Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen II - Chương 13 - 16

C. TRUYỆN AP-SA-LÔM
AM-NÔN LÀM NHỤC EM GÁI TA-MA
CHƯƠNG 13
1. Sau đây lại xảy ra ngay
Áp-sa-lôm con trai này con vua
Cậu có em gái Ta-ma
Thật là nhan sắc mặn mà đẹp thay
Am-mon con Đa-vít đây
Cũng là anh, lại thương ngay em mình
2. Am-nôn khắc khoải triền miên
Đến lâm cơn bịnh vì em gái này
Nàng còn trinh trắng thơ ngây
Am-nôn chẳng thể lấy ngay cô nàng
3. Gio-na đáp bạn của chàng
Con Sim-a anh họ hàng của nhà vua
Gio-na đáp đã trải qua
Là người khôn khéo tỏ ra nhẹ nhàng
4. Cậu liền hỏi Am-nôn rằng
Này hoàng tử cớ sao đang bơ phờ
Chẳng nói để anh sẻ chia
Am-nôn liền nói ra kìa cho anh
Em yêu Ta-ma hết mình
Em gái Áp-sa-lôm liền hiện nay
Áp-sa-lôm hiện thời đây
Cũng là em trai tôi này mà thôi
5. Giô-na đáp mới nói lời
Hoàng tử cứ nằm mãi nơi giường mình
Giả vờ đau bệnh triền miên
Vua cha sẽ đến ngay liền viếng thăm
Hoàng tử sẽ nói cha rằng
Xin cho em gái đến hằng chăm nom
Dọn đồ trước mặt con rồi
Để con thấy được đồng thời nuôi chăm
6. Am-nôn giả bộ đau nằm
Vua cha ghé đến hỏi thăm con liền
Am-nôn thưa với cha hiền
Xin cho em gái đến chuyên nuôi này
Trước ngay mắt của con đây
Làm vài chiếc bánh trao tay con dùng
7. Vua sai bảo Ta-ma luôn
Con lên ở nhà Am-nôn mau rồi
Để lo nấu thức ăn thôi
Chăm nuôi dưỡng bệnh cho thời anh con
8. Ta-ma đến ở nhà luôn
Cậu đang nằm bệnh trên giường nghỉ ngơi
Cô đi lấy bột nhào rồi
Đem làm bánh trước mắt thời của anh
Đoạn đem chiên nướng nên thành
Bánh thơm ngon miệng sẵn dành anh ăn
9. Đem xoong đổ bánh trước anh
Nhưng anh từ chối chẳng ăn lúc này
Am-nôn bảo với em ngay
"Hãy cho mọi người ra ngoài khỏi đây
Tức thời họ bỏ ra này
Chỉ còn có một cô nay trong nhà
10. Am-nôn bảo với Ta-ma
Em đem bánh đó vào qua nơi phòng
Tự tay em để anh dùng
Ta-ma lấy bánh đem trong phòng rồi
11. Em đang bưng bánh anh xơi
Anh liền nắm chặt tay thời của em
Am-nôn bảo với em liền
Em lên nằm với anh trên giường này
12. Nàng liền nói với anh hay:
Anh đừng hãm hiếp em đây kẻo phiền
Vì trong ngay chính Ích diên
Không ai được phép làm nên bại đồi
13. Em mang hổ nhục suốt đời
Còn anh bị coi là người xấu xa
Trong dân Ích diên trải qua
Bây giờ anh hãy xin vua cha này
Ngài không từ chối ban đây
Cho anh được cưới em ngay đó kìa
14. Nhưng chàng chẳng có chịu nghe
Mạnh hơn nên đã cưỡng ghì hiếp em
15. Xong rồi anh ghét cay liền
Ghét luôn hơn cả trước tiên yêu này!
Rồi anh bảo với em ngay
Đứng lên cút khỏi nơi đây mau rồi!
16. Em liền nói với anh lời
Chớ đừng xua duổi tức thời em đi
Lời anh xua đuổi em kìa
Nó còn độc ác hơn khi anh làm
Nhưng anh chẳng muốn bận tâm
Nghe lời em nói can ngăn anh kìa
17. Anh kêu đầy tớ bảo thì
Đuổi cổ ra khóa cửa kia vào liền
18. Bấy giờ cô mặc áo lên
Áo choàng tay dài gái trinh thường dùng
Tớ hầu kéo cô ra luôn
Rồi đi dùng khóa, khóa phòng lại mau
19. Ta-ma lấy tro rắc đầu
Xé tơi ngay áo vừa nào khóac luôn
Đặt tay lên đỉnh đầu ôm
Vừa đi vừa khóc la om sòm hoài
20. Áp-sa-lôm anh hỏi ngay
Phải chăng Am-nôn nằm này với em
Thôi nín đi, anh em liền
Đừng bận tâm đến việc trên diễn bày
Ta-ma đã ở nhà này
Với Áp-sa-lôm anh đây của nàng
21. Vua Đa-vít biết rõ ràng
Ông xung giận lắm nhưng hằng để yên
22. Áp-sa-lôm chẳng nói lên
Điều gì với cậu em mình Am-nôn
Nên anh ghét cậu em luôn
Bởi vì cưỡng hiếp ngay cùng Ta-ma
ÁP-SA-LÔM ÁM SÁT AM-NÔN RỒI TRỐN
23. Hai năm sau tới diễn ra
Áp-sa-lôn thuê thợ đà xén lông
Tại Ba-na Kha-xô luôn
Gần ngay Ép-ra-im trong miền này
Áp-sa-lôm đã mời ngay
Các hoàng tử lại đây khao mừng
24. Áp-sa-lôm thưa vua rằng
Dịp tôi tớ đặt khao mừng xén lông
Kính xin đức vua với luôn
Cả triều thần đến cùng chung vui vầy
25. Vua liền đáp trả lời ngay
Không con ạ chúng ta này không nên
Đi chung đến cả kẻo phiền
Gây nên gánh nặng đặt liền trên con
Cậu nài nỉ với cha luôn
Vua cha không muốn nhưng ông chúc lành
26. Áp-sa-lôm nói rõ rành
Bằng không xin phép cho mình Am-nôn
Anh con đến với chúng con
Vua liền hỏi nó đến luôn làm gì
27. Cậu nài nỉ cha ban đi
Cha cho Am-nôn với kìa hết luôn
Các hoàng tử được đến cùng
Liên hoan dự tiệc vui chung xum vầy
28. Cậu truyền các tớ tôi ngay
Các ngươi để ý xem này một khi
Rượu làm Am-nôn vui thì
Và ta bảo các ngươi kìa hạ luôn
Các ngươi giết chết Am-nôn
Chớ đừng sợ hãi khiếp run điều gì
Ta đây chẳng lệnh truyền ư
Cho chư tôi tớ ta thì diễn ra
Hãy can đảm lên mau ha
Hỡi người dũng cảm bởi qua việc làm
29. Các đầy tớ hãy thi hành
Giết Am-nôn theo lệnh ban truyền rồi
Các hoàng tử vội cấp thời
Cỡi la mình chạy tìm nơi trốn liền
30. Họ đang trốn chạy liên miên
Vua Đa-vít đã được tin báo rằng
Áp-sa-lôm giết một lần
Hết luôn các hoàng tử đang tiệc tùng
31. Vua liền chỗi dậy đứng luôn
Xé tơi áo phục nằm tuôn đất nền
Cả triều thần đứng quanh lần
Cũng đều xé áo rách tàng tơi ra
32. Gio-na đáp con Sim-a
Là anh Đa-vít nói qua những lời
Xin vua đừng nói ra rồi
Người ta đã giết hết thời các con
Chúng còn đang sống vui luôn
Bởi vì chỉ có Am-nôn chết rồi
Áp-sa-lôm buộc làm thôi
Kể từ ngày nó hiếp thời Ta-ma
33. Giờ xin vua chớ phiền hà
Nghĩ rằng các hoàng tử đã chết luôn
Chỉ ngay có một Am-nôn
Là hoàng tử đã chẳng còn mà thôi
34. Và Áp-sa-lôm cấp thời
Dã mau trốn khỏi chốn nơi đó rồi
Người đầy tớ đứng nhìn coi
Thấy đông người tiến trên nơi sườn đồi
Phía sau lưng của mình rôi
Gọi tên bác Khu -rim thời nơi đây
35. Gio-na đáp tâu vua ngay
Kìa chư hoàng tử hiện nay đang về
Việc này xảy đến tức thì
Như lời tôi nói ra kìa đúng thôi
36. Ông vừa mới nói xong xuôi
Các hoàng tử đến ngay nơi đúng thời
Họ òa lên khóc cả rồi
Vua triều thần với mọi người khóc theo
37. Còn Áp-sa-lôm trốn mau
Đến ông Tan-mai ở hầu nơi đây
Ông con Am-mi-hút này
Là vua xứ Giơ-sua nay thuộc về
Còn vua Đa-vít đó kìa
Ngày ngày tang chế con thì giữ luôn
GIÔ-ÁP ĐIỀU ĐÌNH CHO ÁP-SA-LÔM VỀ
38. Áp-sa-lôm trốn đến cùng
Giô-sua đã ở trong vòng ba năm
39. Vua Đa-vít hết giận cơn
Đã khuây nỗi mất Am-nôn đi rồi
CHƯƠNG 14
1. Giô-áp con Xơ-ru-gia
Biết vua hướng đến Ap-sa-lôm này
Giô-áp sai phái đên ngay
Tơ-cô-a để tìm đây một người
Đàn bà khôn khéo bảo lời:
Xin ba giả bộ đương thời có tang:
Mặc đồ tang phục đàng hoàng
Thuốc thơm chẳng xức trên thân xác mình
Như người tang chế lâu niên
Cho người đã chết thân tình diễn ra
3. Rồi bà đến gặp đức vua
Và thưa lời lẽ trải qua như này!
Giô-áp đặt miệng bà đây
Bao lời lẽ để nói ngay ra là
4. Vậy bà ở Tơ-cô-a
Đã đi đến gặp vua Đa-vít rồi
Bà phục xuống đất thua lời:
Tâu đức vua xin cứu tôi cấp thời
5. Vua Đa-vít hỏi bà lời:
Ngươi đâu có chuyện rồi đến ta?
Bà liền vội vã tâu thưa:
"Than ơi! tôi góa bụa là hiện nay
Chồng thời đã chết lâu ngày
Tôi mang tang chế trên đây thân này!
6. Nữ tỳ ngài có hai trai
Chúng đi xô xát ở ngoài ruộng nương
Chẳng ai ở đó cản ngăn
Đứa này đánh đập sát tàn đứa kia
Một thằng đã chết nằm lì
Chỉ còn một đứa hiện thì sống thôi!
7. Và toàn thị tộc cấp thời
Đứng lên chống lại ngay tôi nữ tỳ
Bảo tôi phải nộp đứa kia
Để đền mạng chết của thì đứa em!
Sẽ tiêu diệt hết cả liền
Của luôn thừa kế gia đình tớ tôi!
Họ làm tắt chút lửa mồi
Hiện đang còn sót tại nơi tôi này
Không cho chồng của tôi đây
Duy trì tên tuổi những ngày trần gian
Không cho kể cả nối đàng
Ở nơi trần thế mất tăm tích này!
8. Vua liền nói với mụ đây
Ngươi mau hãy trở về ngay nhà mình
Chính ta ra lệnh ngay liền
Về ngay công việc mụ trình hôm nay
9. Người đàn bà lại thưa ngay:
"Tâu vua tội đổ xuống này đầu tôi
Và trên cả nhà tôi rồi
Còn vua, ngai vàng của ngài vô can.
10. Vua Đa-vít lại truyền rằng:
"Kẻ nào nói gì liên quan ngươi rồi
Cứ đưa ngay đến ta thôi
Nó không thể đụng tới người được đâu!
11. Bà còn cất tiếng thưa sau:
"Xin vua lấy Chúa ngài hầu thề đi
Để người đòi nợ máu kìa
Đừng gây thêm chết chóc thì diễn ra
Và người ta chẳng trải qua
Diệt tru con trai tôi đà chết đi
Vua Đa-vít nói tức thì:
"Gia-vê hằng sống đó kìa chứng ngay
Không một sợi tóc nào đây
Đầu con trai của bà này bị rơi."
12. Người đàn bà lại cất lời
"Xin cho tỳ nữ của ngài thưa luôn
Với vua một lời cuối cùng
Vua liền đáp cứ nói xong hết nào."
13. Bà liền lại tiếp nói sau:
"Vậy sao ngài tính ra sao việc làm
Hại cho dân Chúa mọi đàng
Vì điều ấy đức vua đang chính là
Kẻ mang tội nếu đức vua
Không cho người biệt xứ kìa hồi hương?
14. Quả chúng ta sẽ chết luôn
Như nào nước phải chảy tuôn đất nền
Chẳng sao có thể hốt lên
Chúa không cất mạng sống liền của ai
Xin vua toan tính cho ngươi
Bị đày khỏi xứ sống thời xa vua
15. Bây giờ nếu tôi đến thưa
Ngay liền điều ấy với vua chỉ vì
Dầu làm cho tôi sợ kìa
Nhưng tỳ nữ ngài cứ thì phải thưa
Họa may ra kìa đức vua
Sẽ làm điều nữ tỳ thưa lên rồi
16. Bởi đức vua sẽ nhận lời
Giải thoát tỳ nữ của ngài khỏi tay
Kẻ muốn tiêu diệt tôi đây
Cùng con trai của tôi ngay cấp kỳ
Không cho được hưởng thứ chi
Nghiệp cơ Thiên Chúa được kìa trao ban
17. Nữ tỳ ngài tự nhủ rằng:
Ước chi lời của vua làm an tâm
Bởi đức vua giống sứ thần
Lắng tai nghe cả mọi đàng nói ra
Cả điều thiện lẫn ác tà
Gia-vê Thiên Chúa Ngài đà bên vua
18. Vua liền đáp lại lời bà:
Đừng che dấu điều gì ta hỏi người
Người đàn bà đáp trả lời:
"Xin đức vua cứ nói tôi sẵn sàng."
19. Vua Đa-vít đã hỏi rằng?
"Phải chăng tay Giô-áp hằng bên ngươi?
Ở trong công chuyện này rồi?
Bà thưa: tâu đức vua tôi xin thề:
Trên ngay mạng sống ngài kìa:
Không ai có thể đã đi trệch đường
Điều ngài vừa mới nói luôn
Chính Giô-áp tớ tôi trung của ngài
Ông đem đặt những lẽ lời
Vào ngay miệng của tớ tôi ngài này
Hầu cho giả dạng khác đây
Còn Giô-áp tớ tôi ngài làm luôn
Nhưng khôn ngoan của vua thường
Sánh bằng khôn khéo sứ thần Gia-vê
Ngài đây thấu hết mọi bề
Điều gì xảy đến trên kìa trần gian
Vua liền bảo Giô-áp rằng
Bây giờ ta sẽ truyền làm việc đây
Ngươi đem Áp-sa-lôm ngay
Mua về chính thực nơi này cho ta.
22. Giô-áp cúi mặt bái vua
Cất lời chúc tụng ngợi ca khen ngài
Và ông đã nói lên lời:
Hôm nay tôi tớ ngài thời biết luôn
Tôi làm ngài được hài lòng
Vì ngài đã thực hành dường theo tôi
23. Giô-áp vội vã đi rồi
Đến Gơ-sua để đón người con vua
Là Áp-sa-lôm về nhà
Tại nơi vua ngự đó là Gia liêm
24. Vua nhìn thấy mặt nói liền:
"Hãy về nhà ở, khỏi nhìn thấy vua."
MỘT VÀI CHI TIẾT VỀ ÁP-SA-LÔM
25. Trong toàn dân Ích Diên kia
Áp-sa-lôm chẳng ai bì đẹp trai!
Mọi người ca tụng hết lời
Từ chân đến đỉnh đầu thời tuyệt luôn
26. Mỗi năm cắt tóc một lần
Bởi vì tóc nặng phải mang trên đầu
Cắt xong mang tóc cân nào
Nặng hầu hai ký, cân triều đình vua
27. Áp-sa-lôm đã sinh ra
Ba trai, một gái gọi là Ta-ma
Nàng là cô gái mặn mà
Sắc duyên đẹp đẽ người ta khen nào!
ÁP-SA-LÔM ĐƯỢC THA THỨ
28. Áp-sa-lôm ở đã lâu
Tại Gia Liêm hai năm hầu diễn ra
Nhưng ông chưa gặp mặt cha
Vua cha chưa muốn để mà gặp con
29. Áp-sa-lôm phái người luôn
Kiếm tìm Giô-áp nhờ ông giúp này
Nhưng Giô-áp chẳng đến đây
Áp-sa-lôm lại phái sai ngay nào
Ngươi tìm ông lần nữa mau
Nhưng Giô-áp cũng chẳng hầu đến nơi!
30. Áp-sa-lôm truyền tớ tôi:
Các anh xem ruộng nương đồi ông ta
Ở bên cạnh ruộng vườn nhà
Đang trồng lúa mạch sắp đà được ăn
Hãy đi châm lửa đốt lên
Chúng vâng lời nổi lửa liền đốt luôn
31. Giô-áp đến Áp-sa-lôm
Hỏi rằng: tại sao đốt đồng lúa tôi?
32. Áp-sa-lôm đáp trả lời:
Này tôi đã phái sai mời ngay ông
Hai lần xin ông đến luôn
Tâu ngay vua giúp tôi dường diễn ra:
"Con từ Gơ-sua về nhà
Hầu làm gì, thà ở là nơi đây
Bây giờ tôi muốn thấy ngài
Nếu tôi có lỗi cứ thời giết đi!"
33. Giô-áp đi gặp tức thì
Trình bày vua biết rõ kìa việc đây
Vua liền cho gọi vào ngay
Áp-sa-lôm đến ngụp này lậy luôn
Cha liền tiến đến ôm hôn
Chính con trai Áp-sa-lôm của mình.
THỦ ĐOẠN CỦA ÁP-SA-LÔM
CHƯƠNG 15
1. Sau đây Áp-sa-lôm tìm
Đóng cho mình cỗ xe, liền kiếm mau:
Ngựa và năm chục người nào
Để luôn hộ tống kèm sau xe này
2. Ápsa-lôm thường hàng ngày
Dậy sớm đứng cạnh đường ngay cổng thành
Ai đi đến kiện cáo lần
Xin vua xét đoán xử phân cho mình
Chàng kêu họ hỏi ngay liền:
"Anh nơi đâu đến miền này ha?
Họ liền thưa lại ông là:
Ở nơi này hoặc nơi kìa Ích diên.
3. Áp-sa-lôm bảo họ liền:
Anh xem vụ kiện ra nên hợp tình
Nhưng không ai thế vua liền
Để hầu xét xử giải minh cho rồi
4. Phải chi có ai đặt tôi
Làm ngay thẩm phán để thời xét xem
Mọi người có kiện cáo liền
Hay cần xét xử thời nên đến rồi
Hầu tôi phân xử cho thôi
Thật là xác thực đồng thời giải oan.
5. Khi ai tiến đến lạy chàng
Chàng giơ tay đỡ nâng, choàng ôm hôn.
6. Áp-sa-lôm tiếp làm luôn
Bao người đến gặp hân hoan vui mừng
Đến xin vua xét xử xong
Áp-sa-lôm đã được lòng Ích diên.
ÁP-SA-LÔM LÀM LOẠN
7. Bốn năm sống cạnh cha hiền
Áp-sa-lôm đã nói liền với cha
Xin cho phép con đi xa
Đến Khép-rôn trọn niềm đà khấn van
8. Miền Gơ-sua tại A-ram
Tớ tôi ngài đã hứa rằng như đây
Nếu Gia-vê ban tôi này
Được về Gia liêm xum vầy cha tôi
Thì tôi sẽ phụng thờ Ngài
Suốt đời tôi mãi kéo dài không ngơi
9. Vua Đa-vít bảo con lời:
"Con đi bình an đến rồi Khép-rôn."
Áp-sa-lôm đã lên đường
Ra đi như ước muốn luôn của mình
10. Áp-sa-lôm phái người liền
Lén đi các tộc Ích diên nói rằng:
Khi nghe tiếng tù và vang
Mọi người sẽ nói rõ ràng ngay ra:
Áp-sa-lôm đã làm vua
Tại nơi xứ Khép-rôn cho miền này
11. Cùng Áp-sa-lôm đến đây
Hai trăm người Gia liêm ngay theo cùng
Họ là những kẻ bất ưng
Chẳng ai biết đến việc ông làm gì
12. Khi dâng các hy lễ kìa
Áp-sa-lôm phái người đi tìm mời
A-khi-khô-phen đến nơi
Ông người Ghi-lô có thời quân sư
Cho vua Đa-vít từ xưa
Triệu về ở cạnh Áp-sa-lôm này
Bọn mưu phản mạnh thế ngay
Dần theo Áp-sa-lôm ngày càng đông.
VUA ĐA-VÍT CHẠY TRỐN
13. Người ta báo cáo vua luôn
Lòng dân theo Áp-sa-lôm quá nhiều!
14. Vua Đa-vít bảo với nào:
Triều thần Gia liêm ở hầu cạnh bên
Chúng ta phải trốn mau lên
Kẻo thời chẳng thoát khỏi liền chúng đâu!
Chạy cho mau chóng kẻo nào
Chúng dùng gươm giáng họa đầu chúng ta!
15. Triều thần thưa với vua là:
Điều gì ngài muốn theo đà sẵn đây!
16. Vua Đa-vít vội đi ngay
Có đoàn người hộ tống nay bên mình
Vua truyền để lại ngay liền
Mười nàng tì thiếp triều đình quản cai
17. Vua đi dân chúng theo ngài
Họ dừng lại chỗ nhà đây cuối cùng
18. Cả triều thần cạnh vua luôn
Mọi quân quốc kéo chung đi hết kìa:
Cơ-re-thi, Po-lê-thi
Với quân Gát trọn bề tiến mau
Tổng kê sáu trăm quân hầu
Từ thành Gát họ luôn nào đi bên
19. Vua hỏi ông Ít-tai liền
Là người ở Gát lời nên như này:
Sao ngươi theo với ta đây?
Hãy đi lui lại sống hoài với vua!
20. Anh vừa mới đến hôm qua
Hôm nay lại với chúng ta lên đường
Lang thang vô định quê hương
Chẳng thời có biết đến dường chốn đâu?
Hãy nên về để dẫn mau
Các anh em của mình nào cùng nơi
Xin Gia-vê lấy cấp thời
Tình thương, thành tín đền bồi cho ngươi.
21. Ông Ít-tai đáp trả lời
Gia-vê hằng sống, đồng thời vua đây
Tôi thề: vua ở đâu này
Dù cho sống chết tôi nay ở gần!
22. Vua liền bảo Ít-tai rằng:
Vậy ông mau hãy vượt đàng qua ngay
Ông Ít-tai người Gát đây
Cùng người nhà của ông này theo luôn
Cả già trẻ lớn bé cùng
Mọi người tất cả theo đường nhà vua.
23. Cả miền khóc lóc tiễn đưa
Trong khi dân chúng cứ đà theo luôn
Vua qua thung lũng Kít-rôn
Toàn dân tiến tới phía đông hoang rừng
HÒM BIA Ở TẠI GIA LIÊM
24. Bấy giờ Xa-đốc có luôn
Với thày Lê-vít khiêng Hòm bia ngay
Họ đặt Hòm bia nơi này:
Ép-gia-tha tại chốn đây đợi chờ.
Tới khi dân chúng đã ra
Khỏi thành xong hết hẳn là mới thôi?
25. Vua truyền Xa-đốc những lời:
Hãy đưa Hòm bia vào nơi thành rồi
Nếu ta đẹp lòng Chúa Trời
Thời Ngài sẽ dẫn về thôi sau này
Hầu ta lại thấy rõ ngay
Hòm bia Thiên Chúa với đây nhà Ngài.
26. Nếu Ngài lại nói lời ngay:
Chẳng thương ta nữa tùy hoài Ngài đây
Cứ làm theo những ý này
Miễn là thấy đẹp lòng Ngài mà thôi.
27. Vua truyền Xa-đốc những lời:
Hãy mau trở lại thành rồi, bình an
Cùng hai cậu trai trong thành:
A-khi-ma-át con sinh của người
Giô-na-than con ngài rồi:
Ép-gia-tha hiện ở nơi thành này.
28. Còn ta ở tại chốn đây
Đường qua sa mạc đợi ngày báo tin.
29. Xa-đốc, Ép-gia-tha liền
Rước Hòm bia Chúa về miền Gia liêm
Đồng thời ở lại lo chuyên
Giữ gìn phụng sự triền miên nhà lều.
VUA ĐA-VÍT NHỜ ÔNG KHU-SAI GIÚP
30. Vua leo lên dốc ô-liu
Vừa đi vừa khóc, nơi đầu trùm khăn
Bước đi trên đất đôi chân
Toàn dân thời cũng lần lần bước mau
Ai nào cũng phủ trùm đầu
Vừa đi vừa khóc giống hầu vua luôn
31. Người ta tin báo vua cùng:
A-khi-thô-phen ở chung nhóm người
Áp-sa-lôm phản loạn rồi
Vua Đa-vít đã cất lời cầu xin:
Lạy Chúa chớ gì lời khuyên
A-khi-thô-phen biến liền dại thôi
32. Khi Đa-vít tới đỉnh đồi
Nơi người ta lạy thờ thời Gia-vê
Ông Khu-sai người Ác-ki
Đến vua, áo mặc ông kìa xé tơi
Trên đầu bụi đất rắc rồi
Dính đầy nhơ bẩn tỏ thời buồn thiu!
33. Vua Đa-vít bảo ông sau:
"Ông qua, nên gánh nặng hầu cho ta!
34. Nếu ông trở lại thành nhà
Và thưa Áp-sa-lôm là như đây:
"Thưa đức vua chính tôi này
Là đày tớ của chính ngài dùng sai.
Trước tôi đày tớ cha ngài
Bây giờ ngài nhận tôi đây sai truyền.
Ông làm lạc những chương trình
Của ngay A-khi-thô-phen mưu bày
35. Các thày Xa-đốc còn đây
Ép-gia-tha với ông hai người này
Mọi điều nghe được vua bày
Ông cho các thày trên đây biết cùng
36. Hai thày còn có con luôn:
A-khi-ma-át là con của thày:
Xa-đốc hiện ở nơi này
Và Giô-na-than con thày gọi danh:
Ép-gia-tha ở trong thành
Các ông sẽ nhờ chúng loan tin này
Mọi điều nghe biết nơi đây
Hầu ta thấy được trở tay xoay vần.
37. Khu-sai bạn vua vào thành
Khi Áp-sa-lôm chiếm lần Gia liêm.
VUA ĐA-VÍT VÀ ÔNG XI-VA
CHƯƠNG 16
1. Đa-vít qua đỉnh núi liền
Vừa đây một lát bạn hiền Xi-va
Tộc Mơ-phi-bô-sét kia
Đến vua với đôi lừa đi tải thồ
Chở hai trăm bánh mì vô
Với cùng trăm thùng nho khô theo rồi
Một trăm trái quả cây tươi
Với cùng bầu rượu đầy cơi theo kèm
2. Đa-vít hỏi Xi-va liền
Ý ông muốn làm gì nên thứ này?
Ông Xi-va trả lời ngay:
Lừa thời hoàng gia cỡi đây đi lần
Bánh trái để tới tôi ăn
Rượu người mệt lả uống lân hoang rừng
3. Vua Đa-vít lại hỏi luôn:
Người con của chủ ngươi trong nơi nào?
Ông Xi-va vội thưa sau:
Ông này ở Gia liêm hầu chốn đây
Vì ông tự bảo mình ngay
"Hôm nay nhà Ích diên này trả ta
Vương quyền thuộc của Cha xưa
Ngày nay trả lại cho ta chủ nhà.
4. Đa-vít liền bảo Xi-va
Những gì thuộc Mơ-phi-bô-sét rồi
Tức thời thứ ấy thuộc ngươi
Ông Xi-va lại thưa lời như sau:
Tôi xin bái tạ vua nào
Ước chi tôi đẹp lòng hầu của vua?
SI-MY NGUYỀN RỦA VUA ĐA-VÍT
5. Đa-vít đến Ba-khu-rim
Một người từ đó ra liền đón luôn
Y cùng dòng tộc Sa-un
Tên Sim-y con của dòng Ghê-ra
Y vừa đi miệng buông ra
Những lời nguyền rủa độc qua miệng mồm
6. Y đôi đá Đa-vít luôn
Với bao tôi tớ đi cùng quanh đây
Mặc dầu có quân đội này
Và đoàn dũng sĩ bao vây quanh người.
7. Sim-y nguyền rủa hết lời:
Hỡi tên khát máu vô nòi cút ngay!
8. Gia-vê đổ xuống đầu mày
Hết nào máu của nhà này Sa-un
Bị mi cướp chiếm ngôi luôn
Chúa nay trao Áp-sa-lôm vương quyền
Và mi lãnh họa tai liền
Vì mi khát máu, một tên vô loài!
9. A-vi-sai con bà này
Xơ-ru-gia thưa vua ngay tức thì:
"Tại sao thằng chó chết kìa
Dám nguyền rủa đức vua như thế này?
Xin cho tôi chạy đến ngay
Chặt luôn đầu nó hiện nay cấp kỳ!
10. Vua Đa-vít nói tức thì:
Chuyện này chúng ta cần gì, các ngươi!
Hỡi con của chính dòng nòi
Bà Xơ-ru-gia luôn thôi trung thành
Nếu y nguyền rủa ta lần
Hoặc Gia-vê bảo cứ hằng rủa vua
Thời ai có dám hỏi là:
Tại sao mày làm thế qua việc này?
11. Vua liền bảo A-vi-sai
Và luôn cả chính các bày tôi ngài
Này con trai chính ta đây
Còn tìm hại mạng sống này của cha
Huống chi một kẻ nào kia
Thuộc về chi tộc Ben-gia-min rồi!
Mặc cho nó rủa nguyền thôi
Nếu Gia-vê đã truyền thời nó luôn
12. May ra Thiên Chúa đoái thương
Đến thời khổ cực ta đương chịu này
Và Ngài trả lại ta ngay
Phước lành thay thế lời đây rủa nguyền
13. Vua và đày tớ vẫn yên
Đi trên con lộ đường nguyên song hành
Sim-y kia cũng tiến trình
Một đường sườn núi trông nhìn đối nhau.
Vừa đi vừa chửi rủa gào
Và cùng ném đá sang hầu bên đây.
Y còn làm bụi tung bay
Mịt mù lên khắp nơi này đường đi!
14. Vua, toàn dân đến nơi kia
Mọi người mệt lả hết thì diễn ngay
Họ đều phải nghỉ ngơi này
Hầu cho lấy lại sức đây trong mình.
KHU-SAI ĐẾN VỚI ÁP-SA-LÔM
15. Áp-sa-lôm với đoàn binh
Người Ích diên chiếm Gia liêm thành trì
A-khi-thô-phen cùng đi
Và cùng Áp-sa-lôm kìa ở chung
16. Khu-sai người Ác-ki vùng
Bạn vua, gặp Áp-sa-lôm nói cùng:
"Vạn tuế cho đức vua luôn
Vạn tuế đức vua mọi đường tỏ ra"
17. Áp-sa-lôm bảo ông là:
Nghĩa tình với bạn ông đà thế ư?
Tại sao ông chẳng cùng đi
Với luôn bạn hữu đến kìa ở chung?
18. Khu-sai nói Áp-sa-lôm:
Gia-vê với dân giống dòng Ích diên
Đã đi kén chọn ai lên
Thì tôi tùy thuộc, sống bên luôn hoài
19. Và tôi phụ tá cho ai
Nếu không thuộc hẳn người này đó sao?
Xưa phò giúp cha cách nào
Nay tôi cũng phụ giúp hầu ngài đây!
ÁP-SA-LÔM VỚI TỲ THIẾP ĐA-VÍT
20. Bấy giờ Áp-sa-lôm này
Bảo A-khi-thô-phen ngay lời rằng
Các ngươi hãy họp nhau bàn
Xem chúng ta phải nên làm cái chi?
21. A-khi-thô-phen nói kìa:
Xin ngài đến với cung phi coi nhà
Của cha ngài đã dặn kia
Để toàn dân Ích diên thì thấy ngay
Ngài nên đáng ghét cha đây
Mọi người mạnh dạn theo ngài nhiều hơn!
22. Người ta căng bạt sẵn luôn
Trên sân thượng, Áp-sa-lôm lên nằm
Với cung phi ở cạnh đền
Trước ngay toàn thể Ích diên thấy rồi
23. Mưu bày cố vấn góp lời
Bấy giờ như thể sấm Ngài Gia-vê!
Người ta thỉnh vấn hỏi kìa
A-khi-thô-phen lời thì bàn ra
Đều nên giá trị trải qua
Cho Đa-vít lẫn Áp-sa-lôm này.

Không có nhận xét nào: