Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen II - Chương 17 - 20

KHUSAI PHÁ MƯU CỦA AKHITHÔPHEN
CHƯƠNG 17
1. A-khi-thô-phen nói ngay
Với vua Áp-sa-lôm đây những lời:
Tôi tuyển mười hai ngàn người
Đuổi theo Đa-vít cấp thời đêm nay
2. Tôi đi tiến đánh ông ngay
Trong khi ông kiệt sức tay rụng rời
Tôi làm ông ấy khiếp ngời
Toàn dân bỏ trốn khắp nơi tìm đường
Và tôi sẽ hạ ông luôn
Một mình còn lại dễ thường việc đây
3. Tôi đưa dân phục qui ngài
Hạ ngay kẻ ngài tìm hoài diệt đi
Như làm mọi người trở về
Toàn dân sẽ được mọi bề bình an
4. Áp-sa-lôm thấy hân hoan
Và chư kỳ mục Ích diên hài lòng
5. Nhưng Áp-sa-lôm nói luôn
"Hãy mời Khu-sai người vùng Ác-ki
Chúng ta nghe ông nữa kìa
Khi ông góp ý nghĩa gì cho luôn
6. Khu-sai gặp Áp-sa-lôm
Áp-sa-lôm đã nói cùng Khu-sai
A-khi-thô-phen nói đây
Chúng ta có phải làm ngay theo lời
Nếu không chính ông nói rồi
Hầu xem biết ý ông thời ra sao
7. Khu-sai đáp trả ông sau:
Lần này chuyện bàn chẳng nào có hay!
8. Rồi ông Khu-sai nói ngay:
Ngài từng biết rõ cha ngài với luôn
Bao người dũng sĩ của ông
Họ cay đắng giống gấu thường mất con
Tại nơi đồng ruộng đồi nương
Cha ngài thạo việc đao gươm lâu đời
Ông không chợp mắt đêm thời
Khi cùng quân đội ở nơi chiến trường.
9. Giờ ông đang trốn ẩn nương
Trong nơi hang hốc hay nơi chốn nào
Rủi họ bị hạ lúc đầu
Người ta nghe được tiếng hầu đồn xa
Quân Áp-sa-lôm trải qua
Đến đây thảm hại rồi đà làm sao!
10. Bấy giờ người can đảm đâu
Gan lì như sư tử cũng mau nản lòng
Vì toàn Ích diên biết luôn:
Ông dũng sĩ, kẻ theo ông can trường
11. Vậy tôi bàn kế rõ ràng
Toàn dân Ích diên từ Đan đến vùng:
Bơ-e Se-va tập trung
Theo ngài như cát biển đông vô lường
Ngài đích thân xuất trận luôn
Đi cùng với họ tấn công trận này
12. Chúng ta sẽ đến đánh đây
Dù ông ở bất cứ ngay nơi nào
Chúng ta cũng sẽ đến mau
Như sương sa xuống trên hầu đất đai
Chúng ta không để sót ai
Chính ông hay những người đây theo hầu
13. Nếu ông rút lại thành nào
Toàn dân Ích diên mang bao chão thừng
Đến ngay tận chốn thành luôn
Chúng ta kéo nó xuống thung lũng này
Đến nỗi không kiếm nỗi đây
Được hòn sỏi đá tại ngay đó rồi
14. Áp-sa-lôm cùng mọi người
Ích diên đã nói lên lời như đây
Kế mưu của chính Khu-sai
Là người Ác-ki hôm nay tuyệt vời
Hơn A-khi-thô-phen rồi
Quả Gia-vê đã phá lời bàn hay
Của A-khi-thô-phen bày
Để Áp-sa-lôm nhận tai họa này!
BÁO TIN CHO ĐAVÍT
15. Khu-sai nói với các thày:
Xa-đốc, Ép-gia-tha ngay bởi rằng:
A-khi-thô-phen đã bàn
Với Áp-sa-lôm hãy làm cách đây
Cùng chư kỳ mục dân này
Còn tôi đây đã mưu bày cách kia
16. Bây giờ các ông phải đi
Loan tin vua Đa-vít thì như đây:
"Xin vua chớ dừng đêm nay
Tại hoang rừng sa mạc này diễn ra
Nhưng ngài phải vượt đi xa
Kẻo vua, toàn quân bị đà diệt mau
17. Ông Giô-na-than với nào:
A-khi-ma-át đợi lâu sẵn rồi
Tại En-rô-ghen nhận lời
Một tỳ nữ đến cấp thời báo tin
Hai ông không đến Gia liêm
Sợ rằng bị lộ thấy liền hai ông.
18. Một thanh niên đã thấy luôn
Nó đi báo Áp-sa-lôm biết rồi
Cả hai vội vã tìm nơi
Nhà người Ba-khu-rim thời ẩn thân
Nhà bà có giếng trong sân
Hai ông xuống giếng ẩn luôn kín rồi
19. Vợ ông lấy tấm bố phơi
Phủ trên miệng giếng, trải nơi bố này:
Hạt giống lên để phơi đây
Chẳng ai biết đến dưới nay có gì?
20. Áp-sa-lôm lệnh sai đi
Tớ tôi đến hỏi bà về hai ông?
Bà liền đáp trả chúng luôn:
Họ thời đã vượt qua dòng Gio-đan
Chúng không tìm thấy rõ rành
Liền đi trở lại về thành Gia liêm
21. Sau khi chúng đã về liền
Hai ông lên khỏi đem tin mau về
Báo tin Đa-vít cấp kỳ:
Xin ngài vội vã vượt kìa qua sông
Vì A-khi-thô-phen dùng
Mưu mô để ám hại luôn cả rồi
22. Vua Đa-vít với mọi người
Cùng nhau gắng vượt cấp thời qua sông
Qua Gióc-đan trời sáng luôn
Mọi người qua hết chẳng còn sót ai
23. A-khi-thô-phen thấy này
Chẳng ai theo kế hoạch hay của mình
Ông ra thắng ngựa ngay liền
Lên đường một mạch nhà mình tới nơi
Ông thu xếp việc xong xuôi
Tự mình thắt cổ tức thời chết luôn
Người ta mai táng cất chôn
Trong nơi phần mộ cha ông ngay liền.
ÁP-SA-LÔM QUA SÔNG -
ĐA-VÍT TẠI MA-KHA-NA-GIM
24. Vua đến Ma-kha-na-gim
Khi Áp-sa-lôm đến triền dòng sông
Với đoàn dân Ích diên luôn
Vượt qua sông Gio-đan cùng ông đây.
25. Áp-sa-lôm đã đặt ngay
A-ma-xa tướng quân thay thế vào
Chân Giô-áp được nghỉ lâu
A-ma-xa chính con nào Gít-ra
Ông người Ích diên dòng nhà
Bạn bè với A-vi-ga-gin này
Bà là con Na-khát đây
Chị em Xơ-ru-gia nay hiện thời
Và là mẹ Giô-áp người
Áp-sa-lôm đã thải hồi về luôn
26. Ích diên và Áp-sa-lôm
Chọn Ga-la-át đóng quân nơi này
27. Vua Đa-vít mới đến ngay
Ma-kha-na-gim chốn đây tức thời:
Sô-vi con Na-khát rồi
Từ thành Ráp-ba thuộc người Am-môn
Ma-kha con Am-mi-ên
Từ Lô Đơ-va thuộc miền đất đai
Ông Bác-đi-lai ở ngay
Thành Ga-la-át vùng này Rốc-lim.
28. Họ đem giường, chậu, tới liền
Bát đĩa, lúa mạch, mì kèm lúa rang
Bột, đậu tằm, đậu nâu sang
Để hầu cung cấp thức ăn độ đường.
29. Họ còn đem biếu mật ong
Sữa chua, bê sữa với cùng chiên dê
Dâng Đa-vít với quân kìa
Vì dân đói khát mệt đi hoang rừng
PHE ÁP-SA-LÔM BẠI TRẬN
CHƯƠNG 18
1. Vua Đa-vít duyệt đoàn quân
Theo vua và đặt các nhân sự này:
Có người được đặt lên ngay
Chỉ huy một ngàn quân đây tức thời
Có người chỉ đặt quản coi
Một trăm binh lính đủ rồi quản cai.
2. Vua sai quân lính đến ngay
Trao ông Giô-áp lo này phần ba
Một phần ba nữa truyền ra
Trao A-vi-sai con bà tên đây:
Xơ-ru-gia này, quản cai
Và là em Giô-áp nay hiện thời
Một phần ba chót Ít-tai
Ông là người Gát quản cai phần này.
Vua Đa-vít bảo quân đây
Chính ta ra trận với ngay các người
3. Nhưng quân lính đáp lại lời:
Xin ngài đừng đến ngay nơi chiến trường
Vì nếu chúng tôi chạy luôn
Người ta chẳng để ý dường cách sao
Nửa phần chúng tôi chết nào
Người ta cũng mặc chẳng hầu ngó coi
Ngài bằng một vạn chúng tôi
Xin ngài cứ ở ngay thôi trong thành
Để hầu tiếp viện ra lần
Chúng tôi vững chí trên đường tấn công
4. Vua Đa-vít bảo họ luôn
Ta làm điều các ngươi trông tốt lành
Vua Đa-vít đứng cửa thành
Trong khi xuất trận binh đoàn tiến ra
Hàng trăm, hàng nghìn trải qua
Tiếp liên xung trận cứ đà tấn công
5. Vua ra lệnh Giô-áp cùng:
Ít-tai, A-vi-sai dường như đây:
Vì ta hãy nhẹ nhẹ tay
Với Áp-sa-lôm con này của ta!
Mọi quân lính đã nghe ra
Lời căn dặn tướng lãnh là nhẹ tay
Với Áp-sa-lôm con ngài
Vì tình phụ tử luôn ray rứt lòng!
6. Quân binh tiến tới cánh đồng
Sẵn sàng chiến đấu với cùng Ích diên
Giao tranh đã xảy ra liền
Tại ngay vùng Ép-ra-im núi đồi
7. Ích diên đại bại tại nơi
Quân vua Đa-vít thế thời thắng to
Hôm nay một ngày đại thua
Hai vạn Ích diên chết qua trận này
8. Giao tranh khắp chốn trải bày
Chết vì rừng núi hơn này bởi gươm.
ÁP-SA-LÔM CHẾT
9. Tớ tôi gặp Áp-sa-lôm
Cỡi la đang bị treo luôn giữa rừng
Bởi vì chàng tiến vào trong
Khu rừng chằng chịt um tùm cành cây
Tóc chàng bị cuốn vào ngay
Những cành cây sến hiện bày dọc ngang
Con la đã chạy mất đàng
Áp-sa-lôm vẫn treo giang đất trời
10. Một người nhìn thấy rõ rồi
Bảo ông Giô-áp tôi coi thấy kìa
Áp-sa-lôm bị treo kia
Dưới cành cây sến đương thì còn đây
11. Ông Giô-áp bảo nó ngay:
Anh sao chẳng giết cho này đi luôn?
Để ta phải tặng cho công
Ba lượng bạc, một đai lưng luôn hoài.
12. Nó liền đáp trả ông ngay
Giả người ta tặng tôi này ba trăm
Lượng bạc tôi cũng chẳng làm
Vì tôi đã thấy rõ ràng nhà vua
Nói với ba vị quan to
Hãy giữ gìn cậu Áp-sa-lôm này!
13. Dù tôi liều mạng làm ngay
Cũng không giấu được đây cách nào
Trước ngay con mắt vua đâu
Còn quan vẫn đứng xa hầu với tôi!
14. Ông Giô-áp nói những lời:
Tôi không mất thời giờ rồi với anh
Ông cầm ba đòn xóc nhanh
Đâm Áp-sa-lôm rõ rành trúng tim
Khi chàng còn bị treo trên
Những cành cây sến tòng teng nơi này
15. Đoạn mười hai cận vệ đây
Tay mang khí giới lại ngay hội đòn
Đánh nhừ tử Áp-sa-lôm
Chết ngay tại chỗ trong rừng diễn ra
16. Giô-áp lệnh rúc tù và
Dồn quân đứng lại, ngừng đà đuổi đây
Vì ông Giô-áp muốn ngay
Thu quân gọn lại để này nghỉ ngơi.
17. Họ quăng Áp-sa-lôm rồi
Xuống nơi một hố tại nơi cánh rừng
Và dùng đá chất đống luôn
Toàn dân Ích diên chạy tuôn về lều.
18. Bởi khi còn sống trước nào
Áp-sa-lôm đã dựng hầu tấm bia
Trong thung lũng của nhà vua
Vì ông đã tự nói ra rằng là:
"Tôi không có con trai kìa
Để lưu tên tuổi cho thì mai sau
Ông dùng tên mình đặt mau
Cho bia ấy tới nay hầu còn nguyên
Người ta luôn đã gọi tên
Bia Áp-sa-lôm lưu truyền tới nay.
VUA ĐAVÍT ĐƯỢC TIN ÁP-SA-LÔM CHẾT
19. A-khi-ma-át con ngài
Xa-đốc cất nói lên ngay những lời:
"Để tôi đem báo cấp thời
Tin mừng đây đến tận nơi vua này
Vì Gia-vê đã xử ngay
Cho vua thoát chết khỏi tay địch thù!
20. Giô-áp bảo anh tức thì:
Hôm nay anh chẳng phải kìa mang tin
Vào ngày khác anh hãy đem
Bởi hoàng tử đã chết nên đau buồn
21. Giô-áp bảo người Cút luôn:
"Hãy đi báo đức vua đương mong chờ.
Về điều ngươi thấy diễn ra
Người Cút lạy ông rồi đà đi ngay
22. A-khi-ma-át con ngài:
Xa-đốc lại nói xin nài đi luôn
Dù ra sao cứ theo cùng
Đến sau người Cút để dường báo tin
Giô-áp lại nói ngay lên:
"Này con, chạy báo ngay nên làm gì?
Anh liền thưa lại tức thì
Chẳng nên rồi cứ mặc kìa con đi
Giô-áp lại bảo tức thì
Thời mày cứ chạy theo kia cho rồi!
A-khi-ma-át tức thời
Theo đường vùng đất sông ngòi Gio-đan
Anh theo vượt quá bước đàng
Của người Cút chạy phần đường trước ông
24. Bấy giờ vua Đa-vít đương
Ngồi chờ đợi giữa hai luôn cổng thành
Nơi sân thượng cổng lính canh
Từ trên tường vách của thành nhìn coi
Thấy người đang chạy vội rồi
Nhưng chỉ có một mình thôi tiến vào
25. Lính canh vội vã hô mau
Đồng thời tâu báo lên nào đức vua
Đức vua truyền bảo ngay cho:
Một mình tức có tin qua báo mừng
Người này tiếp chạy đến luôn
Càng ngày càng đến gần hơn cổng rồi.
26. Lính canh lại thấy một người
Anh kêu người giữ cổng coi nói lời:
Người nữa một mình tới nơi
Vua liền lại cất nói rồi như đây:
Cả người ấy cũng đến ngay
Đem tin mừng báo vui này với ta
27. Lính canh mới nói lời là
Tôi coi giống A-khi-ma-át rồi
Con ông Xa-đốc tức thời
Vua Đa-vít nói: anh người tốt luôn
Anh đang đem đến tin mừng
Cho ta chờ đợi trông mong điều này
28. A-khi-ma-át đến ngay
Và tâu với đức vua: "ngài vạn an"
Rồi sấp mặt xuống đất nền
Lạy vua và cất lời liền nói ngay
"Chúc khen Thiên Chúa của ngài
Đấng nay trao nộp người này giơ tay
Chống cùng đức vua hôm nay
Ngài là chúa thượng của bày chúng tôi
29. Vua liền hỏi với những lời:
"Áp-sa-lôm cậu có thời bình an?
A-khi-ma-át thưa rằng:
"Con coi thấy có đông đang om xòm
Khi Giô-áp phái đi luôn
Chứ con chẳng biết có dường việc chi!
30. Vua truyền hãy đứng ra kia
Anh lui ra đứng đó chờ đợi đây
31. Bấy giờ người Cút đến ngay
Anh liền mở miệng tâu này vua luôn
"Xin vua nhận lấy tin mừng
Hôm nay Chúa đã xử dường cho vua
Để ngài thoát khỏi tay thù
Những người đứng dậy để đi chống ngài
32. Đức vua hỏi người Cút lời
"Áp-sa-lôm cậu có thời bình an?"
Người Cút tâu lại vua rằng:
Ước chi bảo kẻ thù đang hại ngài
Và bao kẻ chống ngài đây
Đền chung số phận cậu này con vua!"
VUA ĐAVÍT KHÓC CON
CHƯƠNG 19
1. Vua Đa-vít lẩy bẩy run!
Đi lên thành khóc thương con, cửa thành.
Vừa đi vừa nói một mình:
"Áp-sa-lôm hỡi ơi! nhìn con đâu?
Phải chi cha chết thay nào
Áp-sa-lôm hỡi! khi nao con về!
2. Người ta bảo Giô-áp kìa:
"Đức vua đang khóc bởi vì thương con!
3. Hôm nay chiến thắng thành luôn
Ngày tàn cho hết thảy quân binh này!
Vì hôm nay lính nghe đây
Đức vua sầu muộn từ rầy mất con!
4. Hôm nay binh lính về luôn
Thành mình lén lút như đương sợ gì!
Như khi trốn chạy đó kìa
Giữa nơi trận chiến đang thì giao tranh!
5. Còn vua che mặt thất thanh
Gào Áp-sa-lôm con nhanh trở hồi!
Áp-sa-lôm hỡi con tôi!
Áp-sa-lôm hãy mau thôi về này!
6. Giô-áp vào gặp vua ngay
Nơi nhà, liền nói vua đây lời rằng
Hôm nay thời ngài đã làm
Thẹn mặt cho đám người hàng bày tôi!
Những người cứu thoát mạng ngài
Với cùng bao mạng gái trai ngài này
Mạng chư bà chính thất đây
Và bao cung phi của ngài luôn thôi!
7. Ngài thương những kẻ giết người
Và ghét những kẻ thương rồi ngài đây!
Vì ngài tỏ rõ hôm nay
Tướng quân chẳng thứ chi ngay với ngài
Quả tôi biết rõ ràng này
Nếu Áp-sa-lôm sống, còn bày chúng tôi
Hết thảy đã chết cả rồi
Tức thời đẹp mắt ngài thời lắm thay!
8. Vậy xin ngài hãy ra ngoài
Nói đôi lời úy lạo bày tớ tôi
Tôi thấy Thiên Chúa thề rồi
Nếu ngài chẳng ra tức thời đêm nay
Chẳng ai lưu lại với ngài
Việc này với ngài sẽ tai họa nhiều
Họa tai đã xảy ra nào
Cho ngài từ nhỏ tới hầu giờ đây.
9. Vua liền ra ngồi cổng ngay
Người ta đã báo cho này toàn dân
"Đức vua ngồi ở cổng thành"
Toàn dân kéo đến trước nhan của ngài.
CHUẨN BỊ ĐƯA VUA TRỞ VỀ
Ích diên đã chạy trốn rồi
Ai đâu về lại nhà nơi của mình
10. Hết mọi chi tộc Ích diên
Toàn dân ban lệnh ngay liền như sau:
Đức vua giải thoát hết nào
Chúng ta thoát khỏi tay bao địch thù
Ngài đem chúng ta tức thì
Khỏi tay dân ngoại Phi-li-tinh này
Bây giờ ngài trốn khỏi đây
"Hầu thoát Áp-sa-lôm tay hại ngài
11. Còn Áp-sa-lôm vị này
Chúng ta xức dầu tôn ngay cầm quyền
Làm vua cai trị Ích diên
Nay đã tử trận ngay liền vừa đây.
Bây giờ sao lại yên này
Chẳng tìm đưa đức vua ngay trở về?
12. Vua Đa-vít phái ngươi đi
Nói chư thày Xa-đốc kìa với luôn
Chư Ép-gia-tha nữa cùng
Các ngươi bảo kỳ mục dòng Giu-đa:
"Tại sao các ngươi lại là
Những người sau chót để đưa vua về?
13. Các ngươi cốt nhục ta kìa
Sao là sau chót rước vua trở hồi?
14. Hãy bảo A-ma-sa lời:
Các ngươi không cốt nhục rồi ta sao?
Xin Thiên Chúa đánh phạt nào
Cho ta như thế, còn hầu thêm hơn
Nếu ngươi không là tướng quân
Thay Giô-áp của ta luôn mãi hoài!
15. Thế là ông dụ được rồi
Mọi người Giu-đa tức thời hợp nhau
Họ sai người tiến đến mau
Tâu ngay với đức vua hầu như đây
Xin ngài trở hồi về ngay
Với cùng tất cả dân nay của ngài.
SI-VA, XI-MY ĐÓN VUA ĐA-VÍT
16. Vậy vua đã trở về rồi
Tới nơi bên bờ sông ngòi Gio-đan
Người Giu-đa tới Ghin-gan
Đón đưa vua qua Gio-đan sông này
17. Sim-y con Ghê-ra đây
Thuộc Ben-gia-min ở ngay nơi kìa:
Ba-khu-rim, vội ra đi
Với người Giu-đa tiến về đón vua
18. Ông đem theo đến nơi kia
Một ngàn người thuộc Ben-gia-min này
Cùng Xi-va tớ tôi đây
Của nhà Sa-un hợp bày cùng đi
Thêm mười lăm con trai kìa
Và hai chục tớ tôi thì đến luôn
Ào ngay xuống Gio-đan sông
Để hầu gặp mặt vua trong lúc này
19. Họ đưa cả hoàng gia đây
Sang qua sông việc làm nay tốt lành.
20. Sim-y cúi phục xuống nhanh
Khi vừa qua chốn Gio-đan sông ngòi
Ông tâu với đức vua lời:
Xin ngài chớ hạch tội tôi tớ ngài
Đã đi phạm đến từ ngày
Đức vua ra khỏi nơi này Gia liêm
Xin ngài chớ có bận tâm
Đến bao tội lỗi tôi làm từ xưa
21. Tớ tôi ngài đã nhận ra
Nay tôi, người trước nhất nhà Giu-se
Tôi đây đã đến tức thì
Để hầu nghinh đón vua về lại thôi.
22. Ông A-vi-sai nói lời:
Vả chăng vì thế mà rồi Sim-y
Kẻ nguyền rủa đức vua kìa
Đã không phải chết cấp kỳ đó sao?
23. Vua Đa-vít lại nói sau:
Chuyện của ta hệ chi nào các ngươi!
Con bà Xơ-ru-gia ơi!
Hôm nay các ngươi chống rồi ta sao?
Nay có người Ích diên nào
Bị đem ra tử hình hầu phải chăng?
Ta đây không biết hiện đang
Là vua của Ích diên mang quyền hành?
24. Vua nói với Sim-y lần:
Ngươi không phải chết, vua đoan thề kìa.
ÔNG MƠ-PHI-NÔ-SÉT
25. Mơ-phi-bô-sét cháu vua:
Sa-un, xuống đón vua Đa-vít về
Ông không cắt móng chân kìa
Râu ria chẳng cạo để thì nguyên y
Áo quần chẳng giặt sạch gì
Từ ngày vua vắng đến khi vua về
26. Đến Gia Liêm đón vua kìa
Đức vua liền hỏi ông thì như sau:
Sao ngươi chẳng theo ta nào:
Mơ-phi-bô-sét ngươi mau trả lời?
27. Ông liền đáp trả tức thời:
Người đày tớ dối lừa tôi bấy giờ!
Vì tôi tớ đã bảo là:
"Ta đây sẽ thắng con la cho ngài
Đi theo đức vua luôn ngay
Vì tôi đang bị què này đôi chân
28. Nó thời đã cáo vu gian
Cho tôi ngay ở trước nhan vua này!
Nhưng vua chẳng khác nào đây
Sứ thần Thiên Chúa, xin ngài thực thi
Điều gì còn tốt xấu thì
Ngài thời cứ việc làm đi theo ngài.
29. Còn về phần đức vua thời
Nhà cha tôi chỉ đáng rồi chết thôi!
Nhưng ngài lại đoái thương tôi
Đặt vào hàng được ăn nơi cùng bàn
Với ngài ưu ái riêng dành
Tôi còn có thể kêu van cách nào?
30. Đức vua liền bảo ông sau:
"Ngươi còn nói chuyện gì hầu ngày xưa?
Ta truyền ngươi với Xi-va
Hãy chia sẻ đất đai cho nhau kìa
31. Mơ-phi-bô-sét thưa vua:
Thôi cho nó cả nghiệp cơ trọn toàn
Bây giờ vua đã bình an
Trở về nhà cũ hảo hoàn êm xuôi.
ÔNG BÁC-ĐI-LAI
32. Bác-đi-lai chính là người
Gốc Ga-la-át đến rồi tiễn chân
Từ Rốc-lim đã xuống lần
Đưa vua qua dòng Gio-đan sông ngòi
Tuổi ông thọ tám chục rồi
Chính ông cấp dưỡng cho thời đức vua
Ở Ma-kha-na-gim kia
Vì ông địa chủ trọn bề giàu sang
34. Vua nói Bác-đi-lai rằng:
"Ông qua sông cứ tiếp hằng ở bên
Ta đưa về ở Gia liêm
Vì ta cung dưỡng tiếp liên tuổi già
35. Nhưng ông thưa lại đức vua:
"Tôi đây còn sống kéo đà bao lâu?
Để lên Gia liêm sống nào
Với cùng đức vua nữa hầu diễn ra
36. Tôi nay tám chục tuổi già
Còn đâu phân biệt rõ là trắng đen?
Tôi còn thưởng thức gì nên
Thức ăn của uống ngay liền được chăng?
Và bao giọng hát vang ran
Nữ nam ca hát ầm vang nữa kìa
Tớ tôi trở nên tức thì
Gánh gồng đà nặng mọi bề đức vua!
37. Tớ tôi chỉ có tiễn đưa
Ngài luôn vài bước đi qua sông ngòi
Mà ngài ban tặng cho tôi
Một phần thưởng quí giá rồi xứng chi?
38. Xin cho tôi tớ ngài về
Để hầu được chết ở thì quê hương
Được lo mai táng cất chôn
Cạnh mồ cha mẹ mãi luôn vẹn toàn
Có đày tớ chính Kim-ham
Xin cho theo gót ở hằng bên vua
Ngài ban bao việc tốt cho
Tùy theo như ý đức vua tiến hành.
39. Đức vua truyền lệnh Kim-ham
Cứ đi tiếp tục cùng đàng với ta
Ta thời sẽ thực hiện cho
Chính ngươi những việc coi là đẹp thay
Và điều gì muốn xin nài
Ta liền sẽ tặng ban này cho ngươi
40. Toàn dân vượt qua sông ngòi
Nhà vua cũng vượt qua rồi Gio-đan
Vua hôn Bác-đi-lai luôn
Và cầu chúc phúc cho ông trở về.
GIU-ĐA VÀ ÍCH DIÊN
TRANH NHAU ĐÓN VUA
41. Vua đi tiếp đến Ghin-gan
Cạnh bên vua có Kim-ham đi cùng
Cùng toàn dân Giu-đa luôn
Một phần hai Ích diên dường bên vua
Đã đưa đức vua sang qua
Dòng sông Gio-đan đôi bờ cách ngăn
42. Mọi người Ích diên đến lần
Gặp vua và nói lời rằng như sau:
"Tại sao anh em tôi nào
Là bao người thuộc dòng trào Giu-đa
Bắt cóc và dẫn đức vua
Cùng hoàng tộc, mọi người nhà vua đây
Sang luôn sông Gio-đan này
Trọn toàn tất cả hôm nay đó rồi?
43. Mọi người Giu-đa trả lời:
Vì vua là họ hàng tôi đương thời
Tại sao anh bực bội rồi?
Chúng tôi đâu bám ăn ngài thứ chi?
Hoặc ngài mang lại thứ gì
Hầu cho anh phải phen bì như đây?
44. Người Ích diên đáp lại ngay
Với người Giu-đa hiện nay lời rằng:
Tôi đây có quyền mười lần
Trên ngay đức vua quyền hành trong tay
Vì tôi quyền trưởng nam này
Còn hơn cả các anh ngay đó rồi!
Tại sao anh đã khinh tôi
Phải chăng tôi chẳng ngỏ lời trước tiên
Việc đem vua về Gia liêm?
Nhưng lời người Giu-đa xem nặng nề
Hơn bao lời lẽ nói kìa
Của người Ích diên có bề dịu êm.
SÊVA LÀM LOẠN
CHƯƠNG 20
1. Bất thần có đứa vô nòi
Mang danh tên gọi ở đời Sê-va
Là con ông Bích-tri kìa
Người chi tộc thuộc Ben-gia-min nòi
Tù và nó thúc, nói lời:
Chúng ta chẳng có phần rồi với vua
Bởi vì chẳng ở khoản kìa
Với con cái của Giê-sê dòng trào
Hỡi nòi Ích diên mau nào
Mọi người hãy về với lều mình đây
2. Người Ích diên bỏ vua ngay
Tiến quay về với ông này Sê-va
Là con Bích-tri dòng nhà
Còn người thuộc họ Giu-đa bên kề
Với vua Đa-vít tiến đi
Từ sông ngòi Gio-đan về Gia liêm
3. Vua Đa-vít về nhà liền
Bắt chư hầu thiếp ở yên một nhà
Có người canh giữ không ra
Vua cung cấp dưỡng nuôi đà nơi đây
Vua không đi lại chốn này
Họ trong cô lập, góa ngay trọn đời
ÔNG A-MA-XA BỊ GIẾT
4. Vua truyền A-ma-xa lời:
Trong vòng chỉ ba ngày rồi mà thôi
Ngươi qui tụ Giu-đa người
Rồi ngươi cũng có mặt nơi chốn này.
5. A-ma-xa triệu tập ngay
Nhưng ông chậm tr quá đây hạn ngày
6. Đa-vít bảo A-vi-sai:
Sê-va con Bích-tri ngay bấy giờ;
Nó làm hại chúng ta kìa
Hơn luôn Áp-sa-lôm thì diễn ra
Ngươi đem thủ hạ của ta
Đuổi theo kịp nó, lỡ qua cấp thời
Nó mau chiếm được một nơi
Thành nào kiên cố ẩn rồi thoát thân.
7. Cùng ông xuất trận đuổi lần
Có Giô-áp với những quân dòng kìa:
Cơ-rê-thi, Gơ-lê-thi
Và toàn thể dũng sĩ đi theo liền
Họ ra khỏi chốn Gia liêm
Đuổi theo Sê-va để tìm bắt luôn
Trên đường tiếp tục tiến quân
Gần hòn đá tại Ghíp-ôn nơi này
Ông A-ma-xa đến đây
Tại nơi trước mặt họ ngay bấy giờ
Giô-áp mặc quân phục kìa
Mang dây lưng với bao kề có gươm
Ông vừa nói bước ra luôn
Tức thời rớt xuống thanh gươm đeo này
9. Giô-áp liền hỏi thăm ngay:
A-ma-xa có được đây an bình
Rồi ông đưa tay phải liên
Cầm râu A-ma-xa liền mà hôn!
10. A-ma-xa bất cẩn luôn
Chẳng thời nghĩ đến thanh gươm tay cầm
Giô-áp tay nắm gươm đâm
Thẳng ngay vào bụng ông nằm vật luôn
Ruột gan lòi cả hết trơn
Giô-áp chẳng cần đâm hơn hai lần
A-ma-xa đã chết liền
Rồi Giô-áp với anh mình kêu danh;
Là A-vi-sai tiến hành
Đuổi theo tìm bắt sát tàn Sê-va.
11. Một người đày tớ đứng ra
Thuộc Giô-áp kề A-ma-xa này
Anh liền cất nói lên ngay:
"Ai thích Giô-áp, phò đây vua nhà
Tức thời bằng tỏ ra là
Theo ông Giô-áp để mà phò vua.
12. A-ma-xa chết nằm ra
Trên ngay vũng máu trải qua lề đường
Một người thấy rõ cản đàng
Ai đi đến cũng dừng đường ngó trông
Anh lôi xác xuống ruộng đồng
Lấy luôn chiếc áo phủ luôn lên người
Vì ai đi đến gần nơi
Cũng dừng đứng lại tức thời ngó trông!
13. Khi đem xác xuống xa đường
Mọi người với Giô-áp luôn tiến trình
Đuổi tìm Sê-va bắt liền
Con ông Bích-tri bội tình nhà vua
CUỘC NỔI LOẠN CHẤM DỨT
14. Sê-va hắn đã đi qua
Cả bao chi tộc dòng nhà Ích diên.
A-ven Bết Ma-kha miền
Mọi người ở tại Bê-rim họp lần
Và cùng theo hắn vào thành
Lập nên đồn lũy tự mình chống vua
15. Người ta công hãm vây cho
Hắn trong A-ven Bét Ma-kha này
Họ xây lũy đắp thành ngay
Dựa vào tường vách phía ngoài bao vây
Giô-áp cùng với quân đây
Đang tìm cách để phá ngay tường thành
16. Một đàn bà thật khôn lanh
Từ trong thành gọi với lân ra ngoài:
Nghe đây hãy lắng nghe đây
Xin thưa với Giô-áp này như sau:
Mời ông đến sát gần mau
Này tôi muốn nói ông hầu như đây
17. Giô-áp tiến đến gần ngay
Bà liền hỏi Giô-áp này phải không?
Ông liền đáp chính tôi luôn
Tức thời bà nói với cùng ông đây:
Xin nghe những lời nói này
Thuộc ngay tớ nữ của ngài biết luôn
Giô-áp liền nói với cùng
Tôi đang đứng sẵn sàng mong nghe lời
18. Bà liền nói với tức thời
Người xưa cứ nói đến rồi A-ven
Thỉnh ý sẽ biết được liền
Và rồi mọi việc sẽ nên hoàn thành
19. Chúng tôi những kẻ hiền lành
Và trung tín nhất hiện tình Ích diên
Các ông thời lại muốn tìm
Một thành thị để ngay liền diệt tru
Một thành Ích diên đóng đô
Sao ông muốn diệt nghiệp cơ Chúa Trời?
20. Ông Giô-áp đã trả lời
Không đâu, chẳng phải chúng tôi muốn tìm
Nhưng do một kẻ mang tên
Người miền núi Ép-ra-im chốn này
Tên là Sê-va gọi đây
Con ông Bích-tri giơ tay chống cùng
Chính vua Đa-vít này luôn
Các ngươi cứ nộp nó xong ngay rồi
Chúng tôi sẽ rút đi thôi
Không vây thành nữa tức thời bình yên
Bà thưa ông Giô-áp liền:
Đầu nó sẽ ném từ trên tường thành
22. Vì sự khôn khéo của mình
Nói ra với chính dân thành cho nên
Người ta đã chặt đầu liền
Của Sê-va con gia đình Bích-tri
Ném cho Giô-áp tức thì
Ông cho thúc tù và kìa vang inh
Lệnh ra rời bỏ thị thành
Mọi người về lại nhà mình ở đây
Còn ông Giô-áp liền ngay
Gia Liêm về lại chốn này với vua
25. Chức quyền ký lục: Se-va
Xa-đốc và Ép-gia-tha hai thày
Giữ chân tư tế hiện nay
Được trao ủy nhiệm cho ngay triều đình
26. Y-ra người Gia-ia miền
Cũng làm tư tế vua truyền đặt nên.

Không có nhận xét nào: