Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008

Sách Xuất Hành - Chương 5-8

CUỘC HỘI KIẾN ĐẦU TIÊN VỚI PHARAO

CHƯƠNG 5

1. Sau đây anh em đã vào
Xin chầu hầu với Pha-rao ngay liền
Anh em cất tiếng thưa lên:
Gia-vê Thiên Chúa Ích diên phán là:
Hãy mau buông thả dân Ta
Chúng đi sa mạc để thờ kính tôn
2. Pha-rao đáp lại hai ông:
Gia-vê là chính ai luôn đó kìa?
Khiến ta buông thả dân đi
Ta đây chẳng biết Gia-vê thần này
Cũng không có thả cho ngay
Toàn dân Ích diên cả bày ra đi
3. Hai ông liền nói tức thì
Gia-vê dân Híp-ri kìa hiện ra
Với cùng chúng tôi dạy là
Xin cho chúng tôi đi ba ngay đường
Vào sa mạc tế lễ luôn
Kính mừng Thiên Chúa nếu không tức thời
Ngài dùng dịch hạch, gươm rồi
Để hầu giết hết dòng nòi chúng tôi
4. Vua Ai cập bảo cả đôi:
Tại sao các ngươi xúi rồi dân đây
Hầu cho chúng lãng công này?
Hãy mau quay lại tiếp tay việc làm
5. Vua Pha-rao lại nói rằng:
Bây giờ trong nước dân tăng lên nhiều
Các ngươi lại muốn cho theo
Bãi công nghỉ việc ra sao cách này!

CHỈ THỊ CÁC ĐỐC CÔNG

6. Bây giờ vua lệnh ban ngay
Cho bao ký lục, quản cai biết là
7. Các ngươi đừng cấp rơm ra
Cho dân làm gạch như đà trước đâu
Chúng nay phải tự kiếm nào
Cho mình rơm rạ để hầu làm luôn
8. Phải trao đủ số gạch thường
Như bao ngày trước vẫn cùng làm đâu
Chớ nên giảm bớt chút nào
Những quân lười biếng hô hào lên đây
Chúng ta đi tế lễ này
Kính thờ Thiên Chúa của bày chúng ta
9. Phải trao cho chúng ngay là
Những công việc nặng nhọc đà làm luôn
Khiến cho chúng bỏ lên đường
Hướng về công việc dối lường bảo nhau.
10. Quản cai ký lục ra nào
Bên ngoài nói với dân hầu như đây:
Vua Pha-rao phán thế này
Ta không cấp rạ rơm ngay nữa nào
11. Các ngươi đi kiếm nơi đâu
Được rơm rạ lấy đem mau về dùng
Phải trao nộp đủ gạch luôn
Chẳng thời được thiếu bớt trong phần nào!
12. Dân đi tản khắp nơi nao
Cả miền Ai Cập tìm hầu rạ rơm
13. Quản cai thúc giục họ luôn
Làm xong công việc ngay trong một ngày
Mỗi ngày đủ số nộp đây
Y như khi có rơm ngay để làm.
14. Người ta đánh đập nhẫn tàn
Hạch đòi ký lục tông đàng Ích diên
Vua Pha-rao đã đặt lên
Trông coi hạch hỏi ngay liền với dân:
Tại sao các anh chẳng làm
Xong phần nung đúc gạch hằng diễn ra?
Mọi ngày luôn phải trải qua
Hầu cho đủ số định đà trước ngay.

KÝ LỤC ÍCH DIÊN THAN PHIỀN

15. Ký lục Ích diên tỏ bày
Với vua Ai cập như đây những lời:
Tại sao người lại xử tồi
Cho luôn với các bày tôi như này:
16. Rạ rơm chẳng cấp cho đây
Nhưng người ta vẫn truyền ngay phải làm
Họ đi đánh đập dã man
Bầy tôi như thể thi hành lỗi đây
17. Nhà vua đáp trả lời ngay:
Các ngươi quân biếng lười này mà thôi
Cho nên các ngươi nói lời:
Chúng ta đi tế lễ Ngài Gia-vê
18. Bây giờ hãy làm việc đi
Chẳng cung cấp rạ rơm kìa nữa đâu
Nhưng gạch cứ phải nộp vào
Sao cho đủ số đã hầu định luôn

DÂN THAN TRÁCH - MÔSÊ KÊU CẦU

19. Ký lục Ích diên tông dòng
Thấy mình khó xử luôn dường như đây
Khi người ta nói ra này
Không cho bớt số gạch ngay phải làm
Ngày nào có đủ thi hành
Mọi công việc sẽ diễn lần ngày đây
20. Vừa ra khỏi điện vua này
Gặp anh em Mô-sê nay đứng chờ
21. Họ đi nói hai ông kìa
"Xin Gia-vê chứng giám thì cả hai
Xin Ngài xét xử cho ngay
Hai ông làm chúng tôi này ô danh
Trước nhan vua diễn ra lần
Với bề tôi của vua hằng đứng đây!
Thật hai ông đã trao ngay
Gươm vào tay họ giết bày chúng tôi
22. Mô-sê thưa với Chúa lời:
Lạy Gia-vê tại sao thời làm dân
Phải cơ cực khổ lan tràn
Tại sao Ngài đã sai lần tôi đi?
Từ khi tôi đến với kìa
Vua Pha-rao để thực thi lời Ngài
Thì vua làm khổ dân này
Ngài không giải thoát dân đây mau kìa!

CHƯƠNG 6

1. Gia-vê phán bảo Mô-sê:
Giờ đây ngươi sắp thấy kìa tay Ta
Làm vua Ai cập trải qua
Dưới bàn tay mạnh diễn ra nơi này
Chúng thời phải đuổi dân đây
Mau đi ra khỏi nước ngay hết nào!

TRÌNH THUẬT KHÁC ƠN GỌI MÔSÊ

2. Gia-vê phán dạy Mô-sê:
Ta là chính Đức Gia-vê Chúa Trời
3. Ta từng hiện đến tận nơi
Áp-ra-ham, với dòng nòi cháu con
I-xa-ác, Gia-cóp luôn
Ta là Thiên Chúa đầy nguồn quyền năng
Nhưng Ta chưa để thấu tường
Danh Ta Thiên Chúa luôn dường là ai
4. Ta đang lập ước giao đây
Ca-na-an đất hứa này trao ban
Đất đai chúng sẽ ngụ nương
Sống như khách lạ mọi đường diễn ra
5. Chính Ta nghe thấy rõ là
Tiếng rên con cái dòng nhà Ích diên
Bị người Ai cập triền miên
Bắt làm nô lệ đang rên xiết này
Và Ta đã nhớ lại đây
Lời giao ước của Ta nay đã thề
6. Vậy ngươi hãy nói cho kìa
Với con cái Ích diên thì nơi đây
Ta là Thiên Chúa cứu ngay
Các ngươi khỏi khổ đau Ai cập nào
Đem ra khỏi nô lệ mau
Ta giơ thẳng cánh tay bao uy quyền
Dắt đưa các ngươi ngay liền
Thoát tay nô lệ triền miên ở đời
7. Ta đây nhận các ngươi rồi
Dân riêng kính thờ Ta thôi muôn dời
Ta là Thiên Chúa các ngươi
Các ngươi biết Thiên Chúa thời cứu nguy
Đem các ngươi thoát khỏi kìa
Ách nô dịch Ai cập đè trên vai
8. Rồi Ta đem các ngươi đây
Vào ngay nơi chốn đất đai Ta nguyền
Ban Áp-ra-ham tiếp liên
I-xa-ác, Gia-cóp trên miền này
Ta ban đất ấy cho ngay
Các ngươi làm sở hữu đây cho mình
Ta Gia-vê Chúa Thiên đình
Là Thiên Chúa của Ích diên dòng nòi
9. Mô-sê đã nói thế rồi
Cho con cái Ích diên coi thấy nào
Nhưng chúng chẳng có nghe đâu
Bởi ách nô lệ tiêu hao tinh thần
10. Gia-vê đã phán dạy rằng
Với Mô-sê tớ tôi dường như sau
11. Ngươi đi nói với Pha-rao
Vua Ai cập thả dòng trào Ích diên
Cháu con ra khỏi đất miền
Của nhà vua hiện chủ quyền quản cai
12. Nhưng ông thưa trước nhan Ngài
Này con cái Ích diên đây hiện thời
Chúng đâu chịu nghe tiếng tôi
Sao vua Ai cập nghe lời tôi đây
Một tên môi miệng cứng này
Làm sao thuyết phục được ngài Pha-rao
13. Gia-vê đã phán dạy nào
Anh em Mô-sê đến mau dòng nòi
Ích Diên con cái đương thời
Trong miền đất nước lâu đời làm tôi
Và truyền cho họ ngay rồi
Đến cùng Pha-rao vua Ai cập này
Xin đem dân Ích diên đây
Khỏi miền Ai cập đất đai xứ người.

GIA PHẢ MÔSÊ VÀ AHARON

14. Này đây là chính những người
Con cái chi tộc dòng nòi Rưu-ven
Con đầu lòng của Ích diên:
Kha-nốc, Pa-lu tiếp liền Khét-rôn
Với cùng ông Các-mi luôn
Đó là các thị tộc dòng Rưu-ven
15. Con Si-mê-ôn tiếp liên:
Là Giơ-mu-en, Gia-min với cùng
Ô-hát, Gia-khin, Sa-un
Với ông Xô-kha là con của bà
Gốc Ca-na-an sinh ra
Đó Si-mê-ôn tông gia tộc nhà
16. Tộc chi Lê-vít hiện là
Ghéc-sôn, Cơ-hát, Mơ-ra-ri này
Lê-vi sống tuổi thọ đây:
Một trăm ba bảy tuổi nay qua đời.
17. Cháu con Ghéc-sôn hiện thời:
Líp-ni, Sim-y dòng nòi thuộc ông.
18. Các con Cơ-hát lưu tồn:
Am-ram, Gít-ha, Khép-rôn với cùng
Út-di-en thuộc tông dòng
Của ông Lê-vít tộc đường ông luôn
Ông Cơ-hát sống tuổi trường
Một trăm ba chục với cùng lẻ ba
19. Các con Mơ-ra-ri là:
Mác-li, Mu-si tông gia dòng nòi
Thuộc về Lê-vít ở đời
Xếp theo thứ tự các thời trước sau
20. Am-ram cưới vợ đồng trào
Bà cô Giơ-khô-bét hầu sinh sôi
Cho ông đây được hai người:
A-ha-ron, Mô-sê thời nối tông
Ông Am-ram sống thọ luôn
Một trăm ba bảy tuổi trường vãng sinh
21. Cháu con Gít-ha tiếp liên:
Là Cơ-rắc, Nê-phéc liền Dích-ri
22. Cháu con Út-di-en kìa
Là Mi-sa-ên với thì các ông
En-xa-phan, Xít-ri luôn
Cùng chung Lê-vít giống dòng tông gia
23. A-ha-ron cưới lấy bà
Quí danh Ê-li-sê-va tên này
Con am-mi-na-đáp đây
Là em gái của chính ngài Nác-sôn
Bà sinh hạ bốn người con:
Na-đáp, A-vi-hu luôn tiếp đà
E-la-da, I-tha-ma
Sáu người cả thảy tông gia dòng nòi
24. Cháu con Cơ-rắc tiếp thời:
Át-xia, En-ca-na rồi tiếp luôn
A-vi-a-xáp tông dòng
Của Cơ-rắc giống tông dòng nòi
25. Ông E-la-da con rồi
A-ha-ron cưới một người con ông
Pu-ti-ên làm vợ luôn
Nàng sinh Pin-khát cậu con cho đời
Đó là những người dòng nòi
Lê-vi chi tộc tiếp thời nối tông
26. Chính nay hai anh em ông
Những người được Chúa dạy luôn những lời:
Hãy đem con cái dòng nòi
Ích diên ra khỏi ngay nơi xứ này
Với cùng binh ngũ trong tay
Chúng nay sẵn có hiện nay bên mình.
27. Hai anh em đã nói liền
Với vua Ai Cập để đem dòng nòi
Cháu con Ích diên ra rồi
Khỏi Ai cập thể theo lời Gia-vê.

TIẾP TRÌNH THUẬT ƠN GỌI MÔSÊ

28. Vào ngày Chúa phán Mô-sê
Ở miền Ai Cập đất kìa làm tôi
29. Gia-vê phán Mô-sê lời:
"Ta Gia-vê hãy đến nơi nói cùng
Pha-rao vua Ai cập luôn
Mọi điều Ta đã chỉ đường cho ngươi
30. Mô-sê thưa lại Chúa lời:
Tôi là tên cứng miệng môi như vày
Làm sao thuyết phục được ngay
Nhà vua Ai cập chịu này nghe tôi!

CHƯƠNG 7

1. Gia-vê phán Mô-sê lời:
Kìa coi Ta đã cho ngươi làm thần
Trên Pha-rao nắm quyền hành
Và A-ha-ron anh làm sứ ngôn
2. Chính ngươi sẽ nói ra luôn
Những gì Ta sẽ dạy thường cho ngươi
Còn A-ha-ron nói rồi
Với Pha-rao để tức thời thả dân
Dòng nòi con cái Ích diên
Đi ra khỏi đất đai miền xứ đây
3. Còn Ta làm nó lì chai
Ta tăng dấu lạ tại Ai cập này
4. Vua không nghe các người ngay
Ta đây giáng phạt xuống Ai cập nào
Ta đem quân ngũ lên mau
Là dân Ta chọn dòng trào Ích diên
Mau đi thoát khỏi ngay miền
Đất đai Ai cập bao niên lưu đày
5. Bấy giờ Ai cập biết ngay
Ta Gia-vê đã giơ tay oai quyền
Trên miền Ai cập để đem
Ích diên con cái khỏi miền xứ Ai
6. Mô-sê, A-ha-ron đây
Đã làm theo lệnh của Ngài Gia-vê
7. Mô-sê lúc ấy tuổi thì
Tám mươi tuổi thọ đương khi thi hành
Còn A-ha-ron ông anh
Tám mươi ba tuổi đến trình Pha-rao.

3. CÁC TAI ƯƠNG Ở AI CẬP
LỄ VƯỢT QUA

CÂY GẬY BIẾN THÀNH RẮN

8. Gia-vê phán dạy Mô-sê:
Và A-ha-ron truyền kia lời này:
9. Nếu Pha-rao bảo ngươi đây
Hãy làm một phép lạ ngay xem nào
Người liền nói với anh mau
Hãy cầm cây gậy ném hầu dưới chân
Trước vua hiện đứng giữa sân
Gậy này hóa rắn bò lần ngoi ngoi
10. Anh em đã tiến vào rồi
Gặp vua thực hiện theo lời Gia-vê
A-ha-ron ném gậy kia
Trước nơi vua đứng với thì bầy tôi
Gậy đây đã hóa rắn rồi
Bò ngoi trên mặt đất nơi bấy giờ
11. Pha-rao vội triệu đến cho
Các thày thông thái, pháp sư với nào
Các thày phù thủy đến mau
Cũng làm phù phép trả hầu anh em
12. Mỗi bên ném gậy ngay liền
Hóa thành ra rắn tại trên sân nền
Nhưng rắn gậy của anh em
Nuốt luôn rắn gậy hết liền đối phương
13. Dù vậy vua vẫn cứng lòng
Chẳng nghe anh em chuyển luôn những lời
Gia-vê Ngài đã phán rồi
Anh em đến nói với thời vua đây.

1. NƯỚC BIẾN THÀNH MÁU

14. Gia-vê phán Mô-sê ngay
Lòng vua cứng cỏi lì chai ra rồi
Nó đây chẳng chịu buông rời
Cho dân mau chóng tức thời ra đi
15. Sớm mai ngươi hãy đến kìa
Khi vua ra đứng bên bờ dòng sông
Hãy chờ cạnh sông Nin luôn
Tay cầm gậy hóa rắn thường bữa kia
16. Ngươi nói với vua tức thì
Gia-vê Chúa dân Híp-ri sai rồi
Chúng tôi đến nói với ngài
Hãy buông thả dân Chúa ngay tức thì
Để dân thờ phượng Gia-vê
Tại trong sa mạc nơi kìa diễn ra
Nhưng cho đến mãi bây giờ
Nhà vua vẫn chẳng có tha theo lời
17. Gia-vê đã phán dạy rồi
Cứ theo dấu này các ngươi biết rằng
Ta là Thiên Chúa quyền năng
Này Ta dùng gậy đương cầm trong tay
Đập ngay xuống nước sông này
Nước đây sẽ hóa thành ngay đỏ ngầu
18. Cá trong sông chết hết nào
Nước ra hôi thối biết bao hãi hùng
Người Ai cập hết nước dùng
Vì sông ô nhiễm hết luôn cả rồi
19. Gia-vê phán Mô-sê lời:
Truyền A-ha-ron gậy thời cầm lên
Chỉ trên mặt nước sông Nin
Trên sông ngòi, ao hồ kinh rạch này
Khắp vùng có nước sẵn đây
Nước thành ra máu liền ngay hết nào
Mọi nơi Ai cập đâu đâu
Cũng tràn máu đỏ cả hầu khắp nơi
20. Mô-sê lệnh anh làm rồi
A-ha-ron nhắc gậy thời giơ lên
Đập trên mặt nước sông Nin
Trước vua với bày tôi nhìn rõ đây
Thấy luôn nước cả sông này
Đã thành máu đỏ ra ngay hết rồi
21. Cá sông Nin chết tức thời
Nước sông ra thối tha hôi hám liền
Dân hết uống nước sông Nin
Mọi nơi Ai cập máu trên khắp vùng
22. Các phù thủy cũng làm luôn
Giống như vậy khiến vua lòng lì chai
Ông không nghe họ chuyển lời
Của Gia-vê đã phán rồi với ông
23. Pha-rao lại trở về luôn
Chẳng màng bận trí đến cùng việc đây
24. Dân Ai Cập bới đào này
Dọc sông Nin kiếm tìm ngay nước dùng
Bởi vì nước của dòng sông
Chẳng còn có thể uống luôn được nào
25. Bảy ngày trọn đã qua mau
Sau khi Thiên Chúa đánh vào sông Nin

2. ẾCH NHÁI

26. Gia-vê phán Mô-sê liền:
Hãy đi đến gặp nói truyền Pha-rao
Gia-vê phán dạy như sau:
Hãy đi buông thả dân mau lên đường
Chúng đi thờ phượng Ta luôn
Ở trong sa mạc hoang đồng nơi kia
27. Nếu ngươi không thả dân đi
Ta cho ếch nhái đến thì mọi nơi
28. Từ sông Nin chúng bò ngoi
Khắp lên tất cả mọi nơi đền đài
Trong phòng ngủ, tại giường này
Bày tôi, dân chúng luôn hoài chịu chung
Cả trong lò, cối xay luôn
Chốn nơi nhào bột cũng dường có đây
29. Trên mình ngươi cũng có này
Chúng leo lên cả tôi bày thứ dân.

CHƯƠNG 8

1. Gia-vê phán Mô-sê rằng:
Truyền A-ha-ron hãy cầm gậy lên
Chỉ sông hồ với đồng điền
Khiến cho ếch nhái ở trên khắp miền
A-ha-ron chỉ gậy lên
Trên nước nơi Ai cập liền tràn lan
Ếch nhái phủ kín ngổn ngang
Khắp trên Ai cập lan tràn mọi nơi
3. Các viên phù thủy đồng thời
Cũng làm như vậy luôn rồi việc đây.
4. Pha-rao triệu cả hai ngài
Đến nơi và nói van nài như sau:
Hãy cầu xin Chúa đuổi mau
Ếch nhái xa hết đi hầu bên ta
Cùng dân chúng, đến tận xa
Rồi ta sẽ thả dân ra phụng thờ
5. Mô-sê đã nói với vua
Xin ra hạn được biết giờ nào đây
Để tôi cầu nguyện cho ngài
Cùng dân ngài để tránh này tai ương
Ếch nhái khỏi ngài với luôn
Đền đài, chỉ sót trên sông Nin kìa
6. Pha-rao đáp trả tức thì
Ngày mai ông hãy lo đi nguyện cầu
Mô-sê nói với vua sau:
Sẽ như bệ hạ muốn nào cầu xin
Hầu Ngài biết được ngay liền
Chẳng ai bằng Chúa của mình chúng tôi
7. Chúng ra khỏi chính ngài rồi
Khỏi đồng điền, khỏi mọi người tớ tôi
Khỏi nơi dân chúng tức thời
Chỉ còn sót lại ở ngoài sông Nin
8. Anh em rời bỏ ra liền
Mô-sê xin Chúa sai truyền tai ương
Biến đi ếch nhái hết luôn
Như lời vua đã van lơn yêu cầu
9. Gia-vê đã nhận làm mau
Chúng liền chết hết ngay nào mọi nơi
Trong nhà ngoài ngõ hết rồi
Đồng nương ếch nhái chết thời ngổn ngang
10. Người ta gom đống tràn lan
Cả miền xứ sở ngập tràn mùi hôi
11. Pha-rao tạm thấy yên rồi
Lòng ra cứng cỏi tiếp thời bỏ quên
Chẳng nghe lời Chúa dạy truyền
Qua nơi sứ giả đến bên chuyển lời

3. MUỖI

12. Gia-vê phán Mô-sê lời
Hãy truyền anh gậy cầm rồi giơ lên
Đập ngay trên đất bụi liền
Biến thành muỗi đốt khắp miền xứ Ai
13. Anh em thực hiện như đây
A-ha-ron gậy cầm ngay giơ liền
Đập trên bụi đất tung lên
Biến thành muỗi đốt trên thân mọi người
Cả loài thú vật khắp nơi
Bụi tung thành muỗi tức thời kín bay
14. Các phù thủy cũng làm ngay
Muỗi sinh để đuổi muỗi đây ra ngoài
Nhưng không thể đuổi được hoài
Muỗi đây cứ đốt mọi loài khắp nơi
15. Thày phù thủy nói vua lời:
Ngón tay Thiên Chúa đến rồi nơi đây!
Nhưng lòng vua vẫn lì chai
Chẳng nghe lời Chúa qua này hai ông.

4. RUỒI NHẶNG

16. Gia-vê phán Mô-sê luôn:
Sớm mai dậy sớm lên đường đi ra
Đứng ngay trước mặt nhà vua
Vua ra đứng tại cạnh bờ sông Nin
Ngươi đi nói với vua liền
Gia-vê phán thả dân riêng Ta này
Chúng đi ra phụng thờ ngay
Tại nơi sa mạc chốn đây hoang rừng
17. Nếu ngươi chẳng thả dân luôn
Thời Ta sẽ thả ruồi tuôn bu vào
Trên người của chính vua mau
Bầy tôi dân chúng cũng hầu kín bu
Cả nơi cung điện tức thì
Cửa nhà ruộng đất khắp kìa xứ Ai
18. Ta chừa Gô-sen nơi đây
Dân Ta đang ở chẳng này ruồi bu
Để ngươi biết Chúa đương thì
Ngụ lưu tại giữa đất kìa nơi đây
19. Ta phân cách biệt dân này
Với dân ngươi hiện thời ngay khác nào
Nội ngày mai sẽ đến mau
Chính nơi dấu lạ đó hầu diễn ra
20. Chúa làm mọi sự trải qua
Biết bao ruồi nhặng bay sà đến ngay
Vào nơi cung điện đền đài
Khắp nơi nhà cửa cùng bày tôi vua
Cũng như toàn cõi xứ kia
Nhặng ruồi tàn phá mọi bề hết luôn
21. Pha-rao liền triệu hai ông
Đến nơi và bảo ngay chung những lời.
Các ngươi cứ tế lễ rồi
Tại trong chính thuộc ngay nơi xứ này!
22. Mô-sê đã trả lời ngay:
Không làm thế được bởi đây dân người
Ai cập tởm gớm chúng tôi
Khi dâng sát tế lên thời Gia-vê
Nếu nhìn chúng tôi làm kìa
Họ thời ném đá tức thì chúng tôi
23. Chúng tôi sẽ tiến đến nơi
Ba ngày sa mạc đường rồi dừng chân
Tiến dâng tề lễ Chúa Trên
Như Ngài đã phán dạy truyền chúng tôi.
24. Pha-rao liền nói những lời
Ta buông thả các ngươi rời đi ra
Trong sa mạc chẳng quá xa
Đó điều các ngươi phải là tuân mau
Các ngươi hãy cứ nguyện cầu
Đuổi xua ruồi nhặng khỏi hầu xứ Ai
25. Mô-sê thưa với vua ngay
Khi ra khỏi chốn nơi này chúng tôi
Sẽ cầu nguyện với Chúa Trời
Ngày mai ruồi nhặng sẽ rời hết ngay
Khỏi liền ngay chính nơi ngài
Bề tôi dân chúng nơi đây hết liền
Có điều xin bệ hạ nên
Đừng lừa dối chúng tôi triền miên thôi
Không buông thả để chúng tôi
Đi mau tế lễ Chúa Trời Gia-vê
26. Mô-sê ra khỏi điện kìa
Ông cầu với Chúa, Ngài thì nghe luôn
27. Gia-vê thực hiện theo ông
Khiến ruồi nhặng bỏ nơi cung điện này
Bỏ rời tôi tớ, dân ngay
Không còn có sót nơi đây con nào!
28. Nhưng lần này nữa giống hao
Như bao lần trước cũng hầu diễn ra
Lòng vua vẫn cứ trải qua
Lì chai cứng cỏi chẳng tha dân này

Không có nhận xét nào: