Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008

Sách Xuất Hành - Chương 9-12

CHƯƠNG 9

5. ÔN DỊCH

1. Gia-vê phán Mô-sê đây:
Hãy mau đến với vua ngay đi nào
Nói luôn với chính Pha-rao
Gia-vê Thiên Chúa dòng trào Híp-ri
Ngài liền phán dạy tức thì
Hãy cho dân chúng ra đi phượng thờ
2. Nếu không thả chúng đi ra
Cứ cầm giữ lại trải qua lâu thời
3. Này tay Thiên Chúa giáng thôi
Cho ngay ôn dịch khắp nơi nặng nề
Trên người trên vật hết kìa
Ngoài đồng, trên cả ngựa xe, lạc đà
Bò bê chiên cừu tất cả
Cũng đều bị đánh tàn phá hết luôn
4. Gia-vê phân biệt đôi đường
Các con súc vật của dòng Ích diên
Và của Ai cập ngay liền
Của Ích diên vẫn còn nguyên vẹn toàn
5. Gia-vê ra hạn cho rằng:
Ngài mai ngài sẽ phải làm việc đây.
6. Hôm sau Chúa thực hiện ngay
Mọi đoàn súc vật của Ai cập này
Đều toi hết cả mọi bày
Còn đàn vật Ích diên đây an toàn
7. Pha-rao sai phái tham quan
Thấy đàn súc vật của dân riêng này
Vẫn đương sinh sống hiện nay
Nhưng rồi vua cứ lì chai cứng lòng
Không hề buông thả dân luôn
Đi ra để được tôn sùng Gia-vê.

6. UNG NHỌT

8. Gia-vê phán dạy Mô-sê:
Và A-ha-ron đứng kia lời này:
Hãy vào lò bốc lên ngay
Hai nắm mồ hóng cầm tay sẵn sàng
Rồi Mô-sê sẽ tung văng
Lên trời trước mặt mọi đàng Pha-rao
9. Bụi bay loan tỏa khắp nào
Trên toàn cõi Ai cập hầu hết ngay
Trên người, thú vật mọi loài
Ung sang mụn nhọt khắp Ai cập này
10. Anh em mồ hóng cầm tay
Từ lò ra đứng trước ngài Pha-rao
Mô-sê tung bụi lên cao
Biến thành ung nhọt bám mau mọi nòi
Trên người trên vật hết rồi
Trong luôn cả xứ khắp nơi mắc vào
11. Các phù thủy chẳng thể nào
Đứng ngay trước mặt gần hầu Mô-sê
Vì đương bị mụn nhọt kìa
Các phù thủy cũng giống như mọi người
Dân Ai cập đều mắc rồi
Ung sang mụn nhọt khắp nơi trên mình
12. Nhưng Gia-vê khiến vua liền
Lòng ra chai đá chẳng tin lời gì!
Gia-vê truyền dạy Mô-sê
Anh em đến nói cho kìa vua nghe!

7. MƯA ĐÁ

13. Gia-vê phán dạy Mô-sê:
Sáng mai dậy sớm ra đi mau nào
Tới nơi đứng trước Pha-rao
Ngươi liền nói với vua mau tức thì:
Gia-vê Chúa của Híp-ri
Ngài thời đã phán ra kia rằng là:
Hãy mau buông thả dân Ta
Đi ra sa mạc phụng thờ Ta đây
14. Lần này Ta giáng xuống ngay
Mọi tai họa đến trên này mình ngươi
Trên ngay mình các tớ tôi
Và cùng dân chúng dòng nòi các ngươi
Để ngươi nhận biết được rồi
Khắp trần gian chẳng ai thời bằng Ta
15. Nếu nay Ta thẳng tay giơ
Phạt ngươi, dân chúng bởi kìa dịch ôn
Thời ngươi đã bị tiêu luôn
Chẳng còn tồn tại chốn dương gian này
16. Tại sao còn để ngươi đây
Cho nhìn thấy sức mạnh hòai của Ta
Để hầu thiên hạ nói ra
Khắp trên mặt đất biết là danh Ta
17. Nếu ngươi chẳng thả buông ra
Dân Ta tiến tới nơi sa mạc này
18. Thời giờ này của ngày mai
Ta cho mưa đá buông ngay nặng nề
Xứ Ai cập chửa thấy kìa
Từ ngày sáng lập đến thì hôm nay
19. Bây giờ ngươi phái dân đây
Dẫn vào nơi trú ẩn ngay hết nào
Mọi đàn vật với biết bao
Thứ gì ngươi có nơi đâu ngoài đồng
Người và bất cứ vật luôn
Nếu không qui tụ vào trong nơi nhà
Sẽ bị mưa đá bay sa
Trúng vào sẽ chết diễn ra tức thì
20. Trong hàng đầy tớ vua kia
Ai mà kính sợ Chúa nghe thi hành
Đem tôi tớ súc vật mình
Vào nhà trú ẩn mới liền thóat đây
21. Còn ai chẳng quan tâm này
Mặc cho chúng cứ ở ngay ruộng đồng.
22. Gia-vê phán Mô-sê luôn:
Hãy giơ tay thẳng lên trong bầu trời
Làm cho mưa đá tuôn rơi
Xuống trên tất cả mọi người, tiếp liên
Cỏ cây thú vật đồng điền
Khắp trong Ai cập triền miên xứ này
23. Mô-sê giơ gậy lên ngay
Gia-vê làm sấm sét đây tức thời
Và mưa đá đã tuôn rơi
Sét lòe mặt đất sáng ngời chói chang
Gia-vê lệnh mưa đá làm
Giáng trên mặt đất sát tàn xứ Ai
24. Sấm vang sét nổ tức thời
Hòa vào mưa đá ngập trời rối ren
Trên mưa đá được tạo nên
Nặng nề quá mức ở trên xứ này
Chưa hề thấy diễn ra đây
Từ khi mới có nước Ai cập này
25. Trận mưa tàn phá tức thời
Hết luôn những thứ có nơi ruộng đồng
Từ người đến thú vật luôn
Cỏ lan, cây cối người trồng tiêu tan.
26. Chỉ còn lại đất Gô-sen
Của nơi con cái Ích diên ngụ này
Là không bị mưa đá đây
Sát tàn tiêu rụi mất ngay đi nào
27. Vua sai triệu anh em vào
Đồng thời vua nói ra sau những lời:
"Lần này ta có tội rồi
Gia-vê là Đấng muôn thời công minh
Còn ta với chính dân tình
Đều trong lầm lỗi triền miên tối ngày
28. Hãy cầu xin Chúa đi ngay
Cho mưa đá sấm sét này hết mau
Ta buông thả các ngươi nào
Các ngươi không phải ở hầu mãi đây
29. Mô-sê nói với vua này:
Khi ra khỏ thị thành ngay tức thời
Tôi giơ tay nguyện cầu thôi
Xin Gia-vê lệnh ngừng rơi mưa này
Hầu Ngài biết mọi đất đai
Thuộc quyền Thiên Chúa chính Ngài dựng nên
30. Còn ngài với tớ tôi liên
Vẫn chưa kính sợ chính Thiên Chúa này
31. Cây gai, lúa mạch hôm nay
Tiêu tan bởi nẩy bông ngay đó rồi
32. Lúa mì, lúa miến kia thời
Chửa tiêu tàn mất bởi hơi muộn mằn
33. Mô-sê rời khỏi thị thành
Ông giơ tay nguyện cầu lần Gia-vê
Tức mưa đá sấm sét kia
Chúng đều chấm dứt trên thì đất đai
34. Pha-rao thấy mưa tạnh ngay
Rồi mưa đá sấm sét này hết luôn
Ông liền xoay lại đổi lòng
Vua cùng tôi tớ sống trong chai lì
35. Pha-rao chẳng thả dân đi
Ra ngoài như Chúa dạy kìa Mô-sê.

CHƯƠNG 10

8. CHÂU CHẤU

1. Gia-vê phán dạy Mô-sê
Hãy đi đến với ngay kìa Pha-rao
Chính Ta đã khiến cho nào
Lòng vua với tớ tôi hầu lì chai
Để Ta thực hiện ra đây
Các điềm thiêng dấu là ngay chúng rồi
2. Hầu ngươi thuật kể tức thời
Cho con cháu của dòng nòi các ngươi
Ta đây xử cách nào rồi
Với dân Ai cập chính nơi chốn này
Và bao dấu lạ làm đây
Giáng cho nòi giống xứ Ai cập rồi
Khiến cho ngay chính các ngươi
Nhìn Ta Thiên Chúa muôn đời Gia-vê
3. A-ha-ron với Mô-sê
Đến vua Pha-rao nói thì như sau:
Gia-vê Thiên Chúa dòng trào
Của dân Híp-ri phán nào ra đây:
Mãi khi nào ngươi mới này
Tin Ta suy phục, hết ngay chối từ?
Hãy mau buông thả dân đi
Hầu cho chúng phượng thờ kìa Ta đây.
4. Nếu ngươi không chịu thả ngay
Ngày mai châu chấu tràn đầy xứ ngươi
5. Chúng che kín cả mọi nơi
Người ta chẳng thấy đất thời rõ đâu!
Chúng ăn sạch hết ngay nào
Những gì còn sót lại sau chính ngày
Trận mưa đá sát tàn đây
Sót còn để lại nơi này các ngươi
Chúng ăn sạch cây cối rồi
Còn đang nhú mọc tai nơi ruộng đồng
6. Đền đài cung điện ngươi luôn
Cũng như tôi tớ dân thường xứ ngươi
Ngập tràn châu chấu khắp nơi
Điều cha ông tổ tiên coi chưa từng
Được nhìn xem thấy thế luôn
Từ ngày họ sống tới hôm nay rồi.
Đoạn anh em lại bỏ rời
Đền đài cung điện của thời Pha-rao
7. Bày tôi vua đã thưa sau:
Mãi cho đến tới ngay bao giờ rồi
Tên này vẫn bẫy gài thôi
Hầu chúng ta mắc bao thời tai ương?
Xin ngài buông thả chúng luôn
Đi thờ phượng Chúa chúng trong hoang đồi!
Kìa bệ hạ chẳng thấy rồi
Dân Ai cập kiệt quệ thời biết bao?
8. Người ta triệu anh em vào
Đền đài cung điện Pha-rao dạy truyền:
"Các ngươi đi phượng thờ liền
Gia-vê của các ngươi triền miên đây
Nhưng ai trong số đi này
Tới nơi thờ phượng chính Ngài Gia-vê.
9. Mô-sê đáp trả vua kia
Chúng tôi tất cả trẻ già cùng đi
Cùng con trai gái trọn bề
Với nào chiên cừu bò bê đi cùng
Là lễ vật chúng tôi luôn
Để hầu dâng lễ kính mừng Gia-vê
10. Pha-rao đáp trả tức thì:
Gia-vê cứ ở với kìa các ngươi
Xem ta có thả buông rời
Ra đi lớn bé mọi người hay không?
Coi chừng ý xấu xa luôn
Các ngươi mưu mẹo ngay trong cách nào!
11. Không làm như vậy được đâu!
Các ngươi trai tráng, đi mau phượng thờ
Là điều các ngươi xin cho
Rồi người ta đuổi họ qua bên ngoài
12. Gia-vê phán Mô-sê ngay
"Hãy giơ tay chỉ đất đai xứ này
Cho châu chấu kéo đến đây
Đậu trên đất của xứ Ai cập rồi
Ăn luôn hết sạch tức thời
Cỏ cây trong xứ, đương coi sót còn
Những gì trận mưa đá luôn
Hiện còn sót lại ngay trong lúc này.
13. Mô-sê giơ thẳng cánh tay
Trên miền Ai cập diễn bày ra luôn
Gia-vê cho trận gió đông
Thổi vào khắp xứ suốt trong đêm dài
Sớm mai vừa tảng sáng này
Gió đông châu chấu ngập đầy khắp nơi
14. Chúng bay toàn cõi bờ rồi
Đậu vào khắp chốn hết thôi mọi miền
Thật là tai hại diễn liền
Trước chưa hề diễn tiến nên như này
Và sau cũng chẳng có đây
Tai ương như vậy sẽ bày ra đâu
15. Chúng che kín khuất hết mau
Đất đai chẳng có thấy nào rõ nơi
Chúng ăn hết sạch tức thời
Cỏ cây hoa quả mưa rồi chừa ra
Chẳng còn coi thấy được là
Chút màu xanh tại bao la ruộng đồng
Trong toàn thể đất nước luôn
Của miền Ai cập hiện đương lúc này
16. Pha-rao vội triệu hai ngài
Đông thời nói với cả hai ngay liền
Ta đây đắc tội Chúa Trên
Gia-vê Thiên Chúa Ích diên dòng nòi
Với cùng ngay chính các ngươi
Nhiều lần thất hứa tức thời trải qua
17. Vậy giờ xá tội cho ta
Một lần này nữa diễn ra đó kìa
Hãy xin Thiên Chúa Gia-vê
Đẩy xa ta họa tai kia chết người!
18. Mô-sê ra khỏi đền rồi
Và đi cầu nguyện với thời Gia-vê
19. Chúa cho gió biển cấp kỳ
Nổi lên cuốn hết ngay đi cào cào
Tống luôn biển sậy hết mau
Chẳng còn sót lại con nào ở trên
Đất người Ai cập chủ quyền
Bình an trở lại về miền xứ đây
20. Nhưng Gia-vê lại làm ngay
Lòng vua chai đá chối này thả dân.

9. CẢNH TỐI TĂM

21. Gia-vê phán Mô-sê rằng:
Hãy giơ tay thẳng ngay giang lên trời
Hầu cho bóng tối đến nơi
Phủ bao mặt đất tức thời tối ngay
Khiến người ta phải rờ tay
Trong nơi tăm tối phủ dày bóng đêm
Mô-sê tay thẳng giơ lên
Đất trời tăm tối phủ liền khắp nơi
Trên toàn bờ cõi hết rồi
Ba ngày mù mịt chẳng coi thấy đường
23. Mọi người chẳng thấy nhau luôn
Chẳng ai ra khỏi chỗ thường ở đây
Suốt luôn trong cả ba ngày
Nhưng con cái Ích diên này chẳng sao!
Vẫn luôn ánh sáng soi vào
Mọi nơi mọi chốn họ nào sống sinh.
24. Pha-rao triệu các ông liền
Và vua đã nói ngay lên những lời
Các ngươi hãy vội đi thôi
Để thờ phượng Chúa các ngươi nơi kìa
Chỉ còn để lại tức thì
Các đàn súc vật bò dê chiên cừu
Cả ngay con nít được theo
Ra đi cùng với ngay nào các ngươi.
25. Mô-sê mới nói lên lời:
Thế thì ngài phải trao rồi chúng tôi
Lễ vật thượng hiến tức thời
Chúng tôi dùng lấy dâng Ngài Gia-vê
26. Cả đàn súc vật trọn bề
Phải đi cùng với bên kìa chúng tôi
Chẳng còn một móng chân rồi
Để rơi sót lại trên nơi chốn này
Chúng tôi phải lấy ít đây
Trong ngay số vật hiện nay theo kìa
Để hầu dâng tiến Gia-vê.
Chính nay chưa biết lấy gì tiến lên
Dâng cho Thiên Chúa uy quyền
Bao lâu chưa thể đến trên miền này
27. Nhưng Gia-vê khiến lì chai
Pha-rao đã chẳng buông hoài dân đi
28. Vua còn cho đuổi Mô-sê
"Hãy mau xéo khỏi nơi thì ta đây
Liệu hồn đừng thấy ta này
Ngày nào ngươi thấy ta ngay chết liền!"
29. Mô-sê đáp trả nói lên
Đúng như ngài mới nói truyền ra đây
Tôi thời sẽ chẳng đến ngay
Trước nơi hiện diện của ngài nữa đâu!

BÁO HIỆU CÁC CON ĐẦU LÒNG SẼ PHẢI CHẾT

CHƯƠNG 11

1. Gia-vê phán bảo Mô-sê
Ta còn phải giáng xuống kìa trên vua
Và dân Ai cập nữa cơ
Một tai ương nó mới đà buông tha
Các ngươi mới được đi ra
Khỏi nơi Ai cập thoát qua lưu đày
Khi đi nó phải dứt ngay
Và xua đuổi các ngươi đây ra liền!
2. Ngươi mau hãy báo loan truyền
Vào tai dân chúng biết nên việc này
Đàn ông mỗi kẻ tìm ngay
Mượn vay hàng xóm cạnh đây bên mình
Đàn bà hãy mượn láng giềng
Các đồ vàng bạc để đem theo liền
3. Gia-vê cho dân nghĩa tình
Với người Ai cập triền miên nơi này
Vả Mô-sê ở xứ đây
Đã nên nghĩa thiết với ngay mọi người
Trước bày tôi của vua rồi
Với cùng trước mặt đồng thời nhân dân
4. Mô-sê đã nói ra rằng:
"Gia-vê phán dạy rõ ràng như sau:
Vào ngay lối nửa đêm nào
Ta đây sẽ đến ngay vào xứ Ai
5. Mọi người con cả xứ này
Sẽ đều phải chết hết ngay tức thì
Từ con đầu của vua kia
Đang ngồi trên báu ngôi vì tối cao
Đến con đầu tớ gái nào
Ngồi sau chiếc cối xay hầu diễn đây
Tới con đầu thú vật này
Đã hầu sinh sản ở ngay gian trần.
6. Trong toàn cõi Ai cập lần
Vẳng lên tiếng thét gào vang inh này
Trước khi chẳng thấy có đây
Tương lai cũng chẳng có ngay như rầy.
7. Còn nơi Ích diên dân này
Chẳng luôn con chó nào đây gầm gừ
Sủa người hay thứ vật gì
Để hầu biết được ngay kìa Gia-vê
Xử phân cách giữa đôi bề
Người Ai cập với ngay thì Ích diên
8. Bày tôi vua chúa đến liền
Tìm tôi phục lạy nói lên lời rằng
"Xin ông cùng với đoàn dân
Theo ông ra khỏi ngay lần xứ đây
Sau rồi tôi sẽ đi này
Mô-sê nổi giận lên ngay phừng phừng
Mau ra khỏi chốn điện cung
Của vua Pha-rao chính luôn lúc này
9. Gia-vê phán Mô-sê đây:
Vua không nghe các ngươi ngay tức thời
Hầu cho ta thực hiện rồi
Thêm nhiều phép lạ trong Ai cập này
10. Anh em của Mô-sê đây
Làm bao phép lạ trước ngài Pha-rao
Nhưng Gia-vê đã làm mau
Lòng vua chai đá ra hầu ngay luôn
Và vua chẳng có thả buông
Cháu con Ích diên lên đường ra đi.

LỄ VƯỢT QUA

CHƯƠNG 12

1. Gia-vê phán dạy Mô-sê
Và A-ha-ron trên kìa xứ Ai
2. Tháng này các ngươi kể rồi
Là tháng đầu các tháng thời diễn ngay
Gọi là tháng thứ nhất đây
Đứng đầu các tháng của này trong năm
3. Các ngươi nói với cộng đoàn
Của toàn thể Ích diên rằng như đây
Vào mùng mười của tháng này
Phải đi tìm lấy cho ngay mau nào
Mỗi gia đình của ai đâu
Một con chiên sẵn để hầu giết ăn
4. Nếu nhà ít người dự phần
Thì chung hàng xóm nhà gần cạnh bên
Tính sao cho đủ người ăn
Tùy theo sức lực chọn lần con chiên
5. Con chiên hoàn hảo tròn viên
Phải là chiên đực một niên tuổi đời
Không chiên bắt dê thay rồi
Cũng thời được cả đủ thôi việc này
6. Phải đem nó nhốt vào ngay
Tới ngày mười bốn tháng đây tiến hành
Rồi toàn thể cộng đoàn dân
Đem đi sát tế lúc gần chiều buông
7. Máu đào lấy để bôi luôn
Trên nơi khung cửa nhà dùng thịt chiên
8. Thịt ăn đêm ấy nướng lên
Ăn cùng với bánh không men sẵn này
Cùng ăn với thứ rau đây
Gọi là rau đắng dùng ngay theo kèm
9. Không ăn sống hay luộc chiên
Nhưng ăn thịt nướng ngay liền mà thôi
Ăn luôn cả với đầu rồi
Chân, lòng cũng vậy cứ thời ăn luôn
10. Chẳng gì để lại sáng còn
Thứ nào còn lại đem dường đốt ngay
11. Các ngươi phải ăn cách này:
Lưng đang thắt gọn, chân đây dép dùng
Với cây gậy sẵn tay luôn
Các ngươi vội vã ăn trong cách này
Đó là lễ vượt qua đây
Kính mừng Thiên Chúa danh Ngài Gia-vê
12. Đêm này ta rảo chân đi
Khắp miền Ai cập giết kìa các con
Đầu lòng khắp Ai cập luôn
Từ con người thế đến con các loài
Thú vật hiện đã sinh đây
Đồng thời trị tội thần Ai cập này
Vì Ta Thiên Chúa quyền oai
Đã luôn tạo dựng muôn loài diễn ra
13. Máu đào bôi tại cửa nhà
Dấu chỉ các ngươi hiện đà trong đây
Thấy máu Ta vượt qua ngay
Các ngươi chẳng bị họa tai diệt trừ
Khi Ta giáng họa tức thì
Xuống trên Ai Cập giết kìa các con
14. Các ngươi giữ ngày đó luôn
Làm ngày tưởng niệm, kính mừng Gia-vê
Qua bao thế hệ truyền đi
Các ngươi mừng lễ luật qui mọi thời.

LỄ BÁNH KHÔNG MEN

15. Trong vòng bảy ngày các ngươi
Sẽ ăn bánh chẳng men thời làm nên
Ngay từ ngày thứ nhất liền
Các ngươi phải loại trừ men khỏi nhà
Ai ăn bánh có men ha
Từ ngày thứ nhất tiến qua bảy ngày
Người này sẽ bị loại ngay
Khỏi nơi dòng giống dân này Ích diên
16. Vào ngày thứ nhất diễn liền
Các ngươi họp mặt hướng lên phượng thờ
Ngày thứ hai cũng giống như
Trong ngày thứ nhất phượng thờ Ta thôi.
Những ngày đó sẽ nghỉ ngơi
Không làm bất cứ ngay nơi việc vàn
Chỉ trừ dọn bữa ra ăn
Để hầu ăn uống ngay lần mà thôi
17. Các ngươi sẽ giữ lấy rồi
Thói quen mừng lễ bánh thời không men
Vì vào chính ngày đó liền
Ta đây đưa dẫn đạo binh ngươi rồi
Ra ngoài Ai cập chốn nơi
Qua muôn thế hệ các ngươi sẽ mừng
Chính ngày lễ ấy mãi luôn
Đó điều luật lệ cho muôn muôn đời
18. Tháng giêng ngày mồng bốn thời
Chính từ chiều xuống các ngươi ăn rồi
Bánh không men được làm thôi
Tới chiều của ngày hai mươi mốt này
19. Trong luôn cả bảy ngày đây
Không nên cất giữ men ngay trong nhà
Ai ăn bánh có men ha
Bị khai trừ khỏi dòng nhà Ích diên
Cả người ngoại kiều đến liền
Như người bản xứ giữ gìn luật đây
20. Không dùng bánh có men này
Cho dù bất cứ ở ngay nơi nào?
Chỉ ăn bánh chẳng men nhào
Phải tuân gìn giữ luật hầu dạy khuyên.

CHỈ THỊ VỀ LỄ VƯỢT QUA

21. Mô-sê triệu tập ngay liền
Các kỳ mục của Ích diên dạy truyền:
"Hãy đi bắt lấy cừu chiên
Về ngay cho mỗi gia đình anh em
Để hầu sát tế dâng lên
Làm luôn lễ vượt qua liền trong dân
22. Một bó hương thảo tay cầm
Nhúng vào chậu huyết rẩy lần lên ngay
Nơi khung cửa các nhà đây
Không ai ra khỏi nhà này tới mai
23. Gia-vê rảo khắp xứ Ai
Tra tay đánh phạt liền ngay tức thời
Khi coi thấy máu phết bôi
Trên nơi khung cửa nhà rồi đi qua
Không cho thần diệt vào nhà
Để hầu đánh phạt diễn ra nơi này
24. Anh em phải giữ diều đây
Luật lề vĩnh viễn cho ngay chính mình
Cùng truyền con cháu giữ gìn
Duy trì mãi mãi muôn nghìn đời sau
25. Khi vào đất Chúa ban trao
Như Ngài đã phán cho nào anh em
Anh em phải cố giữ gìn
Những nghi lễ đó và truyền hậu lai
26. Khi con cháu có hỏi ngay
Lễ nghi này ý nghĩa ngay là gì
27. Anh em đáp trả tức thì:
Lễ vượt qua kính Gia-vê Chúa Trời
Đấng vượt qua các nhà rồi
Của con cái Ích diên nơi lưu đày
Ở bên Ai cập lâu ngày
Khi Ngài đánh phạt xứ Ai cập này
Nhưng cho con cái của Ngài
Dòng nòi của Ích diên hoài thoát nguy
Và dân phủ phục tức thì
Để hầu thờ lậy Gia-vê Chúa Trời
28. Cháu con Ích diên vâng lời
Làm y lời dậy Chúa thời truyền luôn
Qua Mô-sê, A-ha-ron
Đã đem chuyền đạt cho dòng Ích diên.]

10. TAI ƯƠNG THỨ MƯỜI:
CON ĐẦU LÒNG BỊ GIẾT

29. Đang đêm sự việc tiếp liên
Gia-vê đánh phạt ngay liền các con
Đầu lòng xứ Ai cập luôn
Từ con vua trị vì thường báu ngôi
Đến con kẻ tù đang ngồi
Trong nơi tù ngục giam người ta đây
Cùng bao con của mọi loài
Thú vật đã hạ sinh ngay chào đời
30. Đêm này vua thức dậy rồi
Với cùng tất cả tớ tôi của mình
Và dân chúng Ai cập miền
Đã la vang tiếng kêu lên rợn rùng
Vì không một nhà nào luôn
Lại không có một người cùng chết đây!
31. Đang đêm vua đã triệu ngay
Mô-sê, A-ha-ron này nói lên:
Các ngươi, con cái Ích diên
Mọi người đứng dậy ngay liền đi ra
Chẳng cho ở giữa dân Ta
Đi mau ra để phượng thờ Gia-vê
Như nào chính các ngươi thì
Đã năn nỉ mãi hoài kìa xin Ta
32. Cả chiên, bò, dê đem ra
Hãy đem như các ngươi đà nói đây
Đi đi hãy chạy mau ngay
Và cầu phúc nữa đi này cho ta.
33. Người Ai cập hối thúc qua
Cháu con Ích diên cũng ra vội vàng
Vì chúng đã nói luôn rằng:
Chúng ta chết cả lũ đang kéo đà
34. Dân đi vội vã tiến ra
Phải mang bột chửa dậy hòa men đây!
Họ đi cuốn bột vô ngay
Gói vào vạt áo choàng này đặt vai

TƯỚC ĐOẠT CỦA NGƯỜI AI CẬP

35. Cháu con Ích diên vội ngay
Theo lời Mô-sê mượn vay cấp thời
Của người Ai cập quanh nơi
Đồ vàng bạc, áo xống rồi đem theo
36. Gia-vê giúp chúng mọi điều
Nghĩa tình trước mặt bao nhiêu người này
Nên mau mắn đã cho vay
Là lo bóc lột dân Ai cập rồi!

ÍCH DIÊN RA ĐI

37. Dân Ích Diên đã bỏ ngay
Nơi Ram-xét đến này chốn nơi
Gọi danh Xúc-cốt thường rồi
Khoảng chừng sáu trăm ngàn người tráng niên
Đàn bà con nít trẻ em
Chẳng thời kể số đi kèm theo lên.
38. Bao người đông đảo theo chân
Dắt theo vô số cừu chiên dê bò
39. Họ dùng bột đã mang từ
Nơi Ai cập nướng bánh kìa không men
Bởi vì bột chửa dây lên
Bị xua đuổi khỏi ngay miền xứ Ai
Nên lương thực chẳng kịp hoài
Sắm mua cho sẵn để này mang lên
40. Thời gian con cái Ích diên
Ở nơi Ai cập trong miền xứ đây:
Bốn trăm ba chục năm này
Sống trong cơ cảnh lưu đày làm tôi!
41. Đúng ngày chấm dứt đến rồi
Mọi cơ binh Chúa đã rời xứ Ai
42. Chính đêm Chúa thức canh này
Hầu đem chúng thoát khỏi ngay lưu đày
Là đêm của chính Chúa đây
Thức canh đem Ích diên này giống tông
Qua bao thế hệ lưu tồn
Thoát ngay ra khỏi bước đường đày lưu

CHỈ THỊ VỀ LỄ VƯỢT QUA

43. Gia-vê phán dạy ngay nào
Mô-sê, A-ha-ron hầu diễn ra
"Đây qui luật chiên vượt qua
Không ai khách lạ nào đà được ăn
44. Mọi tôi mua trả bằng tiền
Và người đã cắt bì liền được ăn
45. Khách cư ngụ đỡ thời gian
Cùng người làm mướn không ăn thịt này.
46. Chỉ ăn chiên ở nhà đây
Không cho mang thịt ra ngay khỏi nhà
Chẳng đem đánh bể gẩy ra
Một xương nao vật vượt qua luôn dùng
47. Trọn toàn dân của cộng đồng
Dòng nòi Do thái ăn mừng vượt qua
48. Ngoại kiều cùng ở trong nhà
Muốn ăn tiệc lễ vượt qua kính mừng
Nam nhân phải cắt bì luôn
Như người bản xứ được dùng tiệc đây
Ai không chịu cắt bì này
Chẳng thời được phép ăn ngay tiệc mừng
49. Đây là lề luật ra chung
Cho người bản xứ lẫn luôn ngoại nào
50. Cháu con Ích diên dòng trào
Thực thi như ý Chúa trao ban rồi
Mô-sê, A-ha-ron thời
Vâng lời chuyển đến dòng nòi thực thi
51. Chính vào ngày ấy Gia-vê
Đưa con cái Ích diên đi tức thời
Khỏi ngay xứ Ai cập rồi
Theo luôn binh ngũ dòng nòi Ích diên.

Không có nhận xét nào: