Thứ Hai, 10 tháng 11, 2008

Samuen I - Chương 28 - 31

QUÂN PHILITINH RA TRẬN ĐÁNH ÍCH DIÊN
CHƯƠNG 28
1. Bấy giờ người Phi-li-tinh
Tập trung binh lính của mình lại ngay
Để giao chiến Ích diên đây
A-khít bảo Đa-vít này như sau:
"Ông cùng bộ hạ ông nào
Sẽ đi giao chiến với hầu quân tôi"
2. Đa-vít cất nói những lời:
Chỉ ngài biết tớ tôi thời rõ thôi
A-khít bảo Đa-vít lời:
"Đặt ông hộ vệ bên tôi suốt đời."
VUA SA-UN VÀ ĐỒNG BÓNG TẠI EN-ĐÔ
3. Sa-mu-en đã qua đời
Toàn dân Ích diên mọi người lễ nghi
Ma chay chôn cất yên bề
Tại nơi quê quán thành trì Ra-ma
Vua Sa-un đã loại ra
Khỏi luôn xứ sở, các nhà bói chuyên
Hành nghề đồng bóng, bốc chiêm
Hầu đi bói quẻ mọi miền dân gian.
4. Quân Phi-li-tinh họp lần
Đến nơi đóng trại ở gần Su-nêm
Sa-un cũng họp Ích diên
Tại ngay Ghin-bô-a miền đóng quân
5. Sa-un nhìn thấy địch gần
Run lên sợ hãi tưởng lần đứng tim!
6. Ông thỉnh vấn Chúa ngay liền
Nhưng Ngài chẳng trả lời nên bằng gì!
Dù là mộng báo cho kìa
Hay bằng U-rim, hoặc bằng sứ ngôn
7. Vua họp bảo triều thần luôn
Hãy đi tìm kiếm cùng đường cho ta
Một bà đồng bóng tìm ra
Để ta hỏi ý biết qua điều này
Triều thần thưa bẩm vua ngay:
"Có bà đồng bóng ở ngoài En-đô"
Vua liền mặc áo khác vô
Rồi đi với hai người đưa đến bà
Đang đêm họ đến tại nhà
Ông liền hỏi với bà lời như sau:
"Bà ngồi đồng giúp cho mau
Gọi lên một người tôi hầu nói cho"
9. Bà liền cất nói với vua:
Chắc ông đã biết rõ qua điều này
Sa-un đã cấm việc đây
Diệt tru bói quẻ, người hay ngồi đồng
Khắp trong cả xứ hết luôn
Sao ông muốn bẫy gài dùng hại tôi?
10. Sa-un lấy Chúa thề lời:
Cả Thiên Chúa hằng sống tôi xin thề:
Bà không mắc tội lỗi gì!
Ở trong chính việc này thì diễn ra.
11. Bà liền hỏi lại lời là:
"Tôi đây phải gọi ai đà cho ông?
Vua liền đáp trả bà luôn:
"Hãy kêu Sa-mu-en dường cho tôi"
12. Bà thấy Sa-mu-en rồi
Tức thời bà rú lên lời thất thanh!
Bà liền cất nói lên nhanh:
Tại sao ngài lại lỡ tâm đánh lừa
Ngài là chính thực ông vua
Hiện đang cai quản trong nhà Ích diên!
13. Vua đi nói với bà liền:
"Bà đừng có sợ, bà nhìn thấy chi?
Bà ta đáp trả tức thì:
Tôi coi một thần linh từ đất lên!
14. Vua còn hỏi lại bà liền:
Bóng hình người đó giống nên cách nào?
Bà ta đáp lại như sau:
Một ông cụ lão đang hầu tiến luôn
Trên mình quấn chiếc áo choàng
Vua Sa-un biết rõ ràng đúng đây
Sa-mu-en chính là ngài
Vua liền xụp xuống đất ngay bái chào
15. Sa-mu-en bảo vua sau:
"Gọi tôi lên quấy rầy sao ông này?
Vua Sa-un đáp trả ngay:
"Tôi lâm cảnh ngặt nghèo đây hiện thời
Người Phi-li-tinh đánh tôi
Gia-vê đã bỏ tôi rồi thưa ông!
Chúa không đáp trả tôi luôn
Dù qua ngôn sứ làm trung gian này!
Hay qua giấc mộng nào đây
Vậy ngài cho biết tôi nay làm gì?
16. Sa-mu-en hỏi tức thì:
Tại sao thỉnh ý tôi chi việc này
Đang khi Chúa bỏ ông đây
Trở nên thù địch của Ngài rồi kia?
17. Gia-vê Ngài đã thực thi
Dùng tôi mà phán cho thì với ông
Gia-vê diệt vương quyền luôn
Trao ban Đa-vít người trong dòng nòi
18. Bởi ông chẳng có vâng lời
Thi hành án phạt lên người dân đây
A-mê-lếch chính dòng này
Hôm nay Chúa xử ông ngay như vầy.
19. Gia-vê sẽ nộp trao ngay
Ông và Ích diên trong tay quân thù
Ngày mai ngươi với con kìa
Hãy mau chạy đến tức thì với ta.
Cả quân đội Ích diên kia
Gia-vê trao nộp Phi-li-tinh này.
20. Tức thời vua ngã xuống ngay
Bởi lời Sa-mu-en đây nói liền
Và vua kiệt sức ngày đêm
Không ăn không uống gì trên đường rồi
21. Thấy vua kinh hoảng tức thời
Bà liền đã nói những lời với vua:
Ngài coi tôi vâng lệnh ra
Liều mình theo lệnh ngài đà truyền tôi
22. Vậy xin ngài cũng nghe lời:
Cho tôi được dọn bánh mời ngài xơi
Hầu cho có sức lại rồi
Lên đường tiếp tục tới nơi của ngài
23. Vua Sa-un từ chối ngay:
Ta đây chẳng có ăn đây bánh nào
Các người cận vệ cùng nhau
Với bà này nữa mãi hầu nài xin
Nghe lời vua mới dậy liền
Lên giường ngồi nghỉ bình yên chút kìa
24. Bà này có một con bê
Vội vàng làm thịt ngay thì dọn lên
Rồi đi lấy bột nhào liền
Làm nên bánh nướng không men sẵn sàng
25. Rồi bà dọn cỗ lên bàn
Mời vua, bộ hạ cùng ăn tiệc này
Ăn rồi có sức lại ngay
Vua cùng tôi tớ từ đây lên đàng.
TƯỚNG LÃNH PHI-LI-TINH
MỜI ĐA-VÍT LUI VỀ
CHƯƠNG 29
1. Phi-li-tinh tập họp quân
Đóng nơi A-phếch bản doanh đợi chờ
Còn người Ích diên hiện giờ
Đóng nơi suối nước Gít-rơ-en liền
Các vương hầu Phi-li-tinh
Người chỉ huy một trăm binh quyền hành
Tiếp người cai một nghìn quân
Đa-vít, bộ hạ theo lần tiếp luôn
Với vua A-khít đi cùng
Trọn toàn binh sĩ trên đường ra quân
3. Các người chỉ huy hỏi rằng:
Bọn người Híp-ri lên đàng là chi?
Vua A-khít đáp tức thì:
Đó Đa-vít tớ tôi kìa Sa-un
Vua người Ích diên tông dòng
Hắn đang ở với tôi tròn một năm
Chẳng gì đáng trách hắn làm
Từ ngày đầu thú ở gần bên tôi.
4. Các chỉ huy nổi xung rồi
Họ liền cất nói những lời như sau:
Ông cho hắn trở về mau
Nơi nào ông đã chỉ trao hắn rồi
Hắn không được phép đến nơi
Với cùng chúng ta đang thời giao tranh
Kẻo nên thù địch trở thành
Làm sao hắn chẳng làm lành Sa-un?
Nếu không phải lấy ngay luôn
Những đầu của các người dòng chúng ta?
5. Hắn chẳng phải Đa-vít ha?
Người ta đã múa hát ca hắn lời:
"Vua hạ được một trăm người
Còn Đa-vít hàng vạn thời diễn ra?"
6. A-khít bảo Đa-vít là:
Gia-vê hằng sống trải qua luôn hoài
Ông là người tín trung này
Tôi đây rất mến và hài lòng ông
Ông ra vào trại tôi luôn
Không điều gì trái sai dường diễn ra
Từ khi chung sống gần nhà
Nhưng ông chưa đẹp lòng qua vương hầu
7. Bây giờ ông hãy tạm mau
Lui về để được ngay nào bình yên
Ông đừng làm phật lòng liền
Các vương hầu Phi-li-tinh dân này
8. Đa-vít nói A-khít ngay:
Nào tôi đã làm gì bày ra đây
Từ ngày tôi ở trước ngài
Kéo dài cho tới hôm nay đó kìa
Khiến tôi chẳng thể đứng về
Phía ngài giao chiến địch kia của ngài?"
9. A-khít nói Đa-vít ngay:
"Tôi nay biết rõ điều này về ông
Ông như Thiên thần Chúa luôn
Trước nơi con mắt tôi thường thấy liên
Nhưng tướng lãnh Phi-li-tinh
Bảo ông không được đi lên chiến trường
10. Vậy mai ông dậy sớm hơn
Cùng tôi tớ đã lên luôn chốn này
Hãy về chỗ đã định đây
Đừng mang ý nghĩ xấu ngay nơi lòng
Ông là tay hảo hớn luôn
Sáng mai dậy sớm các ông lên đường
11. Và Đa-vít dậy sớm hơn
Để cùng bộ hạ về dường chính nơi
Đất Phi-li-tinh chỉ rồi
Còn quân Phi-li-tinh thời xuất chinh
Lên đường Gít-rơ-en liền
Hầu giao chiến với Ích diên địch thù.
ĐA-VÍT TIẾN ĐÁNH
NGƯỜI A-MA-LẾCH
CHƯƠNG 30
1. Sáng ngày thứ ba tới thì
Khi Đa-vít, bộ hạ đi đến rồi
Thành trì Xích-lắc chốn nơi
Bị A-ma-lếch dòng nòi tấn công
Nam-sa và Xích-lắc luôn
Chúng tàn phá phóng hỏa trong thành trì
2. Chúng săn bắt mọi người kìa
Tù binh lớn nhỏ trong thì thành đây
Chúng thời chẳng có giết ai
Chỉ đem dẫn đến chốn nơi cầm tù
3. Đa-vít, bộ hạ đến kìa
Thành trì đã bị hỏa thì hủy thiêu
Đàn bà, trai gái cũng đều
Bị đem đi hết tống mau ngục tù
4. Đa-vít cùng quân theo kề
Đều oà lên khóc tới kìa kiệt hơi
5. Hai vợ Đa-vít cũng thời
Đều chung số phận làm tôi tù đày:
Bà A-khi-mô-am này
Là người Gít-rơ-en đây với cùng
Bà A-vi-ga-gin luôn
Trước là vợ Na-ban vùng Các-men.
6. Đa-vít lâm cảnh buồn phiền
Người ta bàn chuyện đá chuyền ném ông!
Mọi người cay đắng tâm hồn
Vì con trai gái họ luôn chẳng còn
Nhưng Đa-vít phấn chấn trông
Vào Gia-vê Chúa của ông tôn thờ.
7. Đa-vít bảo Ép-gia-tha
Tư tế con của dòng nhà mang tên
A-khi-mê-lếch gọi liền:
"Xin đem Ê-phốt lại bên tôi này"
Thày Ép-gia-tha đem ngay
Ê-phốt lại Đa-vít đây bên kề
8. Đa-vít thỉnh Chúa tức thì
"Con nên đuổi bọn cướp kìa hay không?
Có theo bắt kịp chúng luôn
Gia-vê bảo cứ theo đường chúng đi
Thế nào ngươi cũng kịp kìa
Và giải thoát được ngay kìa tù nhân."
9. Đa-vít với sáu trăm quân
Khi đi tới khe nước gần Bơ-xô
Một số quân đứng lại chờ
Ở nơi đây, còn lại kìa cứ đi
10. Đa-vít với bốn trăm kề
Hai trăm ở lại bởi vì mệt đây
Họ không đủ sức đi ngay
Qua khe Bơ-xô nước này chảy tuôn.
11. Gặp người Ai cập trên đồng
Dẫn đến Đa-vít trình ông thấu tường
Rồi đi lấy bánh trao luôn
Cho y ăn uống no lòng ấm thân
12. Họ liền cho hắn ngay luôn
Một miếng mứt vả, hai chùm nho khô
Ăn xong hắn hoàn hồn vô
Vì ba ngày chẳng gì cho vào lòng!
13. Đa-vít cất tiếng hỏi luôn
Anh người thuộc ai, bản thôn nơi nào?
Hắn liền đáp trả lại mau
Tôi thanh niên Ai cập hầu làm tôi
Người A-ma-lếch dòng nòi
Chủ tôi bỏ lại vì tôi bệnh hoài
Ba ngày dòng dã kéo dài
Tôi thời quanh quẩn nơi đây tối ngày!
14. Chúng tôi đã xung kích này
Tại vùng Nam-sa của ngay tộc dòng:
Cơ-re-ti, Giu-đa luôn
Nam-sa của Ca-lép cùng tấn công
Chúng tôi đã phóng hỏa luôn
Thị thành Xích-bắc tiêu tùng rã tan
15. Đa-vít bảo nó lời rằng:
"Anh đưa dẫn chúng tôi sang nơi kìa
Bọn cướp đang tụ họp về
Liệu nào có được không thì hỡi anh?
Nó liền đáp trả rõ rành:
Ông dùng Thiên Chúa chứng minh để thề:
Ông sẽ chẳng giết tôi đi
Và không trao nộp cho kìa chủ tôi
Tôi đây dẫn ông cấp thời
Tới nơi bọn cướp ở nơi chốn kìa.
16. Nó liền dẫn đến tức thì
Đồng thời bọn cướp tản đi khắp miền
Chúng ăn mừng chiến phẩm trên
Cướp luôn ở Phi-li-tinh đem về
Và cùng ở Giu-đa kìa
Hiệp nhau cướp được cùng thì hưởng chung
17. Đa-vít đánh diệt chúng luôn
Từ hừng đông tới chiều hôm sau này
Chẳng còn sót lại một ai
Ngoại trừ có bốn trăm trai tráng người
Chúng trên lưng lạc đà ngồi
Chạy đi trốn thoát cấp thời mà thôi
18. Đa-vít đã chiếm lại rồi
Những gì A-ma-lếch hồi cướp đây
Đồng thời ông giải thoát ngay
Cả hai bà vợ ông này về luôn
19. Họ không mất vật gì cùng
Thường từ nhỏ đến lớn hơn của mình
Con trai con gái tiếp liền
Bao nhiêu chiến phẩm ông đem cả về
20. Ông đem cả bò chiên dê
Mọi người đi trước cả kìa nói lên
Này là chiến phẩm chiếm liền
Do ông Đa-vít tiến lên giựt về
21. Đa-vít tiến tới nơi kìa
Hai trăm quân mệt ở lì tại nơi
Gọi khe suối Bơ-xô rồi
Họ ra đón với mọi người theo luôn
Đa-vít cùng với đoàn quân
Đã đi tiến đến lại gần họ đây
22. Nhưng bao kẻ xấu vô loài
Cùng bên ông đã nói ngay những lời
Vì họ chẳng theo chúng tôi
Nên không cho họ hưởng rồi của đây
Ngoại trừ vợ con họ này
Hãy mau lãnh lấy đem ngay với mình
23. Đa-vít nói thưa các anh
Đừng làm thế với của ban cho này
Bởi Thiên Chúa đã trao tay
Cho mọi người chúng ta nay chiếm rồi
Ngài giữ gìn chúng ta thôi
Trao tay chúng ta bọn người cướp đây
24. Ai đâu có thể nghe ngay
Anh em trong sự việc này bởi sau
Phần người giao chiến thế nào
Phần người gìn giữ cũng hầu giống ngay
25. Từ ngày đó tới sau đây
Đa-vít đặt thành lệ này giữa dân
Mọi người đều phải thi hành
Kéo dài ra mãi tới lần hôm nay
26. Đa-vít tới Xích-lắc ngay
Ông dùng chiến phẩm tặng đây kỳ hào
Của Giu-đa, với đồng bào
Ông nói: đây quà tặng nào anh em
Lấy từ chiến phẩm cướp liền
Từ tay thù địch của Thiên Chúa rồi.
28. Người A-rô-ê dòng nòi
Những người ở Síp-mót nơi chốn kìa
Những người hiện tại ở thì
Miền Ét-tơ-mô-a kia nơi này
29. Những người ở Các-men đây
Người Giơ-rác-mơ-en nay với cùng
Những người hiện tại ở luôn
Các thành người Kê-ni chung hưởng dùng
30. Những người Khoóc-ma với cùng
Những người ở tại Khíp-ron cả này
Mọi nơi ông, bộ hạ đây
Đã thường qua lại bao ngày dừng chân.
TRẬN GHIN-BOA VUA SA-UN TỬ TRẬN
CHƯƠNG 31
1. Quân Phi-li-tinh giao tranh
Với người Ích diên tiếp lần diễn ra
Ích diên thua chạy trốn xa
Trước Phi-li-tinh trải qua chiến trường
Lăn nhào bỏ mạng tử thương
Núi Ghin-bô-a bỏ vương xác nằm
2. Quân Phi-li-tinh áp lần
Vòng vây vua Sa-un dần chặt luôn
Chúng đã giết chết các con:
Gio-na-than trưởng tử cùng hai em:
A-vi-na-đáp tiếp liền
Và Man-ki Su-a trên chiến trường!
3. Giao tranh nặng tiến phía ông
Ông run khiếp vía vì trông thấy rồi
Những quân xa thù áp nơi
Tiến gần vào chính vua thời diễn ra
4. Vua liền nói với quân nhà:
"Ngươi mau gươm tuốt chém ta đi này!"
Nhưng quân chẳng dám tra tay
Sa-un liền lấy gươm đây tự mình
Bổ nhào vào mũi gươm liền
Thế là tiêu mạng nằm yên tức thời!
Cận vệ thấy vua chết rồi
Cũng nhào mình mũi gươm noi chết liền
6. Vua cùng cận vệ, đoàn quân
Với ba con chết một lần hôm nay!
7. Ích diên đối diện trải dài
Của vùng thung lũng đồng này Gio-đan
Thấy người Ích diên tràn lan
Tìm đàng chạy trốn trước quân địch thù
Vua cùng con cái chết kìa
Họ liền trốn bỏ thành trì chạy ngay
Người Phi-li-tinh đến đây
Chiếm lần các thành thị này thế chân
8. Hôm sau quân địch đến lần
Lột xem xác chết còn nằm yên đây
Họ tìm thấy xác vua này
Và ba cậu trai nằm dài tại nơi
Dãy Ghin-bô-a núi đồi
Nằm phơi ngay giữa bao người chết đây!
9. Chúng đi chặt đầu vua ngay
Tước luôn vũ khí nơi tay vua rồi
Sai người rảo khắp quanh nơi
Xứ Phi-li-tinh báo vui tin mừng
Trong đền thờ tượng thần luôn
Và cho dân chúng khắp cùng nghe tin
10. Chúng đặt võ khí vua trên
Đền thờ At-tô-rét yên nơi này
Còn thi hài của vua đây
Chúng treo trên vách thành ngoài Bét-san.
11. Khi toàn dân chúng thị thành:
Gia-vét nghe tin rõ rành như đây
Người Phi-li-tinh xử này
Với Sa-un độc ác ngay tức thời
12. Mọi người can đảm lên rồi
Cùng đi lấy được thi hài vua luôn
Đồng thời với xác ba con
Của nhà vua bị giết còn nằm phơi
Tại ngay tường thành chốn nơi
Của thành Bét-san cấp thời về ngay
Thị thành Gia-vét luôn đây
Đồng thời thiêu đốt thi hài đó luôn
13. Rồi đem tro cốt cất chôn
Dưới cây ngự liễu tại trong thành này
Dân thành chay tịnh luôn ngay
Bảy ngày liên tiếp diễn bày ra luôn.

Không có nhận xét nào: