18. Tà thần hết thảy cùng nhau
Trọn toàn biến mất đi mau tức thì
19. Hãy chui gầm đá mau đi
Ẩn trong hang đất mọi bề khiếp kinh
Trước nhan Thiên Chúa uy linh
Khi Ngài đứng dậy khiếp liên vũ hoàn
20. Trong ngày ấy sẽ quẳng luôn
Tà thần vàng bạc cùng chung trọn toàn
Vật làm ra để kính tôn
Cho đàn dơi chuột đạp luôn trên mình
21. Chúi vào kẽ đá mau liền
Hãy vào những lỗ đã tìm thạch nham
Trước bao kinh hãi tràn lan
Do Gia-vê Chúa đã làm nên thôi
Trước oai phong lẫm liệt Người
Gia-vê đứng dậy khiếp nơi vũ hoàn
22. Hãy xa đi khỏi phàm nhơn
Chỉ là hơi thở đáng phần gì hơn!

HỖN LỌAN TẠI GIALIÊM

CHƯƠNG 3

1. Đây Gia-vê Chúa vạn quân
Gia-liêm chỗi dậy cùng lần Giu-đa
Những nơi nương tựa cùng là
Bao nhiêu nơi chốn làm nhà ẩn thân
Trọn toàn cơm bánh nuôi ăn
Mọi nguồn mạch nước chảy tràn đều ngưng
2. Võ biền chiến sĩ cất luôn
Tiên tri thẩm phán cũng không còn nào
Tướng số kì mục bao nhiêu
Cũng thời cất hết chẳng hầu còn aí!
3. Thân hào, cố vấn, đội cai
Kẻ cao tay ấn quyết này như nhau
Như người thần chú thông làu
Trọn toàn tất cả chẳng nào sót ai!
4. Ta cho con trẻ một bày
Quản cai trên chúng ngày này diễn ra
Cầm quyền cai trị quản gia
Trên nào tất cả bao la cả thành
5. Toàn dân rối loạn tung hoành
Giữa người nổi dậy sát tàn lẫn nhau
Bạn bè thân cậy cũmg nào
Chống nhau đủ cách mong hầu diệt đi
Trẻ đi hà hiếp kẻ già
Mạt đinh lấn lướt người kìa qúy tôn!
6. Người này túm kẻ nọ luôn
Trong nhà cha họ phát ngôn những lời
"Anh đương có áo choàng rồi
Anh thời lên chủ chúng tôi đi nào
Cảnh suy sụp phó mặc vào
Tay anh xử sự cho mau lúc này!"
7. Ngày này chính họ nói ngay
"Thày lang tôi chẳng có tay rành nghề
Nhà tôi chẳng có bánh chi
Áo choàng cũng thiếu đương thì cần đây
Đừng đem đặt để tôi ngay
Vào nơi làm chủ việc này của dân!"
8. Vì Gia-liêm đổ hoang tàn
Giu-đa nữa cũng tan tành phế hoang
Bởi lời chúng nói mọi đàng
Việc làm cũng thế luôn hằng nghịch thôi
Chúng thường chọc phá luôn thời
Ở nơi trước mặt của Ngài oai nghiêm
9. Dáng kia tự cáo chúng liền
Như Xơ-đôm tỏ cho xem rõ ràng
Bao nhiêu tội ác lan tràn
Chúng không còn giấu được đàng lối đâu
Khốn cho bày của chúng nào
Tự mình giáng họa vào mau trên mình
10. Hãy đi loan báo ngay liền
Phước người đức hạnh sống sinh ở đời
Vì người sẽ thưởng công thôi
Chính ngay hoa quả của người làm ra
11. Khốn cho kẻ dữ thực là
Thật không may mắn họa ra cho người!
Vì chưng nghiệp chướng đấn nơi
Hoàn toàn lãnh lấy trọn rồi phần đây
12. Ôi dân của chính ta nay
Bị con nít ức hiếp ngay mất kìa
Đàn bà thao túng trọn bề
Ôi dân của chính ta thì quý yêu
Bao người dẫn lối ngươi theo
Đã lầm lạc hướng đi đều tối tăm
Chúng làm vạy vọ lối đàng
Người đi lạc bước xa đường Chúa răn
13. Gia-vê Đấng xét xử lần
Ngài ra tòa phán xét dân gian này
14. Ngài vào tòa án nơi đây
Xử hàng kì mục chư ngài vương công
Chính họ ngốn vườn nho luôn
Của cải kẻ khó chất trong nhà mình
15. Việc chi chạm tới người liên
Tức thời nghiền tán nhẫn tàn dân ta
Các ngươi chẳng có nể hà
Thẳng tay đối xử bao la kẻ hèn
Đó là sấm đã nói lên
Từ nơi Thiên Chúa vạn quân binh kìa.

NỮ GIỚI GIA-LIÊM

16. Gia-vê đã phán tức thì
Nhân vì con cái kiêu kì Xi-on
Đứng đi nghểnh cổ lên luôn
Bước đi ỏng ẻo liếc trông ngó nhìn
Đôi chân khua bước triền miên
Tiếng kiềng nơi cổng vang inh lên rồi
17. Gia-vê sẽ tróc sọ ngươi
Những người con gái trong nơi thành này
Và Ngài lột trần chúng ngay
Để hầu phơi chúng cả bày lộ thiên
18. Ngày ấy Chúa sẽ cất liền
Các đồ trang phục cất đem khỏi người
Nào kiềng đeo cổ, chân ngươi
Kim tiền khánh bạc trên nơi mình này
19. Huyền châu, cổ xuyến, hoa tai
Lúp khăn che phủ đầu vai buông trùm
20. Dây chuyền mão miện vòng chơn
Nịt lưng, hương hạp, bùa luôn hộ phù
21. Nhẫn vàng tay ngón xỏ vô
Với cùng vòng mũi là đồ diện trưng
22. Áo vải mịn với khăn choàng
Áo bành tô, túi bóp mang theo người
23. Gương soi mũ miện kèn rồi
Xiêm y khăn lúp hợp thời trùm che
24. Ngày ấy sẽ thế thay kìa
Thế vì hương xạ thối tha hơi mùi!
Đai lưng thay thế sẵn rồi
Bằng luôn một sợi thừng người bện xe
Bím tóc xinh đẹp trọn bề
Thay bằng đầu trọc cạo kìa nhẵn trơn
Quần hồng tha thướt thả buông
Dùng bằng bao bị coi trông thảm sầu
Thay vì sắc đẹp biết bao
Một dấu sắt phỏng in vào mặt luôn!

GIA-LIÊM CÙNG KHỐN

25. Nam nhi cả thành hết trơn
Lăn ra chết hết bởi gươm đâm rồi
Võ biền người cũng đồng thời
Trọn toàn chết trận hết thôi mọi người
26. Các ngõ vào thành của ngươi
Để tang mang trở đứng ngồi liệt la
Khóc than rên xiết vang ra
Quạnh hiu buồn thảm thật là bi thương!

CHƯƠNG 4

1. Bảy bà túm lấy một ông
Cất lên tiếng nói ra luôn lời rằng
"Bánh em kiếm lấy em ăn
Áo choàng em sắm tự lần che thân
Chỉ xin cho được mang danh
Tên chàng hợp lệ nơi dân gian này
Xin chàng cất hổ nhục ngay
Chúng em ở chốn thành đây suốt đời.

CHỒI LỘC GIAVÊ CHO MỌC

2. Trong ngày ấy sẽ cấp thời
Lộc chồi của Chúa mọc rồi vươn lên
Chồi là ánh sáng quang vinh
Là hoa trái ở trong miền tàn hoang
Là oai phong sáng rạng luôn
Nguồn hào hoa hãnh diện trong muôn người
Đã mau thoát hoạn nạn rồi
Của dân tộc Ích diên thời mới đây
3. Ngày ấy sẽ xảy đến ngay
Ai còn sót lại dòng này Xi-on
Kẻ được chừa lại ngay luôn
Tại Gia-liêm thị thành đương hoang tàn
Được ghi sổ hiện sống sanh
Sẽ thời được gọi Thánh danh mọi người
4. Khi Chúa rửa sạch nhơ rồi
Của hàng nữ tử muôn thời Xi-on
Gột cho khỏi giữa thành luôn
Gia-liêm thoát vạ máu trong chính thành
Nhờ vào thần khí công minh
Và thần thanh luyện ngay liền giúp luôn
5. Khắp nơi tại núi X-on
Cùng nơi chốn hội họp trong thành này
Gia-vê sẽ tạo nên mây
Ban ngày xem thấy rõ ngay tỏ tường
Khói và ánh lửa cháy luôn
Đêm cho buông xuống coi trông biết đàng
Vì trên toàn bộ vinh quang
Là tàn che chở hảo hoàn diễn ra
6. Là lều Ngài trải bóng qua
Trùm lên che chở nắng mưa an toàn
Làm nơi núp ẩn vững vàng
Mái che giông tố chặn đàng mưa rơi.

BÀI CA VƯỜN NHO

CHƯƠNG 5

1. Tôi hát cho bạn bè tôi
Bài ca thương mến cho người quý yêu
Ca lên vườn nho mỹ miều
Của người bạn hữu yêu kiều thơm tho
Bạn tôi có một vườn nho
Ở trên mỏm đất nơi gò phì nhiêu
2. Bạn vỡ đất dọn đá mau
Để trồng những gốc nho hầu tốt tươi
Giữa vườn bạn dựng tháp chòi
Để canh gìn giữ cho thời tốt hơn
Đồng thời khoét một cái bồn
Hầu dùng đạp rượu cho luôn tới mùa
Bạn trồng nó sẽ sinh cho
Rất nhiều hoa quả trải qua mùa màng
Không ngờ tới mùa nó mang
Toàn là những quả dại hoang nho nào
3. Bấy giờ dân Gia-liêm mau
Cùng nào chư vị dòng trào Giu-đa
Xin phân xử việc tôi đà
Và vườn nho của tôi ra cách nào
4. Với vườn nho của tôi sao
Có chi nữa phải làm đâu lúc này
Mà tôi đã chẳng làm ngay
Tại sao tôi đợi nó đây ra nào
Trái trăng thu hoạch mùa vào
Nó thời sinh trái dại nào ra đây?
5. Vậy giờ tỏ các ngươi hay
Tôi sắp làm những gì ngay cho vườn
Cất đi hàng dậu rào luôn
Để dùng làm chỗ khoanh vùng chăn nuôi
Đập luôn tường đã ngăn rồi
Làm thành đồng cỏ nên mồi vật ăn
6. Tôi đây biến nó trở thành
Nên nơi lãnh địa hoàn toàn bỏ hoang
Cũng không tỉa sạch bỏ làm
Chẳng ai cuốc xới cỏ lan khắp miền
Gai góc sẽ mọc kín lên
Tôi truyền mây chẳng mưa trên đất này
7. Vườn nho của Gia-vê đây
Ngài là Thiên Chúa muôn loài cơ binh
Chính nơi dòng dõi Ích diên
Người Giu-đa: thú điền viên của Người
Ngài mong họ công chính rồi
Nhưng lòng của họ luôn thời gian manh
Thay vì đầy rẫy nghĩa tình
Thời này ai oán đầy mình xuất ra!

CHÚC DỮ

8. Khốn cho những kẻ đầu cơ
Cửa nhà ruộng đất nhiều vô cho mình
Một mình làm chủ độc quyền
Ngụ cư trên cả trọn miền đất thôi.
9. Gia-vê vạn quân phán lời
Tai tôi nghe được rõ thời như sau:
Nhiều nhà sẽ bỏ lại mau
Trở nên hoang phế ai nào vãng lai
Bao nhà đang đẹp tuyệt này
Nhưng không người ở cứ hoài bỏ hoang
10. Vì mười sào nho ép làm
Chẳng thời được một thùng thành rượu đâu Một quẩy lúa giống đem gieo
Chẳng thu được giạ lúa theo về này
11. Khốn cho một số người đây
Sáng ngày dậy sớm tìm ngay rượu nào
Chập tối còn nán say đâu
Rượu nồng nung nấu đêm hầu diễn ra!
12. Trong yến tiệc được tham gia
Trống kèn, cầm sắt chan hòa vui thay
Nhưng tới việc của Chúa đây
Chẳng cần ngó tới mặc thây chẳng thèm
Bao nhiêu công việc Chúa làm
Chúng thời chẳng có nhìn xem ngó này
13. Nên dân ta phải tù đày
Bởi không hiểu biết rõ ngay được nào
Kẻ giàu sang đói mòn hao
Lê dân đói khát đã hầu diễn luôn
14. Âm ti banh họng đợi trông
Miệng mồm rộng mở chờ mong đón thời
Phồn hoa đô hội vui tươi
Cảnh đời huyên náo với người hưởng vui
Cảnh thành nhộn nhịp lên rồi
Trọn toàn tất cả nhào rơi xuống liền
15. Muôn loài ngã gục triền miên
Phàm nhơn xẹp xuống thấp hèn chốn nơi
Bao mắt ngạo nghễ con người
Cũng đều nhắm lại chìm rơi đáy hầm
16. Gia-vê Chúa các vạn quân
Uy quyền công chính muôn phần tỏ ra
Thiên Chúa Đấng thánh thực là
Vinh quang thánh thiện bởi đà công minh
17. Như đồng hẻo lánh cỏ xanh
Bày chiên ăn cỏ dầm mình chốn xa
Nơi đầy thú béo ngày xưa
Nay thành phế tích bỏ qua chốn này
Dân vào kiếm kế sinh nhai
Trong nơi hoang phế tàn phai lâu thời
18. Khốn cho ngay những con người
Dùng dây tà để cuốn lôi tội này
Giống như thừng kéo lôi ngay
Xe lôi tội vạ vào đây cho người
19. Bấy giờ họ nói những lời
“Phải chi công việc của Người mau mau
Tiến gần ngay lại cách nào
Cho ta được thấy rõ hầu biết thôi
Phải chi mưu định ra rồi
Thuộc về Đấng thánh dòng nòi Ích diên
Đến gần ứng nghiệm trở nên
Cho ta được thấy hiển nhiên lúc này”
20. Khốn cho những kẻ đổi thay
Gọi lành là dữ, dữ đây là lành
Những kẻ gọi tối rõ rành
Là nguồn ánh sáng, sáng thành bóng đêm
Những kẻ cho đắng trở nên
Ngọt ngào mĩ vị thành liền đắng cay
21. Khốn cho những kẻ hiện nay
Nhắm con mắt gọi mình này là khôn
Khốn cho những kẻ anh hùng
Tài ba tửu lượng say luôn hàng ngày
23. Những kẻ vì hối lộ này
Để hầu giải án cho bày tội nhơn
Đi giựt cướp lấy ngay luôn
Sự công chính của hiền nhân ở đời
24. Cho nên như ngọn lửa mồi
Đốt thiêu rơm rạ khô rồi cháy tiêu
Gốc rễ chúng mục nát mau
Trái trăng của chúng cũng hầu cuốn đi
Bởi vì chúng muốn khước từ
Thánh chỉ của Chúa muôn cơ binh rồi
Đồng thời chê chối lời Người
Là Đấng thánh của dòng nòi Ích diên.

THỊNH NỘ CỦA GIAVÊ

25. Cho nên nộ khí Chúa liền
Bốc lên đốt cháy trên miền dân đây
Ngài dang tay đánh phạt ngay
Khiến núi non rung động lay chuyển mình
Thây nằm chết ngổn ngang liền
Như phân rác vất ra trên phố phường
Tuy Ngài cũng chẳng có thương
Thu hồi khí nộ đã buông ra rồi
Và tay Ngài vẫn không ngơi
Giơ lên đánh phạt bọn người ác gian.

KÊU GỌI KẺ XÂM LĂNG

26. Ngài phất cờ ra hiệu lần
Từ xa các nước tiến gần lại đây
Huýt kêu chúng tận xa này
Chúng mau tiến đến bên ngay tức thời
27. Trong ba quân tiến lại rồi
Không ai mỏi mệt không người chồn chân
Không ai chớp mắt ngủ luôn
Nịt nai của chúng trên lưng vẫn còn
Dép giầy vẫn xỏ nơi chơn
Đôi quai chửa đứt chưa mòn chút chi
28. Mũi tên bắn vẫn nhọn kìa
Mọi cung nỏ sẵn đương chờ đợi đây
Móng ngựa cứng như đá này
Bánh xe như vũ bão quay lăn cùng
29. Chúng như sư tử rống luôn
Thét gầm chẳng khác cọp non kêu gào
Chúng gầm thu quắp mồi vào
Tha đi bám chặt chẳng nào gỡ ra
30. Trong ngày ấy sẽ trải qua
Tiếng gầm tiếng thét bao la vang ầm
Gíông như biển sóng vỗ gầm
Đất đai nhìn thấy tối tăm mịt mùng
Bao nhiêu quẫn bách diễn cùng
Mây mù che phủ mọi đường hết trơn.

2. EM-MA-NU-EN
I-SAI-A ĐƯỢC KÊU GỌI

CHƯƠNG 6

1. Út-di-gia-hu băng hà
Tôi đây được thấy thực là Chúa tôi
Ngài trên ngai ngự cao vời
Áo choàng Ngài tỏa khắp nơi đền thờ
2. Quanh Xê-ra-phim chầu chờ
Mỗi vì sáu cánh tỏa ra bên mình
Hai cánh che mặt úp liền
Phủ chân hai cánh tiếp liên kín cùng
Còn hai cánh nữa để dùng
Trong khi bay lượn thông thường khắp nơi
3. Người hô kẻ đáp vang trời
Thánh thánh thánh,Thiên ChúaTrời vạn quân
Khắp nơi trái đất tràn lan
Vinh quang của Chúa thế gian ngập đầy
4. Tiếng hô nền gạch chuyển lay
Đền đài ngút khói tỏa bay không ngời
5. Tôi đây mới thốt lên lời
Thật là khốn khiếp cho tôi lúc này
Rồi tôi phải nín thinh ngay
Vì môi miệng uế nhơ đây dám nào
Và tôi đang ngụ giữa bao
Những dân ô uế đang hầu bao vi
Quả là chính đức Gia-vê
Chúa muôn cơ binh tôi thì thấy đây
6. Bấy giờ Xê-ra-phim này
Liền bay đến với tôi ngay tức thời
Tay mang cục lửa hồng rồi
Lấy từ ngay chính trên nơi tế đài
7. Chạm lửa vào miệng tôi ngay
Đồng thời Ngài nói lời như sau:
Lửa sờ môi miệng ngươi mau
Lưỡi ngươi được cất tội hầu được tha
8. Rồi tôi nghe Chúa phán ra
Ta đây sẽ sai ai mà ra đi?
Ai đi cho chúng ta kìa?
Và tôi đáp lại tức thì như sau:
Này tôi đây sẵn sàng nào
Xin ngài sai bảo tôi hầu ra đi
9. Rồi ngài lại phán tức thì
Hãy đi nói với dân kìa mau mau
Cứ nghe nhưng đừng hiểu nào
Cứ nhìn chớ nhận biết hầu điều chi
10. Ngươi làm lòng chúng mờ đi
Cho tai ra lặng chẳng nghe thấy gì
Cho mắt nghiền dắm tức thì
Kẻo cho lấy mắt nhìn chi rõ rồi
Lấy tai nghe rõ được lời
Và lòng hiểu được đồng thời thấu luôn
11. Tôi liền thưa lại khiêm cung
Đến bao giờ lạy Chúa dường mới thôi
Chúa liền đáp trả lại tôi
Đến khi thành thị hoang rồi chốn đây
Chẳng dân ngụ ở nơi này
Nhà không người ở đất đai hoang tàn
12. Dân cư Chúa trải tràn lan
Xa xăm đất khách lang thang thiu buồn
Trong nơi xứ sở người luôn
Đất đai bỏ trống mênh mông luôn rồi
13. Dầu trong xứ còn phần mười
Đất đai ít vậy cũng thời bỏ không
Sến sồi tiếp gốc vẫn còn
Giống như dòng thánh cứ luôn tiếp hoài.

ISAIA CAN THIỆP LẦN NHẤT

CHƯƠNG 7

1. Xảy ra vào những ngày này
Đời vua A-khát con ngài Giô-tham
Út-di-gia-hu hiện đang
Quản cai đất nước tông đường Giu-đa
Vua A-ram, Rơ-xim và
Vua Pe-các của dòng nhà Ích-Diên
Con Rơ-ma-gia-hu liên
Tiến quân đánh chiếm Gia-liêm thành trì
Nhưng không thể thắng được kia
Bởi vì Thiên Chúa chở che hộ phù
2. Đa-vít được báo tin cho
Quân A-ram đóng Ép-ra-im này
Vua và dân rung động ngay
Như cây rừng gió chuyển lay vật vờ
3. Gia-vê dạy I-sai-a:
Ngươi cùng con Sơ-ác-gia-hu này
Đón gặp vua A-khát ngay
Cuối đường kênh dẫn nước đây sẵn kìa
Chốn nơi này kéo tiếp đi
Đến đồng thợ cán vải thì diễn ra
4. Ngươi thời sẽ bảo nó là
Coi chừng chớ có sợ và ở yên
Lòng đừng bủn rủn ra liền
Trước hai đuôi đuốc khói lên ngút này
Trước cơn nổi giận bừng đây
Của Ra-xin, A-ram nay chính là
Con Rơ-man-gia-hu kìa
Đang phừng bốc cháy tức thì tại nơi
5. Bởi A-ram mưu hại người
Với Ép-ra-im con ngài danh đây
Là Rơ-ma-gia-hu này
Hiệp nhau chúng nói lên ngay lời rằng:
6. Chúng ta mau chóng lên đàng
Đến nơi khủng bố tông đường Giu-đa
Xâm chiếm lấy nó cho ta
Đặt con Táp-ên lên vua nơi này
7. Gia-vê Thiên Chúa phán ngay
Việc ngăn đe đánh phạt đây chẳng thành
Mọi điều chẳng thể tiến hành
Như mưu dự định hành trình gây ra
8. Đầu A-ram, Đa-mát kia
Đầu Đa-mát Cơ-rơ-xin này
Sáu mươi lăm năm nữa đây
Ép-ra-im sẽ tan ngay tức thì
9. Đầu của Ép-ra-im kìa
Chính là bởi Sa-ma-ri tông dòng
Đầu Sa-ma-ri là con
Của Rơ-ma-gia-hu tông giống nòi
Các ngươi không vững tin rồi
Sẽ bị tiêu diệt hết thôi tức thời.

DẤU EM-MA-NU-EN

10. Gia-vê đã phán những lời
Với A-khát lần nữa thôi mà rằng
11. Hãy xin Thiên Chúa toàn năng
Tỏ ra một dấu lạ dường thấy đây
Hoặc từ âm phủ sâu này
Hay là trên chốn cao ngay cõi trời
12. Nhưng A-khát nói những lời
Tôi đâu có dám xin rồi điều đây
Tôi không muốn thử sức Ngài
Gia-vê Thiên Chúa luôn hoài kính tôn
13. Ngài đây mới nói ra luôn
Hỡi nhà Đa-vít đến cùng nghe đây
Phải chăng làm mệt người này
Các ngươi coi quá ít hay sao rồi
Các ngươi còn muốn đồng thời
Làm mệt Thiên Chúa muôn đời hay sao
14. Vậy nên Thiên Chúa sẽ cho
Các ngươi một dấu lạ qua cách này:
Cô nương đây sẽ thụ thai
Và sinh con, chị luôn hoài gọi tên
Con là Em-ma-nu-en
Nghiã là Đấng ở chung bên nhân loài.
15. Người thường dùng nhũ men này
Với cùng mật, tới những ngày biết luôn
Phải đi tìm thứ gì hơn
Bỏ điều dữ chọn lấy trong điều lành.
16. Trước khi đứa trẻ biết rành
Bỏ đi sự dữ chọn lành mà thôi
Đất đai của hai vua rồi
Chính người ngán ghét bị thời bỏ hoang.
17. Đức Gia-vê sẽ chỉ đàng
Cho vua Át-sua sát tàn trên ngươi
Trên dân tộc của ngươi rồi
Cùng trên gia quyến cha người mới thôi
Những ngày đã xảy đến thời
Từ ngày Ép-ra-im rời Giu-đa
Chẳng hề thấy có xảy ra
Như nào ngày đó diễn qua việc này.

HẬU QUẢ ÁC LIỆT CỦA CHÍNH TRỊ A-KHAT

18. Xảy ra trong chính ngày đây
Gia-vê ra lệnh gọi ngay đàn ruồi
Ở ngay tận chốn sông ngòi
Của người Ai cập trở hồi về luôn
Cùng đàn ong ở trong vùng
Đất đai Át-sua nữa cùng cuốn đi
19. Chúng bay đến đậu tức thì
Rợp che khe thác, đá kìa khắp nơi
Cả đồng cỏ bụi gai rồi
Chúng bay đậu kín chẳng thời chừa đâu.
20. Trong ngày ấy diễn ra mau
Chúa thuê dao cạo, cạo đầu cạo râu
Cạo luôn cả lông chân nào
Tức là vua Át-sua vào diệt tiêu
21. Trong ngày ấy tiếp diễn theo
Mỗi người tậu bê cái, cừu và dê
22. Bò cho sữa béo dư kìa
Người ta ăn sữa sản sinh ra này
Ai còn sống sót xứ đây
Đều ăn sữa béo mật ngay nuôi mình
23. Trong ngày ấy xảy đến liền
Những nơi đất rộng giá tiền ngàn quan
Gốc nho có thể trồng ngàn
Nhưng gai góc mọc cả vườn bỏ hoang
24. Muốn vào nơi đó tham quan
Phải mang cung nỏ sẵn sàng trong tay
Vì toàn xứ đã biến ngay
Thành nơi hoang dại nơi đây khó vào
25. Mọi núi non cuốc xới đào
Người ta chẳng có thể nào vãng lai
Sợ gai dại cỏ hoang này
Là nơi bò, dê, cừu dày đạp chân .

I-SAI-A SINH MỘT CON TRAI

CHƯƠNG 8

1. Gia-vê đã phán bảo tôi:
"Ngươi dùng tấm bảng lớn rồi viết ra
Bằng chữ thường lệ người ta
Ma-he Sa-lam Khát-ba viết này
2. Bấy giờ tôi đã nói ngay
Xin bao người đáng tin đây chứng kìa
Thày tư tế U-ri-gia
Cả ông Đờ-khác-gia-hu với cùng
Thày tư tế chính con ông
Giơ-ve-rec-gia-hu trong miền này
3. Sau tôi lại đến gần đây
Với cùng nữ sứ ngôn ngay bấy giờ
Bà này đã thụ thai vô
Và sinh một bé trai cho chào đời
Gia-vê phán dậy tôi lời
Hãy kêu tên nó đi thôi danh là
Ma-he-sa-lan-khát-ba
Là tên con trẻ đã ra chào đời
4. Trước khi trẻ trai biết rồi
Kêu tên "cha""mẹ"đã thời diễn ra.
Tại Đa-mát của bao la
Cùng chiến phẩm bởi Sa-ma-ri này
Người ta đã tải đến ngay
Trước nhà vua Át-sua đây hết rồi.

SI-LÔ-ÁC VÀ SÔNG PHƠ-RAT

5. Gia-vê còn phán dạy tôi
Một lần này nữa tức thời như sau
6. Vì dân coi rẻ làm sao
Si-lô-ác nước chảy hầu lửng lơ
Run trước hống hách tỏ ra
Của Rơ-xin với con nhà ông đây
Rơ-ma-ly-a-hu này
Đương thời hiện diện tại ngay trong miền
7. Thế nên Đức Chúa cho liền
Nước sông cả cứ tràn thêm lũ về
Ngập trên dân chúng tư bề
Nghiã là vua Át-sua kia với cùng
Oai phong của nó tràn luôn
Khiến tan nát hết mọi khuôn đê điều!
8. Giu-đa chẩy vào ào ào
Tràn lan lai láng ngập trào cổ ngươi
Bỗng nhiên cảnh tượng khắp nơi
Dọc ngang bao phủ tức thời chở che
Hỡi Em-ma-nu-en kia
Đất đai xứ sở trọn bề bình yên
9. Hãy đi hội lại mau lên
Hỡi chư dân hãy nát tan cõi lòng
Bởi Thiên Chúa ở xa phương
Hãy mau tai lắng nghe luôn điều này
Tim can lòng dạ nát ngay
Hãy nai lưng với dạ bày nát tan
10. Mau bày mưu lập kế lên
Để rồi thất bại chẳng nên trò gì
Hãy ra điều ước ngay đi
Để không thành đạt tức thì việc đây
"Vì Thiên Chúa chúng ta này
Ngài luôn ở với ta ngay mọi thời!"

SỨ VỤ CỦA I-SAI-A

11. Này là điều Chúa dạy rồi
Khi Ngài nắm lấy tay tôi bảo rằng
Tôi không được đi theo đàng
Của dân này hiện vốn thường theo sau
12. Các ngươi không được nói nào
Khi dân la"mưu phản" mau lên này
Ngươi không nói "mưu phản" đây
Điều làm chứng sợ hãi ngay tức thời
Các ngươi không sợ ai rồi
Cũng không khiếp vía bởi nơi kẻ nào
13. Chính Gia-vê Chúa thiên trào
Chúa chư binh lực ngươi hầu kính tôn
Chính Ngài mới sợ hãi luôn
Các ngươi phải sợ Ngài trong mọi thời
14. Ngài là thánh thiện muôn đời
Là đá vấp phạm cho người trần gian
Là nham thạch vướng trượt chân
Làm vấp ngã đến cùng lần cả đôi
Cho nhà Ích diên dòng nòi
Và tròng lưới bãy dân người Gia-liêm.
15. Trên viên đá vấp ngã liền
Chúng lăn nhào té nát nghiền tan xương
Chúng sa phải lưới trượt chân
Bãy trùm sập xuống trên luôn thân mình
16. Tôi niêm phong án giữ gìn
Những lời chỉ giáo ngay liền dân tôi
17. Tôi cậy Gia-vê Chúa Trời
Đấng che ẩn mặt dòng nòi Ích diên
Tôi đây cứ đứng vững liền
Đợi trông mong Chúa triền miên không sờn
18. Tôi và con cái Chúa ban
Chúng tôi là dấu chỉ ân của Ngài
Là điềm giữa Ích diên này
Do Gia-vê vạn quân hay thương tình
Ngài là Đấng ngự giáng liền
Xuống Xi-ôn núi thánh đền nơi đây
19. Nếu ai bảo các ngươi này
Hãy cầu đồng bóng và thày bói đi
Họ là kẻ nói xầm xì
Lâm râm lẩm bẩm nằn nì khấn van
Dân nào lại chẳng hỏi thần
Các ngài bản mệnh hộ thân cho mình
Chẳng thì kẻ sống hỏi liền
Vong hồn người chết hiện tình ra sao
20. Hãy theo chỉ giáo hết nào
Với cùng đoan chứng đã hầu dạy khuyên
Nếu dân chẳng nói như trên
Sẽ thời chẳng có ngay liền rạng đông.

ÁNH SÁNG RẠNG TRÊN TỐI TĂM

21. Nó đi lưu lạc chạy rông
Khắp nơi đói khổ diễn luôn nhọc nhằn
Nó liền bực tức rủa nguyền
Cả vua lẫn chúa của mình kính tôn
Rồi đi ngước mắt nhìn trông
Ngó lên trời thẳm đợi mong điều gì
22. Quay về nhìn xuống đất kìa
Nhưng thời chỉ thấy mịt mù tối tăm
U minh quẫn bách nhọc nhằn
Bao trùm vây phủ hết đàng lối đi
23. Thật vô phương tẩu thoát kìa
Cho người đầy đoạ khốn nguy chịu đành
Như thời đầu đã tiến hành
Làm cho suy đốn tiến trình đất kia
Dơ-vu-lun, Nép-ta-li
Đến thời sau sẽ làm kìa rạng danh
Con đường biển, đất hiện hành
Ở bên kia sông Gio-đan với cùng
Vùng dân tứ chiếng sống chung
Được thời vinh dự trên đường vẻ vang.

CHƯƠNG 9

1. Dân đi trong chốn tối tăm
Bỗng nhìn ánh sáng lớn đang chiếu vào
Trên bao kẻ ngụ cư nào
Trong nơi xứ sở toàn màu âm u
Một luồng ánh sáng đến cho
Chiếu vào tia sáng tỏ qua rạng ngời
2. Chúa tăng gấp bội vui tươi
Ngài ban vui lớn mọi người hưởng chung
Trước nhan Chúa chúng vui mừng
Như vui mùa gặt đến cùng toàn dân
Như thiên hạ lúc chia phần
Lãnh luôn chiến quả hân hoan vui mừng
3. Chúa bẻ ách nặng mang luôn
Bỏ đi roi trượng chất chồng trên vai
Của tên đốc công đặt hoài
Giống Ma-đi-an bị đập ngay tan tành
4. Dép giày đạp kéo trên dân
Cùng bao áo giáp dính lần máu me
Trọn toàn thu lượm đem về
Hỏa thiêu trọn vẹn cho thì tiêu tan
5. Một em bé sẽ hạ sanh
Sinh ra cho chúng ta hoan hỉ mầng
Một bé trai ban xuống trần
Chúng ta đón nhận muôn phần an vui
Vai Ngài đỡ lấy quyền rồi
Chư dân tên gọi danh Người mãi luôn
Là Đấng mưu sự lạ lùng
LàThần anh dũng Cha chung đời đời
Là vua bình an muôn nòi
Đến trong thế giới khắp nơi an bình
6. Quyền cai trị mãi triền miên
Trên ngai Đa-vít tiếp liền bình yên
Khiến cho đất nước vững bền
Bởi nhờ đức nghiã công minh của Người
Từ nay cho đến muôn đời
Lòng sốt mến của Chúa Trời vạn quân
Sẽ làm mọi sự trở nên
Hoàn thành viên mãn triền miên muôn thời.
NGHĨA NỘ GIA-VÊ TRÊN DÂN
KHÔNG HỐI CẢI

7. Thiên Chúa đã phán những lời
Đến trên Gia-cóp xuống thời Ích diên
8. Chư dân đều biết cả liền
Tức là dân Ép-ra-im với cùng
Dân Sa-ma-ri đều chung
Đem lòng tự đại kiêu căng nói rằng
9. Gạch nay bị đổ nát tan
Thời ta xây lại vững vàng mãi luôn
Gỗ sung chặt đổ tiêu tùng
Ta thay hương bá gỗ dùng chắc hơn
10. Chúa khiến kẻ địch chúng luôn
Rơ-xin thúc giục lên cùng chống đây
11. A-ram tận phương đông hoài
Phi-li-tinh mãi phía tây vùng này
Chúng banh miệng nuốt thịt ngay
Giống nòi Ích diên cả bày tiêu tan
Tuy nhiên Chúa chẳng nguôi dần
Ngay cơn thịnh nộ tay hằng giơ lên
12. Nhưng dân không trở lại liền
Với Đấng đánh phạt ngay trên chúng rồi
Chúng thời chẳng có tin Người
Chẳng đi hỏi đến Chúa Trời vạn binh
13. Nên chỉ trong một ngày liền
Gia-vê sẽ dứt hết lần đầu đuôi
Nội trong một ngày mà thôi
Mầm chồi lẫn thân sậy người Ích diên
14. Đầu là kì mục lão niên
Tiên tri thày dậy dối gian: đuôi kìa
15. Lãnh đạo làm lạc hướng đi
Dân theo bị lạc chẳng thì biết đâu?
16. Cho nên Chúa chẳng tha nào
Bọn người niên thiếu với hầu mồ côi
Cả người góa bụa đồng thời
Gia-vê cũng chẳng thương coi chút nào
Vì chưng tất cả đều theo
Ác ôn vô đạo bấy nhiêu một bày
Miệng môi đều nói ra ngay
Những lời càn bạy tỏ đây điên rồ
Tuy nhiên Chúa chẳng nguôi cho
Hết nào cơn giận tay giơ thẳng liền
17. Điều ác như lửa phừng lên
Hủy thiêu gai dại đốt miền cỏ hoang
Làm cháy bụi rậm tiêu tan
Cánh rừng bị hủy hoang tàn trở nên
Và làm cho khói cuốn lên
Ngút trời mây cuốn bay liền không gian
18. Bởi lôi đình Chúa vạn quân
Đất thành với cả dân lần hủy thiêu
Chẳng ai còn có biết điều
Mến thương nhau nữa chỉ hầu ghét ghen
19. Người người chịu sẵn ngay liền
Để hầu ăn thịt nghiến nghiền nhau thôi
Người ta xẻo bên phải rồi
Nhưng còn vẫn đói chưa thời thỏa đâu!
Người ta ngoạm bên trái mau
Nhưng chưa no thỏa như nào ước mong
20. Mơ-na-se ăn thịt luôn
Ép-ra-im ngược lại cùng đổi nhau
Rồi cùng nhau lại xông vào
Cả hai lại ăn thịt nào Giu-đa
Tuy nhiên Chúa chẳng nguôi tha
Hết cơn nổi giận tay giơ phạt hoài.

CHƯƠNG 10

1. Khốn cho hết thảy ai rồi
Lập ra điều luật ở đời ác ôn
Ra công ghi chép ngay luôn
Những điều phải giữ gây chung phiền hà
2. Nhằm đi tước quyền người ta
Những người hèn yếu chẳng ra thứ gì
Cướp ngay công lí tức thì
Của người nghèo khó dân kìa của Ta
Bao người quả phụ sẽ là
Miếng mồi béo bở của ba tụi này
Những người côi cút sống đây
Tha hồ cướp bóc thẳng tay chẳng trừ
3. Các ngươi sẽ phải làm gì
Vào ngày thăm viếng tới thì đến đây
Hoặc khi tai họa đến này
Từ xa ập đến cho ngay chính mình
Với ai ngươi chạy đến liền
Hầu xin cầu cứu cho yên thân rồi
Và kìa vinh hiển của ngươi
Sẽ thời kí thác vào nơi ai nào?
4. Vô phương chạy tới bám vào
Chỉ còn cúi rạp trước bao phu tù
Hay là lăn ngã tức thì
Trước bao những kẻ bị kìa chết đâm?
Tuy nhiên Chúa chẳng nguôi dần
Cho cơn khí nộ tay hằng thẳng giơ

CHỐNG LẠI VUA ÁT-SUA

5. Khốn cho chính vua At-sua
Gây nên khí nộ Ta cho xử dùng
Roi lôi đình đến cấp cung
Tay Ta cầm lấy để giương phạt liền
6. Ta truyền nó đến xứ miền
Một nước vô đạo bỏ quên Chúa Trời
Ta truyền nó trị dòng nòi
Làm Ta tức giận mãi thời chẳng ngơi
Cho nó cướp của chúng rồi
Tha hồ chà đạp bùn nơi lộ đường
7. Nhưng rồi nó chẳng thấu tường
Lòng không nghĩ vậy như dường được sai
Cứ làm theo sở thích hoài
Diệt tiêu cho hết bao này tộc chi
8. Quả nó cất nói tức thì
"Há tướng lãnh của ta thời biết bao
Không toàn vua chúa cả sao?
Bao người hiện ở quanh nào bên ta"
9. Há Can-nô lại không là
Các-cơ-mít hay Kha-mát này
Hay như Ac-pát chính đây
Hoặc như Sa-ma-ri này mà thôi
Không như Đa-mát đó rồi
Những nơi này bị chiếm thời diễn ra
10. Như tay ta chiếm hết đà
Các dân các nước của tà thần đây
Ảnh tượng nhiều hơn thấy này
Như Gia-liêm thị thành bày diễn ra
Cũng như đã nhìn thấy qua
Tại miền đất của Sa-ma-ri kìa
11. Như ta đã làm tức thì
Cho ngay đất Sa-ma-ri nơi này
Và tà thần nó sao đây
Ta không làm Gia-liêm nay với cùng
Các chi ngành của nó luôn
Sẽ ra như cách này dường được sao?
12. Nhưng rồi sẽ xảy ra theo
Là khi Chúa hoàn tất nhiều việc luôn
Đã làm trên núi Xi-ôn
Và cùng Gia-liêm đã thường diễn đây
Ta đi hạch tội vua ngay
Về hoa quả ngạo mạn ngài At-sua
Và về vinh hiển trông chờ
Của đôi con mắt nhà vua ngóng nhìn
13. Vì đây nó nói ra liền
Ta làm bởi sức lực mình ta đây
Với khôn ngoan hiểu thấu ngay
Ta xóa hết giới răn này chư dân
Vét vơ rác lẫn chúng lần
Xứng tay anh dũng ta làm chúng đây
Đang từ trên chính bệ ngai
Phải rơi hạ xuống liền ngay tức thời
14. Tay ta thu của dân rồi
Khác nào như thể thâu hồi tổ chim
Như người lượm trứng bỏ liền
Ta vơ vét hết cho mình của dân
Không người vỗ cánh xua lần
Chẳng ai há mỏ kêu than điều gì!
15. Cái rìu há lại khoe kìa
Cùng người cầm nó hơn thì được ư?
Cái cưa tự đại hơn thua
Với người dùng nó để cưa cách nào
Cây gậy cựa quậy làm sao
Với người chống gậy dựa vào nó đây
Cái roi vận động được ngay
Như mình chẳng phải gỗ này được ư?
16. Cho nên Chúa vạn quân kìa
Khiến cho kẻ mập bị thì mòn hao
Dưới sự vinh hiển đó nào
Bốc lên lửa cháy hỏa hào bừng tung
17. Sự sáng của Ích diên luôn
Trở nên thành ngọn lửa hồng cháy lên
Đấng thánh của nó triền miên
Chính là ngọn hỏa hào liền đốt thiêu
Những gai góc bụi rậm đều
Chỉ trong một ngày hao tiêu hết rồi
18. Vinh quang rừng già đồng thời
Vườn quả của nó cũng rơi hao mòn
Xác hồn tận tuyệt cả luôn
Như người sốt rét hiện đương điêu tàn
19. Cây rừng sót lại yên hàn
Một em bé nhỏ đủ làm thống kê.

SỐ SÓT SẼ TRỞ LẠI

20. Trong ngày ấy xảy ra thì
Những người sót lại của kìa Ích diên
Và nòi Gia-cóp nối truyền
Không còn lệ thuộc kẻ chuyên đánh mình
Nhưng dựa vào Gia-vê liền
Chính Ngài Đấng thánh Ích diên muôn đời
21. Số sót trở lại tức thời
Thuộc nhà Gia-cóp trở hồi lại ngay
Với Thiên Chúa anh dũng này
Chúng luôn tin tưởng cậy Ngài chở che
22. Hỡi nòi Ích diên lắng nghe
Dân ngươi như cát biển kìa quá đông
Nhưng số sót trở lại luôn
Chỉ còn một số ít được ơn qui hồi
Bản án tận tuyệt định rồi
Bởi công minh ngập tràn nơi thế trần
23. An tận tuyệt đã ban hành
Gia-vê vạn quân tiến trình thực thi
Trong toàn cõi đất đai kia
Đều cùng tuân lệnh mọi bề như y.

ĐỪNG SỢ ÁT-SUA

24. Cho nên Đức Chúa Gia-vê
Chúa muôn cơ binh phán thì như sau
Đừng sợ vua chúa At-sua
Hỡi dân Ta dân hiện ở kìa Xi-on
Nó cầm gậy đánh người luôn
Giống người Ai cập đã dùng cách đây
25. Chỉ còn ít nữa thôi này
Lôi đình ta sẽ tan bay trên người
Và khí nộ của Ta thời
Sẽ tiêu diệt hết nó rồi mất luôn
26. Gia-vê muôn muôn vạn quân
Vung roi đánh Man-đi-an nơi này
Tại vầng đá Ô-rép đây
Cũng như giơ gậy trên ngay biển rồi
Trên đường đưa dắt dân Người
Ở bên Ai cập ra nơi hoang rừng
27. Trong ngày ấy xảy ra luôn
Gánh nặng được cất khỏi gồng trên vai
Ach nặng khỏi cổ tức thời
Từ Sa-ma-ri đó rồi tiến lên.

QUÂN ĐỊCH PHƯƠNG BẮC

28. Nó đi Ai-giát ngay liền
Băng qua Míc-rôn của miền chốn đây
Tại Mích-mát duyệt quân ngay
Để hầu trang bị trong tay mạnh hùng
29. Rồi băng qua ải ngay luôn
Tới Ghê-va chính nơi dừng trọ đây
Ra-ma lẩy bẩy run này
Ghie-a thành Sa-un nay chạy dài
30. Bát Ga-lim rú lên hoài
Lai-sa đây hãy lắng tai nghe lời
A-na-thốt ứng lên thôi
Thật nguy hiểm đã tới thời diệt tiêu
31. Mát-mê-na tẩu thoát theo
Dân cư Ghê-bim tìm đều ẩn thân
32. Hôm nay nó đóng dừng quân
Ở nơi núi Nốp, tay nâng đe rồi
Cho ngọn Xi-on núi đồi
Cả đồi Gia-liêm cũng thời bị ngăm
33. Này Chúa Gia-vê vạn quân
Ra tay khủng khiếp chặt cành chúng đi
Những đứa cao lớn sẽ thì
Bị cưa đốn xuống cho thì thấp thôi
Nhưng phường ngạo nghễ xưa thời
Sẽ cho sụp xuống tận nơi đất nền
34. Bụi rậm rừng sâu ngay liền
Ngài dùng sắt đốn cả miền tan hoang
Li-ban nhào xuống nát tan
Bởi do Đấng uy linh ban lệnh này.

Không có nhận xét nào: