Thứ Năm, 13 tháng 11, 2008

Ông Gióp - Chương 21 - 30

SỰ KIỆN CHỨNG MINH NGƯỢC LẠI

CHƯƠNG 21

1. Gióp ông cất tiếng nói ngay
Những lời vịn lẽ lên này như sau:
2. Hãy nghe tôi nói ra mau
Và mong các bạn cho nào ủi an!
3. Chịu nghe tôi nói lời rằng
Anh em có thể cười ran phê bình
Khi tôi đã dứt lời liền
Tức thời cười nhạo vang lên lúc này.
4. Phải chăng tôi vãn than ngay
Về cho số phận người đây phải nào?
Cho nên xảy đến như sau:
Mất đi bình tĩnh ở hầu trong tôi.
5. Hãy quay lại phía tôi rồi
Các anh sẽ sửng sốt người lên ngay
Rồi đưa tay bụm miệng này
Cho mình khỏi mở môi đây để cười
6. Chính tôi khi nghĩ đến rồi
Tôi kinh sợ hãi khiếp ngời tràn lan
Bởi kìa da thịt nổi ran
Những là gai ốc lan tràn khắp nơí!
7. Tại sao kẻ ác sống đời
Kéo dài đến mãi tuổi thời già nua
Chúng còn mạnh thế bao la
Và nhiều quyền lực đề ra thi hành?
8. Dòng nòi kiên vững nối ngành
Trước ngay con mắt của mình diễn đây
Cháu con sinh sống hàng ngày
Dưới nơi mắt chúng xum vầy vui tươi.
9. Cửa nhà chúng được an vui
Không lo hãi sợ tới nơi khi nào
Ngọn roi Chúa chẳng chạm vào
Tới thân mình chúng để hầu phạt cho.
10. Đàn bò mộng chúng gây qua
Để truyền gieo giống chăm lo đông bày
Chẳng hề đã bị xẩy sai
Đàn bò cái chẳng trụy thai bao giờ.
11. Chúng cho những trẻ bé thơ
Tung tăng chạy nhảy giống như chiên bày
Lũ em bé nhỏ vui say
Giỡn đùa vui thú tối ngày bên nhau
12. Tiếng ca hát chúng hòa mau
Trống đàn, sáo thổi vang bao rộn ràng.
13. Chúng vui hạnh phúc hoàn toàn
Trong bao ngày tháng sống sanh cuộc đời
Bổng đi trút bỏ tức thời
Xuống nơi âm phủ một nơi yên bình
14. Chúng thưa với Chúa ngay liền
"Hãy xa tránh chúng tôi trên cõi đời
Chúng tôi chẳng muốn học đòi
Biết đường lối thực Ngài thời ở đây.
15. Đấng toàn năng thứ gì này
Dễ hầu cho chúng tôi nay phục quyền
Và cầu khẩn chính Ngài liên
Hầu dành lấy lợi gì liền cho ta?
16. Sự may mắn của chúng ha!
Chẳng nằm trong chính tay đà chúng sao?
Vậy sao lại nói như sau:
Tránh xa ta, mọi âm mưu ác bày!
17. Đèn phường gian ác tắt ngay
Họa tai đổ xuống tràn đầy chúng thôi.
Chúa thường xuyên đã dành rồi
Cho cơn thịnh nộ phần thời chúng đây!
18. Nên người ta nói ra ngay:
"Chúng nên như cộng rơm này diễn ra
Tung bay trước gió dật dờ
Cũng như vỏ trấu, lốc ùa cuốn bay
19. Người ta sẽ nói ra ngay
Chúa dành cho các em đây lãnh liền
Các hình phạt của tổ tiên
Xin Ngài sửa trị, chúng nhìn biết qua
20. Và xin chứng kiến cho là
Tận nơi con mắt nó ra suy tàn
Lãnh đầy thịnh nộ tràn lan
Của ngay chính Đấng toàn năng uy quyền!
21. Quả nhà của nó sau liền
Có gì liên hệ để phiền nó sao?
Một khi số tháng định nào
Nó thời bị khấu trừ hầu biết ngay?
22. Người đời có dạy khôn này
Cho Thiên Chúa Đấng xử loài trên cao?
23. Kẻ này chết đúng ngay vào
Thời kỳ sức lực đương hầu mạnh đây
Đồng thời hạnh phúc no đầy
Bình an thư thái ở ngay trong mình.
24. Nơi hông mỡ béo đầy liền
Tủy trong xương vẫn nguyên tuyền mát tươi
25. Kẻ kia đã bị chết rồi
Linh hồn cay đắng tơi bời mòn hao
Chẳng hề được nếm mùi nào
Cuộc đời hạnh phúc đã hầu có đây.
26. Cùng nhau chúng đã nằm dài
Ngay trong bụi đất nơi này diễn ra
Và rồi giòi bọ bao la
Phủ bao kín mít hết đà chúng đây.
27. Ồ tôi biết rõ ý này
Ở trong chính các anh ngay đó rồi
Và bao phán đoán xấu tồi
Các anh hiện có về tôi lúc này.
28. Các anh đã hỏi liền ngay:
"Đâu là nhà cửa các Ngài quân vương?
Và sau cũng thế hỏi luôn:
Trại lều kẻ trộm cướp đương thế nào?
29. Các anh chẳng có hỏi đâu
Những người du khách làm sao thấu tường?
Các anh cũng chẳng hiểu luôn
Chẳng tìm ra dấu chứng thường họ đây?
30. Trong ngày tai họa đến ngay
Những người ác độc thời này dung tha
Trong ngày thịnh nộ diễn ra
Chúng thời được dấu trải qua an toàn
31. Ai người trách cứ việc làm
Tại ngay trước mặt kẻ hành sự đây
Và liền đong trả chúng ngay
Cho cân cho xứng việc nay chúng làm?
32. Người ta khiêng nó lên đàng
Tiến ra nghĩa địa đầy hang huyệt mồ
Nơi đây để nó chuyên lo
Thức canh trên nấm mộ cho chính mình
33. Những hòn đất của mộ liền
Chúng đây êm ái trở nên cho người.
Trước sau của nó theo noi
Dân đông đi đến tận nơi diễn hành
Trước nơi của nó đông dân
Đám người vô kể theo chân tiễn đường.
34. Tại sao các bạn mất công
Ủi an chính nó ngay trong lúc này
Vì lời đáp trả bạn đây
Chỉ là lừa dối ra ngay trọn toàn.

III- KHÚC 3
THIÊN CHÚA CHỈ SỬA TRỊ
NHÂN GIAN ĐỨC CÔNG CHÍNH

CHƯƠNG 22

1. Ê-li-pha gốc Tê-man
Cất lên tiếng nói lời rằng như sau:
2. Người đời có ích chi nào
Cho nơi Thiên Chúa để hầu tỏ đây?
Không đâu kẻ khéo khôn này
Chỉ đem lợi ích cho ngay chính mình
3. Liên quan gì tới Chúa Trên
Nếu anh chính trực thường xuyên nơi người
Và Ngài được thứ gì rồi
Khi hành vi bạn luôn coi vẹn toàn?
4. Phải vì anh đạo đức chăng
Mà Ngài sửa phạt anh bằng cách đây
Và Ngài đã mở ra ngay
Luận bàn tranh tụng với này chính anh?
5. Chẳng vì tội ác rõ rành
Của anh đã phạm vào thành lớn lao?
Và vì chính lỗi lầm nào
Mà anh đã phạm chăng bao hạn chừng?
6. Anh đòi hỏi bạn hữu luôn
Điều vô lý của cầm chơn cho mình
Và đi lột áo ngay liền
Những người trần trụi thường xuyên bần cùng
7. Kẻ đang khát nước khô luôn
Anh không cho uống dỡ dường khát đây?
Kẻ đương đói bụng cần này
Không cho cơm bánh ăn ngay tức thời
8. Anh trao ruộng đất đây rồi
Vào tay kẻ mạnh ở đời mạnh thêm.
Cho người sủng ái ngay liền
Hầu cho chiếm ngự chủ quyền trong tay.
9. Anh xem kẻ góa bụa này
Trở về tay trắng liền ngay tức thời
Và đi nghiền nát tay người
Mồ côi, cô cút ở nơi cạnh mình.
10. Chính vì việc đã thực hành
Mà màng lưới phủ che anh kín cùng
Và cơn thịnh nộ hãi hùng
Chúng liền bất chợt gây luôn khiếp ngời.
11. Ánh quang tối lại tức thời
Anh nên kẻ chột mù rồi hết trông.
Và rồi khối nước dìm luôn
Nhận anh chìm nghỉm hết đường ngóc lên.
12. Chúa Trời đã chẳng ở trên
Tầng trời cao nhất ngay liền phải không?
Hãy nhìn đỉnh các sao luôn
Chúng đây thực đã cao hơn dường nào?
13. Và anh có thể nói sau:
Chúa Trời có thể biết hầu được chăng?
Đồng thời có thể xuyên ngang
Mây che xét đoán rõ ràng được không?
14. Mây như màn phủ che luôn
Nào Thiên Chúa có nhìn trông thấu rồi?
Để Ngài chỉ đạo khắp nơi
Vòng quanh trên các vòm trời đó đây?
15. Anh thời muốn lối xưa nay
Của người đồi bại thường ngày đi theo.
16. Chúng đà bị quét sạch mau
Trước ngay thời điểm sẽ hầu diễn ra
Khi cơn lũ nước tràn qua
Nhận chìm hết cả mất đà móng chân.
17. Chúng thưa với Chúa ngay rằng:
Xin Ngài hãy tránh xa lần khỏi đi!
Đấng toàn năng đã làm gì
Được cho chúng tôi kìa nơi đây?
18. Tuy nhiên Ngài đã làm này
Chất đầy của cải cho ngay chúng rồi.
Tránh xa ta chạy đi thôi
Những âm mưu hạng tôi đòi ác gian!
19. Người công chính thấy hân hoan
Kẻ vô tội thích cười vang khinh thường
20. Kẻ thù địch chúng ta luôn
Bị tiêu diệt chết mất đường ngó lên
Và bao của cải chúng liền
Bị ngay ngọn lửa đến nghiền nuốt trôi
21. Hãy hòa thuận với Chúa Trời
Hãy làm lành với Ngài rồi đi mau
Hầu cho hạnh phúc tới nào
Sẽ quay trở lại bên hầu cho anh
22. Hãy đi nhận lấy lời răn
Từ nơi môi miệng Ngài hằng dậy khuyên
Và đem lời Chúa đặt liền
Những điều bất chính ở bên cạnh lều
24. Nếu anh đem quẳng vàng vào
Bụi tro đất cát nơi nào dưới chân
Vàng Ô-phi ở giữa sỏi nằm
Bên dòng nước chảy cuốn tràn theo mang
25. Thời Thiên Chúa Đấng toàn năng
Sẽ là vàng bạc muôn vàn cho anh.
26. Bởi Ngài là Đấng toàn năng
Là người dịu ngọt hảo hoàn cho đây
Anh thời ngẩng mặt lên ngay
Hướng về Thiên Chúa chính Ngài của anh
27. Khi anh kêu khẩn thánh danh
Tức thời Ngài sẽ mau nhanh nhận lời
Và anh chỉ phải làm rồi
Trọn toàn lời khấn tất thời của anh.
28. Điều anh dự định công thành
Ánh quang sẽ chiếu trải lan trên đàng
Để luôn chỉ lối dắt đường
Anh đi tới đích thành công an toàn
29. Bởi Ngài hạ kẻ kiêu căng
Cứu người cúi mặt âm thầm tiến đi
30. Và Ngài giải thoát tức thì
Những người vô tội luôn kìa trắng tinh
Và anh được cứu thoát liền
Nhờ bàn tay rất tinh tuyền sạch trong!

THIÊN CHÚA Ở XA SỰ DỮ ĐẮC THẮNG

CHƯƠNG 23

1. Gióp ông cất tiếng nói luôn
Những điều lý lẽ để dùng đáp ngay
2. Cả hôm nay nữa rồi đây
Lời tôi than trách vẫn này đắng cay
Bàn tay của chính thực Ngài
Vẫn đè thật nặng tôi nay van nài
3. Ôi! ai sẽ chỉ tôi đây
Biết tìm ra Chúa ở ngay đâu này?
Làm sao tôi nói với Ngài
Tại nơi Ngài ở, luôn đây được nào
4. Để tôi sẽ giải bày mau
Căn nguyên tôi trước Ngài hầu diễn ra
Miệng môi tôi sẽ trải qua
Bao nhiêu luận cứ tiếp đà bày phơi
5. Tôi nghe được tiếng của Ngài
Trả lời cho chính điều đây tôi chờ
Và tôi hiểu được thông qua
Điều Ngài muốn nói tỏ ra lúc này.
6. Há Ngài phải hết sức ngay
Để hầu tranh luận tôi đây làm gì?
Không cần điều đó làm chi
Ngài chỉ ghé mắt coi thì rõ thôi.
7. Ngài thấy kẻ thẳng ngay rồi
Chính trong những địch thù thời rõ thôi
Và tôi được vĩnh viễn rồi
Thoát tay quan án xử tôi đường cùng.
8. Nhưng tôi tìm tới phương đông
Tại đây chẳng có Ngài trong nơi này
Tôi liền lại ghé phương tây
Cũng thời chẳng thấy chính Ngài ở đâu
9. Tôi đi phương bắc tìm mau
Nhưng Ngài cũng biệt tăm hầu chẳng ra
Tôi liền quay lại đi qua
Hướng nam tìm kiếm nhưng mà cũng không!
10. Đường tôi đi Chúa biết luôn
Nếu Ngài thử thách tôi trong nơi lò
Thời tôi sẽ trở nên như
Vàng ròng được luyện nên cho vững vàng
11. Chân tôi đã bám sát đàng
Dấu chân của Chúa trên đường đi ngay
Tôi đi theo lối đàng Ngài
Không siêu chẳng vẹo ra ngoài nơi nao!
12. Tôi không hề chểnh mảng nào
Giữ gìn mệnh lệnh ban trao cho rồi
Miệng môi Ngài đã trao lời
Tôi liền lãnh nhận cất nơi dạ lòng
13. Nhưng Ngài quyết định ra luôn
Ai người dám đổi mà không giữ nào?
Ngài hoàn tất cả mọi điều
Chính Ngài dự định ra hầu điều đây.
14. Ngài thi hành án quyết ngay
Về tôi bao chỉ dụ Ngài đã ban
15. Chính vì vậy tôi kinh hoàng
Ở ngay trước mặt thánh nhan tức thời
Tôi càng nghĩ tới Ngài rồi
Thời càng sợ hãi khiến tôi khiếp ngời
16. Chúa Ngài đã khiến lòng tôi
Trở thành mềm nhũn cấp thời ra đây.
Đấng toàn năng đã chất đầy
Trên tôi sợ hãi ra ngay mọi bề.
17. Bởi tôi bị hủy diệt đi
Chẳng nào phải bởi chính vì tối tăm
Hay là bởi tối đêm làm
Phủ che kín mít khắp toàn mặt tôi.

CHƯƠNG 24

1. Tại sao Đấng toàn năng đây
Đã không có thời khắc ngay dự trù
Và ai biết được Ngài thì
Lại không thấy được ngày kia Ngài rồi?
2. Phường gian ác bị đẩy lui
Những cây cột mốc đã thời phân ranh
Đi vơ súc vật vào lần
Và rồi đem chúng đi băng nơi nào?
3. Chúng đưa dẫn mất đi theo
Lừa nào của kẻ khó nghèo mồ côi
Và đi cầm giữ ngay rồi
Bò nào của kẻ đương thời góa đây!
4. Chúng xô đẩy kẻ nghèo ngay
Khỏi con đường dẫn đến này chính nơi
Mọi người thiếu thốn đồng thời
Khắp nơi trong xứ phải rời trốn ngay
5. Như lừa hoang sa mạc này
Đẵm mồ hôi kiếm tìm hoài thức ăn.
Trong nơi đồng cháy khô cằn
Để tìm lương thực cho đàn trẻ thơ.
6. Chúng thu gặt giữa đêm khuya
Mót vườn nho của kẻ kìa ác gian
7. Qua đêm mình phải trụi trần
Bởi không áo mặc che thân lúc này
Không chăn ấm áp đắp ngay
Để hầu chống trả lạnh đây đêm trường
8. Bị dầm ướt đẵm thân luôn
Trong cơn giông tố ở vùng núi cao
Ôm ghì tảng đá chặt vào
Vì không nơi chốn, chỗ nào núp thân.
9. Chúng giằng kẻ côi cút lần
Còn đang bú sữa miệng tràn chảy tuôn
Con thơ kẻ khó khốn cùng
Chúng cầm giữ lấy để dùng con tin
10. Người ta dẫn họ đi liền
Trần truồng không áo mặc trên thân này
Bắt người đói bụng ôm ngay
Biết bao bó lúa về tay cho mình
Chúng đi ép lấy dầu liền
Giữa hai thớt đá cối nghiền nát ra
Đặt nho bồn chứa bao la
Nhưng nơi cổ họng vẫn là khô ran!
12. Trong thành thị vẫn yên hàn
Bao người hấp hối kêu than van vì
Và hồn kẻ tử thương kìa
Đang kêu cầu cứu bởi kề lâm nguy
Nhưng Thiên Chúa chẳng có nghe
Những lời cầu khẩn van vì này đâu!
13. Chúng về phe của kẻ nào
Chống cùng ánh sáng đã hầu chiếu soi
Đồng thời chẳng thấy đường rồi
Không theo nẻo ánh sáng ngời dắt đi
14. Trời chưa sáng tỏ tức thì
Kẻ sát nhân đã dậy kìa đi đâu?
Nó đi hạ thủ người nghèo
Cùng người thiếu thốn ở nào gần bên
Những người trộm cướp rảo liền
Khắp trong đêm tối để tìm của đây.
15. Mắt người ngoại tình nhìn này
Mong sao bóng tối xuống ngay che mình
Nó đi cất nói ngay liền:
Chẳng thời có mắt nào xem lúc này
Hầu cho nhìn ngó qua đây
Để nhìn thấy rõ tôi ngay bấy giờ
16. Chính nơi tăm tôi diễn ra
Những người trộm cướp khoét nhà thủng luôn
Ngôi nhà nó đã ngó trông
Trước khi ban sáng trời trong suốt này.
17. Thông thường đối với chúng đây
Bình minh là bóng chết ngay cho mình
Chúng thường đã thuộc quen liền
Với nào bóng chết gây nên hãi hùng.
18. Chúng lềnh bềnh nổi trôi luôn
Ở nơi mặt nước diễn tuôn phơi bày
Đất đai xứ sở nó đây
Bị người nguyền rủa luôn ngay tức thời
Những người không trở lại nơi
Con đường đi tới nơi rồi vườn nho.
19. Như thời hạn nóng bỏng khô
Hút ngay hết nước của khu tuyết đầy.
Cho nên thiên hạ nói ngay
Âm ti thu hút kẻ đây lỗi lầm.
20. Vú cho nó bú nhiều lần
Cũng không nhớ đến tích tàn nó đâu
Và ngay tên của nó nào
Cũng thời bị xóa bôi hầu hết trơn
Những người bất chính kia luôn
Sẽ thời bị bẻ gẩy giòn như cây.
21. Chúng đi bạc đãi cho ngay
Những người thiếu phụ tháng ngày sẻ son
Và đi xử tệ diễn luôn
Các bà góa bụa không con không chồng
22. Song Đấng lấy sức mạnh luôn
Lật nhào người thế lực trong gian trần.
Rồi cho đứng dậy bình an
Nhưng không cho nó tin lần vào luôn
Chính trong sự sống mạch nguồn
Của mình sẽ được bảo tồn mai sau.
23. Chúa ban cho nó được nào
An toàn vững chắc chẳng hầu sợ chi.
Mắt Ngài theo dõi đường đi
Trên bao con lộ đang khi theo đòi
24. Được nâng lên khoảnh khắc rồi
Tới sau lụi bại đến thời tiếp ngay
Giống như những ngọn rau này
Trong tay người hái ngắt đây đem về
Chúng thời bị cắt mang đi
Khác nào đầu gié lúa kia cắt rồi.
25. Nếu không phải vậy ai người
Dám nào bắt bẻ tôi thời nói ngay
Và làm cho chính lời này
Ra như mây khói tiêu bay tức thời?

CA NGỢI QUYỀN NĂNG CỦA THIÊN CHÚA

CHƯƠNG 25

1. Bin-đát cất tiếng lên lời:
Nói ra lý lẽ cùng thời như đây
2. Quyền cai quản, khủng khiếp này
Thuộc về Thiên Chúa trong tay của Ngài.
Chính Ngài thiết lập nên rồi
Sự hòa bình ở trời cao sang.
3. Ai nào đếm xuể binh đoàn
Của ngay Thiên Chúa lan tràn khắp nơi
Và đây ánh sáng của Ngài
Nào ai tránh khỏi thoát rời được đây?
4. Làm sao người thế trần này
Trở nên công chính trước ngay Chúa Trời
Đứa con sinh bởi nhân loài
Sao nên trong sạch trước Ngài quyền uy
5. Mặt trăng chiếu ánh sáng kìa
Với tinh tú cũng chẳng thì sạch trong
6. Huống chi là chính phàm nhơn
Là loài chấy rận,với luôn côn trùng?
GIÓP TRẢ LỜI
CHƯƠNG 26

1. Gióp ông cất tiếng nói năng
Những lời lý lẽ ra rằng như sau:
2. Quả anh bênh vực giúp nào
Cho người yếu đuôi được hầu đỡ nâng
Anh đi cứu vớt giúp lần
Cánh tay chẳng sức bảo toàn mình đây
3. Anh khuyên kẻ dốt nát ngay
Giúp người chất phác biết này khôn ngoan
4. Những lời ấy đã nói năng
Anh khuyên chỉ dậy rõ ràng cho ai
Nơi đâu thần khí đến ngay
Trên người anh có để này dạy răn?


BIN-ĐÁT NÓI TIẾP

5. Những bóng ma xuất hiện thường
Chúng run nẩy bẩy dưới lòng đất đây
Và trong sâu thẳm đất đai
Dân cư nhìn thấy khiếp ngay hãi hùng.
6. Âm ti lồ lộ ra luôn
Ở ngay trước mặt chính tôn nhan Ngài
Và âm phủ chính nơi đây
Chẳng thời màn trướng che ngay kín cùng.
7. Chúa cho Bắc cực trải luôn
Trên ngay những khoảng trống không địa cầu
Ngài treo trái đất lên cao
Trong nơi khoảng trống của bầu trời ngay.
8. Ngài ghìm nước chặt trong mây
Nhưng mây vẫn giữ gìn này vững luôn
Mây không bị nổ vỡ tung
Dưới ngay sức nặng nước nguồn chứa trên
9. Ngài che phủ kín ngay lên
Mặt trăng kín mít mây liền phủ che
10. Ngài khoanh một vòng tức thì
Trên nơi mặt nước thành chia hai vùng
Một nơi ánh sáng tỏa luôn
Nơi kia tăm tối bao trùm kín đen
11. Trụ tầng trời chuyễn rung liền
Thất kinh khi Chúa phán truyền dọa hăm
12. Ngài liền chẻ đại dương bằng
Chính ngay sức mạnh quyền năng siêu vời
Nghiền tan Ra-kháp đồng thời
Bằng ngay trí tuệ Ngài rồi tỏa lan.
13. Hơi Ngài thở khiến trời nên:
Sáng trong, rạng rỡ lan tràn khắp nơi
Tay Ngài đâm thủng rắn rồi
Nó ngoi dưới biển để chồi ngóc lên
14. Đó là mép của giời biên
Việc làm Thiên Chúa oai quyền tạo nên
Chúng ta chỉ nhận ra liền
Qua ngay một tiếng vang hèn nhỏ nhoi
Ai am tiếng sấm sét rồi
Đó là quyền năng Chúa Trời phát sinh.

GIÓP VÔ TỘI NHẬN BIẾT
QUYỀN NĂNG THIÊN CHÚA

CHƯƠNG 27

1. Gióp ông tiếp tục đọc liền
Bài thơ ông đã viết lên sẵn rồi
2. Bởi Thiên Chúa sống muôn đời
Khước từ sự chính trực tôi lúc này
Chúa là Đấng toàn năng đây
Chất lên hồn tôi đắng cay tràn đầy
3. Bao lâu hơi thở còn này
Và làn khí Chúa trong hoài mũi tôi
4. Môi tôi sẽ chẳng nói lời
Xấu xa sai quấy đồng thời nào đâu
Lưỡi tôi chẳng dám buông mau
Những điều gian dối ra hầu điêu ngoa.
5. Khốn cho tôi nếu nói ra
Cho anh có lý nói qua điều này
Tôi không từ chối bỏ ngay
Sự liêm chính của tôi đây tới cùng
6. Tôi bám vào sự chính công
Và tôi chẳng nhả ra luôn khi nào
Lòng tôi không hổ thẹn đâu
Về ngày nào đó trong hầu đời tôi.
7. Chớ gì kẻ địch thù rồi
Phải luôn số phận của nòi ác gian.
Địch thù tôi phải chịu cam
Như người bất chính gánh mang tức thì
8. Kẻ vô đạo đợi trông chi
Khi lời cầu khẩn nó kìa dâng lên
Kinh hồn nó khẩn nài xin
Chúa Trời chấp nhận cho liền hay không?
9. Liệu Ngài đoái nhận lời luôn
Khi còn hoạn nạn đổ dồn nó chăng?
10. Nó đi nhận Đấng toàn năng
Làm nguồn dịu ngọt để hằng cậy trông
Và kêu cầu cứu thường luôn
Lên nơi Thiên Chúa chí tôn mọi thờí!
11. Tôi đây chỉ bảo anh lời
Về quyền năng của Chúa Trời anh nghe
Tôi không dấu diếm điều chi
Ý đồ Đấng toàn năng thì diễn ra
12. Nhưng tất cả các anh ha!
Các anh đã thấy tỏ qua rõ ràng
Những lời vô bổ luận bàn
Đem theo lợi ích, lợi danh điều gì?

SÔ-PHA NÓI

13. Đây là phần Chúa dành kìa
Cho người gian ác lãnh đi theo mình
Gia tài kẻ hung bạo liền
Lãnh phần từ Đấng uy quyền toàn năng
14. Con cho nó được gia tăng
Nhưng hầu làm mồi gươm đang kiếm tìm
Giống nòi nó được ăn liền
Nhưng không có được cho mình no đâu
15. Ai người sống sót nơi nào
Sẽ thời bị địch chôn mau hết liền
Các bà góa phụ triền miên
Khóc thương hết nỗi ưu phiền tràn lan.
16. Nó dầu thu thập bạc tiền
Như nhiều cát bụi chất liền lên cao
Và quần áo dẫu có nhiều
Chất lên bao đống khác nào đất đai
17. Cứ tuôn chất mãi lên hoài
Để người công chính mặc ngay đồ này
Và tiền bạc sẽ vào tay
Những người vô tội tiêu sài thỏa thuê!
18. Nó xây nhà giống nhện kìa
Như người canh gác lều thì dựng lên.
19. Giàu sang khi nằm xuống liền
Song thời chẳng được liệm kèm thứ chí!
Khi bừng con mắt dậy thì
Chẳng còn trông thấy thứ gì nữa đây.
20. Cơn kinh khủng chiếm nó ngay
Chính vào giữa buổi ban ngày diễn ra
Trong cơn giông tố trải qua
Cuốn trôi chính nó như là bóng đêm
21. Gió đông đem nó đi liền
Giống như càn quát hết liền nghỉ luôn.
22. Chúa trừng phạt chẳng tiếc thương
Nó đi trốn chạy thoát đường dọa hăm.
23. Người ta tay vỗ hỉ hoan
Mừng cho nó bại hoại ngay thân rồi
Người ta huýt gió khắp nơi
Nó thời đi đến để rồi ẩn thân!

4. CA NGỢI SỰ KHÔN NGOAN

SỰ KHÔN NGOAN CON NGƯỜI
KHÔNG THỂ ĐẠT THẤU

CHƯƠNG 28

1. Có khi mỏ bạc khai lên
Có nơi thanh luyện vàng thêm vững bền
2. Sắt đem lấy bởi đất liền
Đá nung cho chảy thành nên được đồng
3. Người ta xua bóng tối luôn
Và đi lục lạo tận cùng mọi nơi
Đá viên tăm tối tức thời
Ở trong bóng chết muôn đời đó thôi.
4. Những người xa lạ tới rồi
Đào ra ngay những ngách ngoi đường hầm
Nơi mà những kẻ bộ hành
Chẳng ai bước tới đặt chân đến cùng
Một nơi xa lắc lư luôn
Xa vời thế giới phàm nhơn loài người.
5. Đất sinh lương thực tốt tươi
Nơi này đã bị phá rồi tiêu tan
Tận trong lòng ruột mọi đàng
Dường như bị lửa phá tàn ra mau
6. Nơi đây sẽ thấy được nào
Ở ngay lớp đá có nhiều ngọc xanh
Đồng thời còn chứa một lần
Những tầng vẩn bụi của vàng nơi đây.
7. Con đường dẫn đến nơi này
Mãnh cầm chẳng thấy được ngay chốn nào
Mắt chim ưng chẳng thấy đâu
Lối đàng đi đến để vào chốn đây.
8. Nẻo đường thú dữ chẳng hay
Và sư tử cũng chẳng kéo bày đến nơi.
9. Con người đã đặt tay rồi
Vào trên đá lửa đồng thời thắp lên
Và rồi làm đảo lộn liền
Núi non tận gốc rễ nghiêng ngả rồi!
10. Ở trong núi đá khắp nơi
Đường hầm hệ thống đào thời dẫn đi
Mắt con người thấy tức thì
Những tài nguyên quí ở kìa nơi .
11. Người ta thám hiểm sông ngòi
Tìm ra nguồn lợi chứa rồi dưới sâu
Phơi bày lên ánh sáng mau
Những nguồn quí giá ẩn hầu dưới sông.
12. Nhưng khôn ngoan bởi đâu luôn?
Và cùng trí tuệ từ trong chốn nào?
13. Phàm nhân chẳng biết được đâu
Là đường lối dẫn để hầu bước đi
Dẫn đưa đến chốn nơi kìa
Trên nơi phần đất người thì sống sinh.
14. Vực sâu đã nói lên liền:
"Tôi đây chẳng thể giữ gìn trong tôi"
Biển thời cũng nói lên lời:
"Khôn ngoan cũng chẳng ở nơi tôi này"
15. Nó không đổi được liền ngay
Bằng vàng tự nhiên hiện nay đâu nào
Và người ta chẳng mua vào
Bằng ngay giá bạc được hầu nó đây.
16. Người ta không đánh giá ngay
Với vàng ô-phi thứ này được đâu
Cùng thời với mã não nào
Và cùng ngọc bích đương hầu quí thay!
17. Người ta không sánh so đây
Khôn ngoan với chính vàng này được đâu
Cũng như với thủy tinh nào
Và không đổi nó với bao bình vàng.
18. San hô, pha lê hai đàng
Chẳng thời nói được xứng hàng gì đâu!
Chiếm khôn ngoan sẽ hơn nào
Cả ngay những ngọc trai châu báu này.
19. Ở gần sự khôn ngoan đây
Chẳng nào có thể xứng hoài đổi trao
20. Nhưng khôn ngoan đến từ đâu
Và cùng trí tuệ nơi nào đến đây?
21. Nó luôn ẩn dấu đi này
Trước ngay con mắt hiện nay loài người
Và cùng lẫn trốn đồng thời
Khỏi nào những loại chim trời không trung.
22. Âm ti thần chết nói cùng:
Chúng tôi nghe có tiếng đồn nó kia."
23. Chính Ngài nhận rõ đường đi
Và nơi chốn ở nó thì tại đâu?
24. Vì Ngài nhìn tới tận sâu
Mút cùng trái đất Ngài hầu thấy ngay
Ngài xem thấy hết thảy này
Mọi điều tất cả dưới đây gầm trời.
25. Ngài tính sức nặng nó rồi
Đo lường cho nước đồng thời định nên.
26. Ngài ban luật mưa ngay liền
Mở đường tiếng sấm vang rền vọng ran.
27. Bấy giờ Ngài thấy khôn ngoan
Và Ngài thẩm định rõ ràng cho đây
Ngài luôn lượng giá liền ngay
Đồng thời khảo sát thêm này luôn thôi
28. Và Ngài nói với con người:
"Niềm tôn sợ Chúa tức thời khôn ngoan
Và đi xa lánh ác gian
Đó là trí tuệ bảo ban chỉ đường."

5. KẾT LUẬN ĐỐI THOẠI THAN VÃN VÀ
BÀO CHỮA CỦA GIÓP

a. LUYẾN TIẾC CHUỖI NGÀY XƯA

CHƯƠNG 29

1. Gióp ông tiếp tục đọc luôn
Bài thơ ông đã khơi nguồn nói lên:
2. Ai làm tôi sống lại liền
Những ngày năm tháng êm đềm thưở xưa
Những ngày được Chúa chăm lo
Trông nom chăm sóc tròn chu hết nảo!
3. Khi đèn Ngài chiếu soi vào
Tỏa lan ánh sáng trên đầu của tôi
Và trong đêm tối tôi thời
Bước đi dưới ánh sáng soi của Ngài
4. Như xưa tôi sống những ngày
Của mùa thu đã đến này với tôi
Khi Thiên Chúa hằng luôn thời
Chở che lều trại không rời tôi đây
5. Khi Đấng toàn năng chính Ngài
Vẫn còn đang ở với tôi nơi này
Khi con trai của tôi đây
Còn đang ở cạnh xum vầy cha con.
6. Khi chân tôi vẫn đang còn
Dầm dìa trong sữa men thường dậy lên
Và khi viên đá gần bên
Đương còn tuôn chảy tiếp liên suối dầu.
7. Khi tôi đến cổng thành nào
Và ngồi vào chốn nơi nao cộng đồng
8. Thấy tôi người trẻ trốn luôn
Người già đứng dậy như dường nể kiêng.
9. Hàng đầu mục miệng môi im
Lấy tay bụm miệng che liền ngay đi
10. Vương công im lặng tức thì
Lưỡi liền dính úa lợi kìa lặng thinh.
11. Ai nghe tôi nói ra liền
Đều cao rao hạnh phúc trên tôi này.
Kẻ nào xem thấy tôi ngay
Cũng đều làm chứng tôi đây sáng ngời.
12. Bởi tôi cứu vớt bao người
Khó nghèo kêu cứu luôn thời với tôi
Đồng thời những kẻ mồ côi
Không nơi nương tựa để rồi ẩn thân.
13. Chúc lành bao phước trao ân
Của người hấp hối trao lần trên tôi
Tôi làm nẩy tiếng tươi vui
Trong lòng góa phụ đương thời cô đơn.
14. Tôi mang chính trực vào luôn
Đó là y phục mặc trùm lên tôi
Lẽ công bình ở trong người
Trở nên áo khoác đồng thời triều thiên.
15. Tôi là mắt kẻ mù liền
Là chân của kẻ trở nên quặt què
16. Tôi làm cha kẻ nghèo kìa
Xét xem quyền lợi kẻ thì lạ xa
17. Tôi liền bẻ gẫy tan ra
Vuốt nanh của kẻ coi là bất công.
Và đi giựt khỏi ngay luôn
Con mồi thoát khỏi khốn cùng hàm răng.
18. Và tôi sẽ nói lên rằng:
"Khi tôi trút thở đương nằm ổ tôi
Như chim phượng hoàng đó rồi
Ngày đời tôi sẽ luôn thời tăng thêm.
19. Rễ tôi đâm thấu nước liền
Sương đêm nhỏ tưới triền miên lá cành.
20. Vinh quang tôi cứ mới tinh
Trong tay cung nỏ sức mình thịnh luôn
21. Họ nghe tôi nói lắng trông
Đợi chờ lãnh ý tôi trong lúc này
22. Tôi ngừng lời nói lại ngay
Chẳng ai dám cãi lài nhài với tôi
Lời tôi thấm gội xuống rồi
Trên nơi người họ luôn thời diễn đây.
23. Họ chờ đợi mãi tôi này
Như người trông ngóng mưa ngay xuống nào
Miệng thời há hốc ước ao
Như đương chờ đợi mưa rào mùa xuân.
24. Tôi cười cùng với họ luôn
Họ thời chẳng dám tin trong lúc này
Mặt tôi ánh sáng phơi bày
Họ thời chẳng bỏ sót ngay chút gì
25. Vì đi vạch lối tức thì
Và làm đầu họ dẫn đi chỉ đường
Giống như một vị minh vương
Giữa ngay đoàn ngũ binh hùng Ngài đây
Và đưa dẫn họ liền ngay
Theo như ý muốn tôi này khắp nơi.

b. CƠN HOẠN NẠN HIỆN TẠI

CHƯƠNG 30

1. Hiện nay tôi thực trò cười
Cho người trẻ tuổi hơn tôi lúc này
Bởi cha của chúng nó đây
Tôi này đã thị khinh ngay tức thời
Đã đem xếp loại vào rồi
Với đàn chó má của tôi nuôi bày.
2. Bàn tay sức mạnh chúng đây
Giúp gì lợi ích cho ngay tôi kìa?
Nghị lực chúng có đương thì
Tiêu tan mất hết biến đi cả rồi
3. Héo hon vì khốn khổ thôi
Và cùng đói kém đến nơi hoành hành
Chúng gặm đồng cỏ khô ran
Một nơi hoang địa điêu tàn bỏ đi.
4. Chúng tìm trái ngọt rau lê
Ở trong gai bụi đem về nhà đây
Rễ cây kim tước hiện nay
Chính là cơm bánh hằng ngày chúng ăn
5. Chúng bị xua đuổi ra lần
Khỏi ngay xã hội phàm nhân nơi này
Người ta tri hô lên đây
Chúng như kẻ trộm hiện nay rình mò
6. Chúng đang ẩn trú các khu
Vách che, lỗ đá, đá thì đào ra
7. Chúng kêu trong bụi rậm rà
Và chen chúc dưới lùm chà cỏ gai
8. Là con cái phường vô loài
Cháu con những kẻ thuộc hoài vô danh
Chúng luôn bị mửa khỏi dân
Đuổi xua khỏi xứ đi lần ra xa
9. Bây giờ chúng đặt vè ra
Những lời chửi bới tôi qua nhiều điều
Và tôi đã trở nên nào
Tiêu đề đàm tiếu cho hầu chúng đây
10. Chúng kinh gớm tởm tôi này
Lánh xa, chẳng nể, nhổ mày mặt tôi.
11. Bởi Ngài đã khiến nên rồi
Cho dây cung nỏ của tôi chùng vào
Để hầu giáng họa tôi mau
Cho nên chúng chẳng dè hầu mặt tôi.
12. Bọn người nổi dậy tức thời
Ở ngay bên trái tôi nơi chốn này
Chúng đi vạch những đường đây
Dẫn xem bất hạnh trên đầy đường tôi
13. Chúng luôn phá hủy đi rồi
Lối đàng ngõ ngách mọi nơi tôi này
Chúng leo lên, chẳng một ai
Là người ngăn cản lại hoài việc đây
14. Chúng ùa vào tựa qua ngay
Một nơi hổng lớn phơi bày ra mau
Chúng xô nhau chẳng khác nào
Như đống gạch vụn thu vào dồn lên
15. Nhưng kinh sợ hãi tiếp liên
Quay đầu chống đối tôi liền ngay thôi
Những niềm hy vọng của tôi
Bị xua như bởi gió thời thổi đi
Và sự cứu thoát cấp kỳ
Như mây bay mất chẳng thì thấy đâu!
16. Bây giờ sự sống bay mau
Những ngày khốn quẫn xiết vào người tôi
17. Đâm soi cốt tủy tôi rồi
Mạch máu ray rứt chẳng thời nghỉ ngơi
18. Với cùng hết sức lực rồi
Túm tôi xiết chặt áo tôi lại này
Giống như cổ áo lót đây
Ngài liền xiết chặt tôi ngay hết đường
19. Rồi Ngài ném xuống đống bùn
Tôi nên như bụi tro cùng đất đai!
20. Tôi kêu lên tới chính Ngài
Nhưng Ngài đã chẳng đáp lời tôi đây
Tôi liền tới trước nơi Ngài
Nhưng Ngài cũng chẳng đoái hoài ngó xem
21. Chính Ngài đã trở thành nên
Một chàng đao phủ ngay liền với tôi.
Tấn công với cả luôn rồi
Mọi sung sức mạnh Ngài thời có đây
22. Ngài đem tôi đặt gió mây
Khiến tôi tan biến trong ngay bão bùng.
23. Phải tôi biết ý Ngài luôn
Hướng tôi về cái chết chung cuộc đời
Nơi hò hẹn của mọi người
Phải đi tiến tới đồng thời nơi đây.
24. Tuy nhiên tôi chẳng chìa tay
Cho người cùng khốn luôn ngay khi nào
Trong khi chính nó kêu gào
Trong cơn hoạn nạn đương hầu đến nơi.
25. Này tôi đã chẳng khóc rồi
Với người khổ nhục cuộc đời đó sao?
Hồn tôi đã chẳng quặn đau
Khi nhìn thấy những kẻ nghèo thiếu ư?
26. Tôi chờ may mắn đến kìa
Nhưng thời hoạn nạn tức thì đến bên
Tôi mong ánh sáng đến liền
Tối tăm lại gặp triền miên khôn chừng!
27. Ruột gan rối bỏng không ngừng
Những ngày khổ cực đến cùng với tôi
28. Bước đi ủ rũ tơi bời
Tôi nhìn chẳng thây mặt trời ở đâu!
Đứng lên giữa hội chúng nào
Trếu tru cầu cứu kêu gào lớn lên.
29. Tôi đây đã trở thành nên
Anh em với loại chó trên hoang rừng
Bạn bè với loại chim muông
Giống loài đà điểu ở cùng khắp nơi.
30. Thịt da tôi xạm đen rồi
Cốt xương đốt cháy trong thời sốt cơn
31. Đàn huyền ly của tôi luôn
Chỉ dùng tang chế khóc buồn mà thôi
Sáo kia chỉ đệm cho rồi
Bao nhiêu tiếng khóc con người la lên!

Không có nhận xét nào: