Thứ Sáu, 14 tháng 11, 2008

I-sai-a - Chương 31 - 40

VỀ VIỆC CẦU VIỆN AI CẬP

CHƯƠNG 31

1. Khốn cho những kẻ chạy mau
Xuống miền Ai cập đẻ cầu viện đây!
Dựa vào binh mã chống này
Chiến xa, xe trận nhiều thay là nhiều
Binh kị hùng hậu biết bao
Chứ không ngước mắt trời cao ngó nhìn
Đấng thánh của nhà Ích diên
Và không thỉnh ý cầu xin ơn Ngài
2. Tuy Ngài rất khéo khôn này
Đồng thời giáng đổ họa tai xuống trần
Ngài không rút lại lời ban
Ngài thương chổi dậy chống quân ác tàn
Chống luôn bè lũ tiến sang
Để hầu tiếp viện mọi đàng tác oai
3. Lũ Ai cập chỉ người này
Không là thần thánh luôn hoài nào đâu
Ngựa chúng là xác thịt nào
Chẳng là thần khí hơn hầu thứ chi
Khi Gia-vê chỉ tay kìa
Kẻ sang tiếp viện cũng thì nhào lăn
Cùng bao kẻ được tiếp luôn
Cả lũ tận tuyệt vẹn tròn mất ngay

TRÊN ÁT-SUA

4. Gia-vê phán dậy tôi đây
Cũng như sư tử với bày hùm tơ
Gầm lên bắt được mồi ha
Mục đồng cả lũ luôn oà hô lên
Đánh đuổi chúng đi mau liền
Tiếng vang quát tháo chẳng nên ích gì
Có la lối chẳng làm chi
Bắt nó lùi lại tức thì được đâu
Như vậy chẳng có khác nào
Gia-vê vạn quân xuống giao chiến này
Trên ngay đỉnh Xi-on đây
Chính đồi của nó diễn bày ra ngay
5. Như chim lượn trên tổ này
Gia-vê vạn quân ra tay hộ phù
Cho Gia-liêm chính thành đô
Khỏi cơn hoạn nạn hết lo yên hàn
Ngài còn dung thứ mọi đàng
Và cho thoát khỏi gian nan mưu bày
6. Hãy mau trở lại đi ngay
Hỡi con cái giống dòng này Ích diên
Về cùng Đấng có uy quyền
Vì các ngươi phản bội liên với Người
7. Trong ngày ấy ở khắp nơi
Loại đi các tượng thần người làm nên
Bằng vàng bằng bạc tạo liên
Do tay tội lỗi chính mình các ngươi
8. At-sua sẽ bị ngã rơi
Bởi gươm nhưng chẳng bởi nơi gươm người
Một gươm phi phàm tới thôi
Sẽ làm cỏ chúng sạch rồi hết luôn
Chúng chạy trốn trước mũi gươm
Bao trai tráng chúng bắt gom tôi đòi
9. Kinh hoàng khiếp vía tức thời
Chúng băng qua đá tảng rồi bỏ đi
Hoàng công chúng tán đảm kìa
Tìm đường chạy thoát bỏ cờ lại đây
Đó lời sấm Chúa phán ngay
Tức là Đấng có lửa này Xi-on
Lò thiêu Ngài cũng có luôn
Ở nơi Gia-liêm thông thường diễn ra.

XÃ HỘI ỔN TRỊ

CHƯƠNG 32

1. Khi vua lấy đức trị vì
Quan quyền theo lẽ phải kìa trị dân
2. Mỗi người sẽ được an thân
Bình phong chắn nó an toàn chở che
Như nơi ẩn núp mưa về
Như nguồn suối nước tràn trề đất khô
Như bóng đá tảng khổng lồ
Cản che trên xứ nóng lùa khô ran
3. Mắt ngươi coi thấy rõ ràng
Sẽ không nhắm lại cứ dường nhìn coi
Tai ngươi nghe thấy thực rồi
Cứ liền chú ý luôn thời lắng nghe
4. Lòng ngươi nông nỗi sẽ suy
Cho tường hiểu biết điều chi rõ này
Lưỡi ngươi ngọng sẽ lanh chai
Nói lời rành rẽ cho ngay rõ nào
5. Điên dại chẳng được kêu đâu
Với danh cao quý nhất hầu diễn ra
Xảo quyệt chẳng được gọi là
Danh xưng vị vọng trải qua ở đời!
6. Đứa điên dại nói lời dại điên
Vì lòng quái ác chỉ tuyền mưu mô!
Mọi điều vô luân chẳng từ
Nổi lên chống nghịch Gia-vê mọi đường
Để người đói bụng lòng không
Và người khát nước chẳng trông uống gì
7. Nơi phường xảo quyệt đó kìa
Chỉ toàn xảo trá tức thì bày ra
Nó mưu mô dối gian tà
Đặt điều lừa gạt hại ba lũ nghèo
Đương khi bày giãi nào theo
Những điều lẽ phải diễn đều ra đây
8. Còn người cao quý mưu bày
Những điều quý giá thực này ra luôn
Vì bao điều quý giá hơn
Người luôn đứng dậy chứng nhân giữ gìn.

CẢNH CÁO NỮ GIỚI GIU-ĐA

9. Này đây nghe tiếng Ta khuyên
Đàn bà bất cẩn mau lên nghe này
Cả con gái vô tư đây
Hãy mau tai lắng nghe ngay Ta bày
10. Một năm nữa một ít ngày
Các ngươi sẽ cuống cuồng ngay ra nào
Hỡi đồ vô tư lự mau
Vì mùa nho đã tàn hầu hết thôi
Mà mùa thu hoặch chẳng thời
Đem về nhận được huê lời nào đâu
11. Phường nhẹ dạ hãy run mau!
Lũ vô tư cuống cuồng hầu tỏ ra
Hãy cởi vất nó đi xa
Nơi mình bao bị mặc qua trên người
12. Đấm ngực khóc lóc đi thôi
Cho bao đồng cỏ tươi vui trải dài
Khóc lên cho các vườn này
Nho sinh sai trái hôm nay ra nhiều
13. Khóc lên cho đất đai theo
Của dân Ta đã biến đều bụi gai
Khóc lên cho tất cả này
Những nhà lạc thú thành bày liên hoan
14. Vì lâu đài bỏ vắng tanh
Thị thành huyên náo hoàn toàn trống không
Ô-phen đồi tháp hậu phương
Biến thành nơi chốn bỏ hoang muôn đời
Làm nơi hoan lạc cho nòi
Lừa hoang, bãi cỏ cho rồi thú ăn

THỜI PHỤC HƯNG

15. Tới khi thần khí ở trên
Đổ ngay xuống khắp mọi miền ta đây
Sa mạc biến thành vườn này
Qua cây hoa trái nên ngay như rừng
16. Bấy giờ công chính diễn luôn
Trong nơi sa mạc hoang đồng tỏ ra
Đức nghiã cư trú trải qua
Ở vườn hoa quả bao là đẹp thay
17. Thành quả đức nghiã đến nay
Phước bình an hưởng hàng ngày sống vui
Công bình đức nghiã ở đời
Yên hàn trọn vẹn muôn thời có luôn
18. Bấy giờ dân ta ở trong
Cảnh bình an hảo hoàn thường tỏ đây
Trong nơi chốn an toàn này
Thanh nhàn lặng lẽ diễn bày ra luôn
19. Mưa đá sẽ đổ xuống rừng
Thị thành bị hạ xuống cùng tiêu tan
20. Phúc cho chính các ngươi hằng
Gieo giống khắp các bờ mang nước về
Và thả lỏng chân cho đi
Bao đàn bò lừa hết gì cản ngăn.
BỈ CỰC THÁI LAI

CHƯƠNG 33

1. Khốn thay cho chính các ngươi
Ngươi phá mà chẳng bị ai phá rồi
Ngươi phản chẳng bị phản hồi
Khi ngươi phá xong tức thời diễn ra
Ngươi liền bị phá trải qua
Lúc ngươi đã phản, người ta phản hồi
2. Gia-vê thương xót chúng tôi
Chúng tôi trông cậy ở nơi mình Ngài
Sớm mai Ngài thẳng cánh tay
Vươn lên nâng đỡ cho bày chúng tôi
Trở nên sức cứu độ rồi
Cho ngay những lúc cấp thời lâm nguy
3. Am ầm sấm sét vang kìa
Nhân dân đào tẩu tìm đi ẩn thân
Ngài lên tiếng thét vang ran
Chư dân tộc tán loạn đang chạy dài
4. Người thu chiến quả tức thời
Như cào cào ngốn trụi rồi lá cây
Khác nào châu chấu cả bày
Xung phong tiến tới bên ngay cấp thời
5. Gia-vê là Đấng siêu vời
Ngài luôn ở mãi trên trời cao xa
Ngài ban Xi-on bao là
Công minh đức nghiã chan hòa tràn lan
6. Ngài là chốn ở an thân
Cho ngay kiếp sống an tòan của ngươi
Là kho cứu độ đồng thời
Là khôn ngoan hiểu thấu coi tận tường
Sự tôn kính sợ Chúa luôn
Là kho quý báu ở trong con người
7. Dân A-riên hiện đương thời
Phố phường khắp chốn bao lời than van
Với bao sứ giả bình an
Xót thương than khóc vô vàn đắng cay
8. Lộ đường hoang vắng hàng ngày
Chẳng ai đi lại vãng lai trên đường
Nó đi bội ước mọi đàng
Khinh màng dân chúng coi thường hết ai
9. Đất ra ủ rũ mặt mày
Dãy Li-ban hổ ngơi, gầy héo hon
Sa-ron nên tựa hoang đồng
Ba-san, Các-men thành cùng trụi trơ
10. Gia-vê liền phán bấy giờ
Ta đây chỗi dây vươn cao thân mình
11. Các ngươi cưu mang sản sinh
Cỏ khô rơm rác ra liền tràn luôn
Hơi khí ta giống lửa hồng
Hỏa thiêu hủy diệt vẹn tròn các ngươi
12. Muôn dân chết cháy thành vôi
Còn gai góc chặt để rồi đốt thiêu
13. Kẻ xa xăm hãy nghe theo
Bao nhiêu công việc ta đêu làm đây
Ngươi gần gũi hãy nhìn ngay
Biết bao sức anh hùng nay tỏ bày
14. Ở tại Xi-on chốn này
Bao quân tội lỗi mới đây kinh hồn
Lũ vô đạo khủng khiếp run
Ai nơi chúng ta ở luôn được nào
Trong nơi ngọn lửa đốt mau
Ai người chúng ta đã hầu ở trong
Ngay nơi của chốn lửa hồng
Trong lò muôn kiếp vĩnh tồn mãi đây
15. Có nhiều những kẻ hiện nay
Đi theo đàng đức nghiã ngay suốt đời
Kẻ ăn nói ngay lành rồi
Khinh màng chẳng bóc lột người cạnh bên
Phủi tay chẳng nhận quà liền
Bưng tai tránh chuyện gây nên huyết trào
Nhắm đôi con mắt lại mau
Không nhìn đến chuyện coi nào bất lương
16. Họ sẽ lưu lại ở luôn
Tại ngay nơi chốn nhìn trông cao vời
Có uy đá tảng làm nơi
Hầu cho trú ẩn để rồi nương thân
Được cung cấp các bánh ăn
Đồng thời nước uống chu toàn thỏa thuê.
TƯƠNG LAI HUY HOÀNG

17. Mắt ngươi sẽ thấy đức vua
Trong ngay duyên sắc đẹp kia của người
Đồng thời sẽ nhìn thấy rồi
Một nơi xứ sở tuyệt vời bao la
18. Lòng ngươi ôn lại diễn ra
Mối khinh hoàng sợ trải qua xưa thời
Đâu là người thu thuế rồi?
Đâu là người nắm cân đời xử đây?
Đâu người để kiểm tra này?
Hầu đi đo đạc cho ngay tháp thành
19. Ngươi không còn thấy những dân
Sống trong bạo ngược cứ lần đến kia
Một dân tiếng nói khó nghe
Một dân mọi rợ chẳng thì ai hay
20 Hãy chiêm ngắm Xi-on đây
Thành đô lễ bái của này chúng ta
Mắt ngươi thấy Gia-liêm ha
Một danh địa được bao là an ninh
Trại hầu bất di dịch liền
Cọc lều chẳng nhổ để yên đến cùng
Các dây thừng vẫn nguyên luôn
Chẳng hề đứt đoạn ra dường lung tung
21. Gia-vê là Đấng oai hùng
Ngài đương ở đó với cùng chúng ta
Chốn sông ngòi rộng bao la
Không thuyền đi lại ngang qua nơi này
Tàu bè chẳng thấy có đây
Tới lui, lui tới trên ngay sông ngòi
22. Vì Gia-vê chính thực Người:
Đấng ban lề luật răn dậy đời chúng ta
Chính Ngài cũng sẽ lại là
Đấng luôn giải thoát mau cho hết nào
23. Những dây các người chùng vào
Không giữ vững cột buồm đâu trong thuyền
Cờ hiệu không thể cất lên
Bấy giờ kẻ mù chia phân cấp thời
Những chiến quả chiếm được rồi
Và người què tha hồ hôi của này
24. Dân cư sẽ chẳng nói đây
Tôi đang ốm liệt trên ngay thân người
Họ đang ở trong thành rồi
Được tha thứ tội vạ nơi mình này.

Ê-ĐÔM BỊ DIỆT

CHƯƠNG 34

1. Các dân nước lại nghe đây
Chư bộ lạc chú ý ngay tức thời
Đất và mọi sự đất đai
Dương gian mọi vật tràn đầy nơi đây
2. Vì lôi đình Chúa nổi ngay
Giáng trên các nước diễn bày ra luôn
Lửa giận xuống cả đoàn quân
Ngài trao hiến chúng tiến lần diệt vong
3. Xác thây của chúng ném quăng
Khắp nơi la liệt lan tràn hôi tanh
Núi non như rữa tan tành
Máu me dầm dìa tràn lan tư bề
4. Mọi cơ binh trên trời kìa
Cũng đều tiến tới cấp kì rã tan
Tầng trời cuộn mất vẹn toàn
Như là quyển sách cuốn mang vào cùng
Tất cả cơ binh chúng luôn
Tiêu điều như thể nho đương úa tàn
Lá bay rụng xuống tràn lan
Như cây vả héo trút lần trái trăng
5. Gươm ta ở trên trời đương
Dường như tứa máu ra luôn đó rồi
Này đây nó giáng tức thời
Xuống trên Ê-đôm cùng nơi dân này
Bị ta trao phó diệt ngay
Qua nơi xét xử thẳng tay loại trừ
6. Gươm Gia-vê vấy máu kìa
Cùng vương mỡ béo lên kia bầy nhầy
Máu chiên với dê đực này
Với cùng mỡ béo của loài cao dương
Vì lễ tế Gia-vê đương
Diễn ra tại chỗ gọi thường Bót-ra
Cuộc tàn sát vĩ đại qua
Trải ra trên đất gọi là Ê-đôm
7. Trâu cùng với bò tơ luôn
Với bò tót nữa giết chung một lần
Đất đầm đìa máu tràn lan
Cùng loang mỡ béo lan tràn ra ngay
8. Vì ngày báo thù Chúa đây
Là năm oán trả hận này Xi-on
9. Thác trên mặt đất biến luôn
Thành nên nhựa chai, bụi nguồn diêm sinh
Xứ này của chúng biến thành
Nhựa chai bùng cháy trọn toàn bốc lên
10. Đêm ngày chẳng thể tắt liền
Khói lan bốc tỏa triền miên muôn đời
Đất thành hoang địa khắp nơi
Muôn đời kiếp kiếp chẳng người vãng lai
11. Bồ nông với nhím đến rồi
Quạ kia và cú chiếm nơi làm nhà
Gia-vê chăng dây thẳng ra
Dây chì buông thả xuống đà vũng không
12. Nơi đây quý tộc chẳng còn
Vương hầu khanh tướng cũng dường mất luôn
13. Lâu đài toàn mọc gai chông
Lũy đồn cỏ rác dồn trong đầy tràn
Biến thành hang ổ sài lang
Sân chim đà điểu dừng chân chốn này
14. Thú rừng chó sói đến đây
Dê đực lên tiếng gọi bày họp nhau
Yêu tinh Li-lít chọn nào
Làm nơi trú ngụ để vào ẩn thân
15. Nơi đây chim cuốc đến lần
Tìm nơi làm tổ bóng râm lẩn mình
Để cùng ấp trứng truyền sinh
Kên kên cũng đến ngay liền hội nhau
16. Bạn bè không thiếu con nào
Đến nơi họp mặt đã hầu diễn kia
Hãy tra trong sách Gia-vê
Sẽ không thiếu vắng thứ chi tụ về
Chính miệng Ngài đã truyền kia
Thần khí Ngài sẽ hội qui chúng này
17. Ngài bắt thăm cho chúng ngay
Và phần của chúng tay Ngài phân chia
Theo từng thước tấc ra kìa
Chúng đi chiếm lấy tức thì phần đây
Làm phần sở hữu chúng nay
Đời đời chúng sẽ nơi này ở luôn

ÍCH DIÊN ĐƯỢC CỨU

CHƯƠNG 35

1. Hỡi sa mạc hãy hân hoan
Cùng vui lên với đất cằn khô đây
Hoang đồng cũng hỉ hoan ngay
Trổ bông như huệ lan này thắm tươi
2. Tưng bừng như hoa nở cười
Hân hoan nhiệt liệt reo vui lên rồi
Nó được ban tặng tức thời
Vinh quang của dãy núi đồi Li-băng
Vơí vẻ tráng lệ huy hoàng
Của Các-men với cánh đồng Sa-ron
Còn chúng sẽ nhìn thấy luôn
Vinh quang Gia-vê huy hoàng Chúa ta
3. Hãy thêm sức mạnh đến qua
Bàn tay rũ rượi lắng lo đêm ngày
Hãy tăng cường đến cho ngay
Những đầu gối quỵ bởi nay suy đồi!
4. Hãy bảo ngươi hốt hoảng lời
Phấn khởi lên đừng sợ rồi nữa đâu
Này đây Thiên Chúa của nào
Các ngươi đang đến để hầu trả oan
Phục thù thần linh đem lần
Chính Ngài đến để cứu dân ngươi rồi
5. Bấy giờ kẻ mù sáng thôi
Tai người điếc sẽ đồng thời suốt thông
6. Kẻ què nhảy nhót lên luôn
Khác nào hươu nai nay đương nhảy mừng
Lưỡi người câm cũng bật tung
Reo hò vang dậy vui chung mọi người
Vì có nước phun lên rồi
Ở trong sa mạc khắp nơi tràn trề
Nơi hoang giao có suối khe
Nước nôi chan chứa dẫn về muôn phương
7. Vùng nóng bỏng cằn khô rang
Biến thành dẫn nước chảy tràn lan đây
Chỗ khô chết khát nước này
Bấy giờ nước ngập tràn đầy khắp nơi
Ổ hang sài lang nghỉ ngơi
Cỏ xanh rờn lấn chỗ loài sậy lau
8. Một đường cái xuất hiện mau
Sẽ mang tên Lộ Thánh hầu nơi đây
Kẻ nhơ chẳng qua đường này
Chính là đường của dân Ngài bước đi
Kẻ khờ dại có đi kìa
Trên ngay đường đó chẳng thì lạc đâu
9. Trên đàng lộ chẳng gặp nào
Sư tử mãnh thú cùng bao vật rừng
Những loài xác thịt dữ hung
Bao người được cứu trên đường đi luôn
10. Những người được giải cứu thường
Sẽ thời lại được hồi hương về rồi
Chúng lên Xi-on núi đồi
Trong bao tiếng hát vang lời ca rao
Niềm vui vĩnh cửu trên đầu
Hỉ hoan sung sướng sẽ theo sau liền
Vĩnh biệt mọi thứ buồn phiền
Để lòng tràn ngập triền miên vui mừng.

PHỤ TRƯƠNG LỊCH SỬ
XAN-KHÊ-RÍP TIẾN QUÂN

CHƯƠNG 36

1. Vào năm thứ mười bốn kìa
Của đời vua Khít-ki-gia hiện này
Xan-khê-ríp làm vua đây
Của miền đất nước kéo dài Át-sua
Tiến lên đánh tất cả cho
Các thành có phòng thủ lo sẵn sàng
Của Giu-đa đã chịu hàng
Chiếm về cho mình trọn toàn xứ đây
2. Từ La-khít vua đã sai
Quan chước tửu chuyển vận ngay binh đoàn
Hùng hậu tiến quân lên đàng
Tới Gia-liêm để sẳn sàng gặp vua
Khít-ki-gia lúc bấy giờ
Quan liền đứng dậy đi chờ tại nơi
Gần cầu bể nước trên đồi
Nơi đường cái ruộng của người dệt đan
3. Ra chào tiếp đón quan liền
Có tướng phủ En-gia-kim con ngài
Tên Khin-ki-gia-hu này
Viên kí lục Sép-na đây đi cùng
Quan ngự sử Giô-ác luôn
Là con A-xáp đến chung với rồi.
4. Quan chước tửu nói tức thời
Xin chư ngài hãy đệ lời này lên
Vua Khít-ki-gia ngay liền
Đại đế vua Át-sua truyền hỏi đây
Vin vào đâu để người này
Cậy tin chắc chắn thế ngay được nào
5. Có khi ngươi cậy tin mau
Vào lời nói mép môi hầu tỏ đây
Cũng thay được mưu lược bày
Binh hùng để đánh giặc này hay sao?
Bây giờ ngươi cậy ai đâu
Để đi dám dấy loạn hầu với ta
Ngươi đi vin chặt lấy đà
Một cây sậy đã đập kìa xứ Ai
Kẻ nào chống với gậy này
Sẽ thời bị đập bàn tay lủng liền
Pha-rao vua Ai cập trên
Giống như thế với người tin vua rồi
7. Có khi các ngươi nói lời
Chúng tôi trông cậy Chúa Trời Gia-vê
Thiên Chúa của chúng tôi kìa
Há không phải Khít-ki-gia đã làm
Triệt tiêu ngay các cao đàn
Cùng đàn tế của Ngài thành nát ư?
Rồi đi nói Giu-đa kìa
Với Gia-liêm nữa tức thì như đây:
Chính trước đàn tế nơi này
Các ngươi sẽ cậy thờ Ngài mãi liên
8. Bấy giờ ngươi đánh cuộc liền
Với vua At-sua chúa hiền của ta
Và ta sẽ tặng ngươi là
Hai ngàn con ngựa nếu mà tìm ngay
Được bao người sẵn sàng này
Hầu cho cỡi chung đủ đây số người
9. Làm sao ngươi đẩy được lùi
Một viên thống đốc hay rồi một viên
Bày tôi nhỏ nhất ngay liền
Của ngay chúa công ta bèn bị lui
Vậy ngươi cậy Ai cập rồi
Để hầu có xe, ngựa thời hay sao!
10. Bây giờ đây phải chăng nào
Là ngoài ý Chúa ta hầu tiến lên
Đánh cho tan nát ngay liền
Đất đai xứ này một phen đó kìa
Chính Gia-vê dạy tức thì
Hãy lên đánh phá mau đi xứ này!
11. En-gia-kim, Sép-na đây
Với cùng Giô-ác thưa ngay những lời
Với quan chước tửu gần nơi
"Xin ngài nói với tớ tôi ngài bằng
Tiếng A-ram chúng hiểu tường
Vì chúng tôi hiểu được luôn tiếng này
Đừng dùng tiếng Do thái đây
Nói cho những kẻ trên ngay lũy thành
12. Quan chước tửu đáp rõ rành
Chủ ta truyền nói lời trình lên ngay
Cho ông chủ với ngươi đây
Há không truyền nói những ai nữa rồi
Ngồi trên thành lũy cao vời
Những ai đó với các ngươi sẽ thời
Phải dùng phân để ăn thôi
Và dùng nước tiểu mình rồi uống ư?
13. Rồi quan chước tửu nói to
Dùng bằng tiếng Do thái hô lên rằng
Hãy nghe lời lẽ tỏ tường
Của ngài đại đế vua dòng Át-sua
14. Đại đế phán ra đó kìa
Ngươi đừng để Khít-ki-gia lừa mình
Nó không thể làm gì liền
Hầu giải cứu các ngươi nên khi nào
15. Cũng đừng để cho khi nao
Khít-ki-gia nhủ: tin vào Gia-vê
Ngài cứu chúng ta tức thì
Và thành chẳng nộp vua kìa At-sua
16. Chớ thời nghe Khít-ki-gia
Vì vua At-sua phán thì như đây
Hãy làm hòa với ta ngay
Hãy quy hàng đến mau này với ta
Các ngươi cứ hái quả hoa
Cây nho cây vả chăm lo mỗi người
Nước non bể của các ngươi
Cứ dùng thoải mái trong đời sống thôi
17. Tới khi ta đến nơi rồi
Và đem ngươi tới ngay nơi xứ này
Giống như xứ các người đây
Có lúa miến rượu nồng ngay để dùng
Có cơm bánh sống thỏa luôn
Có vườn nho ép rượu nồng vui say
18. Vậy luôn hãy giữ mình này
Đừng cho Khít-ki-gia nay phỉnh lừa
Gia-vê sẽ cứu chúng ta
Có thần nào của nước thờ kính tôn
Đã đi cứu xứ thoát luôn
Tay hoàng đế At-sua dường được sao?
19. Thần của Kha-mát đi đâu
Và thần Ác-pát ở vào nơi nao?
Còn chư thần khác ra sao
Của Sơ-phác-va-gim đâu đến này
Các ngài có cứu được ngay
Sa-ma-ri khỏi bàn tay ta nào
20. Vị nào trong các thần đâu
Của bao xứ sở đã hầu cứu cho
Xứ mình đã được thoát qua
Bàn tay trừng phạt của ta ngay nào
Mong Gia-vê sẽ đến mau
Cứu Gia-liêm thoát khỏi hầu ta đây
21. Họ thinh lặng chẳng đáp này
Vì vua có dặn luôn ngay rằng là
Các ngươi thinh lặng cho qua
Chớ đừng đáp lại người ta làm gì
22. Tướng En-gia-kim con kìa
Của ngài Khin-ki-gia-hu với cùng
Kí lục Sép-na kia luôn
Với ngự sử Giô-ác con của ngài:
A-xáp xé áo mình đây
Về cùng Khít-ki-gia ngay tức thời
Và đem kể lại bao lời
Của quan chước tửu nói rồi ông nghe.

CẦU CỨU TIÊN TRI I-SAI-A

CHƯƠNG 37

1. Vua Khít-ki-gia vừa nghe
Liền đi xé áo mặc che thân mình
Rồi dùng bao bị quân liền
Vội vào nhà Chúa khấn xin van nài
2. Đoạn sai En-gia-kim đây
Viên kí lục Sép-na ngay với cùng
Kì mục hàng tư tế luôn
Mọi người khoác áo bị xong đến rồi
Gặp I-sai-a tức thời
Là con A-mốc ở nơi chốn này
3. Họ thưa ngôn sứ lời đây:
Khít-ki-gia lệnh đến ngay trình ngài
Ngày hôm nay quẫn bách này
Một ngày hình phạt luôn hoài nhục ô!
Thai con quá hạn tròn chu
Nhưng không có sức sinh cho chào đời!
4. Có lẽ Chúa sẽ nghe lời
Của quan chước tửu tôi đòi At-sua
Đã ra lệnh đến truyền cho
Thách Thiên Chúa hằng sống chờ diễn ra
Và Gia-vê Chúa chúng ta
Sẽ trừng phạt các lời mà Ngài nghe
Xin ngôn sứ dâng lời kìa
Cầu cho số sót tất thì còn đây.
5. Các tôi đòi của vua này
Đã vào gặp sứ ngôn ngay tức thời
6. Sứ ngôn nói với họ lời
"Các ông sẽ tấu lại rồi với vua
Gia-vê phán dậy ra cho
Đừng lo sợ trước lời qua nghe này
Của bày tôi Át-sua đây
Sai đi nói lộng ngôn hoài với Ta
7. Ta cho nó linh cảm qua
Cùng nghe đồn đại tin mà lùi ra
Trở về nơi chốn quê nhà
Rồi Ta cho nó trải qua té nhào
Gục ngã bởi các gươm đao
Tại nơi quê quán nhà hầu chúng đây.

QUAN ĐẠI CHƯỚC TỬU LUI VỀ

8. Quan đại chước tửu về ngay
Gặp vua At-sua đánh này Líp-na
Đồng thời đã nghe tin vua
Rời khỏi La-rút về nhà nơi đây
9. Vì vua nghe được tin này
Tíc-ha-ca vua Cút ngay lời rằng
"Nay chính hắn đã xuất quân
Hầu tiến tới đánh ngài liền diễn ra".

TRÌNH THUẬT THỨ HAI VỀ VIỆC
XAN-KHÊ-RÍP CAN THIỆP

Nhận tin vua sai sứ qua
Nói cùng vua Khít-ki-gia rằng là
10. Các ngươi hãy tới nói ra
Với Khít-ki-gia vua nhà Giu-đa
Ngươi đừng để Chúa ngươi ha
Đấng ngươi trông cậy lại lừa dối ngươi
Gia-liêm không bị nộp rồi
Trong bàn tay chính vua người At-sua
11. Ngươi nghe rồi các vị vua
At-sua đã làm gì cho muôn người?
Họ đi hủy diệt mọi nơi
Còn ngươi sẽ được thoát rời khỏi chăng?
12. Họa chăng thần ác chư dân
Ông cha ta đã diệt lần xưa khi
Có thể cứu được cấp kì
Thần chư dân tộc bị trừ như sau:
Gô-đan, Kha-ran với nào
Re-xép con cái dòng trào Ê-đen
Lập cư ở tại ngay miền
Tơ-la-xa vẫn thường xuyên tôn sùng.
13. Nào vua Kha-mát với cùng
Vua Ac-pát các vua trong bao miền
Như là Xơ-phát-va-gim
Hê-na, I-va ẩn mình nơi đâu?
14. Vua Khít-ki-gia vội mau
Cầm phong thư của tay bao sứ thần
Lên nhà Thiên Chúa ngay lần
Và bày thư trước tôn nhan của Ngài
15. Đoạn ông cầu khẩn van nài
Lên Gia-vê Thiên Chúa hoài khấn van
16. Lạy Gia-vê Chúa vạn quân
Là Thiên Chúa của tông đàng Ích diên
Đấng ngự trên Kê-ru-bim
Chính Ngài Thiên Chúa duy mình Ngài thôi
Trên chư dân tộc ở đời
Chính Ngài tạo dựng đất trời nên đây
17. Lạy Gia-vê hãy lắng tai
Xin nghe cùng mở mắt ngay trông này
Lạy Thiên Chúa bấy lời đây
Xan-khê-ríp đã truyền sai đi hoài
Đem ngay để mạ lị Ngài
Là Thiên Chúa hằng sống này diễn ra
18. Lạy Gia-vê hẳn các vua
Của người At-sua trải qua sát tàn
Giệt luôn hết các thứ dân
Và luôn xứ sở chúng tan nát rồi
19. Dùng lửa hủy thần chúng thôi
Bởi chưng chẳng là Chúa Trời nào đâu
Chỉ là đồ vật làm nào
Do tay người thợ đã hầu tạo nên
Chính bằng gỗ đá thiên nhiên
Cho nên các vua phá liền được thôi
20. Lạy Gia-vê Chúa chúng tôi
Mau cứu chúng tôi khỏi nơi bọn này
Hầu thiên hạ nhận ra ngay
Chính Ngài là Thiên Chúa đây một mình
Ngài là chính Đấng cứu tinh
Lạy Gia-vê chỉ có riêng mình Ngài.

I-SAI-A CAN THIỆP

21. I-sai-a thực dòng nòi
A-mốc sai người đến nơi nói cùng
Khít-ki-gia lắng nghe luôn
Đây lời Gia-vê Chúa dòng Ích diên
Đấng ông đã khẩn cầu xin
Với Xan-khê-ríp vua miền At-sua
Truyền sai người đến báo cho
Những lời hăm dọa với vua đó kìa
22. Đây là lời của Gia-vê
Ngài phán về nó tức thì cho luôn
Nữ trinh con gái Xi-on
Khinh chê cười nhạo ngươi trong lúc này
Gia-liêm nữ tử chốn đây
Theo ngươi lắc đầu liền ngay tức thời
23. Người buông lời mạ lị ai?
Người lên tiếng quát thét sai ai này?
Và ngước mắt thử thách ngay
Với người nào chính hôm nay đó rồi
Ay là Đấng thánh dòng nòi
Của Ích diên chính ngươi thời thử đây
24. Ngươi dùng tôi tớ truyền sai
Ra đi mạ lị Chúa này diễn ra
Ngươi đây đã nói ra là
Với vô vàn xa mã ta sẽ trèo
Đỉnh cao sơn lĩnh với nào
Các nơi triền núi đỉnh đầu Li-băng
Ta đem hạ xuống ngổn ngang
Bá hương cao ngất thẳng hàng trên non
Những cây bách diệp tuyệt luôn
Ta tới tận ổ hang cùng rừng sâu
25. Chính ta đào, để uống mau
Nước nơi các xứ ở nào lạ xa
Ta dùng bàn chân của ta
Tát luôn cho cạn bao la sông ngòi
Của người Ai cập chốn nơi
Trở nên hạn hán tức thời đến ngay
26. Phải chăng ngươi chẳng hề hay
Xưa kia ta đã ra tay làm này
Từ bao ngày thuở trước đây
Ta thời đã dự trù ngay cả rồi
27. Bây giờ ta sẽ làm thôi
Đập cho tan nát thành nơi vững bền
Dân cư bị bó tay liền
Tòan dân tán đảm trở nên thẹn thuồng
Chúng ra như cỏ ruộng đồng
Như rau mọc ở trong vườn xanh non
Như cỏ mái nhà nám luôn
Như đồng lúa trước lên đòng sạm ngay
28. Ngươi ngồi hay đứng dậy đây
Ngươi đi ra hoặc vào này nơi nao
Ta đều biết cả hết nào
Cả khi ngươi giận dữ hầu Ta đây
29. Bởi ngươi giận dữ Ta ngay
Và bao ngạo nghễ ngươi này tới tai
Ta quyết xỏ vòng mũi ngươi
Và hàm thiếc để tra môi ngươi rồi
Lùa ngươi về lại chốn nơi
Con đường ngươi đã dương thời theo đây
30. Và điều làm dấu ngươi hay
Năm nay ăn lúa từ ngay cánh đồng
Sang năm ăn lúa mọc hoang
Năm tới hãy gieo gặt đàng hoàng luôn
Rồi ra chăm sóc ruộng vườn
Trồng nho thu hoạch thông thường trái trăng
31. Những gì sót lại vãi vương
Thuộc Giu-đa sẽ luôn thường mọc lên
Đâm ngay từ rễ lên liền
Cùng đâm hoa trái phần trên chúng này
32. Vì từ Gia-liêm xuất ngay
Số còn sót thoát nạn bày Xi-on
Lòng đố kị Chúa vạn quân
Sẽ thời thực hiện được luôn điều này
33. Cho nên Chúa phán ra ngay
Về vua At-sua hôm nay như rày
Nó không vào được thành này
Cũng không một mũi tên đây bắn vào
Sẽ không trương thuẫn che đầu
Cũng không đắp ụ nơi nào chặn ngăn
34. Con đường nó tiến đến lần
Sẽ theo đường đó bước chân trở hồi
Thành này chẳng thể vào rồi
Đó lời Chúa phán ra thời chẳng sai
35. Ta luôn che chở thành đây
Cứu cho nó chẳng để hoài mất đi
Vì Ta và Đa-vít kìa
Đa-vít chính tớ tôi thì của Ta.

XAN-KHÊ-RÍP CHẾT

36. Sứ thần Thiên Chúa xuất chinh
Phạt luôn At-sua trại binh lan tràn
Sát tàn tổng số cư dân
Một trăm tám mươi lăm ngàn chết ngay
Sáng ngày tỉnh dậy nhìn đây
Người ta thấy ngổn ngang thây chết nằm
37. Xan-khê-ríp đã vội vàng
Truyền cho rỡ trại lên đàng tháo lui
Về Ni-ni-vê ngụ rồi
Hầu mong an ổn khỏi nơi kinh hoàng
38. Một hôm ông phục lạy van
Trong đền Nít-rốc trước thần của ông
Bỗng hai đứa con ông luôn
Át-ram-me-léc với cùng đứa em
Xa-re-xéc chạy đến liền
Cầm gươm đâm chết cha mình tại đây
Vội vàng trốn chạy thoát ngay
Đến A-ra-rát chốn này ẩn nương
Ê-xa-khát-đôn con ông
Đã lên kế vị nối đường vua cha

KHÍT-KI-GIA LÂM BỆNH VÀ ĐƯỢC KHỎI

CHƯƠNG 38

1. Trong bao ngày ấy xảy ra
Khít-ki-gia ngã bệnh đà lâm nguy
I-sai-a vị tiên tri
Con ông A-mốc đã đi gặp rồi
Nói luôn với vua những lời
Gia-vê phán dạy ông thời như sau
Hãy lo xếp việc nhà mau
Vì ngươi sắp chết đã hầu đến nơi
2. Vua Khít-ki-gia tức thời
Quay mặt vào vách khấn lời Gia-vê
3. Ông thưa với Chúa ngay kìa
Lạy Gia-vê tôi hằng đi với Người
Trong lòng trung tín chẳng ngơi
Luôn làm điều đẹp lòng thời Chúa đây
Rồi Khít-ki-gia liền ngay
Ông òa lên khóc tiếng này lớn hơn
4. Bấy giờ lời Chúa truyền luôn
Cho I-sai-a chính trong lúc này
5. Hãy đi đến nói với ngay
Chính vua Khít-ki-gia đây rằng là
Gia-vê Thiên Chúa dòng nhà
Đa-vít cha ngươi phán ra như này
Ta thời nghe tiếng ngươi đây
Với bao nước mắt nhỏ ngay khẩn cầu
Nay Ta tăng tuổi cho nào
Mười lăm năm nữa ngươi hầu sống thêm
6. Ta cho ngươi thoát khỏi liền
Bàn tay At-sua đặt lên cả thành
Ta đây tay sẽ tiến hành
Cứu thành thoát nạn an toàn chở che
21. Rồi tiên tri bảo tức thì
"Lấy một bánh vả khô kìa truyền đem
Chà vào ung nhọt ông liền
Tức thời khỏi hết bệnh tình nơi ông
22. Vua Khít-ki-gia hỏi luôn
Dấu nào tôi có thể mong được này
Nên nhà của Chúa tôi đây
Để hầu cầu khẩn với Ngài luôn thôi
7. Đây là dấu ông biết rồi
Gia-vê thực hiện trọn lời phán đây
8. Bậc thang A-khát đã xây
Ta trì bóng mặt trời đây sau này
Rút đi mười độ hôm nay
Và mặt trời đã lùi ngay tức thời.

CA VÃN CỦA VUA KHÍT-KI-GIA

9. Đây là bút tích của người
Khít-ki-gia vua dòng nòi Giu-đa
Khi ông lâm bệnh diễn ra
Rồi ông được khỏi vượt qua bệnh tinh
10. Tôi đây thầm nghĩ trong mình
Mới đầy nửa cuộc đời liền ra đi
Tôi bị gọi đến âm ty
Thật là uổng phí mọi bề còn kia!
11. Rồi tôi lại tưởng ngay thì
Tôi không còn thấy Gia-vê nơi này
Trong miền đất kẻ sống đây
Cũng không còn thấy một ai ở đời
Hết ngay cả bạn bè rồi
Những người cùng sống với tôi gian trần
12. Nhà tôi sẽ bị diệt lần
Cuốn đem đi giống lều dân mục đồng
Ngài cuốn đời tôi giống luôn
Người thợ cuốn vải dệt xong tức thời.
Cắt tôi khỏi khung cửi rồi
Sớm mai khuya tối mặc tôi héo mòn
13. Tôi làm thinh tới sáng luôn
Như sư tử nghiền nát xương tôi này
Sớm mai tới tối khuya đây
Ngài thời bỏ mặc tôi nay héo mòn
14. Như én non chiêm chiếp luôn
Tôi không ngơi chép miệng mồm nào đâu
Gù gù ví thử chim câu
Ngước lên cao mắt đã hầu mờ đi
Lạy Ngài tôi kiệt sức kìa
Xin đứng ra chữa bàu thì cho tôi!
15. Lời gì tôi phải nói rồi
Tôi nay thưa thật với Người sao đây?
Chính Ngài gây cớ sự này
Năm tàn tháng lụi diễn bày đời tôi
Chân tôi cất bước bồi hồi
Hồn tràn cay đắng cả nơi thân này
16. Lạy Thiên Chúa chính nhờ Ngài
Tim tôi được sống kéo dài mãi luôn
Hồn tôi cũng được trường tồn
Xin Ngài cứu chữa hồi dương sức này
17. Với tôi an bình đổi thay
Cho nỗi ê chề đắng cay ở đời
Chính Ngài níu lại mạng tôi
Tránh cho sa hố để rồi mạng vong
Vì Ngài vất bỏ sau lưng
Mọi điều lầm lỗi tôi thường phạm đây
18. Âm ty chẳng tạ ơn Ngài
Và sự chết cũng chẳng này ngợi khen
Đã vào mộ huyệt ngay liền
Ai còn hy vọng lòng thiềng Chúa đây
19. Có sống mới ngợi khen hoài
Như là chính thực tôi nay hiện thời
Cha luôn kể lại con rồi
Về lòng tín nghiã Chúa Trời trung kiên
20. Gia-vê xin cứu tôi liền
Ta luôn hòa nhạc xướng lên suốt ngày
Trong luôn cả cuôc đời này
Ở ngay trong chốn nhà Ngài Gia-vê!

SỨ CỦA BA-BY-LON

CHƯƠNG 39

1. Bấy giờ vua Ba-by-lon
Mơ-rô-đác, Ba-la-đan con ngài
Ba-la-đan đã truyền sai
Gửi thư và tặng vật này đến ngay
Cho vua Khít-ki-gia đây
Nghe tin ông lâm bệnh nay khỏe rồi
2. Vua Khít-ki-gia mừng vui
Liền cho sứ giả xem rồi báu kho
Bạc vàng hương nhũ chất vô
Dầu thơm cũng có nhiều lô trong này
Cùng kho vũ khí tràn đầy
Tất cả mọi sự có nay kho tàng
Của cải sẵn có gia trang
Cũng như cả nước sẵn sàng cho xem
3. Tiên tri đã đến gặp liền
Khít-ki-gia để hỏi tin thế nào
Các ngươi ấy bảo ra sao?
Họ từ đâu đến để hầu gặp ông
Vua Khít-ki-gia nói luôn
Họ từ xa Ba-by-lon đến rồi
4. Tiên tri lại hỏi những lời
Họ xem thấy những gì nơi nhà này
Vua Khít-ki-gia đáp ngay
Họ xem hết mọi sự đây cả rồi
Tôi cho họ thấy hết thôi
Trong kho tất cả đều coi thấy này
5. Tiên tri liền bảo ông hay
Hãy nghe đây những lời Ngài Gia-vê
Chúa muôn vàn cơ binh kia
Đã sai ta đến để thì nói ra
6. Sẽ tới những ngày người ta
Tải đi mọi sự của nhà ngươi đây
Tới miền Ba-by-lon này
Cả bao thứ tổ tiên ngày xưa khi
Lưu truyền tới hôm nay kìa
Sẽ không chừa một sự gì lại đâu
Gia-vê đã phán dạy nào
Những lời như vậy cho hầu tương lai
7. Sẽ đi bắt các con đây
Những người từ ngươi sinh ngay ra đời
Hầu làm hoạn quan trông coi
Đền vua Ba-by-lon nơi chốn này
8. Vua Khít-ki-gia đáp ngay
Lời Gia-vê phán dậy ngài sứ ngôn
Thật là điều rất tốt luôn
Rồi tự nhủ": đời tôi trong an lành".

II. NIỀM AN ỦI CỦA ÍCH DIÊN

CHƯƠNG 40

1. Thiên Chúa các ngươi phán là
Hãy đi an ủi dân ta yên bình
Hãy nhủ lòng với Gia-liêm
Cùng đi nhắn với nó liền như đây
2. Dịch vụ của nó mãn ngày
Vạ mang trang trải hết ngay tức thời
Lãnh từ Gia-vê gấp đôi
Về bao tội lỗi phạm rồi đó đây
3. Tiếng kêu hô hoán truyền này
Từ nơi sa mạc dọn ngay lối đàng
Sẵn sàng đón Chúa đi ngang
Tại ngay nơi chốn đồng hoang tức thời
Hãy mau san lộ ngay rồi
Cho Thiên Chúa bước chân Người tới nơi
4. Thung lũng san phẳng cấp thời
Núi đồi sụp xuống tới coi san bằng
Gồ ghề ban phẳng mức ngang
Lõm lồi gạt xuống đồng bằng trải qua
5. Vinh quang Thiên Chúa hiện ra
Mọi người đều thấy thật là rõ hơn
Chính lời Thiên Chúa phán luôn
Cho bao thế hệ cha ông nhận rồi
6. Có luôn tiếng nói lên lời
Hãy hô lên cũng chính tôi nói này
"Tôi nên hô hoán chi đây?
Mọi than xác giống cỏ ngay cả rồì"
Sức mạnh của chúng chỉ thời
Như hoa đồng nội vương rơi úa tàn
7. Cỏ hoa sém héo rã tan
Vì hơi Chúa thở vừa tràn lướt qua
Quả dân này chỉ như là
Cỏ hoa đồng ruộng mọc ra tràn đầy
8. Cỏ hoa sém héo tàn phai
Còn lời của Chúa muôn thời vững luôn
9. Kẻ đem tin báo Xi-on
Hãy leo lên núi cao hơn loan truyền
Hãy mau gióng tiếng mạnh lên
Hỡi ai đem đến Gia-liêm tin mừng
Đừng e cứ gióng tiếng luôn
Báo Giu-đa cũng tin chung các thành
Kìa Thiên Chúa tiến đến gần
Ngài là Thiên Chúa ngươi đang tôn sùng
10. Kìa là Thiên Chúa chí tôn
Ngài đang đến trong oai hùng quyền uy
Dùng ngay cánh tay trị vì
Chiến công đem lại chung quy về Người
Trước Ngài sản nghiệp cơ ngơi
Do Ngài tạo dựng nên thôi cơ đồ
11, Ngài luôn chăn dắt chăm lo
Đoàn chiên như mục tử chu vẹn tròn
Cánh tay Ngài họp chúng luôn
Ngài bồng chiên nhỏ vào lòng mến thương
Hiền từ dìu dắt chăm nom
Như chiên cừu mẹ nuôi con mình rồi

CHÚA LỊCH SỬ

12. Ai tay đong nước biển khơi
Và đo đạc chín tầng trời được đây?
Bằng ngay xử dụng gang tay
Hay dùng lấy đấu thúng này để đong
Đo bụi đất cát cân lường
Hoặc đem lên cán cân chung núi đồi
Hay là các núi non rời
Cùng thâu gò nổng trên nơi cân kìa?
13. Ai đo Thần Khí Gia-vê
Ai là quân sư Chúa đi hỏi bàn
14. Ai Ngài thỏa thuận hỏi han
Ai đi hướng dẫn khôn ngoan cho Người
Dậy Ngài công chính hiểu rồi
Cho Ngài thông thái cùng thời hiểu sâu?
15. Muôn dân chút nước bám gầu
Hay như hạt bụi đậu vào bàn cân
Muôn đảo sức nặng vô ngần
Sánh so hạt cám với đàng càn khôn
16. Li-băng chẳng đủ củi luôn
Để hầu thiêu vật kính tôn lên này
Thú rừng sống tại nơi đây
Cũng thời chẳng đủ thiêu ngay hiến Người
17. Chư dân trước mặt Chúa Trời
Thật như trống rỗng chẳng thời có chi
Ngài xem thấy chúng như kìa
Hư không chẳng có chút thì nào đâu!
18. Các ngươi coi Chúa ra sao?
Cho Ngài tựa giống như hầu ai đây?
Lấy gì tương tự với Ngài
Để đem so sánh Chúa hoài ai thôi!
19. Khi người thợ đúc tượng rồi
Họ dùng vàng dát đồng thời bọc tô
Rồi dùng bạc bỏ vô lò
Làm nên xà tích thành đồ điểm trang.
20 Người thì lấy gỗ dâu làm
Thứ này không mục tạc thành chắc hơn
Rồi tìm thợ giỏi tạc luôn
Hầu cho vững chắc tránh không đổ nào
21. Các ngươi không được biết sao?
Đồng thời chẳng được nghe hầu kể cho
Từ đầu chẳng ai thuật qua
Chẳng ai kể đất mới tra móng nền
22. Chính Ngài hiện ngự ở trên
Ngay vòng cõi đất đầy dân cư này
Khác nào châu chấu tràn đầy
Ngài căng trời giống màn nay che rồi
Giống như chính chiếc lều thôi
Cho dân cư ngụ mọi thời diễn ra
23. Quyền cao chức trọng quan tòa
Chúa cho biến mất thành đà hư không
24.. Ngay khi vừa mới gieo trồng
Vừa đâm nhú rễ Ngài luôn thổi vào
Làm khô cơn lốc tiếp sau
Cuốn đem đi hết như nào rác rơm
25. Chính đây Đấng thánh hỏi luôn
Các ngươi so sánh Ta dường như ai?
Khiến Ta đồng hạng chúng rồi
Việc làm như thế đúng thời hay sao?
26. Hãy đi ngước mắt nhìn cao
Xem ai tạo dựng biết bao vật này?
Cơ binh của chúng có đây
Ngài làm đủ số cho ngay chúng liền
Và kêu hết thảy theo tên
Trước Đấng sức mạnh uy quyền hùng oai!
Đã không thiếu sót bỏ hoài
Một loài thụ tạo của Ngài dựng nên
27. Gia-cóp sao lại than phiền
Ích diên sao hỡi nói lên những lời
"Lộ đường của chính ngay tôi
Đã đi che khuất Chúa Trời rồi đây
Và quyèn lợi của tôi này
Đã qua mắt Chúa tôi nay tôn thờ"
28. Ngươi thời đã chẳng biết cho
Hay là đã chẳng nghe qua nói rồi?
Gia-vê Thiên Chúa muôn đời
Ngài thời tạo dựng đất trời khắp nơi
Ngài không mệt mỏi mọi thời
Trí khôn Ngài chẳng thể ngươi thấu tường!
29. Ngài ban sức mạnh cho luôn
Những ai mệt mỏi tăng cường mạnh thêm
30. Trẻ trung ra mệt mỏi liền
Trai tráng nghiêng ngả chỉ rình nhào luôn
31. Song ai luôn cứ cậy trông
Gia-vê sẽ bổ sức cường mạnh cho
Sức mạnh đổi mới vượt qua
Khiến luôn mọc cánh giống như phụng hoàng
Chúng chạy chẳng mỏi trên đàng
Chúng đi chẳng mệt đường trường ngại chí!

Không có nhận xét nào: