Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

I-sai-a - Chương 21 - 30

BABYLON THẤT THỦ

CHƯƠNG 21

1. Sấm ngôn sa mạc hải tần
Ne-ghép giống thời tới gần đất nơi
Từ sa mạc đến đây rồi
Từ trong cõi đất hết thôi kinh hồn!
2. Một thị kiến ác liệt luôn
Diễn ra tôi ngó nhìn trông rõ ràng
Người làm phản cứ phản làm
Người phá cứ phá quậy hằng diễn luôn
"Tiến lên hỡi Ê-lam cùng
Vây mau lại hỡi giống dòng Mê-đi
Ta đây sẽ cho tức thì
Hết ngay tiếng thở than kìa nơi đây
3. Thế nên tạng phủ tôi này
Đòi cơn giãy giụa ngán thay cõi lòng
Đớn đau xâm nhập vào trong
Như cơn đau gái lâm bồn diễn kia
Tôi quằn quại hết ngóng nghe
Rụng rời chẳng thấy được chi điều nào
4. Lòng tôi thất lạc khiếp sao!
Cảnh chiều tôi mến chuộng hầu giờ đây
Khiến tôi mê rợn mình ngay
Thất kinh hồn vía ra này cho tôi
5. Cỗ bàn đã dọn xong rồi
Đệm thảm đã trải sẵn nơi chốn kìa
Chúng đi ăn uống thỏa thuê
Hỡi chư quan tướng hãy thì dậy mau
Hãy thoa dầu vào thuẫn nào
Ra tay chuẩn bị sẵn hầu diễn ra
6. Quả Chúa phán với tôi là
Hãy đi đặt lính để mà gác canh
Lính canh thấy địch đến lần
Sẽ thời báo lại cho thành biết ngay
Giả như nhìn thấy rõ đây
Binh mã từng cặp bên này kị binh
Hoặc bằng cỡi ngựa, lừa liền
Hay bằng lạc đà tiến lên tới gần
Nó nên chăm chú kĩ càng
Nhìn cho thấy rõ tỏ tường việc đây
8. Đoạn kêu như sư tử này
"Lạy Chúa tôi đứng suốt ngày vọng canh
Chốn này tôi nán lại lần
Suốt qua bao cảnh đêm tàn canh khuya
9. Này binh mã kéo đến kìa
Chúng từng cặp kị binh kề tiến lên
Bỗng đây có tiếng nói lên
Ba-by-lon! sụp đổ trên chốn này
Mọi thần tượng của xứ đây
Cũng đều bể nát tan thây đất nền
10. Hỡi dân bị đạp chà lên
Như lúa chà đạp trong sân đất này
Điều ta đã nghe biết ngay
Nơi Gia-vê vạn quân đây rõ liền
Nơi thiên Chúa của Ích diên
Ta đem ra nói loan tin các người.

TRÊN ĐA-MÁT

11. Sấm ngôn trên Đa-mát lời
Từ Xê-a đã có người gọi tôi
Hỡi người lính đứng canh ơí!
Đêm còn mấy chốc sẽ thời diễn ra?
Hỡi người lính đứng canh ha
Đêm còn dài lắm không à hỡi ngươi?
12. Lính canh đã đáp trả lời
"Sáng đến rồi, đêm cũng thời đến đây
Nếu muốn hỏi gạn lời này
Cứ thời việc hỏi ta ngay trả lời
Hãy mau trở lại đi thôi
Đến nơi lần nữa tức thời đến mau.

TRÊN Ả RẬP

13. Sấm về Ả rập lời rằng
Những đoàn lữ khách Đơ-đan nơi này
Đang ẩn trong bụi rậm đây
Nơi người Ả rập hiện nay là nhà
14. Hãy đem nước đến người ta
Những người chết khát Tê-ma dòng nòi
Hãy đem bánh tiếp cho người
Tản cư chạy loạn ở thời đó đây
15. Bởi vì để tránh gươm bay
Họ thời phải chạy đi ngay xa lần
Tránh cho khỏi mũi gươm trần
Tránh ngay cung nỏ giương tràn bắn ra
Tránh luôn kịch chiến trải qua
Thoát ngoài nguy hiểm đương đà đến bên
16. Chúa phán dạy tôi ngay liền
Quả thời chỉ còn một niên nữa này
Như người làm thuê tính đây
Trọn toàn vinh hiển của bày Kê-đa
Sẽ ra khánh tận tiêu ma
Đó lời tiên báo xảy ra sau này
17. Số cung nỏ còn lại đây
Cho con cái dũng cảm bày Kê-đa
Sẽ không còn lại mấy ha?
Gia-vê Chúa Ích diên đà phán luôn!
TỘI KHÔNG DUNG ĐƯỢC CỦA GIALIÊM

CHƯƠNG 22

1. Sấm trên thung lũng: hãy trông
Có gì thiên hạ vội tuôn nóc nhà
2. Ôi thành huyên náo bao la
Phố phường rộn rã đường đà liên hoan
Nạn nhân người đâu chết gươm
Hay là tử trận diễn luôn ra này
3. Quan quyền bỏ chạy liền ngay
Cùng nhau xa tránh vòng ngoài nỏ tên
Muôn binh cùng họp nhau liền
Theo nhau bỏ chạy tiếp liên mọi người
4. Cho nên ta nói những lời
Các ngươi chớ ngó lại coi ta này
Mặc ta than khóc thảm thay
Đừng tìm cách ủi an ngay ta rồi
Vì cảnh tàn phá đến nơi
Trên nào nữ tử dân người của ta
5. Chính ngày nổi loạn trải qua
Ngày chà đạp náo loạn từ Gia-vê
Chúa muôn binh lính đứng kề
Trên thung lũng thị kiến kìa nơi đây
Người ta đào lũy thông ngay
Tiếng vang cầu cứu dội này núi non
6. Ê-lam đeo giỏ tên luôn
Cờ xe binh kị theo đường A-ram
Quay ra lột để thuẫn trần
Hầu luôn chiến đấu sẵn sàng diễn ra
7. Đồng đẹp nhất đầy kị xa
Địch quân vây hãm bao la cổng thành
8. Phòng tuyến Giu-đa chẳng canh
Bấy giờ ngươi duyệt giáp binh nhà rừng
9. Và coi những kẽ hở luôn
Trong thành Đa-vít và trông thấy nhiều
Các ngươi gom góp lại mau
Nước nôi trong bể dưới hầu diễn ra
10. Rồi kiểm điểm lại cửa nhà
Gia-liêm thành thị xem qua cách nào
Để tu bổ sửa chữa mau
Cùng củng cố lũy tường hầu chắc hơn
11. Chính khoảng giữa của hai tường
Người làm bể giữ nước trong nơi này
Hầu giữ nước bể cũ đây
Nhưng ngươi chẳng nhìn lên ngay Chúa Trời
Đấng làm các việc này rồi
Chẳng coi Đấng mưu sự thời xa xưa
12. Ngày nay Chúa vạn quân kìa
Đã mời gọi phải tức thì khóc than
Để tang đầu cạo nhẵn hơn
Cùng dùng bao bị quấn luôn quanh người
13. Nhưng này chỉ thấy mừng vui
Người ta còn hạ luôn rồi bò bê
Dê cừu ăn uống thỏa thuê
Ăn đi, uống đi no nê vào người
Mai ngày chúng ta chết thôi
Đây là số phận cuộc đời diễn ngay
14. Gia-vê vạn quân phán đây
Tai tôi nghe được điều này như sau:
"Không tha các ngươi tội nào
Tới khi các ngươi chết hầu mới thôì"
Chúa vạn quân đã phán rồi
Những lời như chính tôi thời đã nghe.

TRÊN SÉP-NA

15. Gia-vê vạn quân phán kìa
Hãy mau đi đến tức thì gặp ngay
Sép-na tướng phủ này đây
Đồng thời bảo nó biết hay như này
16. Quyền nào ngươi có trong tay
Bà con thân thích có ai đâu kìa
Để ngươi đục khoét mộ bia
Cho mình tại chỗ ở thì nơi đây
Hắn đang đục khoét mộ này
Ở trên đồi núi cao ngay cho mình
Đục trong vách đá tường liền
Thành nên mộ huyệt an tuyền tương lai
17. Gia-vê sắp quẳng ngươi dây
Quẳng cho một cú luôn hoài nên thân!
Hỡi ngươi ý tứ tới lần
Ngài đây sắp túm tay cầm lấy ngươi
18. Cuốn mau cuộn lấy ngươi rồi
Như là quả bóng tung thời ngươi ra
Vào nơi đất rộng bao la
Nơi đây người chết biến qua tan tành
Xa giá vinh hiển ngươi lần
Biến thành tủi nhục cho thân chủ mình
19. Ta đây truất chức ngươi liền
Hất người khỏi địa vị gìn giữ đây
20. Trong ngày ấy xảy ra ngay
Ta kêu lại tôi tớ này của Ta
En-gia-kim chính ngươi là
Con Khin-kít-gia-hu ra sai truyền
21. Áo ngươi Ta lấy mặc liền
Cho trên mình nó đai cân ngươi này
Ta đem thắt cho nó đây
Quyền hành ngươi sẽ trao tay nó cùng
Nó là cha của giống dòng
Dân Gia-liêm với tông đường Giu-đa
22. Ta đem chìa khóa dòng nhà
Của Đa-vít đặt vai đà nó thôi
23. Hễ nó đã mở ra rồi
Chẳng ai đóng lại tức thời được đây
Một khi nó đóng lại này
Không ai có thể mở ngay được liền
Ta sai nó chốt vững bền
Nó làm vinh hiển loan truyền dòng cha
24. Sẽ trao cho nó bao la
Khối vinh hiển của tông gia quyến này
Mọi dây mơ rễ má đây
Với cùng tất cả đồ bày liệt la
Từ đồ bát đĩa diễn ra
Mọi đồ chum vại trải qua đã dùng
25. Sấm Chúa vạn quân phán cùng
Ngày ngày chốt đóng vững thường sẽ long
Bật ra rớt xuống ngay luôn
Những gì đeo nó bể tuôn tan tành
Đó lời đã phán rõ rành
Gia-vê Thiên Chúa đã loan truyền rồi.
THÀNH TIA

CHƯƠNG 23

1. Sấm truyền trên thị thành Tia
Khóc lên Tát-sít tàu bè vào ra
Bởi tàn phá hết diễn ra
Cửa nhà chẳng sót bỏ qua chốn này
Từ miền Kít-tim thấy đây
Trọn toàn mọi sự gia tài chúng luôn
2. Đứng cầm sao hải tần dân
Những thương gia của thành phần Xi-đôn
Sứ giả của chính ngươi luôn
Đã từng vượt biển trên đường buôn xa
3. Chẳng quản sóng nước bao la
Hạt giống gieo vãi chốn là Si-khô
Mùa gặt tại sông Nin bờ
Đều là hoa lợi nguồn thu về rồi
Nó là con buôn khắp nơi
Mọi miền đất nước cũng thời đặt chân
4. Hổ thẹn chưa hỡi Xi-on
Chốn đồn lũy đã bảo luôn biển bờ
"Tôi không đẻ, chẳng sinh ra
Chẳng nuôi nấng tráng niên qua bao giờ
Thanh nữ tôi cũng chẳng lo
Chăn nuôi cho chúng tròn chu khi nào
5. Tin đồn đến Ai cập mau
Họ thời quằn quại thương hầu thành Tia
6. Hãy qua khỏi Tác-sít kia
Khóc lên đi hỡi dân cư hải tần
7. Phải chăng đó chốn dừng chân
Các ngươi vui nhộn tại trên chốn này
Gốc nguồn xa thấu xưa đây
Chân đem nó đến ngụ ngoài phương xa
8. Ai mưu đồ việc trải qua
Để hầu nghịch cùng chốn Tia thị thành
Phân chia mão miện cho lần
Hàng vương gia của nó toàn vương công
Phường lái buôn của nó luôn
Toàn người danh hiển ngay trong thế trần
9. Gia-vê Thiên Chúa vạn quân
Đã mưu sự làm nhục nhằn mặt ngay
Cho bè lũ ngạo mạn này
Về bao thứ sắc đẹp bày diễn ra
Để hầu bêu xấu người ta
Những người sang trọng trải qua ở đời
10. Hãy lo canh gác đất nơi
Hỡi nào Tắc-sít nữ người chốn đâu
Bến cảng chẳng có ghe tàu
Để hầu buôn bán trẩy nào nơi nao !
11. Chúa giương tay trên biển mau
Làm chư vương quốc phải hầu chuyển rung
Chỉ tay Ca-na-an vùng
Ngài ra lệnh phạt hết chung lũy đồn
12. Ngài còn phán dậy cho luôn
Đừng trông yến tiệc liên hoan nơi này
Hỡi con gái Xi-đôn đây
Những người bị ức hiếp ngay đó rồi
Hãy mau chỗi dậy đi thôi
Để hầu vượt biển đến thời Kít-tim
Nhưng cả ở chốn đây liền
Ngươi cũng chẳng được bình yên an lành
13. Kìa Can-đê chẳng con dân
Người Át-sua biến nó thành một nơi
Cho loài động vật ở rồi
Chúng còn dựng tháp tức thời trên đây
Lâu đài cũng phá đổ ngay
Biến thành một cảnh hiện nay điêu tàn
14. Tàu bè Tác-sít khóc than
Vì đồn lũy bị phá tan hết rồi
15. Vào ngày ấy xảy ra thôi
Thành Tia sẽ bị bỏ đời lãng quên
Thời gian bảy chục năm liền
Khoảng đời một vị vua quyền quản cai
Mãn thời bảy chục năm này
Như bài hát vè của bày nữ ca
16. Xách mau đàn cầm đi ra
Rảo qua thành thị hát la vang hòa
Kĩ nữ ôi chị em ta
Đã thời bị bỏ lãng qua quên này
Đàn cho hay hát nhiều ngay
Hầu thiên hạ lại nhớ hoài đến ta
17. Xảy ra mãn hạn trôi qua
Bảy mươi năm Chúa lại nhà viếng thăm
Tia dân chúng của cả thành
Chúng thời sẽ hưởng quà dành tặng cho
Và đi đĩ điếm trải qua
Khắp trong thiên hạ diễn ra chuyện này
18. Lợi danh với quà tặng đây
Sẽ thời hiến thánh dâng Ngài Gia-vê
Chẳng bỏ kho tích lũy gì
Nhưng doanh lợi nó thuộc về ai thôi?
Chầu chực trước nhan Chúa Trời
Hầu nuôi dưỡng họ cuộc đời giàu sang.

4. KHẢI HUYỀN
PHÁN XÉT THẾ GIAN

CHƯƠNG 24

1. Này đây Gia-vê sẵn sàng
Hầu làm cho đất tan hoang ra này
Trở thành mặt đất thảm ngay
Cho dân cư ngụ chạy dài tứ phương
2. Cùng đồng số phận chịu chung
Cả thày tư tế dân luôn cả bày
Chủ ông nô lệ chung đây
Chủ bà tớ gái hiện nay đều cùng
Người bán giống kẻ mua luôn
Chủ như con nợ cũng đồng hàng nhau
Người vay như kẻ vay nào
Mọi người hết thảy đồng đều thế thôi
3. Đất đai bị chẻ tan rồi
Cũng đều bóc lột hết nơi chốn này
Vì Gia-vê đã phán ngay
Những lời chỉ bảo cho đây trước nào
4. Đất tang thương giẫy chết mau
Dương gian ủ rũ mòn hao chết lần
Dân cao thấp khắp gian trần
Cũng đều tất cả cứ dần mất đi
5. Đất đai chúng tục hóa kìa
Thế nhân lỗi luật đã thì dạy răn
Phá luôn giao ước muôn năm
Truyền cho hết mọi thứ dân ở đời
6. Rủa nguyền ngốn sạch đất đai
Dân cư chuốc lấy vạ tai mau rồi
Lửa thiêu đốt hủy mọi người
Số còn sót lại chỉ thời cỏn con!

MỘT THÀNH BỊ PHÁ

7. Rượu mới đượm tang chế luôn
Cây nho ủ rũ chẳng còn tốt tươi
Lòng người vui chén ở đời
Nay thời rên rỉ hết thời héo hon
8. Tiếng trống hoan lạc hết luôn
Những người tham dự hân hoan gần tàn
Bao tiếng cầm ca hòa vang
Cũng đều tàn rụi rã tan ngay liền
9. Chẳng còn vừa uống hát khen
Rượu nồng ra đắng khách phiền chê bai
10. Thành hoang đổ vỡ hết rồi
Nhà nhà phong tỏa hết thôi ngõ vào
11. Phố phường tiếng rượu vang đâu
Mọi niềm vui đã nhuốm màu tối tăm
Bao hoan lạc cũng đã tàn
Biến luôn đi hết tiêu tan xa rồi
12. Trong thành vắng vẻ nơi nơi
Cổng ra phế tích phá thời tan hoang
13. Việc đây xảy đến mọi đàng
Khắp nơi mặt đất trải tràn tang thương
Như mùa thu lượm ngổn ngang
Ô-liu sót rụng nho vương đầu cành
14. Chúng còn cất tiếng vang inh
Reo mừng lẫm liệt một mình Gia-vê
Tiếng hò la phía tây về
Tràn lan tỏa rộng ra kìa mọi nơi
15. Hãy tôn vinh Chúa muôn đời
Từ phương đông hướng tới rồi ngợi khen
Tình yêu Thiên Chúa Ích diên
Tôn thờ khắp đảo khắp miền xa xăm
16. Chúng tôi từng đã nghe vang
Từ miền địa cực tiếng đàn ca lên
"Vẻ vang kẻ sống ở hiền
Nhưng còn mạt kiếp khốn liền cho tôi
Kẻ gian dối cứ tiếp đời
Lại đi lừa dối gian thời diễn luôn
Kẻ gian dối phản nghịch cùng
Chính phường gian dối tỏ tường thấy ngay
17. Kinh hoàng hố bãy giáng đây
Xuống trên nhân thế nơi này trần gian
18. Tới thời sẽ xảy ra lần
Kẻ nghe thấy tiếng kinh hoàng chạy ngay
Và nhào xuống hố nơi đây
Rồi vừa leo khỏi miệng này hố sâu
Thời luôn mắc bãy vướng vào
Chẳng thời có thoát khỏi đâu lưới trời
Các cửa trên cao mở rồi
Móng nền cõi đất đồng thời rung rinh
19. Đất từng mảnh biến tan tành
Rung rung chuyển động trở thành phất phơ
20 Lảo đảo giống chàng say sưa
Ngả nghiêng như chiếc lều vừa gió rung
Tội chồng chất nặng hết luôn
Bị nhào té xuống mất đường đứng lên
21. Trong ngày ấy xảy ra liền
Gia-vê trừng trị cơ binh trên trời
Dưới đất vua chúa khắp nơi
Cũng thời bị phạt đồng thời như nhau
22. Chúng bị lùa đống cả vào
Tống giam trong hố vây bao khoá tù
Sau thời gian trải qua đi
Đem ra trừng trị hết thì chúng đây
23. Vầng trăng hổ thẹn mặt mày
Vầng ô tủi nhục cũng lây ở đời
Vì Gia-vê vạn quân thời
Làm vua trên ngọn núi đồi Xi-on
Cả trên Gia-liêm nữa luôn
Vinh quang Ngài rực rỡ muôn muôn đời
Trước bao kì mục của Người
Họ đều chứng kiến việc rồi hết thôi.

CA TẠ ƠN

CHƯƠNG 25

1. Gia-vê thiên Chúa của tôi
Chính Ngài tôi phải luôn thời tán dương
Tôi cảm tạ danh Ngài luôn
Vì Ngài thực hiện mọi công trình này
Biết bao kì diệu nơi đây
Ngài thời mưu định xưa ngày diễn ra
Đồng thời thành tín thực là
Trung kiên Ngài có từ xa xưa rồi
2. Vì Ngài vun cao núi đồi
Cho đô thị kiên cố thời tàn mau
Lâu đài dân ngoại biến nào
Thành tan nát đổ bề hầu hết ngay
Muôn đời chẳng thể thấy này
Dựng xây trở lại như đây cách nào
3. Một dân cường thịnh biết bao
Sẽ tôn vinh Thiên Chúa hầu tỏ ngay
Thành đô các dân tộc này
Đương thời cường bạo sẽ quay sợ Người
4. Vì Ngài là chính ngay nơi
Cho người hèn yếu đến rồi ẩn thân
Là đồn trú ẩn sẵn sàng
Cho người nghèo khổ quẩn đàng ẩn nương
Là nơi trú nấp mưa giông
Làm thành bóng mát nắng hồng chở che
Sát khí quân cường bạo kìa
Cơn giông giá buốt khác chi chúng này
5. Như nắng thiêu đốt hết ngay
Khiến cho mặt đất kéo dài khô ran
Chúa cho một tiếng ca vang
Của người dân ngoại hiện đang ồn ào
Dùng mây che phủ hết nào
Nắng hè nồng nực đốt mau mọi người
Tiếng đàn ca hát không ngơi
Của quân cường bạo sẽ thời đập tan.

TIỆC CÁNH CHUNG

6. Gia-vê Chúa muôn vạn quân
Sẽ ban cho chính các dân tộc này
Một bữa yến tiệc trọng ngay
Ở trên ngọn núi diễn bày no say
Với bao lương thực béo này
Rượu nồng cũng chắt cho đầy tràn luôn
7. Tại trên của đỉnh núi non
Ngài thời sẽ cất chiếc khăn liệm này
Đang còn che phủ lên ngay
Khắp chư dân tộc kéo dài phủ trên
8. Tử thần Chúa diệt ngay liền
Ngài lau nước mắt triền miên mọi người
Cất đi hết nhục dân Ngưới
Khỏi nơi trần thế mọi thời diễn ra
Vì Gia-vê Chúa dạy là
Bao lời như vậy trải qua mọi đời.
9. Ngày này thiên hạ nói lời
Này đây là chính Chúa Trời chúng ta
Chính Ngài quyền phép bao la
Nơi Ngài ta cậy trông nhờ muôn ơn
Ngài là Gia-vê xót thương
Chúng ta trông cậy muôn muôn ơn Ngài
Ta hãy hoan hỉ mừng thay
Trông ơn cứu độ tới ngày Chúa ban
10. Vì tay Thiên Chúa sẵn sàng
Đặt ngay trên núi thông thường diễn ra
Và Mô-áp sẽ bị chà
Cho ra tan nát tại nhà nó đây
Như rơm rác bị chà ngay
Trong nơi hố phẩn diễn bày ra thôi
11. Nó giang tay giống lội bơi
Giữa luôn hố phẩn đương thời có đây
Nó thời bị dìm xuống ngay
Thói kiêu kì với bày qủy ma
12. Lũy thành hùng tráng nó tra
Chúa cho sụp đổ hóa ra tro tàn.

CA VÃN TẠ ƠN

CHƯƠNG 26

1. Ngày này sẽ diễn ra lần
Các ca vãn được hát vang nơi này
Trong miền đất Giu-đa đây
Chúng ta có một thành nay vững hòai
Chúa dùng tường trong lũy ngoài
Làm phương giải cứu mọi ngày nó đây
2. Hãy đi mở cổng ra ngay
Để người trung nghiã hôm nay bước vào
Họ là những kẻ lúc nào
Cũng luôn trung tín mãi hầu không ngơi
3. Những người lòng vàng đá thời
Ngài ban cho họ cuộc đời bình an
Vì nơi Ngài chúng hoàn toàn
Cậy trông tin tưởng Ngài ban an bình
4. Cậy tin Gia-vê mãi liên
Nơi Ngài đá tảng triền miên muôn đời
5. Ngài đi hạ xuống những người
Chốn nơi cao đỉnh xuống rồi thấp hơn
Ngài triệt hạ chúng tận luôn
Xuống ngay mặt đất sát bùn đen nhơ
Bị chân kẻ kém nghèo xơ
Bước lên dày đạp sát chà luôn đây.

CA VỊNH

7. Lối đàng người đức nghiã này
Là lòng chính trực thẳng ngay ở đời
Chúa luôn mở lối cho người
Nẻo đường đức nghiã để rồi theo noi
Nơi đường phán quyết của Người
Lạy Gia-vê chúng tôi thời cậy trông
8. Nơi danh Ngài kí ức luôn
Khát khao tìm kiếm Ngài mong thỏa lòng
9. Đêm về hồn tôi khát trông
Lòng hằng mong mỏi tìm luôn gặp Người
Một khi phán quyết ban rồi
Mọi dân trên đất theo noi thi hành
10. Ác nhân chẳng được thương tình
Không màng học hỏi trung thành tốt hơn
Cứ thời vẫn sống mãi luôn
Những ngày bê bối ở trong đất lành
Sẽ không được thấy dung nhan
Uy nghiêm Thiên Chúa hảo hoàn Gia-vê
11. Tuy Ngài cất cao lên kìa
Nhưng thời chúng chẳng thấy gì rõ hơn
Chúng đây sẽ phải thèm thuồng
Trước lòng Ngài ghét ghen luôn dân này
Lửa dành cho kẻ địch đây
Sẽ thời thiêu đốt cả bày mất mau
12. Lạy Gia-vê hãy ban nào
Phước bình an đô xuống đầu chúng tôi
Mọi điều chúng tôi làm rồi
Chính Ngài đã giúp cho thời xong xuôi
13. Lạy Gia-vê Chúa chúng tôi
Ngoài Ngài còn có những người đứng ra
Làm chủ chúng tôi nữa cơ
Nhưng mình Ngài mới chính là Chúa thôi
Chúng tôi tưởng niệm danh Người
Chính Ngài duy nhất cho đời chúng tôi
14. Một khi đã chết đi rồi
Chúng không sống lại được thời nữa đâu
Bóng ma chúng chẳng dây nào
Nên Ngài trừng trị hủy mau chúng này
Ngài cho kí ức chúng đây
Tiêu tan hết thảy liền ngay chẳng còn
15. Lạy Gia-vê chính Chúa luôn
Gia tăng dân tộc thêm đông nơi này
Ngài làm cho chúng tăng đây
Khiến Ngài được rạng vinh ngay đó kìa
Ngài đang mở rộng cõi bờ
Cho mau lan tỏa rộng ra tứ bề
16. Đang khi gặp những khó nguy
Chúng đi tìm kiếm Ngài kìa đó đây
Ngài làm điêu đứng chúng ngay
Bởi Ngài ngăn sửa phạt này diễn luôn
17. Như người chửa sắp lâm bồn
Quằn quại la ó thông thường tỏ ngay
Cho nên chúng tôi trước Ngài
Lạy Gia-vê thật việc này giống đây!
18. Chúng tôi quằn quại luôn hoài
Khác nào như thể mang thai lâm bồn
Nhưng chỉ là gió thoảng luôn
Chúng tôi có thể làm hơn việc gì
Hầu giúp đỡ non sông kìa
Dân cư trần thế ai thì sinh sôi.
19. Những người đã chết của Người
Chúng đây sống lại tức thời tương lai
Xác thây của chúng sau này
Sẽ thời chỗi dậy khỏi ngay huyệt mồ
Dậy đi hãy reo vang to
Hỡi dân trong bụi bùn nhơ đất rồi
Vì sương mới của chính Người
Sương đây lóe sáng rạng ngời chiếu lên
Đất đai đây sẽ hạ sinh
Bóng ma xuầt hiện triền miên coi đời.

CHÚA NGANG QUA

20. Đi đi hỡi dân Ta ơi!
Hãy vào phòng đóng kín rồi cửa đây
Hãy đi khóa chặt lại ngay
Tại nơi cánh cửa ở ngoài sau lưng
Núp đi chỉ nột lát luôn
Chờ cho cơn thịnh nộ xong xuôi rồi
21. Gia-vê ra khỏi đền Người
Phạt dân trên cõi đất nơi đó kìa
Đất đi vấy máu tức thì
Từ đây không còn đậy che sát tàn.

CHƯƠNG 27

1. Trong ngày ấy diễn ra lần
Gia-vê sẽ chẳng còn cầm thanh gươm
Lớn lao ác liệt nữa luôn
Thẳng tay trừng trị cho con rắn này
Lê-vi-a-than lạ thay
Nó là con vật thân đây loằng ngoằng
Và Ngài sẽ hạ thuồng luồng
Nó luôn lướt biển trùng dương tối ngày.

VƯỜN NHO

2. Trong ngày ấy hãy xướng ngay
Ngợi khen vườn nho tốt thay tuyệt vời!
3. Chính Ta Gia-vê Chúa Trời
Là người canh giữ luôn thời vườn đây
Thường ngày Ta tưới nước này
Ban đêm canh giữ tránh ai phá vườn.
4. Tôi không dựng tường rào luôn
Ai làm biến đổi cỏ hoang kín rồi
Ta giao chiến diệt chúng thôi
Đồng thời phóng hỏa tiêu đời chúng đi
5. Hay là chúng bám Ta kia
Như đồn trú ẩn cho thì chúng luôn
Chúng đi cầu hòa Ta cùng
Hãy mau cầu cứu Ta thương đoái hoài.

ÂN SỦNG VÀ HÌNH PHẠT

6. Trong ngày ấy sẽ diễn ngay
Gia-cóp sẽ nảy sinh đây rễ rồi
Ích diên đâm bông nảy chồi
Khắp dân gian ngập tràn thời trái trăng
7. Gia-vê đánh phạt nó chăng
Như Ngài đánh phạt kẻ làm nó ngay
Hay là nó bị ngươi đây
Sát hại như nó làm này cho ngươi
8. Ngài tranh tụng với chúng rồi
Hò la xua đuổi chúng rời xứ ngay
Dùng làn khí ác liệt Ngài
Tiễu trừ chúng chính vào ngày bỏng ran
9. Gia-cóp được thứ dung lần
Quả báo tội lỗi nó làm cất đi
Miễn là nó biến tức thì
Các viên đá tế đàn kìa trở nên
Như đá vôi tán nhuyễn lần
Nêu thờ, hương án chẳng cần nơi đây
10. Thành kiên cố biến hoang này
Cửa nhà như sa mạc nay hoang tàn
Thành nơi đồng cỏ bò ăn
Đồng thời nằm nghỉ ngoặm cành cây đây
11. Khi cành cây đã khô này
Chị nuôi bẻ nó đem ngay nhen lò
Vì dân này chẳng hiểu qua
Thế nên Đấng tác thành ra nó rồi
Không chạnh lòng xót thương thôi
Và không dung thứ cho thời nó đây!

ÍCH DIÊN TRỞ LẠI

12. Ngày ấy sẽ xảy ra ngay
Gia-vê sẽ đập lúa này diễn ra
Từ dòng sông cái tiếp đà
Đến khe Ai cập trải qua nơi này
Các ngươi được góp nhặt hòai
Sẽ từng người một hỏi bày Ích diên
13. Trong ngày ấy xảy ra liền
Tiếng loa thúc thổi cả miền vang inh
Và chúng sẽ kéo đến liền
Những người xa lạc đất miền Át-sua
Những người tán loạn chạy qua
Nơi miền Ai cập tôn thờ Gia-vê
Ở trên núi thánh nơi kìa
Đang mang tên gọi thành trì Gia-liêm.

5. SẤM TRÊN SA-MA-RI VÀ GIU-ĐA
TRÊN SA-MA-RI

CHƯƠNG 28

1. Khốn cho vương miện tự kiêu
Ép-ra-im lũ bày đều rượu say
Cho đóa hoa úa tàn này
Làm đồ trang sức nó đây huy hoàng
Đỉnh cao chễm chệ ngai vàng
Quản cai thung lũng mỡ màng phì nhiêu
Hỡi phường vong bại kia nào
Vì men của rượu nồng hầu say sưa
2. Này Gia-vê sẵn có kia
Kẻ kiên cường dũng mạnh kìa đứng bên
Tựa giông mưa đá đổ trên
Như tên ria vũ bão liền tỏa lan
Như băng đá nước lũ tràn
Từ tay Ngài giáng đổ chan miền này
3. Chúng bị chân chà đạp ngay
Ép-ra-im cả lũ bày rượu say
4. Như hoa tàn úa hiện nay
Làm đồ trang sức nó đây huy hoàng
Đỉnh cao chễm chệ ngai vàng
Quản cai thung lũng mỡ màng phì nhiêu
Sẽ như vả chín sớm chiều
Khi mùa hạ chửa khai mào đến nơi
Ai đâu trông thấy nó rồi
Và khi cầm nắm tay thời nuốt luôn
5. Trong ngày ấy Chúa vạn quân
Sẽ là mão miện điểm trang cho người
Là tràng hoa lộng lẫy rồi
Cho phần còn sót trong nơi dân Người
6. Thần khí công lí ban ngươi
Ngồi tòa xét xử cho đời công minh
Anh hùng sức mạnh tăng liền
Cho người đuổi giặc ngay bên cổng thành
7. Song cả bọn này tự mình
Rượu say chếnh choáng tận tình ma men
Tư tế lẫn sứ ngôn liền
Cũng đều chếnh choáng ma men cả rồi
Rượu say khiến cả con người
Ù ù, cạc cạc lúc thời tỉnh say
Chếnh choáng trong thị kiến này
Lảo đảo khi án tuyên ngay chẳng tường
8. Mọi bàn mửa tởm nhơ luôn
Chẳng còn chỗ nào chừa nhờm tởm đây
9. Muốn làm thày dậy khôn ai
Khiến người lãnh được điều hay của mình
Dạy trẻ hơi sữa còn nguyên
Hay cho em bé vừa liền mới cai
10. Vì điều này việc kia ngay
Chút đi với chút nữa này mới thôi
11. Nhưng Ngài sẽ xử dụng rồi
Đôi môi trọ trẹ nói lời lạ xa
Dụng ý Ngài muốn tỏ ra
Cho dân đây biết bởi qua dị kì
12. Ngài từng nói với chúng kìa
Đây là nơi nghỉ an vì diễn ra
Cho người kiệt quệ biết là
Chốn đây an nghỉ cho ta sẵn sàng
Nơi này là chốn an nhàn
Nhưng chúng chẳng muốn biết đàng đến đây
13. Khiến lời Chúa nói ra này
Đây việc này điều kia ngay cấp kỳ
Chút đi với chút nữa kìa
Tí đàng này với đàng kia mới rồi
Ngõ hầu cho chúng đi thôi
Khiến chân vấp trượt đồng thời ngã ra
Xác tan trong lưới đã sa
Bởi vì vướng bãy giăng qua dính liền.

GIAO ƯỚC VỚI TỬ THẦN

14. Nên nghe lời Chúa dạy khuyên
Hỡi phường nhạo báng chuyên viên điều hành
Hiện nay cai quản luôn dân
Gia-liêm thành thị từ ngàn năm xưa
15. Các ngươi đã nói rõ là
Chúng tôi kết ước với ba tử thần
Và giao kèo với cõi âm
Khiến cho nước lũ có tràn lan qua
Cũng không tràn thấu chúng ta
Vì ta dùng lấy điêu ngoa để làm
Chính nơi ẩn trú dung thân
Dối gian làm chỗ nghỉ chân tạm dừng
16. Cho nên Gia-vê dạy luôn
Này ta đặt tại Xi-on đá này
Một viên đá cứng rắn đây
Làm nền đỉnh góc cao ngay cho nào
Ai tin sẽ chẳng núng nao
Vững bền như đá mãi hầu đứng đây
17. Ta nay sẽ lấy công minh
Làm dây đo đức nghiã thành chuẩn tiêu
Nhưng mưa đá sẽ làm mau
Bật tung nơi trú ẩn nào điêu ngoa
Chốn dung thân nó diễn ra
Tràn lan ngập lụt trải qua lúc này
18. Bây giờ giao ước ngươi đây
Đã đi cam kết với ngay tử thần
Sẽ bị thủ tiêu một lần
Giao kèo với âm phủ thành tiêu tan
Khi nước lũ đến tràn lan
Các ngươi nhử đất lụt tàn phá mau
19. Một lần nước tràn qua đâu
Sẽ thời cuốn các ngươi hầu mất đi
Sớm mai hoặc tối đêm khuya
Bất kì giờ giấc nó thì qua ngang
Chỉ thời run sợ mới làm
Các ngươi hiểu biết mọi đàng lối đây
20. Giường làm lại quá ngắn này
Cẳng chân không thể duỗi dài được đâu
Chăn may thì quá hẹp nào
Nằm co cũng khó đắp hầu kín đây
21. Trên núi Pơ-ra-xim này
Thế nào Chúa cũng dạy ngay tức thời
Như thung lũng Ghíp-ên rồi
Ngài vùng đứng dậy ở nơi chốn này
Để thi hành công trình Ngài
Lạ thay công việc Chúa đây tiến hành
Hầu cho trọn việc Ngài làm
Thật kì diệu việc Chúa hoàn thành khắp nơi
22. Vậy giờ chớ nhạo báng rồi
Kẻ mà thường trói các ngươi xiết vào
Vì tôi đã được nghe nào
Bản án tận diệt đã hầu thực thi
Nơi Gia-vê vạn quân kìa
Cho toàn đất nước đã hầu diễn ra.

VÍ DỤ NGƯỜI NÔNG GIA

23. Hãy đi tai lắng nghe Ta
Hãy mau chú ý nghe qua rõ ràng
24. Phải chăng ngươi cứ sẵn sàng
Suốt ngày cày ruộng để hằng vãi gieo
Hãy cứ vỡ đất cho nhiều
Để đi làm cỏ bấy nhiêu ruộng đồng
25. Khi vừa xong mặt ruộng nương
Chẳng phải nó rắc gieo vung tiểu hồi
Hoặc đi gieo vãi tức thời
Hạt cây đại hồi vào nơi ruộng này
Hay trồng lúa miến, kê đây
Hoặc lúa mạch, lúa mì ngay ven bờ
26. Gia-vê của nó dạy cho
Cách làm nghề nghiệp chăm lo mọi thời
27. Ta không dùng trái lăn rồi
Để đi chà đạp tiểu hồi khi nao
Cũng không dùng bánh xe nào
Lăn trên những hạt tên kêu đại hồi
28. Lúa miến thì phải giã thôi
Chứ không chà sát lâu rồi mới xong
Bánh xe lăn rộng sàng luôn
Chứ không nghiền tán nát dường ra kia
29. Cả điều này bởi Gia-vê
Chúa muôn cơ binh đã thì dạy mau
Ngài có ý định nhiệm màu
Khôn ngoan Ngài tỏ ra nào khéo khôn.

TRÊN GIA-LIÊM

CHƯƠNG 29

1. Khốn cho người A-riên luôn
Là thành Đa-vít tấn công hạ rồi
Hãy đến năm tháng tiép thời
Lễ nghi cầu khẩn đổi thôi bao lần
2. Ta đây cho chính A-riên
Gặp luôn nguy khốn diễn liền đến ngay
Trở nên tiếng oán than này
Với Ta nó vẫn là bày A-riên
3. Ta hạ trại đánh ngươi liền
Như là Đa-vít một phen đánh rồi
Ta đóng đồn bổ vây ngươi
Dựng lên chiến cụ đồng thời hãm vây
4. Ngươi nhào xuống đất liền ngay
Từ lòng đất chính ngươi này nói qua
Và lời ngươi sẽ thốt ra
Từ âm ty bụi tro mà nói đây
Giọng ngươi như đồng bóng này
Từ lòng trái đất thốt ngay bao lời
Và lời của chính ngươi rồi
Sẽ thì thào cất từ nơi tro bùn
5. Song bao kẻ nghịch ngươi luôn
Sẽ như bột nhuyễn thông thường diễn đây
Lũ cường bạo giống trấu bay
Xảy ra chốc lát biến ngay mất liền
6. Ngươi được Chúa các cơ binh
Viếng thăm trong sấm sét truyền vang ran
Trong ngày đất động ầm vang
Trong cơn giông tố cùng lần thiêu mau
7. Chúng như cơn ác mộng nào
Một chiêm bao tối đêm hầu diễn ra
Quân chư quốc thật bao la
Xông lên tiến đánh vào nhà A-riên
Hết thảy vây lũy đồn liền
Bao vây siết chặt toàn miền đất đai
8. Và rồi sẽ xảy ra ngay
Như người bụng đói mỡ này hám ăn
Nhưng bừng tỉnh dậy rõ ràng
Bụng còn trống rỗng và đang thèm thuồng
Hay như người khát nước luôn
Nằm mơ mình được uống nguồn nước đây
Nhưng khi tỉnh dậy thấy ngay
Mình đang kiệt quệ miệng này bỏng khô
9. Mọi dân tộc đều tiến vô
Từ Xi-on núi chảy qua khác nào
Cứ la cà mãi hay sao
Liên hoan tiếp tục luôn hầu diễn ra
Hãy mù mắt hãy quáng lòa
Say sưa nhưng chẳng bởi là rượu đây
Hãy đi lảo đảo ra ngay
Nhưng không phải bởi vì này ma men
10. Vì Gia-vê đổ triền miên
Các người thần khí đến liền hôn mê
Ngài bưng mặt các người kìa
Hỡi hàng ngôn sứ sau đi dậy truyền
Ngài che đầu các người liền
Hỡi hàng tiên kiến biết mình được sai
11. Viễn nhìn đối với các người
Nên như lời tại sách thời niêm phong
Trao sách ngươi biết chữ luôn
Bảo ngay:"Đọc thử mau trong sách này"
Nó liền đáp trả lại ngay
"Đọc sao được vì sách đây niêm rồì"
12. Trao người chẳng biết đọc thôi
Bảo ngay hãy đọc thử rồi xem sao
Nó liền đáp trả như sau
"Tôi không biết chữ đọc đâu được nào"!

ĐẠO HÌNH THỨC

13. Gia-vê liền phán như sau
Bởi chưng dân đó chỉ hầu đến Ta
Bằng môi miệng lời nói ra
Chúng tôn vinh hiển cho qua bằng lời
Còn lòng chúng quá xa xôi
Chẳng đâu lòng mến đồng thời tỏ ra
Việc chúng kính thờ với Ta
Chỉ là giới luật dạy qua người phàm
14. Cho nên Ta cứ gieo thêm
Những gì kì dị thật nên lạ lùng
Khiến khôn ngoan của kẻ khôn
Sẽ nên thất lạc mất luôn đi rồi
Cái thông của kẻ thông thời
Sẽ lần mất hết đi thôi chẳng còn

VIỄN TƯỢNG TƯƠNG LAI

15. Khốn cho người giấu kĩ luôn
Những ý định của mình cùng Gia-vê
Những người làm lén việc gì
Trong nơi tăm tối khỏi thì lộ ra
Họ đây đã dám bảo là
Ai này thấy được biết ta làm gì?
16. Ôi điên đảo vạy vò kìa
Coi Hóa Công như đất thì phải không
Đồ dùng đã được làm luôn
Há đi nói lại kẻ thường làm đây:
"Hắn không làm ra tôi này
Đồ dùng được tạo làm ngay ra rồi
Há lại nói được với người
Nắn thành nên nó: hắn thời chẳng khôn
17. Phải chăng là thế đó luôn
Chỉ còn chốc lát bình thường tỏ đây
Li-ban sẽ trở thành này
Khu vườn và bị kể ngay như rừng
18. Ngày này kẻ điếc nghe luôn
Những lời trong sách đã thường chép ghi
Mắt người đui chột thấy kìa
Khỏi luôn tăm tối mịt mù từ xưa
19. Kẻ nghèo khó được hoan ca
Trong Gia-vê Chúa bao la thương hoài
Kẻ bần cùng trong nhân loài
Nhẩy mừng trong Đấng thánh này Ích diên
20. Đứa vũ phu mạt kiếp liền
Kẻ khinh lờn sẽ trở nên tiệt nòi
Những ai nham hiểm ở đời
Tiễu trừ sẽ bị cấp thời loại đi
21. Kẻ vu gian mắc vạ kìa
Người ngồi cổng thành bãy thì bày ra
Người dùng mưu mối gian tà
Cho người làm hỏng cuộc đà tiêu bay
Hết thảy những thứ người này
Sẽ đều bị loại trừ ngay mất liền
22. Cho nên Chúa phán dậy truyền
Gia-vê Thiên Chúa Ích diên dòng nòi
Đấng chuộc Ap-ra-ham rồi
Nay không phải là lúc thời diễn ra
Gia-cóp bị tủi nhục ha
Nay không phải lúc mặt là tái xanh
23. Khi nó nhìn thấy công trình
Chính tay Ta đã tiến hành tròn viên
Nó tôn danh thánh Ta liền
Cùng tôn danh Đấng thánh trên dòng nòi
Gia-cóp được xót thương rồi
Nó sẽ kính giới Chúa Trời Ích diên
24. Những ai quẫn trí được liền
Trở nên khôn sáng trong mình tinh thông
Những ai ương ngạnh mãi luôn
Sẽ thời được dậy dỗ khôn hơn nào

VIỆC CẦU VIỆN AI CẬP

CHƯƠNG 30

1. Lời Gia-vê phán dậy sau
Khốn cho những đứa con mau bội tình
Chúng bày mưu kế tiếp liền
Nhưng không phải bởi Ta nên việc này
Chúng đi thề ước bởi ngay
Thần khí Ta đó chẳng hay vâng lời
Khiến cho chồng chất thêm rồi
Tội này lên tội khác thời lớn hơn
2. Chúng đi xuống Ai cập luôn
Chẳng thời hỏi miệng Ta dường điều chi
Hầu cho thoát nạn tức thì
Nhờ vào Pha-rao hộ phù chúng đây
Và đi đến ẩn núp ngay
Bóng người Ai cập nơi này mà thôi
3. Việc Pha-rao hộ phù rồi
Khiến các ngươi xấu hổ thời tỏ ra
Việc đi núp bóng ẩn nhờ
Của dân Ai cập chỉ là nhục thôi!
4. Vì hoàng công của nó thời
Đã đi đến ở nơi rồi Xô-an
Với bao sứ giả cùng lần
Đã đi Kha-nết tận đàng lối đây
5. Mọi người đều liểng xiểng này
Bởi nương tựa một dân nay bất tài
Nơi nó chẳng gặp được ngay
Một ơn tiếp viện hoặc hay lợi gì
Chỉ luôn có chuốc lấy kìa
Bẽ bàng nhục nhã đem về mình đây
6. Sấm ngôn đã được nói ngay
Trên Ne-ghép thú vật này diễn ra
Ngang qua một xứ đến cho
Biết bao quẫn bách cùng là khó khăn
Giữa bao sư tử cọp gầm
Bao nhiêu rắn lục cùng lần phi long
Chúng mang của cải đi luôn
Trên lưng của những lừa khuân vác nào
Và bao kho báu mang mau
Trên bao con lạc đà hầu chở đi
Chuyển rồi ngay đến tức thì
Cho này một thứ dân kia bất tàí!
7. Hão huyền hư huống cho thay
Việc tiếp viện của dân Ai cập này
Nên Ta gọi tên xứ ngay
Là Ra-háp chẳng làm đây lợi gí!

LỆNH GHI LẠI TẠI CHỨNG CỦA TIÊN TRI

8. Bấy giờ người viết điều kia
Trước ngay mặt chúng trên thì bảng đây
Hãy ghi một văn thư này
Để lưu cho mãi tới ngày mai sau
Hầu làm chứng mãi cho nào
Bao người hậu thế nêu cao gương đời
9. Chúng là dân ngỗ nghịch rồi
Là phường giả dối chẳng noi theo lời
Gia-vê chỉ giáo dạy đời
Phải luôn tuân giữ hẳn hoi tốt lành
10. Chúng thời đã nói rõ rành
Với người tiên kiến "đừng ham thấy này"
Với chư vị sứ ngôn đây
Điềm thực đừng có coi ngay làm gì
Hãy đi nói trước ra kìa
Chúng tôi được biết điều thì êm tai
Hãy đi tiên kiến liền ngay
Những điều giả trá đã bày ra đâu
11. Hãy đi rẽ tránh đường nào
Trật xa khỏi những lối hầu phải đi
Hãy làm chúng tôi tránh kia
Trước mặt Đấng thánh của thì Ích diên
12. Cho nên Đấng thánh phán liền
Bởi chúng khinh bỏ lời truyền của Ta
Tin lời vạy vọ gian tà
Cố tình bám víu để mà cậy nương
13. Cho nên vạ ấy còn luôn
Ở trên các ngươi giống tường rạn trơ
Nhô ra chỉ việc đợi chờ
Thình lình đổ sập tan ra lúc nào
14. Tan tành như hũ bể mau
Nát nghiền từng mảnh chẳng hầu tiếc thương
Bể tan đến nỗi không còn
Một mảnh lấy lửa hoặc luôn làm gầu!
15. Gia-vê Đấng thánh dòng trào
Của nhà Ích diên phán sau những lời
Trở lại và ở yên rồi
Các ngươi sẽ được cứu thời diễn ra
Sức mạnh các ngươi bao la
Ở trong thinh lặng cũng là cậy trông
Nhưng các ngươi chẳng muốn luôn
Những điều như thế đến cùng mình đây
16. Các ngươi đã nói ra ngay
Không, chúng tôi cỡi ngựa này chạy luôn!
Bởi thế các ngươi chạy rông
Chúng tôi trên ngựa phi dường như bay
Thế nên kẻ đuổi theo ngay
Càng phi nước đại mong đây kịp thời
17. Ngàn người sẽ phải trở lui
Trước ngay một kẻ quát lời vang hô
Trước năm người quát tiếng to
Các người ù té chân cò chạy luôn
Đến khi các ngươi sót còn
Như nêu cắm đỉnh đồi non nơi này
Như cờ hiệu phất cao bay
Trên nơi gò nổng đã bày cắm trưng.

PHÚC THAI LAI

18. Nên Gia-vê đợi chờ luôn
Gia ân các ngươi bởi thương chạnh lòng
Ngài thời hằng được vinh tôn
Để hầu thương xót ban ơn các người
Vì Gia-vê Đức Chúa Trời
LàThiên Chúa chính trực rồi tỏ ngay
Phúc cho những kẻ nào đây
Cậy trông vào chính nơi Ngài ban ơn
19. Bởi vì hỡi dân Xi-on
Hiện cư ngụ Gia-liêm trong chốn này
Ngươi rồi sẽ chẳng còn đây
Phải sùi sụt khóc lóc ngay nữa rồi
Ngươi vừa mới cất tiếng thôi
Ngài thời đã đoái thương coi nhận này
Vừa nghe thấy tiếng thấu tai
Ngài liền đã vội luôn hoài đáp ngay
20. Chúa ban ơn các ngươi đây
Bánh thời buổi ngặt nghèo này tỏ luôn
Nước thời eo hẹp xử dùng
Thày răn ngươi sẽ không còn đứng xa
Chính con mắt các ngươi ha
Sẽ nhìn thấy Thày dạy cho các người
21. Khi các người vẹo xiêu rồi
Sang nơi trái phải, tai thời báo thôi
Sẽ nghe tiếng nói rạch ròi
Từ đàng sau phía các ngươi rõ ràng
"Con đường kia tỏ ánh quang
Hãy theo đi tới trọn đàng nơi đây"
22. Các ngươi hãy khử đi ngay
Những đồ ô uế lũ bày tượng kia
Dát bằng vàng bạc lạ kì
Tô vàng son phết đem đi trưng bày
Các ngươi xua chúng đi ngay
Những đồ nhơ nhớp nơi đây xứng gì
Và bảo với chúng tức thì
Hãy lui cút xéo ra kìa đi mau
23. Ngài sẽ ban mưa xuống nhiều
Cho bao hạt giống người gieo ruộng đồng
Và ban hoa quả xuống luôn
Cho trên ruộng đất đơm bông trái rồi
Sẽ đem bánh béo và bùi
Bấy giờ súc vật người thời chăn nuôi
Trên bao đồng cỏ xanh tươi
Thỏa thuê no béo sẵn rồi thức ăn
24. Bò lừa cầy ruộng một lần
Được ăn lúa đã xảy sàng sạch luôn
Cùng pha trộn lẫn vào chung
Với cây chua me hầu dùng thức ăn
25. Trên nơi đỉnh núi cao vươn
Trên đồi dốc đá lạch nguồn nước chan
Trong ngày tàn sát tràn lan
Bao nhiêu thành quách sập lần đổ luôn
26. Anh trăng đổi lại khác thường
Như là ánh mặt trời dường tỏ đây
Mặt trời gấp bảy lần này
Như là ánh sáng chói ngay bảy ngày
Trong ngày Chúa cất băng đây
Vết thương dân Chúa chữa nay cho lành.

GIA-VÊ RA OAI CAN THIỆP

27. Kìa danh Chúa tận xa xăm
Đang lần tiến đến trên đàng mang mau
Lôi đình bừng cháy hỏa hào
Với cùng bản án nặng hầu đến luôn
Môi Ngài ngập nghiã nộ luôn
Lưỡi Ngài như lửa cứ phun thiêu hoài
28. Hơi thở như thác lũ này
Dâng lên tới cổ ngập ngay thân mình
Chính là cái ách đẩy liền
Mọi chư dân tộc đè dìm diệt vong
Như là hàm thiếc bày luôn
Khiến chư dân tộc hướng đường lạc đi
29. Nhưng đối với các người thì
Sẽ thời hát xướng vui kìa vang luôn
Như đêm cử lễ hành hương
Tâm hồn vui nhộn hân hoan trong người
Bước theo điệu sáo đấn nơi
Núi đồi của Gia-vê thời diễn ra
Với hòn đá tảng dòng nhà
Ích Diên con cái trải qua bao đời
30. Gia-vê cho thấy tiếng Người
Oai linh lẫm liệt mọi thời vẻ vang
Và cho xem thấy rõ ràng
Cánh tay giáng xuống lúc đang giận hờn
Trong nơi lò lửa cháy luôn
Trong mây bị xé cơn giông nổi phừng
Cho mưa đá chảy đổ tuôn
Nước tràn ngập lụt xuống luôn tư bề
31. Vì nghe thấy tiếng Gia-vê
Át-sua tán đảm, Ngài truy ăn đòn
32. Một khi đòn trận đến luôn
Là hình phạt giáng nó trong lúc này
Giữa bao tiếng trống đàn đây
Ngài giao chiến với nó ngay tức thời
33. Vì Tô-phét sửa soạn rồi
Dành cho cả chính vua nơi đó kìa
Đã đào sâu cái lò kia
Lửa cùng củi sẵn nhiều thì chất lên
Hơi thở Chúa nguồn sinh diêm
Hun lên phực cháy ngay liền mất tiêu.

Không có nhận xét nào: