Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen II - Chương 9 - 12

3. GIA ĐÌNH VUA ĐA-VÍT VÀ VIỆC KẾ THỪA
A. MƠ-PHI-BÔ-SÉT
VUA ĐA-VÍT XỬ TỐT VỚI CON TRAI
GIO-NA-THAN
CHƯƠNG 9
1. Vua Đa-vít hỏi cho ra
"Nhà Sa-un có ai đà sót đây?
Vì tình Giô-na-than này
Ta nay muốn thực hiện ngay nghĩa tình"
2. Nhà Sa-un sót một mình
Xi-va tôi tớ điệu liền trước vua
Vua Đa-vít hỏi hắn qua:
Ngươi đây tôi tớ Xi-va chẳng là?
Hắn liền thưa lại đức vua:
Xi-va chính thực thuộc nhà Sa-un!
3. Vua Đa-vít lại hỏi luôn:
Nhà Sa-un lại chẳng còn ai sao?
Hầu ta thực hiện cho nào
Nghĩa ân thề trước Chúa hầu diễn đây
Xi-va tâu đức vua ngay:
"Giô-na-than có con trai bại giò".
4. Vua hỏi nó đâu bây giờ?
Xi-va tâu với đức vua tức thì
Người này ở nhà Ma-khia
Con Am-miên, Cơ-đơ-va miền này
5. Vua sai đi đến nơi ngay
Triệu mời người ấy về đây luôn hoài
6. Mơ-phi-bô-sét con ngài
Giô-na-than cháu nội này Sa-un
Đến gần vua xụp lạy luôn
Mơ-phi-bô-sét này con, vua truyền
Cậu thưa vội vàng liền:
"Này tôi tớ của ngài xin nghe lời"
7. Đavít dạy chớ sợ rồi!
Ta nay muốn thực thi thời nghĩa ân
Vì cha ngươi chính bạn thân
Ta đây muốn trả lại liền ngươi đây
Mọi nơi đồng ruộng đất đai
Của Sa-un nội ngươi ngay tức thời
Còn ngươi ăn ở cùng nơi
Đồng bàn cứ mãi luôn thời với ta
8. Cậu liền bái lậy thưa là:
"Tớ tôi ngài thứ gì mà xứng đây?
Hầu ngài thương đoái đến này
Một con chó chết tôi nay đáng gì?
9. Vua vời Xi-va tức thì
Tớ tôi Sa-un đến kìa nói luôn:
Những gì thuộc về Sa-un
Và gia đình ông, ta thương ban rồi
Cho con cái của chủ ngươi
Nó đây đã nhận đất nơi tức thời.
10. Ngươi đi canh tác giúp người
Ngươi cùng con cái tớ tôi của mình
Đi thu hoạch được gì liền
Đem về cung cấp gia đình chủ ngươi
Hầu cho chúng được ăn rồi
Còn Mơ-phi-bô-sét thời cùng ta
Đồng bàn luôn mãi diễn ra
Vả Xi-va có người nhà quá đông
Mười lăm đứa con trai luôn
Với cùng hai chục người đương tôi đòi.
11. Xi-va tâu với vua lời:
"Mọi điều vua lệnh tớ tôi ngài rồi
Tớ tôi vâng lệnh tức thời
Thi hành theo đúng như lời vua ban
Còn Mơ-phi-bô-sét vâng
Sống như hoàng tử đồng bàn vua luôn
12. Mơ-phi-bô-sét ngươi con
Hiện còn bé nhỏ gọi thường Mi-kha
Mọi người trong nhà Xi-va
Đều là đày tớ chủ nhà của ông.
13. Mơ-phi-bô-sét ở luôn
Tại Gia Liêm được ăn cùng bàn vua
Ông mang tàn tật ngày xưa
Đôi chân què quặt trải qua lâu rồi!
B. CHIẾN TRANH CHỐNG AM-MÔN
SA-LÔ-MÔN RA ĐỜI
CÁC SỨ GIẢ BỊ NHỤC
CHƯƠNG 10
1. Sau đây vua của dòng nòi
Cháu con Am-môn qua đời diễn ra
Kha-nun con của vua cha
Đã lên kế nghiệp để mà quản cai
2. Vua Đa-vít mới nói ngay
Ta dùng tình nghĩa với này Kha-nun
Con vua Na-khát nối tông
Như vua cha xứ ấy luôn xưa rồi
Vua Đa-vít phái sai người
Đến chia sẽ nỗi buồn thời với vua
Nhưng khi tôi tớ sang qua
Tới miền đất của dòng nhà Am-môn
3. Các vương tướng tấu vua luôn:
Phải chăng Đa-vít kính tôn vua già
Sai người chia sẽ với vua
Hay là do thám xem ta cách nào?
Để hầu chiếm cứ thành sau
Nên Đa-vít phái người hầu đến nơi?
4. Vua Kha-nun lệnh bắt rồi
Mọi người tôi tớ mau thời đến đây
Đồng thời truyền lệnh ra này
Cạo đi một nửa râu ngay của người
Xé luôn nửa chiếc áo rồi:
Tới mông để vậy thải hồi về ngay
5. Người ta tin báo vua hay
Vua Đa-vít phái người sai đón về
Nhưng họ xấu hổ quá đi!
Vua liền sai nói tức thì như đây
Vậy thời cứ ở lại ngay
Tại Giê-ri-khô tới ngày mọc râu
Xong nào tươm tất về mau
Mọi người đón tiếp chẳng nào thấy chi!
TRẬN ĐẦU CHỐNG CON CÁI AM-MÔN
6. Cháu con Am-môn đó kìa
Thấy mình đáng ghét trước thì nhà vua
Nên Am-môn mới mưu đồ
Thuê người A-ram ở từ tận nơi:
Bết-rơ-khớp với đồng thời
A-ram ở Xô-va rồi giúp ngay
Số là hai vạn binh này
Vua thành Ma-a-kha đây cấp rồi
Một ngàn binh lính đến nơi
Dân thành Tốp: một vạn đôi trăm người
7. Đa-vít nhận tin cấp thời
Lệnh cho Giô-áp đưa rồi đạo quân
Các quân dũng sĩ lên đàng
Xuất quân tiến tới dàn hàng chiến chinh
8. Am-môn con cái ra liền
Bố binh dàn trận lối lên cổng thành
Các quân Xô-va A-ram
Quân A-ram Rơ-khớp, quân Tốp cùng
Quân Ma-a-khi giúp luôn
Họ đi dàn trận đóng chung ngoài đồng
9. Giô-áp thấy phải đối đương
Cả hai mặt trước sau cùng diễn đây
Nên ông tuyển chọn ra ngay
Trong toàn dũng sĩ của bày Ích diên
Một số dàn trận ngay liền
Hầu cho đối mặt trông nhìn A-ram
10. Phần quân còn lại trao lần
Cho A-vi-sai là anh em rồi
Để dàn trận chiến nhìn coi
Với Am-môn cháu con thời diễn ra
11. Rồi ông lên tiếng nói là:
Nếu quân A-ram mạnh đà hơn tôi
Em lên cứu giúp tức thời
Nếu quân Am-môn mạnh rồi hơn em
Tôi lui tới cứu em liền
Đôi bên nhắm hướng ngó nhìn hỗ tương.
12. Phấn khởi lên, hãy can trường
Vì dân của chúng ta luôn trông chờ
Vì bao thành của Chúa ta
Xin Gia-vê thực hiện cho tốt lành
13. Quân Giô-áp tiến giao tranh
Quân A-ram bỏ chạy tan tành rồi!
14. Khi Am-môn cháu con coi
Thấy A-ram chạy trốn thời thất kinh
Chúng thời cũng vội chạy liền
Trước A-vi-sai rút lên thành đồi
Sau khi chiến thắng địch rồi
Ông Giô-áp lại trở hồi Gia liêm.
TOÀN THẮNG QUÂN ARAM
15. A-ram thấy thua Ích diên
Vội cùng họp lại ngay liền bên nhau
16. Vua Ha-đát-ê-dê mau
Sai người chiêu mộ quân nào A-ram
Bên kia sông Cả hiện đang
Họ đi kéo đến Khê-lam gặp này
Sô-vắc tướng đạo quân đây
Của Ha-đát-ê-đê hiện nay cầm đầu
17. Người ta tin báo vua mau:
Vua Đa-vít vội thu hầu toàn quân
Ích Diên vượt sông Gio-đan
Tiến sang dàn trận sát gần Khê-lam
Người A-ram cũng dàn hàng
Song hành Đa-vít tiếp đàng giao tranh
18. Nhưng A-ram bỏ chạy lần
Trước ngay quân Ích diên dàn xông lên!
Vua Đa-vít hủy diệt liền
Bảy trăm chiến xa bị nghiền nát tan
Bốn trăm ngàn lính tiêu tàn
Tướng Sô-vác bị hạ nằm tại đây
19. Các vua chư hầu của ngài
Ha-đát-ê-đê thấy hoài bị thua
Bị quân Ích diên giệt tru
Chư quân bại trận nên lo cầu hòa
Qui phục Ích diên tỏ ra
Chẳng còn kêu cứu quân nhà Am-môn
TRẬN THỨ HAI CHỐNG LẠI CON CÁI
CỦA AM-MÔN
LỖI CỦA ĐAVÍT
CHƯƠNG 11
1. Nhằm vào những ngày mùa xuân
Vương hầu vua chúa ra quân giệt thù
Đa-vít sai Giô-áp đi
Cùng đoàn cận vệ với thì toàn dân
Ra quân tiêu diệt Am-môn
Và cùng vây hãm luôn dường Ráp-ba
Còn vua Đa-vít tại nhà
Ở ngay thành thị gọi là Gia-liêm
2. Buổi chiều vua đã dậy liền
Cùng đi bách bộ ở trên thượng sàn
Vua nhìn qua thấy rõ ràng
Một nàng đang tắm sắc nhan tuyệt vời
Vua liền truyền phái sai người
Điều tra cho kỹ ngay rồi nàng đây
Người ta trình báo vua hay
Bát-sê-va con gái ngài mang danh
Chính là ông Ê-li-am
Vợ quan U-ri-gia, làng Khết kia
4. Vua sai người đón nàng về
Nàng thời đã đến ở kìa bên vua
Vua liền kết hợp giao hòa
Bấy giờ nàng mới hết giờ tẩy dơ
Rồi nàng lại trở về nhà
An vui sống với phận là vợ quan
5. Sau nàng cảm thấy thai mang
Sai người đến báo vua tường rõ đây
Thưa vua thiếp đã có thai
Hầu xem vua định việc này ra sao
6. Vua sai phái người đến mau
Nói cùng Giô-áp như sau những lời
Hãy sai U-ri-gia người
Giống dòng nòi Khết cấp thời gặp ta
Giô-áp sai U-ri-gia
Trở về đến gặp vua Đa-vít rồi
7. Khi U-ri-gia đến nơi
Vua liền thăm hỏi hết lời với ông
Về Giô-áp với chiến trường
Quân binh chiến sự diễn luôn cách nào
8. Rồi vua truyền xuống nhà mau
Để lo rửa ráy luôn hầu chân tay
U-ri-gia ra khỏi đây
Có người bưng đến lộc này vua ban
9. Nhưng U-ri-gia vẫn nằm
Với cùng quân lính tại nơi cung đình
Chẳng đi xuống tại nhà mình
Theo như lệnh của vua truyền cho ông
10. Người ta tin báo vua luôn
Quan U-ri-gia đã không xuống nhà
Vua liền hỏi U-ri-gia
Chẳng là ngươi đã đi xa về rồi
Sao không xuống nhà nghỉ ngơi
Để cùng thăm vợ ở nơi nhà người?
11. U-ri-gia đáp trả lời
Hòm bia Ích diên đồng thời Giu-đa
Vẫn luôn ở tai lều da
Tướng Giô-áp chủ tôi và bao nhiêu
Tớ tôi của Chúa thượng nhiều
Còn đang đóng trại nơii hầu đồng không
Chính tôi lại ở nhà luôn
Uống ăn với vợ thương đề huề
Tôi xin lấy mạng vua kìa
Và luôn hồn vía trong thì ngài đây
Thề rằng tôi chẳng làm ngay
Việc làm như thế trước ngài diễn ra
12. Vua liền bảo U-ri-gia
Ở thêm ngày nữa rồi ta sai nào
Ngày mai vua phải đi mau
U-ri-gia ở lại hôm sau tiếp liền
Thế là ông ở Gia-liêm
Chính nơi sân đó trước thềm điện cung
13. Vua Đa-vít đã mời ông
Dùng luôn một bữa tiệc chung với ngài
Vua đây đã chước rượu rồi
Quan dùng say sỉn mệt người nhừ luôn
Về chiều ông lại nghỉ chân
Tại giường ông nghỉ đã nằm trước đây
Với bao quân lính nơi này
Chứ không về ở nhà ngay của mình
14. Sáng nay vua viết thư liền
Trao ông chuyển Giô-áp trên chiến trường
15. Trong thư vua đã viết rằng
Hãy đưa U-ri-gia hàng đầu quân
Nơi nào nặng nhất nguy nan
Rồi lui bỏ lại địch tràn giết ông
16. Giỗ-áp thám sát thành luôn
Tìm ra chỗ thật lối đường hiểm nguy
Đặt U-ri-gia vào kìa
Nơi đây để địch giết đi ông này
17. Bấy giờ thù địch bủa vây
Giao tranh Giô-áp liền ngay cấp kì
Nhiều người ngã gục nằm kìa
U-ri-gia tộc Khết thì chết mau
18. Giô-áp sai phái về nào
Trình bày vua biết trận hầu diễn ra
19. Ông truyền lính biệt phái là
Anh trình trận đánh trải qua xong rồi
20. Nếu vua xung giận hỏi luôn
Tại sao các người đến nơi gần thành
Để cùng diễn tiến giao tranh
Chẳng biết địch ở trên nhằm xuống sao
21. Ai hạ A-vi-mê-léc nào
Con Giơ-rúp-bê-sét hầu chết đây
Chẳng là mụ đàn bà này
Liệng cho thớt đá trúng ngay chết liền
Tại nơi Ta-vét khiếp kinh
Tại sao tiến đến Gát thành nơi đây
Thời anh sẽ nói như này
Cả U-ri-gia chết ngay cấp thời
22. Quân binh diệt phái đến nơi
Trình bày vua biết bao lời dặn đây
23. Anh còn trình báo vua ngay
Địch thù mạnh thế hơn này chúng tôi
Họ xông ra đánh tức thời
Đuổi chúng tôi tận ngoài nơi cánh đồng
Chúng tôi ép họ lui luôn
Đẩy xua họ chạy lui trong cổng thành
24. Từ trên tường chúng bắn lần
Xuống đầu các tớ tôi tràn lan đây
Một phần tôi tớ của ngài
Đã thời ngã gục liền ngay bấy giờ
Cả tôi tớ U-ri-gia
Tộc dòng Khét cũng lăn ra chết liền
25. Vua căn dặn bảo chiến binh
Về cho Giô-áp hiểu nên như này
Chớ phiền lòng bởi việc đây
Việc binh đao thế luôn bày diễn ra
Nay người ta bị trải qua
Mai người khác tới cũng đà ngã mau
Hãy can đảm tiếp đánh nào
Cố công hạ được thành hầu mới thôi
Người đi ủy lạo ông rồi
Bao lời khích lệ an vui phận mình
26. Vợ U-ri-gia nhận tin
Chồng bà đã chết bà liền ma chay
27. Khi tang lễ đã qua ngày
Vua Đa-vít phái người đây đón bà
Vào đền làm bạn với vua
Rồi bà đã hạ sinh đà con trai
Nhưng việc làm của vua đây
Đã không đẹp lòng Chúa ngay đó rồi.
NGÔN SỨ NA-THAN TRÁCH VUA ĐA-VIT
VUA ĐÃ HỐI LỖI
CHƯƠNG 12
1. Chúa sai Na-than đến nơi
Gặp Đa-vít với những lời trách than?
Có hai người ở một thành
Một người giàu có, một anh nghèo nàn
2. Người giàu súc vật tràn lan
Chiên dê, bò vật ngổn ngang bao đàn
3. Người nghèo chẳng có gì hơn
Ngoài chiên cái nhỏ mua luôn đem về
Ông nuôi nó lớn bên kề
Với cùng con cái ông kia trong nhà
Nó ăn chung bánh bày ra
Uống chung chén nước cùng gia đình này
Ngủ bên lòng của ông đây
Coi như con gái ở ngay bên mình
4. Khách thăm người dấu đến liền
Ông này tiếc chẳng bắt chiên dê bò
Của mình làm thịt đem vô
Đãi bằng nữ khách xơi cho no lòng
Ông đi bắt trộm chiên luôn
Của người nghèo khó đãi ông khách mình
5. Vua Đa-vít nổi sùng lên
Với người ấy, đoạn nói liền Na-than:
Có Chúa hằng sống đây rằng:
Kẻ làm việc ấy rõ ràng chết ngay
6. Phải hoàn tất bốn chiên này
Vì không thương xót người đây tức thời
7. Na-than nói Đa-vít lời:
Con người ấy chính thực rồi là ông
Gia-vê Chúa Ích diên luôn
Ngài thời đã phán ra trong những lời:
Chính Ta đã xức dầu rồi
Và cùng tấn phong cho người làm vua
Trên dân Ích diên của Ta
Ta đây giải thoát ngươi đà khỏi tay
Vua Sa-un ám hại ngay
Bao lần tìm cách mưu bày diệt ngươi
8. Ta ban nhà Sa-un rồi
Đặt bao vợ chúng dưới thời ngươi đây
Nếu bấy nhiêu còn ít này
Ta ban thêm gấp mấy ngay tức thời
9. Vậy sao khinh dể Chúa Trời
Hầu làm sự dữ trước nơi Ngài rồi
Ngươi dùng gươm để giết người:
Đâm U-ra-gia dòng nòi Khết đây
Để đi đoạt vợ quan này
Ngươi dùng gươm giáo con bày Am-môn
Diệt trừ U-ra-gia luôn
Cướp ngay vợ nó thành hôn với nàng
10. Bây giờ gươm giáo sẵn sàng
Chực rình đâm chém họ hàng nhà ngươi
Vì ngươi khinh dể Ta thôi
Cướp vợ U-ri-gia rồi kết hôn
11. Gia-vê phán dạy với ông
Ta dùng thân quyến tông dòng ngươi đây
Gây ra hiểm họa luôn ngay
Cho nào chính thực ngươi này diễn ra
Ta trao các vợ ngươi kia
Vào tay bao kẻ tranh thì quyền ngươi
Nó nằm với vợ ngươi rồi
Giữa thanh thiên bạch nhật thời diễn ra
12. Ngươi làm lén lút trải qua
Ta làm điều ấy trước nhà Ích diên
Và ngay giữa buổi thanh thiên
Mọi người đều thấy rõ lền bày phơi?
13. Bấy giờ Đa-vít cất lời
Nói cùng Na-than tức thời như sau:
"Tôi nay đã phạm tội vào
Chống cùng Thiên Chúa tối cao tôi rồi!"
Ông Na-than nói vua lời:
Gia-vê Ngài sẽ bỏ rơi lỗi lầm
Cho nên vua chẳng bị hành
Bởi đâu án phạt ra làm chết đi
14. Thay vào công việc ông kìa
Coi thường Thiên Chúa nói thì lộng ngôn
Cho nên đứa bé sinh luôn
Nó thời phải chết thay ông mau rồi
15. Đoạn ngôn sứ Na-than thời
Bỏ vua Đa-vít để lui về nhà
CON BÀ BA-SÊ-VA CHẾT -
SA-LÔ-MÔN CHÀO ĐỜI
Chúa phạt bé trai sinh ra
Do bà vợ U-ri-gia chào đời
Cho vua Đa-vít tiếp nòi
Bằng cơn bệnh nặng nhập người của em
16. Vua cầu khẩn cho bé liền
Ăn chay nhiệm nhặt ngủ đêm đất nền
17. Kỳ hào quyến thuộc nài xin
Để vua chỗi dậy giải phiền đỡ cơn
Vua không đứng dậy được luôn
Đồng thời chẳng chịu ăn dùng chút chi.
18. Bảy ngày sau bé chết đi
Triều thần sợ chẳng dám thì hở môi!
Báo vua biết bé chết rồi
Họ liền nói với nhau lời như sau:
Nó còn sống ta nói nào
Vua đây cũng chẳng nghe hầu điều chi
Bây giờ làm cách nào kia
Nói ra để được vua nghe điều này?
E rằng vua sẽ làm ngay
Điều gì có hại để gây ra nào
19. Thấy tôi tớ rỉ tai nhau
Vua Đa-vít biết bé hầu chết đây
Nên vua hỏi họ liền ngay:
Phải chăng đứa bé hiện nay chết rồi?
Họ liền vội vã thưa lời:
Vâng tâu vua: Bé mới thời chết đây!
20. Vua Đa-vít chỗi dậy ngay
Thay đồ, tắm rửa, dầu này xức thơm
Rồi ông vào nhà Chúa luôn
Sấp mình phủ phục kính tôn lạy thờ
Sau ông lại trở về nhà
Sai người dọn bữa ông đà ăn ngay
21. Triều thần hỏi vua lời này:
Khi em bé sống thời ngài ăn chay
Cùng than khóc đứa bé đây
Khi em chêt lại dậy ngay, bữa dùng?
22. Vua Đa-vít trả lời luôn:
Bao lâu nó sống ta ăn chay trường
Và than khóc bởi nghĩ rằng:
Gia-vê thương xót sẽ ban sống hoài
23. Bây giờ nó đã chết đây
Ta thời phải tịnh chay này làm chi
Cách sao đem nó trở về
Chính ta đến với nó kìa chớ đâu
Nó còn có thể về nào
Với ta tại chốn này hầu diễn ra?
24. Vua an ủi Bét-sê-va
Và rồi ăn ở với bà nữa luôn
Sau bà sinh hạ cậu con
Vua liền gọi Sa-lô-môn danh này
Gia-vê thương mến bé đây
Tương lai sẽ đặt nối dài cha anh
25. Chúa sai ngôn sứ Na-than
Đến nơi cho biết việc làm Gia-vê
Và ông sẽ đặt tên kia
Cho em là Giơ-đi-đơ-gia này.
HẠ THÀNH RÁP-BA
26. Giô-áp đánh Ráp-ba ngay
Thành con cái Am-môn nay chiếm rồi
27. Ông sai biệt phái tức thời
Về trình vua biết với lời như sau
Tôi tấn công ráp-ba mau
Còn chiếm thành dưới có nhiều nước nôi.
28. Giờ đây xin vua thâu hồi
Số quân còn lại đem rồi vây bao
Kẻo tôi hạ thị thành nào
Rồi đây nó lại mang hầu tên tôi
29. Vua quy tụ hết quân rồi
Đến thành Ra-ba luôn thôi chiếm lần
30. Vua cầm vương miện chúa thành
Nặng ba chục kí vàng làm thành nên
Một viên ngọc quý cẩn lên
Vua đem viên ngọc đặt trên đầu mình
Vua còn thâu chiến phẩm liền
Của nào thành thị để đem ngay về
31. Còn bao dân chúng thành trì
Vua đem bắt chúng phải thi hành nghề
Cầm cưa, bừa sắt, rìu kìa
Rồi đi đúc gạch, mọi nghề làm luôn
Vua đi xử thế hết trơn
Với bao thành thị Am-mon nữa kìa
Rồi vua binh lính rút đi
Trở về doanh dại nơi kìa Gia-liêm

Không có nhận xét nào: