Thứ Năm, 24 tháng 7, 2008

Sách Khởi Nguyên, chương 18-19

GIAVÊ HIỆN ĐẾN Ở MEMRÊ


CHƯƠNG 18


1. Gia-vê hiện đến tận nơi
Áp-ra-ham ở cây sồi Mem-rê
Đang ngồi tựa cửa ngóng nghe
Vào giờ nóng nhất ngày thì diễn ra
2. Bỗng ba người đến gần nhà
Ngẩng đầu lên thấy từ xa đứng này
Bỏ lều chạy đến gần ngay
Sấp mình xuống khấu đầu đầy khiêm cung
3. Bẩm thưa nếu được đẹp lòng
Quý Ngài dừng bước ở cùng chúng tôi
4. Người nhà bưng nước ra rồi
Xin mời chân rửa đợi ngồi bóng cây
5. Tôi đi lấy bánh ra ngay
Quý Ngài dùng chút bánh này hãy đi
Chư Ngài quá gót một khi
Ghé thăm tôi tớ nghĩa nghì chẳng quên
Khách liền thưa lại cũng nên
"Cứ làm theo ý nguyện xin xem nào"
6. Áp-ra-ham vội chạy vào
Gặp Xa-ra bảo hãy mau lấy mì
Đong ba đấu bột nhồi đi
Và làm bánh tráng tức thì mau lên
7. Còn ông chạy tới bày chiên
Bắt bê non béo trao truyền bày tôi
Mang đi giết thịt nó rồi
Món ăn dọn đã xong xuôi sẵn sàng
8. Ơng đem đặt để trên bàn
Nhũ men, sửa, thịt món ăn dọn rồi
Ở nơi trước mặt khách ngồi
Rồi mời quý khách vui xơi bữa này
Còn ông đứng cạnh bóng cây
Đáp lời thưa chuyện khoanh tay hầu bàn
9. Khách vời hỏi Áp-ra-ham
Xa-ra nàng ở cách ngăn lều nào?
Ơng thưa nàng ở lều sau
Đang lo bận bịu cho hầu giọn thu
10. Khách liền bảo với tức thì:
"Ta đây sẽ trở lại khi nàng này
Hết thời mãn nguyệt mang thai
Đã sinh ra chính bé trai cho chàng"
Xa-ra đang đứng ở gần
Cửa lều bên cạnh rõ ràng nghe kia
11. Ơng bà nay đã tuổi già
Phần bà thôi cũng hết đà sản sinh
12. Nên bà khúc khích một mình
Cười vui lúc khách tỏ liền lời đây
Đồng thời tự nhủ mình ngay
"Tôi nay già cả thú này còn đâu?
Ơng tôi cũng chẳng vui nào
Vì đời đã quá hư hao thân rồi"
13. Gia-vê phán dạy ông lời:
Tại sao bà vợ ông cười ngạo chi?
Và lòng tự nhủ lời thì:
"Hẳn tôi chẳng thể sinh kìa được đâu?
14. Có gì huyền diệu ra nào
Gia-vê lại đã chẳng sao tạo thành
Đến kỳ hạn tới qua năm
Khi Ta ghé đến bà sanh ra này
Một em bé nhỏ con trai
Cho ông lãnh lấy vui thay ở đời
15. Xa-ra chối phắt những lời
Thưa Ngài tôi có dám cười chi đâu!
Bởi bà sợ hãi biết bao
Nhưng Ngài quả quyết: không sao ngươi cười!


LỜI CẦU BẦU CỦA ÁPRAHAM


16. Chư Ngài đứng dậy khỏi nơi
Đến kìa nhìn ngắm thành người Xơ-đôm
Áp-ra-ham tới tiễn chơn
Chư Ngài từ biệt rời luôn chốn này
17. Gia-vê phán dạy ông ngay
Lẽ nào Ta muốn dấu đây với người
Điều Ta đã định ra rồi
Thực thi công việc ở nơi dương trần
18. Quả ngươi sẽ trở thành dân
Lớn lao cường thịnh nhất hàng trần gian
Nhờ đây mọi mối chúc lành
Xuống cho các nước ưu dành như nhau
19. Vì Ta đã chọn nó vào
Hãy truyền con cháu lo sao gia đình
Luôn luôn biết cách sống sinh
Theo đường lối Chúa nghiêm minh thi hành
Ngõ hầu Thiên Chúa hoàn thành
Mọi điều hứa Áp-ra-ham xưa thời
20. Gia-vê lại phán ngỏ lời
Tiếng kêu oán phạt thấu trời dân Ta
Xơ-đôm với Gô-mô-ra
Tội tình nặng quá bày la lan tràn
Biết bao trách móc kêu than
Vẳng lên bao tiếng oái oăm kêu gào
21. Nên Ta phải xuống xem sao
Để coi nhận biết hết mau rõ ràng
Như lời ca oán than van
Không Ta sẽ biết lối đàng nào đây?
22. Chư Ngài rẽ bước đi ngay
Xơ-đôm hướng tới thành nay tiến về
Áp-ra-ham hiện đứng kề
Ở ngay trước mặt Gia-vê lúc này
23. Ơng liền tiến đến gần Ngài
Cất lời lên tiếng xin nài khẩn van
Phải chăng Ngài sẽ diệt tan
Người lành cùng với kẻ gian một lần?
24. Giả như năm chục người lành
Sống sinh ở lẫn trong thành thời sao
Liệu Ngài có nỡ diệt mau
Và không tha thứ bấy nhiêu dân tình?
25. Lạ sao ngài lại tiến hành
Người lành kẻ dữ chung phần chết mau?
Mọi người đồng phận như nhau
Thật là gở lạ biết bao trước Ngài
Đấng phân xử hết mọi loài
Há không theo lối đường này công minh?
26. Gia-vê phán dạy ngay liền
"Tìm ra năm chục người hiền nơi đây
Thời Ta tha thứ cho ngay
Cả thành khỏi án diệt nay thi hành
27. Ơng liền thưa Chúa chân thành:
Thân tôi tro bụi gian trần dám van
28. Nếu trong năm chục thiếu năm
Há Ngài cũng phạt cả thành này chăng?
Gia-vê phán bảo rõ ràng:
Trong thành nếu có bốn nhăm người lành
Thời ta không diệt cả thành
Nhưng tha thứ hết dân tình đó thôi
29. Ơng còn thưa Chúa những lời
Thưa Ngài nếu được bốn mươi người lành?
Chúa liền đã trả lời nhanh:
Ta thời tha thứ cả thành này mau
30. Ơng nài xin Chúa thêm nào
Xin Ngài chớ chấp bỏ sau thương tình
Trong thành có lẽ chỉ tìm
Được thời ba chục người hiền mà thôi
Ngài liền phán dạy những lời:
Ta đây cũng hoãn chẳng thời phạt đâu
31. Ơng liền khúm núm thưa sau
Này tôi cả dám thưa mau lên lời
Nếu tìm chỉ thấy hai mươi
Người lành trong cả thành thời làm sao?
Ngài đáp: ta cũng nghe mau
Sẽ không hủy diệt bởi nào hai mươi
32. Ơng còn thưa Chúa những lời:
Xin Ngài chớ nổi giận thời với tôi
Chỉ lần này nữa mà thôi
Nếu thành chỉ có mười người lành đây
Ngài đáp: Ta cũng tha ngay
Sẽ không tiêu hủy thành này biến tan
Chỉ vì có mười người lành
Tìm ra ở tại trong thành này thôi
33. Gia-vê vừa dứt mấy lời
Ngài liền bỏ đó cấp thời biến đi
Áp-ra-ham cũng trở về
Nơi lều cuộc sống vui huề diễn ra


XƠ-ĐƠM BỊ HỦY DIỆT


CHƯƠNG 19


1. Xơ-đôm vào lúc chiều tà
Hai Ngài thần sứ dần dà đến luôn
Lót đang ngồi cổng Xơ-đôm
Bỗng trông thần sứ, đứng chồm dậy mau
Rồi ông sát đất cúi đầu
Bái chào chư vị tiến vào thành đây
2. Cất lời thăm hỏi liền ngay
Chào mời quí khách vui vầy hỉ hoan
Quí Ngài mới tới ghé thăm
Mời vào tệ xá qua đêm yên hàn
Xin mời thau nước rửa chân
Sớm mai chỗi dậy lên đàng tiếp đi
Sứ thần liền đáp tức thì
Chúng tôi tạm nghỉ ngoài ni được rồi
3. Nhưng ông nài nẵng khẩn mời
Quí Ngài thành thực nhận lời vào trong
Ơng bèn đãi khách tiệc tùng
Bánh làm bằng miến bột dùng không men
Quí Ngài dùng bữa ăn đêm
Với cùng gia chủ làm quen lúc này
4. Vừa khi bữa tiệc xong đây
Chưa ai đi nghỉ dân nay biết đường
Trẻ già kéo đến thật đông
Quanh nhà khách trọ tiếng ồn gọi la
5. Chúng kêu ông Lót đi ra
Hỏi rằng hai khách vào nhà ông đâu?
Ơng đi đem họ ra mau
Chúng ta vui với xem sao các người?
6. Lót liền vội vã ra coi
Đóng ngay cửa lại và rồi van lơn
7. Tôi xin các bác một ơn
Đừng làm sự dữ trên luôn các Ngài
8. Nhà tôi còn có được hai
Gái trinh dâng hiến cho này tùy nghi
Còn riêng với quí khách kìa
Các người đừng chạm tới chi phiền hà
Vì đây là khách ngụ nhà
Nên tôi trách nhiệm quản gia hộ này"
9. Chúng hô hãy cút đi ngay
Cái thằng trơ trụi đến đây ngụ nhờ
Lại còn lên mặt quan tòa
Bây giờ thời biết chúng ta làm gì
Với mày hơn cả khách kìa
Chúng liền đẩy Lót xích xê đập nhà
10. Hai ngài khách chìa tay ra
Kéo lôi ông Lót vô và cài then
11. Lũ người còn đứng ngoài hiên
Quí Ngài cho chúng trở nên quáng lòa
Cả bày lớn nhỏ mắt mờ
Chẳng còn biết lối rờ mò cửa đâu
12. Quý ngài truyền bảo Lót sau
"Ơng còn con cái ở đâu không nào?
Hãy đem tất cả đi mau
Gái trai của cải với bao thứ cần
Mau mau ra khỏi cổng thành
Kẻo không sẽ bị chung phần giệt vong
13. Chúng ta sẽ hủy diệt xong
Biến thành khói lửa thiêu luôn tức thời
Tiếng kêu ca thán thấu trời
Gia-vê truyền hủy: thành, người ra tro"
14. Lót đi loan báo ngay cho
Rể con sắp cưới các cô con mình
"Dậy mau ra khỏi cổng thành
Gia-vê sắp hủy tan tành thành đây
Các chàng rể chỉ tưởng ngay
Đây lời bố diễu nói bày chúng ta
15. Vầng đông vừa lộ hiện ra
Sứ thần hối Lót cả nhà đi ngay
Vợ, hai con gái nơi này
Dậy đem đi khỏi quyện lây với thành
16. Tuy nhiên ông vẫn tần ngần
Vì tình thương Chúa sứ thần cầm tay
Vượt thành kéo dắt ra ngoài
Lót ông, bà vợ với hai con cùng
17. Trong khi đem họ chạy chung
Dặn rằng thoát chạy chớ trông trở lùi
Chớ dừng bất cứ nơi nơi
Tại vùng Châu Thổ để rồi lâm nguy
Hãy tìm lên núi ẩn đi
Kẻo không bị cuốn giệt tru với thành
18. Lót liền thưa giọng chân tình
Xin Ngài chớ để cho mình hiểm nguy
19. Đây tôi vẫn sống ngoan ngùy
Trước nhan Thiên Chúa chẳng gì dám sai
Ngài thương lượng cả kéo dài
Bảo toàn tính mạng lúc này cho tôi
Sức tôi mệt mỏi quá rồi!
Sao đi tới núi Ngài thời chỉ đây?
Sợ rằng lẩn quẩn lúc này
Tai ương cuốn chết mất ngay tiêu tàn
20. Kìa coi còn thấy một thành
Chạy vào ẩn lúp đương gần nơi tôi
Xin cho tôi chạy tới nơi
Để mong lẩn trốn cấp thời thoát luôn
Thành kia tuy nhỏ vẫn trông
Nơi này cứu vớt vẹn tròn mạng tôi
21. Các Ngài bảo Lót những lời:
Nay Ta lại đoái nghe người nài xin
Cả thành ngươi đã nói trên
Cũng cho thoát nạn bình yên an toàn
22. Hãy mau chạy đến ẩn thân
Bởi Ta chẳng thể thi hành trước khi
Nhà ngươi tới đó hết nguy
Vậy đời sẽ gọi thành trì Xô-a
23. Mặt trời ló rạng tỏa ra
Lót vừa vào ẩn mình đà êm chân
24. Chúa truyền mưa đổ diêm sanh
Từ trời rơi xuống hai thành tiêu tan
25. Ngài vùi lấp cả trọn toàn
Các vùng châu thổ dân quanh tiếp gần
Đồng thời hết mọi giống mầm
Nẩy sinh trên đất cũng tàn phá luôn
26. Lót bà ngó lại nhìn trông
Biến thành tượng muối vẫn còn đứng yên.
27. Sớm mai Áp-ra-ham liền
Đi ra chỗ đứng nơi triền bữa kia
Nơi ông hầu chuyện Gia-vê
Cầu bầu xin Chúa cứu nguy các thành
28. Ơng nhìn tứ phía chung quanh
Với hai thành đó rõ rành thấy ngay
Một làn khói bốc tỏa bay
Như trong lò lửa lúc này tỏa lan
29. Khi Thiên Chúa diệt các thành
Và miền Châu thổ chung quanh hai vùng
Áp-ra-ham Chúa nhớ cùng
Lót thời cũng được chỉ đường cứu nguy
Đem cho khỏi bị mất đi
Chính thành Lót ở trước khi lấp vùi


NGUỒN GỐC DÂN MÔÁP & AMMÔN


30. Lót liền sợ hãi khiếp ngời
Đem hai con gái bỏ rời Xô-a
Chạy lên miền núi nơi xa
Ẩn mình hang động con Cha thoát rồi
31. Chị hai gọi bảo em ơi
Cha mình nay đã già rồi em hay
Nơi này chẳng có con trai
Chúng ta biết lấy ai đây lệ thường
32. Nào ta chúc rượu Cha thương
Cho ngài vui uống say cuồng năm ra
Rồi ta đi đến với Cha
Để sinh dòng giống tông gia ở đời
33. Chị em chuốc rượu xong xuôi
Cô Hai đi đến nằm rồi bên Cha
Cha già chẳng thấy gì qua
Con nằm con dậy con ra bao giờ
34. Hôm sau chị lại bao cho
Cô em hiểu biết đêm qua chị rồi
Hôm nay đến lượt em thôi
Ta đi chuốc rượu Ngài thời uống say
Để em đi đến với Thầy
Thế là ta đã nối dài dòng Cha
35. Bàn xong kế hoạch đặt ra
Chị em chuốc rượu cha già đêm nay
Cô em tới lượt vào ngay
Nằm bên Cha đó chả hay biết gì
Khi nằm khi dậy khi đi
Cha thời chẳng biết việc kìa xảy ra
Từ đây con gái một nhà
Đã mang thai nghén dòng cha lưu tồn
36. Chị hai sinh hạ một con
Mô-áp ấm tử nối dòng cha ông
Nay kêu Mô-áp tổ tông
Truyền lưu nòi giống nối dòng nghiệp cha
37. Cô em sinh hạ ngay ra
Ben-am-mi quí tử là danh đây
Đó là ông tổ dòng này
Mang danh thường gọi mãi hoài Am-môn.

Không có nhận xét nào: