Thứ Năm, 13 tháng 11, 2008

Ông Gióp - Chương 11 - 20

SỰ KHÔN NGOAN CỦA THIÊN CHÚA
KÊU GỌI GIÓP THÚ NHẬN TỘI LỖI

CHƯƠNG 11

1. Sô-pha người Na-mát thời
Cất lên tiếng nói rõ rồi như sau:
2. Biết bao lời nói lên nào
Không người đáp lại có sao chăng là?
Những người già miệng tỏ qua
Rằng mình có lý nói ra bao điều
3. Những lời bẻo mép tiếp theo
Sẽ làm cứng họng cho nhiều ai đây?
Anh đi cười nhạo ra này
Chẳng làm ai được bẽ mày mặt chăng?
4. Anh đây đã nói ra rằng:
Điều tôi hiểu biết mọi đàng tinh trong
Và tôi cứ vẫn mãi luôn
Trước nhan Thiên Chúa sạch trơn mọi bề
5. Phải chăng Thiên Chúa Ngài kìa
Mở môi ra nói với thì anh đây.
6. Phải chi Ngài dậy anh hay
Những điều sâu thẳm của này khôn ngoan
Vì chưng chúng đánh lạc đàng
Của ngay trí hiểu, biến lần mất đi
Khi anh còn hiểu tức thì
Chúa còn quên một phần kìa tội anh.
7. Phải chi anh muốn đo lần
Chiều sâu Thiên Chúa xem chăng cách nào?
Hầu cho thấu đạt hiểu sâu
Về ngay Thiên Chúa Đấng giầu quyền năng
8. Điều này trọn hảo hoàn toàn
Cao hơn các tầng trời hàng tỏ ra
Anh thời sẽ làm gì ha?
Sâu hơn âm phủ trải qua đó rồi
Anh đây sẽ hiểu tức thời
Về bao điều đó tại nơi anh này
9. Dài hơn đất cát hiện nay
Rộng hơn biển cả phơi bày mênh mông
10. Nếu Ngài xông tới đây luôn
Ngài liền bắt giữ nhốt trong ngục tù
Và đem xét xử tức thì
Ai nào phản đối giúp kìa cản ngăn?
11. Bởi Ngài biết bọn gian manh
Ngài nhìn tội ác không cần chú tâm
12. Kẻ đầu rỗng mất trí năng
Mọi người mới đẻ như đàn lừa hoang
13. Còn anh nếu củng cố lòng
Và giang tay thẳng hướng trông về Ngài
14. Ném xa sự dữ nơi tay
Không nuôi điều bất chính ngay trong nhà.
15. Bấy giờ vầng trán hết nhơ
Trở nên trong sạch hết lo ngại ngùng
16. Bỏ quên nổi khổ cực luôn
Nhìn về thấy nó, nước nguồn chảy qua
17. Cuộc đời sẽ bừng dậy mà
Huy hoàng giờ ngọ tỏ ra hơn này.
Tối tăm sẽ sáng lên ngay
Bình minh trở lại sáng ngày rực lên.
18. Anh đây chắc chắn có liền
Một niềm hy vọng đến bên cho mình
Chở che kỹ lưỡng đáng tin
Anh nằm yên nghỉ giấc yên an lành.
19. Trong khi ngơi nghỉ bình an
Chẳng ai dám đến lo toan phá rầy
Bao nhiêu người đến bên ngay
Cạnh cầu ân đức anh đây tức thời.
20. Còn phường gian ác ở đời
Mắt trông mòn mỏi, chẳng nơi ẩn mình
Niềm hy vọng chúng đến liền
Đó là sự trút bỏ linh hồn này.

SỰ KHÔN NGOAN CỦA THIÊN CHÚA
ĐƯỢC BỘC LỘ TRONG CÁC CUỘC TÀN PHÁ

CHƯƠNG 12

1. Gióp ông cất tiếng lên ngay
Nói ra lý lẽ lời đây mà rằng
2. Quả đây chính thực là dân
Tiếng dân cũng chính các anh nói này
Và cùng với các anh đây
Khôn ngoan đã mất đi ngay hết rồí!
3. Tôi nay cũng vậy mà thôi
Cũng còn trí hiểu như thời các anh
Tôi đâu thua kém một phần
Có ai chẳng biết rõ rành hiện nay.
4. Tôi là đề diễu cợt này
Cho nào bạn hữu tôi đây tiếu đàm
Là người cầu Chúa xuống ân
Và Ngài đáp lại ơn lành cho ngay.
Một đề tài diễu cợt này:
Là người công chính kẻ đây vẹn tròn
5. Coi thường vận rủi bỏ luôn
Là phương châm của kẻ thường gặp may
Nhưng thêm một ngáng chân này
Cho người lảo đảo ngã ngay tức thì!
6. Trại lều kẻ trộm cướp kia
Yên hàn luôn ở trọn bề nơi đây
Những người khiêu khích Chúa nay
An bình vui sống chẳng hây hấn rồí!
Và ngay cả những con người
Kéo lôi Thiên Chúa đến nơi tay mình.
7. Hãy hỏi súc vật ngay liền
Chúng đây đáp trả anh liên tức thời
Hãy đi hỏi các chim trời
Chúng thời sẽ dậy anh rồi hiểu ra
8. Hãy đi hỏi đất mau qua
Nó cho anh thấy rõ là điều chi
Với cùng cá biển tức thì
Nó cho anh biết điều kia rõ ràng
9. Mọi loài điều biết chắc rằng
Chính tay Thiên Chúa đã làm cả đây
10. Chính Ngài Đấng nắm trong tay
Linh hồn của mọi thứ loài sinh linh
Và hơi khí Chúa ban liền
Mọi loài xác thịt ở trên gian trần.
11. Người đời lên tiếng nói rằng:
Lỗ tai đánh giá phải chăng bao lời
Giống như cuống họng kia thời
Nếm luôn thực phẩm làm rồi thức ăn
12. Người đầu bạc được khôn ngoan
Kẻ cao niên sẽ mọi đàng hiểu thông
13. Nhưng nơi Thiên Chúa mãi luôn
Khôn ngoan sức mạnh là nguồn triền miên
Mọi mưu lược hiểu thông liền
Trọn toàn tất cả thuộc quyền Chúa trên.
14. Điều thiên Chúa hủy diệt liền
Chẳng ai xây lại được nên chút gì!
Kẻ thời Ngài nhốt vào tù
Chẳng hề được giải thoát cho khỏi nào
15. Nếu Ngài cầm giữ nước mau
Tức thời khô cạn hết hầu mà thôi.
Nếu Ngài buông thả tức thời
Chúng làm đất đảo điên rồi diễn luôn.
16. Nơi Ngài sức mạnh khôn ngoan
Những người bị dối lừa oan ở đời
Cũng như kẻ đã lừa người
Đều là thuộc Chúa đồng thời như nhau.
17. Ngài giám ngục kẻ bày mưu
Giáng đòn điên dại cho mau quan tòa
18. Cởi trói cho chính các vua
Xiềng lưng chúng lại vào giờ cần đây.
19. Ngài giam ngục tư tế này
Lật nhào kẻ mạnh thế ngay ở đời.
20. Ngài liền tước đoạt mọi lời
Khỏi nhà diễn giảng được coi tín thành.
Khiến bày niên lão vang danh
Mất luôn trí biện minh nhanh ở đời.
21. Ngài luôn đổ xuống trên người:
Có quyền, những thị khinh nơi chúng này
Ngài còn nới lỏng lưng đai
Cho ngay những bọn người đây kiêu hùng.
22. Ngài phơi lộ vực sâu luôn
Giãi bày sự chết ra cùng ánh quang.
23. Ngài cho các nước, chư dân
Trở nên hưng thịnh, rồi tàn lụi phai.
Ngài cho các dân tộc này
Sô vanh bành trướng có ngày diệt mau
24. Ngài liền rút trí khôn nào
Khỏi người lãnh đạo làm đầu quốc gia
Khiến cho phiêu bạt lân la
Trong nơi hoang vắng chẳng đà thoát mau.
25. Chúng đi mò mẫm lần vào
Trong nơi tăm tối chẳng nào ánh quang.
Chúng đi thất thểu lang thang
Như phường say rượu dọc đàng ngả nghiêng.

CHƯƠNG 13

1. Mọi điều mắt tôi thấu tường
Tai tôi nghe được và lòng hiểu suy
2. Những điều các bạn biết kia
Tôi thời cũng biết tức thì điều đây
Việc gì thiên hạ thấy này
Tôi đây có kém bạn ngay điều nào?
3. Nhưng tôi sẽ nói ra mau
Với Thiên Chúa chính Đấng giàu quyền năng
Ước ao tự biện mọi đàng
Với cùng Thiên Chúa đoái thương tôi rồi.
4. Còn kia các bạn hiện thời
Bọn người sơn phết đầy lời dối gian
Các anh tất cả chỉ làm
Những công việc của phường lang băm truyền!
5. Phải chi các bạn nín thinh
Đó là sách lược của mình rồi đây.
6. Vậy nghe tôi biện hộ ngay
Hãy lưu ý tới lời này nói ra
7. Phải vì Thiên Chúa đó mà
Các anh đã nói lời là dối gian?
Vì Ngài mà chính các anh
Buông ra lời nói trở thành điêu ngoa?
8. Phải chăng chính các anh là
Những người đứng về phía kia với Ngài
Và nhìn chính các anh này
Đứng ra biện hộ luôn hoài Ngài đây.
9. Tốt hơn cứ để cho Ngài
Xét dò cho các anh này mau thôi
Các anh coi rẻ Ngài rồi
Như đời khinh bỉ một người trần gian?
10. Quả Ngài sẽ trị các anh
Bởi vì kín đáo việc làm lệch mau.
11. Dũng oai Ngài khiến cho nào
Các anh khủng khiếp ra hầu thất kinh
Và cơn sợ hãi đến bên
Ngài thời chẳng giáng đè liền các anh?
12. Những lời lải nhải tràn lan
Như châm ngôn bụi tro tàn đó thôi
Những phòng lũy của các ngươi
Chỉ toàn đất sét làm rồi thành nên.
13. Hãy im để mặc tôi yên
Dầu điều gì xảy đến bên tôi này
14. Tôi đây nghiến chặt thịt đây
Giữa hai khối răng, liều ngay mạng rồi!
15. Vậy Ngài sẽ giết ngay tôi
Tôi đâu hy vọng còn thời được chăng?
Tuy tôi vẫn biện hộ lần
Trước nhan Thiên Chúa mọi hành vi tôi.
16. Điều này đối với tôi rồi
Lại là dấu cứu chuộc thôi cho mình
Bởi vì trước Chúa thực tình
Những người bất chính chẳng nhìn ngó lên
17. Hãy nghe lời nói tôi liền
Hãy xem tôi biện bạch nên thế nào?
18. Này đây tôi khởi tố mau
Và cùng biết được tôi hầu vô can.
19. Ai nào muốn buộc tội gian
Tôi xin nín lặng chịu cam chết này
20. Hai điều xin miễn cho đây
Tôi không trốn lẩn trước ngay nhan Ngài.
21. Và xin cất khỏi tôi này
Bàn tay của Chúa giáng hoài xuống đây
Với cùng khủng khiếp của Ngài
Chớ làm tôi sợ hãi ngay khi nào.
22. Và xin hãy gọi tôi mau
Tôi đây sẽ trả lời hầu lại ngay
Hoặc tôi sẽ nói ra này
Xin Ngài đáp lại tôi nay mọi lời.
23. Bao nhiêu tội lỗi nơi tôi
Vạch cho thấy rõ đồng thời nơi đây.
24. Tại sao Ngài ẩn mặt mày
Coi tôi như địch thù nay của Ngài?
25. Ngài đang muốn nã truy ngay
Một tàu lá rụng hiện bay xuống rồi
Cùng đi đuổi chộp tức thời
Cộng rơm khô héo nằm nơi đất nền.
26. Hầu Ngài thảo viết ngay nên
Những lời cay đắng chống liền tôi đây.
27. Đặt thân tôi xích xiềng ngay
Và rình rập mọi đường này tôi đi.
Dầu theo dõi hết mọi bề
Lấy đi dấu vết bước kìa chân tôi.
28. Còn tôi sẽ nát bươm rồi
Như cây gỗ mọt rụng rời ra ngay.
Giống như một chiếc áo này
Bị sâu mọt cắn nát bày ra đây!

CHƯƠNG 14

1. Con ngươi bởi phụ nữ này
Sống sinh chẳng được như rầy bao lâu
Và còn đầy rẫy biết bao
Những là phiền muộn cho nào diễn ra.
2. Giống như là một cành hoa
Nở rồi tàn úa theo đà rụng bay
Như là chiếc bóng thoáng ngay
Không đâu ngơi nghĩ qua giây phút này
3. Và rồi chính tại nó đây
Chúa liền để mắt nhìn ngay đó rồi.
Chính ngày kéo nó tới nơi
Truớc tòa phán xét Ngài thời lập nên.
4. Ai người có thể rút liền
Sự tinh sạch bởi nơi tuyền ố nhơ?
Chẳng ai làm được bao giờ
Những điều như vậy diễn ra ở đời.
5. Bởi ngày của nó định rồi
Và tháng của nó Chúa Trời đã xem
Chính Ngài xếp đặt dựng nên
Một ranh giới hạn cấm liền vượt qua
6. Xin Ngài ngoảnh mặt đi xa
Để hầu cho nó được đà nghỉ yên
Và rồi tận hưởng tiếp liên
Như người làm mướn mãn liền nghỉ ngơi.
7. Vì cho cây cối nơi nơi
Đốn đi còn có đồng thời cậy trông
Mọc lên tươi tốt xanh luôn
Đâm chồi nẩy lộc không ngừng phát sinh
8. Rễ trong lòng đất già liền
Thân cây bị chết ngay bên bụi lùm.
9. Mới vừa hơi nước đến luôn
Nó liền đâm mọc chồi non lên rồi.
Lá cây đâm tốt xanh tươi
Xum xuê cành lá bày phơi xanh rì.
10. Nhưng con người chết nằm lì
Loài người tắt thở nó thì đi đâu?
11. Nước thời có bỏ biển sâu
Sông ngòi có cạn khi nào diễn ra?
Kẻ nằm xuống đất thác là
Sẽ không có thể lấy đà dậy đây
12. Bầu trời sẽ biến qua ngay
Trước khi nhân thế nằm này dậy mau
Và không ai khiến cho nào
Người đây tỉnh ngủ khỏi hầu giấc mơ.
13. Phải chi Chúa giấu tôi qua
Trong nơi âm phủ tôi đà ẩn thân
Tới khi cơn giận Ngài lần
Qua đi hết tận để an thân này
Phải chi Ngài hẹn tôi đây
Một thời kỳ hạn rồi Ngài đoái thương
14. Người chết được sống lại chăng
Suốt thời khổ dịch tôi đang đợi chờ
Hầu cho tới hạn diễn ra
Tôi đây sẽ được đến đà thay phiên.
15. Ngài thời sẽ gọi tôi liền
Và tôi cũng sẽ thưa lên với Ngài
Ngài đang mong mỏi chờ này
Chính ngay công việc bàn tay Ngài làm
16. Nhưng bây giờ Chúa hiện đang
Đếm từng mỗi bước của chân tôi này
Ngài thời chẳng xét xem ngay
Đến luôn tội lỗi phạm đầy của tôi.
17. Các điều tôi đã phạm rồi
Bị niêm phong kín trong thời túi bao
Và bao tội ác tôi nào
Chúa Trời đã ngụy trang hầu nó đây.
18. Núi non sau hết sụp ngay
Đá liền rời chỗ đổi thay chẳng còn.
19. Đá này bị nước soi mòn
Bụi bùn cũng bị trôi trong mưa rào
Trông chờ người thế giống hao
Chúa Trời hủy diệt hết nào chúng ngay
20. Và Ngài sẽ loại đi này
Khỏi nơi vòng chiến nó bay mất liền
Sau khi biến đổi dung nhan
Ngài xua đuổi nó mất tàn tích ngay
21. Các con được vẻ vang này
Nó nào có biết hoặc hay điều gì
Chúng thời bị hạ nhục kìa
Nhưng rồi nó cũng chẳng thì biết đâu.
22. Xác thân phải chịu đớn đau
Riêng ngươi lãnh lấy đeo mau vào mình
Linh hồn cũng chịu nhục phiền
Phần riêng lãnh lấy vào trên nó rồi

II- KHÚC 2
GIÓP TỰ CÁO TỘI QUA NGÔN NGỮ CỦA MÌNH

CHƯƠNG 15

1. Ê-li-pha, Tê-man thời
Đã lên tiếng nói những lời như sau:
2. Người khôn ngoan chẳng lẽ nào
Trả lời lý luận bằng bao hão huyền
Và đi ngốn gió đông liền
Vào cho căng bụng dạ lên lúc này
3. Ngươi đừng có tự hào đây
Lấy lời vô ích giãi bày chứng minh
Hay lời văn vẻ nói liên
Cũng thời giúp ích cho liền ai đâu?
4. Thật anh đã hủy diệt mau
Tấm lòng đạo đức trong hầu nơi anh
Với cùng suy tưởng biến nhanh
Trước nhan Thiên Chúa tiêu tan chẳng còn.
5. Vì môi miệng nói ra luôn
Theo bao tội ác anh thường phạm đây.
Anh đi chọn ngữ ngôn này
Của phường gian ác giải bày điêu ngoa.
6. Chính môi miệng anh diễn ra
Việc này nên án cho đà anh thôi
Chứ đâu có phải chính tôi
Bỡi môi anh chứng chống người của anh.
7. Phải chăng anh đã được sanh
Trước ngay cả mọi người gian trần này?
Anh ra đời trước cả ngay
Núi non xuất hiện ra đây nhiều miền?
8. Phải chăng anh được nghe liền
Những điều mầu nhiệm của Thiên Chúa rồi!
Hầu anh chiếm đoạt đồng thời
Sự khôn ngoan ở tại nơi của Ngài
9. Anh nay đã biết rõ hoài
Những điều chúng tôi chẳng hay biết gì
Và anh đã hiểu biết kìa
Những điều mà chúng tôi thì chẳng hay.
10. Ở nơi giữa chúng tôi đây
Một người tóc bạc, kẻ này già luôn.
Một người năm tháng chất chồng
Trên mình đến nỗi hơn cùng cha anh.
11. Những an ủi Chúa đã ban
Cho anh quá ít hay chăng phải là?
Đây là lời lẽ ôn hòa
Chúng tôi đã ngỏ ra cho anh này.
12. Tại sao anh nổi giận ngay
Tại sao nheo mắt anh bày tỏ kia?
13. Cớ chi xung giận tức thì
Hướng về Thiên Chúa Gia-vê lúc này
Khiến anh đã thốt ra ngay
Những lời xung giận nơi đây miệng mồm?
14. Loài người là thứ gì luôn
Hầu nên trong sạch vẹn tròn đó ư?
Kẻ sinh bởi phụ nữ kìa
Sao mà công chính được thì mang danh?
15. Chư thánh Ngài đã tạo thành
Ngài còn chẳng tín nhiệm lần vào đâu!
Trước nhan Thiên Chúa tối cao
Các tầng trời cũng chẳng nào sạch trong.
16. Huống chi những kẻ thế nhơn
Tởm ghê, thối nát, dối gian nước tràn
17. Nghe tôi, tôi chỉ bảo anh
Những điều tôi thấy rõ rành anh nghe
18. Là điều kẻ khôn ngoan thì
Tỏ ra như nhận bởi từ tổ tiên
Chẳng thời giấu giếm gì liền
Mọi điều bày tỏ cho xem rõ ràng
19. Từ bao người xứ sở ban
Cho như những của riêng ân nơi này
Không ai kẻ ngoại bang đây
Được vào giữa họ ở ngay đồng thời
20. Mọi ngày sống giữa cuộc đời
Những người gian ác bồi hồi lắng lo
Những người hung bạo dành cho
Tháng năm ít ỏi tròn vo cuộc đời
21. Tiếng kêu khủng khiếp nghe rồi
Giữa thời yên tĩnh, một người ác gian
Xông vào hủy diệt phá tan
Trên nơi mình nó tan tành diễn ra
22. Nó thời chẳng dám tin là
Sẽ ra khỏi tối tăm qua thoát đường
Bởi vì sẳn có lưỡi gươm
Chực rình chờ sẵn cho luôn bên người
23. Được trao nhận trở thành mồi
Cho bầy ác điểu coi rồi xuống ăn
Nó thời đã biết rõ ràng
Mình đây được phó cho dường họa tai
Cái ngày tăm tối đến ngay
Khiến cho hoảng sợ luôn hoài nó đây
24. Lo âu khốn quẩn bao vây
Như vua chúa sẵn sàng này tấn công
25. Bởi tay nó cứ vẫy vùng
Chống cùng Thiên Chúa yêu thương nhân loài
Và đi lãnh đạm với Ngài
Xem thường với Đấng luôn hoài toàn năng
26. Cùng đi ngay đến hung hăng
Hầu vươn đứng thẳng sấn lăn đến Ngài
Trên lưng nó võ trang này
Chiếc khiên che chở luôn hoài chúng đây
27. Mặt đầy mỡ béo che ngay
Hai hông núng nính thịt đầy lấp che
28. Sống trong hoang phế thành trì
Những nơi căn hộ chẳng thì còn ai
Bởi vì chính ở nơi đây
Luôn luôn đe dọa sụp ngay tiêu tàn
29. Nó thời chẳng thể giàu sang
Và cơ sản nghiệp gia trang chẳng bền
Thành công của nó tạo nên
Sẽ không trải kín tại nền đất đai.
30. Nó không thoát tối tăm đây
Một tia lửa sẽ thiêu ngay héo tàn
Những chồi non nó đang đâm
Và hoa nó cuốn theo làn gió bay
31. Mong rằng nó chớ dựa đây
Vào lời dối trá phơi bày ra luôn
Nó thời sẽ bị lầm đường
Bởi vì dối trá là lương bổng này.
32. Cành nó khô héo trước ngày
Hạn thời của nó tới đây tiêu tàn
Tàu lá sẽ chẳng tươi xanh
Kéo thêm ngày tháng tiến hành ra ngay.
33. Giống như những cây nho này
Quả đều rơi rụng những ngày còn xanh
Như cây ô liu đang lần
Bông hoa rơi rụng hết nhanh di rồi.
34. Giống nòi vô đạo cằn còi
Chẳng sinh sôi nảy nở thời tiếp sau
Lửa thiêu rụi mọi trại lều
Của phường vị lợi sống hầu xấu xa
35. Thọ thai sự ác tiếp đà
Sinh bao tai hại tràn ra khắp miền
Lòng luôn chứa sẵn mưu gian
Đợi chờ cơ hội sản sanh ra liền.
TỪ SỰ BẤT CHÍNH CỦA CON NGƯỜI
TỚI CÔNG CHÍNH CỦA THIÊN CHÚA

CHƯƠNG 16

1. Gióp ông cất tiếng nói lên
Nói ra lý lẽ ngay liền như đây:
2. Tôi từng nghe những lời này
Các anh tất cả một bày ủi yên
Gây thêm phiền muộn đến bên
Cho anh em lãnh để thêm phiền hà
3. Đến bao giờ mới hết cơ
Những lời huyền hảo gây ra như này?
Đòn xóc nào đẩy kích đây
Các anh đáp trả lời ngay tức thời?
4. Tôi thời cũng nói được lời
Giống như các bạn nói rồi lời đây
Giả như các bạn hiện nay
Ở vào vì thế tôi nay đương thời
Tôi đây cũng lấy những lời
Để đem chống lại ngay rồi các anh
Cùng thời sẽ lắc đầu nhanh
Về nào câu chuyện các anh tỏ bày
5. Tôi nay chính miệng môi đây
Để đem úy lạo cho này các anh
Những lời an ủi phát sinh
Từ môi miệng lưỡi tôi liền nói lên
Sẽ làm giãm bớt ưu phiền
Nỗi niềm đau đớn trên mình các anh
6. Nhưng tôi có nói rõ rành
Nỗi đau khổ cực bản thân mang vào
Thời nó cũng chẳng nguôi đâu
Hay tôi thinh lặng chẳng hầu nói ra
Nó thời cũng chẳng rời xa
Khỏi tôi đi mất sang qua ai nàó
7. Quả giờ Chúa đã làm mau
Cho tôi suy nhược ra hầu tàn phai
Cả đoàn ngũ của chính Ngài
Đã tràn đến chộp lấy ngay tôi này
8. Ngài liền đứng dậy chứng đây
Hầu cho chống lại tôi hoài đó thôi
Cả ngay dáng vóc gầy tôi
Cũng thời tố cáo chống người tôi đây
9. Lôi đình nổi dậy của Ngài
Tấn công xâu xé thân này của tôi
Răng Ngài nghiến chặt vào rồi
Đổ dồn nghị lực trên người tôi đây
Kẻ cừu địch của tôi này
Mắt long sòng sọc ngó ngay tôi rồi
10. Miệng hoác mở rộng chống tôi
Tay đưa vả mặt với lời nhục khinh
Chúng bao vây lại chung quanh
Cùng nhau chống nghịch vào mình thân tôi.
11. Chúa Ngài đã nộp tôi rồi
Vào tay cho bọn người đời bất lương
Và Ngài đã ném tôi luôn
Cho phường gian ác tùy đường hại tôi
12. Tôi đương yên ổn thân rồi
Chúa đem xô đẩy tức thời tôi đây
Ngài mau tóm gáy tôi này
Xé tan từng mảnh ra ngay tức thì
Ngài liền dựng đứng làm bia
Tôi đây phải đứng ra kia cho Ngài
13. Mũi tên Ngài đã phủ vây
Cạnh sườn đâm thủng chẳng hoài tiếc thương
Mật tôi Ngài đổ xuống luôn
Chảy tràn trên đất còn vương nơi này.
14. Ngài truyền đục khoét thân đây
Lỗ này lỗ khác khắp ngay thân mình
Và đâm bổ thẳng tôi liền
Như một chiến sĩ thấy tên địch thù.
15. Tôi trùm mình chiếc bao bì
Phủ tro lên trán tỏ kìa ăn năn
16. Mặt tôi sưng đỏ nóng ran
Bởi vì nước mắt chứa chan đầy tràn
Và kìa bóng chết chập chờn
Trước đôi mi mắt tôi hàng thấy ngay
17. Tuy nhiên trong chính đôi tay
Tôi không để sự dữ đây quấy rầy
Và lời cầu nguyện hàng ngày
Của tôi khấn vái thật này tinh trong
18. Đất đai chớ lấp máu hồng
Tiếng tôi cầu khẩn xin đừng cản ngăn.
19. Giờ này tôi có chứng nhân
Trên trời làm chứng bản thân tôi này
Từ trên cao đỉnh nơi đây
Có người bảo lãnh tôi nay sẵn rồi.
20. Bạn bè cười nhạo trên tôi
Còn tôi hướng về Chúa Trời khóc than
21. Nếu Ngài có thể xử phân
Giữa loài người với Chúa nên được nào
Và cùng xét xử cho mau
Các con người thế với nhau đồng thời
22. Số năm tháng được đếm rồi
Và tôi bước tới chẳng lui đường nào!

CHƯƠNG 17

1. Hơi thở tôi đã mòn hao
Ngày đời lụi tắt tiến vào bên tôi
Nấm mồ đang sẵn chờ thời
Phận tôi có thế, cuộc đời trần gian!
2. Tôi đây đã chẳng trở thành
Tiêu đề cười nhạo chung quanh cho người
Mắt tôi chong suốt đêm rồi
Trong niềm cay đắng cuộc đời đó sao?
3. Ôi! Xin đặt bảo chứng nào
Cho tôi ở cạnh bên hầu Ngài đây
Ai thời chứng nhận nghéo tay
Của tôi ở tại nơi này cho đâu?
4. Vì Ngài đã khép ngay vào
Lòng này của chúng trước nào khôn ngoan
Nên Ngài chẳng chịu dẫm chân
Hầu cho chúng đắc thắng nên khi nào.
5. Như người mời bạn hữu mau
Đến nơi tụ tập để hầu chia phân
Trong khi con cái ở gần
Mỏi mong chờ đợi chẳng cần xem sao
6. Chúa Trời đã biến tôi nào
Trở nên trò nhạo cho bao nhiêu người
Tôi là kẻ bị người đời
Đã luôn khạc nhổ vào rồi mặt tôi.
7. Mắt tôi đương tắt dần rồi
Vì bao buồn khổ cuộc đời hiện nay
Tay chân tôi chỉ còn đây
Như là một chiếc bóng này mà thôi.
8. Những người ngay chính ở đời
Sẽ thời sửng sốt lên rồi vì đây.
Người vô tội công phẫn ngay
Với phường gian dối chỉ bày dối gian.
9. Người công chính hãy vững vàng
Ở trong đường lối bước chân của mình
Kẻ bàn tay sẵn tinh tuyền
Hãy tăng thêm cố gắng liền vững tin!
10. Các anh hãy trở lại liền
Hãy mau lui tới nơi tìm nhanh chân
Tôi tìm một kẻ khôn ngoan
Kiếm không thấy giữa các anh có nào
11. Ngày đời tôi đã trôi mau
Những mưu tính của tôi hầu gẫy tan
Và bao mộng ước tràn lan
Của lòng tôi đó cũng tàn lụi ngay.
12. Chúng đem đêm đổi thành ngày
"Ánh quang của chúng gần này tối tăm"
13. Có gì mong đợi chờ lần
Âm ty là chỗ tôi làm nhà đây
Tôi nhồi giường nệm nằm ngay
Bằng ngay tăm tối phủ dầy bóng đen
14. Với mồ huyệt tôi kêu lên:
"Mi là Cha ta" đó liền diễn ra
Với giòi bọ sẽ gọi là
"Mi là bà mẹ của ta đó rồi
Đồng thời là chị luôn thôi
Đó là gia quyến dòng nòi ta sao!
15. Vậy niềm hy vọng ta đâu
Với niềm hạnh phúc ai nào thấy đây?
16. Chúng đi xuống với tôi ngay
Tại nơi âm phủ chốn này cùng tôi.
Để rồi chúng ta chôn vùi
Chìm sâu cát bụi trọn đời với nhau.
THỊNH NỘ VÔ HIỆU TRƯỚC SỰ CÔNG CHÍNH

CHƯƠNG 18

1. Bạn Bin-đát nói tiếp mau
Những lời vịn lẽ để hầu nói lên:
2. Tới bao giờ giữa anh em
Còn đi kèn cựa để kềm lời đây?
Hãy suy nghĩ kỹ trước này
Rồi ra sẽ nói nên ngay những lời
3. Tại sao chúng ta bị coi
Như hàng đần độn của nòi thú đây?
Tại sao thiên hạ coi này
Chúng ta thiển cận trước bầy anh em?
4. Chính anh tự cấu xé liền
Trong cơn giận dữ nổi điên lên rồi
Phải chăng vì có anh thôi
Đất nơi hoang vắng tất thời diễn ra
Và kìa đá tảng rời xa
Khỏi ngay nơi cũ chốn xưa đặt nền
5. Ánh quang kẻ ác lụi tàn
Lửa tia của họ đã lần mất đi
6. Trại lều của chúng tất thì
Tối tăm kín mít phủ che mịt mù
Ngọn đèn trên nó lụi mờ
Bóng đêm đổ xuống khắp khu lan tràn
7. Bước chân ngày trước thênh thang
Hôm nay thu hẹp ngắn đàng lại ngay
Nó thời sẽ vấp ngã đây
Ở trong giảo kế nó bày ra luôn
8. Tự chân đem đến lưới tròng
Chính mình vô bẫy chớ hòng gỡ ra
9. Một tròng chộp gót chân qua
Còn dây thòng lọng cuốn vô thân mình.
10. Sợi dây dưới đất dấu liền
Đợi chờ nằm sẵn chực rình nó đây
Và kìa cạm bẩy giương bày
Trên đường chờ đợi có ngày nó qua.
11. Bốn phương khủng khiếp diễn ra
Khiến cho sợ hãi theo đà bước chân.
12. Đói ăn là bạn đồng hành
Họa tai kề sát ở gần ngay bên
13. Xé tan từng mảnh da liền
Con đầu thần chết sẽ tìm đến nơi
Phân thây xé nát tơi bời
Đồng thời sẽ nuốt chết rồi nó thôi.
14. Người ta sẽ giựt nó rồi
Khỏi ngay lều trại chốn nơi an toàn
Và đem điệu đến vua quan
Ở nơi khiếp sợ kinh hoàng diễn ra
15. Người ta sẽ chiếm lấy nhà
Ở trong lều trại thay đà thế chân
Người ta sẽ rải diêm sanh
Trên nơi nó ở kín lần hết đây.
16. Ở dưới các rễ khô này
Trên thời cành lá úa ngay héo tàn.
17. Kỷ niệm biến khỏi thế gian
Và danh của nó tiêu tan trên đờí!
18. Người ta xô đẩy nó rồi
Từ nơi ánh sáng vào nơi tối mù
Và khai trừ nó tức thì
Khỏi nơi trần thế chốn kìa dương gian
19. Nó không con cháu nối đàng
Và không hậu duệ trong dân nó này.
Không ai sống sót kéo dài
Trong nhà nó ở tại ngay gian trần.
20. Cả phương tây sửng sốt liền
Phương đông cũng phải rùng mình sợ ghê!
21. Chẳng còn số phận nào kia
Dành cho chốn ở người thì bất lương
Đó là nơi chốn dành riêng
Cho người chẳng biết Chúa trên cách nào!

GIÓP TRÔNG CẬY ĐẤNG CỨU CHUỘC MÌNH

CHƯƠNG 19

1. Gióp ông cất tiếng lên mau
Nói ra lý lẽ như sau lời là:
2. Cho đi đến mãi bao giờ
Các anh còn cứ rày rà khổ tôi
Và đi nghiền nát bằng lời
Với cùng tiếng nói tai tôi nghe này
3. Có hàng chục lượt lần đây
Các anh đã nhục mạ tôi nay đó rồi
Và đi hành hạ thân tôi
Chẳng thời cảm thấy thẹn thòi khi nao.
4. Cho dù tôi mắc tội nào
Sự lầm lỗi ấy chỉ hầu trong tôi
5. Quả nếu các anh muốn rồi
Lên mày lên mặt với thời tôi đây
Bằng đi trách cứ tôi nay
Về đều hổ thẹn vào này thân tôi
6. Hãy nên biết rõ ngay rồi
Chính Thiên Chúa đã hại thời tôi đây
Và Ngài che phủ tôi này
Ở trong màn lưới của Ngài hiện nay.
7. Tôi dầu la hét lên ngay
Đương khi bị ức hiếp đây nơi mình
Cũng không được đáp trả liền
Cho dầu kháng cáo công bình cũng không
8. Ngài xây tường bít lối luôn
Để hầu tôi khỏi qua đường lối đây
Ngài đem tăm tối bao vây
Trên nào của khắp đường này tôi đi
9. Bao danh dự của tôi kìa
Ngài đã lột bỏ mất di tích rồi
Ngài còn cất khỏi đầu tôi
Miện vương đang đội ở nơi đầu này
10. Ngài làm tôi sụp đổ ngay
Bốn phương tứ phía tôi nay tiêu tàn
Niềm hy vọng cũng biến tan
Nhổ tôi như nhổ cây đang xanh rờn.
11. Ngài còn thịnh nộ nổi xung
Đổ tuôn bùng cháy trên luôn tôi rồi
Và Ngài xét xử ngay tôi
Như nào địch thủ Ngài thời nơi đây.
12. Đạo binh Ngài ập đến ngay
Chúng ra sức mở đường vây tôi rồi
Và đi sửa soạn tức thời
Dựng lều đóng trại quanh tôi vây nhà.
13. Anh em tôi Chúa đẩy xa
Những người quen biết khiến ra lạ rồi
14. Thân bằng biến mất tức thời
Họ hàng quyến thuộc quên tôi xa lìa.
15. Người ăn người ở trong nhà
Cả ngay đám nữ tỳ xưa bây giờ
Chúng coi tôi quá lạ xa
Người dưng nước lã chẳng ra thứ gì.
Tôi đi đến đó tức thì
Nên như kẻ đột nhập gia cư chúng này.
16. Tôi kêu gọi các tớ trai
Chẳng ai đáp lại tôi ngay điều gì
Miệng tôi năn nỉ van vì
Cũng không có ích lợi chi điều này
17. Chính hơi thở của tôi đây
Vợ tôi cũng lợm giọng ngay tức thời
Và tôi biến trở xú hôi
Trước ngay con cái của nơi dạ lòng.
18. Cả ngay bọn nhóc cháu con
Cũng khinh khi tỏ coi thường với tôi
Khi tôi tỉnh giấc dậy rồi
Chúng đi chế nhạo diễu cười tôi ngay
19. Mọi người thân thích tôi này
Cũng đều gớm ghét tôi đây tức thời
Và ngay cả đến những người
Tôi yêu cũng trở lại rồi chống tôi
20. Thịt tôi tiêu hủy hết rồi
Chỉ còn xương cốt đồng thời bọc da.
21. Các anh bạn hữu tôi ha
Hãy thương, thương lấy tôi qua phút này.
Vì bàn tay của Chúa đây
Đã giang đánh phạt tôi nay nặng đòn.
22. Tại sao các bạn đi lùng
Bắt tôi như Chúa để trừng phạt đây
Và này các bạn hữu hay
Anh em chưa chán thịt này tôi sao?
23. Ôi! chớ chi những lời nào
Của tôi được khắc lại vào đồng đây.
24. Ước gì dao sắt chạm này
Hoặc bằng chì đã khắc ngay những lời
Của tôi trên đá muôn đời
Hầu lưu giữ lại luôn thời triền miên.
25. Phải tôi biết thực rõ liền
Đấng cứu chuộc tôi mãi liên sống đời
Sau cùng Ngài đứng dậy thôi
Ngay trên mặt đất giữa nơi gian trần
26. Sau khi hủy diệt hết lần
Lớp da này của tôi tan tiêu rồi
Chính trong xác thịt của tôi
Tôi thời nhìn ngắm Chúa Trời chẳng ngơi.
27. Chính tôi sẽ ngắm Ngài rồi
Mắt tôi nhìn rõ thấu thời Ngài đây
Ngài không còn lạ xa này
Dạ lòng tôi mỏi mòn ngay trong mình.
28. Nếu đây các bạn nói liên:
Làm sao tra khảo để tìm căn nguyên?
29. Bấy giờ hãy biết sợ liền
Lưỡi gươm để sẵn cho mình các anh
Vì cơn thịnh nộ giáng nhanh
Xuống phường đồi bại tiến hành phạt ngay
Ngõ hầu các bạn biết đây
Có luôn sự phán xét này dành riêng.

CÔNG CHÍNH KHÔNG CÓ LUẬT TRỪ

CHƯƠNG 20

1. Sô-pha người Na-mát liền
Cất lên tiếng nói vào thêm lời rằng:
2. Những suy tư của tôi làm
Cho tôi phải đáp trả bằng lời đây:
Vì cơn bận rộn tôi này
Khiến tôi cảm thấy nó ngay trong lòng.
Tôi nghe được thấy rõ hơn
Một bài học xúc phạm luôn trong người
Nhưng tâm trí gợi cho tôi
Một lời phải đáp tức thời ra đây
4. Anh không được biết rõ ngay
Từ muôn thuở thế nhân này tạo nên.
5. Niềm hân hoan bọn ác gian
Nỗi vui mừng của chính quân vô loài
Không sao có thể kéo dài
Chỉ vui một lúc ngắn này mà thôi.
6. Cả khi vươn tới tận trời
Và đầu của chúng chạm rồi tới mây
7. Giống như một bóng ma đây
Biến tan tiêu hết mãi hoài mất tăm
Kẻ từng thấy nó hỏi rằng:
"Nó đi biến mất tiêu tan đâu rồi?"
8. Nó bay tựa giấc mơ thôi
Ai tìm thấy nó ở nơi nào kìa?
Khi mà nó bị đuổi đi
Giống như thị kiến đêm thì biến bay
9. Mắt kia từng gặp nó này
Sẽ thời chẳng thấy nó đây bao giờ
Và ngay nơi ở nó kìa
Cũng không còn gặp thấy thì nơi đâu
10. Cháu con nó phải đền vào
Cho ngay những kẻ khó nào này mau
Và tay chúng phải sẵn trao
Cho người tài sản cướp nào của đây.
11. Cốt xương nó mạnh sức này
Đương thời của tuổi tràn đầy thanh xuân
Nhưng sức lực nó cũng nằm
Ở trong cát bụi đồng lần mà thôi.
12. Nếu tai ác dịu dàng rồi
Tại trong môi miệng ẩn nơi lưỡi mình.
13. Nếu dùng nhấm nháp triền miên
Chẳng thời chịu nhả ngay liền ra đâu
Và còn giữ lại ngay nào
Tại trong cuống họng ở hầu nơi đây.
14. Thì lương thực nó ăn này
Sẽ thời biến đổi trong ngay ruột mình
Và thành rắn độc ngay liền
Trong nơi dạ nó sản sinh ra rồi
15. Giầu sang đã trốn tức thời
Nó liền phải mửa ra thôi hết nào.
Chúa thời sẽ trục ra mau
Khỏi nơi lòng dạ nó hầu hết ngay.
16. Nó mút nọc độc vào này
Lưỡi con rắn độc giết ngay nó rồi.
17. Nó không có thể nhìn coi
Suối dầu, thác mật, sữa thời lên men.
18. Nó trao trả lợi huê liền
Những điều nó nuốt chẳng nên được nào
Và hoa trái của bao nhiêu
Việc làm xuôi ngược, chẳng hầu hưởng đây.
19. Bởi vì nó ức hiếp này
Đồng thời chểnh mảng bỏ ngay người nghèo
Đã đi cướp phá nhà theo
Mình thời chẳng có tốn hao công làm.
20. Vì lòng nó chẳng yên hàn
Hầu xem là đủ an tâm phận này.
Cho nên sản nghiệp nó đây
Chẳng thời cứu nổi nó ngay được nào.
21. Không gì mà thoát khỏi mau
Lòng tham của nó đang hầu diễn ra.
Chính vì thế thấy được là
Hạnh phúc của nó chẳng đà bền lâu.
22. Nó thời sẽ gặp phải sau
Túng nghèo trong chính sang giầu dư đây.
Bàn tay kẻ khốn cùng này
Sẽ thời chụp hẳn lên ngay nó rồi.
23. Đang khi nó thốn vào nơi
Bụng đầy cho cứng đương thời diễn ra.
Chúa liền giáng xuống bao la
Những cơn thịnh nộ trải qua bởi Ngài
Cho mưa thịnh nộ tuôn ngay
Thay cho lương thực đương này nó ăn.
24. Nó mà trốn tránh ẩn lần
Khỏi nào vũ khí sắt làm thành nên
Cung bằng đồng sẽ bắn tên
Lủng xuyên qua nó ngay liền chẳng sai.
25. Nó cầm nhổ mũi tên này
Rời ra khỏi nó liền ngay tức thời
Và khi mũi nhọn đã rời
Khỏi gan của nó để rơi ra ngoài
Những cơn khiếp khủng đến ngay
Bao vây kín mít luôn hoài nó đây.
26. Mọi tăm tối đã bao vây
Một tia lửa đến thiêu ngay nó rồi
Đất thiêu hết thảy những người
Sót còn trong trại của thời nó đây.
27. Các tầng trời sẽ tỏ bày
Mọi điều gian ác nó ngay ra kìa
Và rồi đất cũng mau đi
Dấy lên chống nghịch tất thì nó luôn.
28. Một cơn hồng thủy diễn tuôn
Hầu cho quét sạch hết trơn cả nhà
Một cơn bão lụt diễn ra
Đó ngày thịnh nộ trải qua Ngài làm.
29. Và là phần Chúa để dành
Cho nào những kẻ ác gian ở đời
Cũng là gia nghiệp Ngài rồi
Chia phần cho chính con người ác đây.

Không có nhận xét nào: