Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008

Sách Xuất Hành - Chương 17-20

NƯỚC PHUN RA TỪ TẢNG ĐÁ

CHƯƠNG 17

1. Cộng đồng con cái Ích diên
Trẩy đi khỏi sa mạc Xin nơi này
Trải qua từng chốn chặng đây
Đi lên chặng khác theo Ngài Gia-vê
Đóng trại Rơ-phi-dim kìa
Nhưng đây không nước dân kia xử dùng
2. Dân gây gỗ Mô-sê luôn:
Hãy cho chúng tôi nước thường đi mau
Mô-sê đáp trả nói sau:
Tại sao các ngươi gây hầu với ta?
Các ngươi còn thử thách ha
Với cùng Thiên Chúa nữa à hay sao?
3. Vì nay khát quá khô hầu
Nên dân kêu trách ngay nào Mô-sê
Họ cùng nhau nói tức thì:
Tại sao ông dắt khỏi kìa xứ Ai
Cho chúng tôi chết khát đây
Cả con cái, thú vật này chịu chung?
4. Mô-sê kêu khẩn Chúa luôn:
Tôi làm gì để cho cùng dân đây
Chỉ còn chút nữa thôi này
Chúng đi ném đá tôi ngay tức thời!
5. Gia-vê nói Mô-sê lời:
Ngươi ngang qua trước dân rồi lấy thêm
Mấy ông kỳ mục đi lên
Gậy ngươi dùng đánh sông Nin cầm hoài
Này Ta đứng trước mặt ngay
Ở trên tảng đá núi này diễn ra
Gọi tên Khô-rếp núi kia
Ngươi liền đập tảng đá đi tức thời
Và từ đá nước chảy thôi
Dân này sẽ uống thỏa rồi nước đây!
Mô-sê đã thực hiện ngay
Trước luôn kỳ mục dân này Ích diên
7. Người ta gọi Ma-xa tên
Và Mơ-ri-va: nghĩa liền như sau:
La rầy, thử thách ngay nào
Vì dân chúng thử thách hầu Gia-vê
Cất lời tự hỏi tức thì:
Có Gia-vê giữa Ta kìa hay không?

GIAO CHIẾN VỚI NGƯỜI AMALẾCH

8. A-ma-lếch tiến đến luôn
Tại ngay Rơ-phi-đim trong miền này
Giao tranh với Ích diên ngay
Mong xua đuổi được dân đây khỏi vùng
9. Mô-sê nói Giô-suê luôn:
Hãy đi chọn một số quân sẵn sàng
Ngày mai chiến đấu đánh tan
Quân A-ma-lếch hiện đang đợi thời
Còn tôi lên đứng đỉnh đồi
Gậy cây của Chúa sẵn rồi cầm tay
10. Giô-suê đã thực hiện ngay
Theo lời truyền dạy ông này Mô-sê
Đánh quân A-ma-lếch kia
Mô-sê, A-ha-ron, Khua lên đồi
11. Mô-sê tay hướng lên trời
Ích diên dân thắng thế rồi địch quân
Khi tay ông hạ xuống lần
Binh A-ma-lếch thắng dân riêng này
12. Mô-sê đã mỏi cánh tay
Người ta lấy đá kê ngay ông ngồi
A-ha-ron, Khua hai người
Đỡ nâng hai cánh tay rồi hai bên
Nhờ đây ông tiếp giơ lên
Tới khi mặt trời lặn liền mới buông
13. Giô-suê đã dùng lấy gươm
Đánh tan A-ma-lếch quân ông này
14. Gia-vê phán Mô-sê ngay
Hãy ghi chép lại việc đây mau liền
Vào ngay cuốn sách sử biên
Hầu lưu niệm nhớ triền miên mọi thời
Cùng đi bảo Giô-suê lời:
Ta nay xóa hẳn hết rồi tuổi tên
Của A-ma-lếch ngay liền
Khiến thiên hạ chẳng biết tên nó kìa
15. Mô-sê dựng một bàn thờ
Đặt tên: "Gia-vê là cờ trận tôi"
16. Ông liền cất nói những lời
"Tay nơi cờ trận Chúa Trời giơ lên"
Gia-vê chiến đấu triền miên
Với A-ma-lếch tiếp liên mọi thời.

ÔNG MÔSÊ GẶP ÔNG GÍTRÔ

CHƯƠNG 18

1. Git-rô tư tế hiện thời
Tại miền Ma-di-an nơi chốn này
Là nhạc phụ Mô-sê đây
Ông nghe đã biết được ngay hết nào
Gia-vê quả đã làm sao
Cho Mô-sê với dòng trào Ích diên
Là dân Ngài đã chọn riêng
Đem ra khỏi Ai cập miền làm tôi
2. Git-rô trước nhận trông coi
Xíp-pô-ra vợ của thời Mô-sê
3. Cùng hai con của ông kìa:
Một là Ghéc-sôm, ông thì nói ngay:
Tôi là kẻ ngoại kiều này
Tại nơi đất khách quê đây của người
4. Cậu con thứ hai tên rồi
E-li-ê-dê bởi thời Gia-vê
Thiên chúa của cha ông thì
Cứu tôi thoát khỏi gươm kìa Pha-rao
5. Nhạc phụ cùng vợ con nào
Của Mô-sê gửi tiến vào hoang sa
Họ đi đến trại nơi nhà
Mô-sê ở cạnh núi Gia-vê này
6. Ông sai người đến nói ngay
Với Mô-sê được biết đây những lời:
Tôi cùng với vợ con rồi
Đang đi đến gặp ngài nơi chốn này.
7. Mô-sê liền đến đón ngay
Bái chào hôn mặt cha đây tức thời
Rồi mời cha tiến vào nơi
Trại Mô-sê hiện ở ngơi nghỉ nào
8. Mô-sê kể nhạc phụ mau
Mọi điều Chúa phạt Pha-rao với cùng
Dân Ai cập diễn ra luôn
Hầu che chở tiếp cứu dòng Ích diên
Với cùng mọi nỗi truân chiên
Đã đem ngay đến cho riêng dân Ngài
Trên đàng giải cứu thoát đây
Bàn tay Ai cập lưu đày cầm giam
9. Gít-rô sung sướng việc làm
Gia-vê cứu thoát đoàn dân riêng này
Khỏi tay Ai cập lưu đày
Dắt về nơi chốn mà Ngài hứa ban.
10. Gít-rô cất tiếng lên rằng
"Chúc khen Thiên Chúa Đấng hằng tra tay
Giựt chư ông thoát khỏi ngay
Người Ai cập với vua này Pha-rao
Đấng đem Ích diên khỏi nào
Bàn tay Ai cập gian lao tháng ngày
11. Giờ đây tôi nhận thấy ngay
Gia-vê cao cả hơn đây bao thần
Vì Ngài chứng tỏ việc làm
Khi người ta xử ác dân riêng Ngài
12. Đoạn ông Gít-rô dâng ngay
Lễ toàn thiêu, hy lễ này tiến lên
Dâng cho Thiên Chúa uy quyền
Rồi A-ha-ron, các viên kỳ hào
Cũng đi tiến tới thăm nhau
Dùng chung bữa tiệc với nào Gít-rô
Nhạc phụ của chính Mô-sê
Trước nhan Thiên Chúa Gia-vê lúc này.

THÀNH LẬP GIỚI THẨM PHÁN

13. Hôm sau Mô-sê ngồi đây
Để hầu xét xử cho này nhân dân
Họ vây quanh đứng sát bên
Gần ông từ sáng tới lân ban chiều
14. Git-rô thấy mọi việc nhiều
Mô-sê làm được cho hầu nhân dân
Ông liền cất tiếng hỏi rằng:
Ông đang làm việc gì hằng tiếp liên
Tại sao ngồi xử một mình
Ông làm gì vậy giúp liền dân sinh
Còn dân vây bọc chung quanh
Buổi mai cho tới chiều lần buông rơi?
15. Mô-sê đáp trả ông lời:
Vì dân đi đến với tôi suốt ngày
Để cùng thỉnh vấn lên ngay
Hầu mong biết rõ ý Ngài muốn chi
16. Cùng khi họ có điều gì
Họ liền tiến đến tôi thì xử ngay
Giúp cho dân chúng hiện nay
Hầu ngay ý Chúa với đây luật truyền
17. Git-rô đã bảo ông liền
Ông làm như vậy chẳng nên chút nào
18. Rồi ra ông sẽ quị mau
Chẳng còn có thể làm hầu việc đây
19. Giờ tôi khuyên hãy nghe ngay
Tiên vàn xin Chúa giúp này cho ông
Phần ông thay thế dân luôn
Trình lên Thiên Chúa mọi công việc làm
20. Ông mau dạy chúng tuân hành
Luật điều, thánh chỉ họ lần biết đi
Theo đường lối phải thực thi
Và bao cách xử sự kia phải làm
21. Phần ông hãy chọn trong dân
Những người tài cán tín thành Gia-vê
Những người trung thực ngay kìa
Ghét ăn hối lộ để thì quản cai
Ngươi coi một nghìn dân rồi
Người coi một trăm, người thì năm mươi
Có người cai quản mười người
Điều hành như thế mới trôi việc làm
22. Họ luôn giúp xử việc vàn
Khi nào đại sự mới cần đến ông
Công việc nhỏ họ xử luôn
Có làm như vậy việc công nhẹ nhàng
Để cho họ gánh đỡ lần
Giúp ông nhiều việc điều hành dễ hơn
23. Nếu ông làm vậy luôn luôn
Gia-vê sẽ chỉ cho ông mọi điều
Ông đây có thể tuân theo
Toàn dân đi đến nơi nào bằng yên
24. Mô-sê nghe nhạc phụ liền
Ông thi hành ý Cha liền chỉ ngay
25. Chọn người tài cán dân này
Đặt làm đầu để quản cai một ngàn
Người kia cai trị một trăm
Người coi năm chục, kẻ chăm mười người
26. Họ phân xử dân mọi thời
Hễ khi đại sự, kêu vời Mô-sê
Mọi công việc nhỏ diễn kia
Chính ngay họ tự mình kìa xử phân
27. Đoạn Mô-sê đã tiễn chân
Ông gia lại trở hồi lần về quê.

III. GIAO ƯỚC TẠI XINAI

1. GIAO ƯỚC VÀ THẬP GIỚI TỚI XINAI

CHƯƠNG 19

1. Từ mồng một tháng thứ ba
Ngày con cái Ích diên ra khỏi rồi
Xứ Ai cập phận làm tôi
Nay Xi-nai tới núi đồi đồng hoang
2. Bỏ Rơ-phi-đim lên đàng
Chính nơi sa mạc dừng chân cắm lều
Ích diên đã đóng trại lưu
Tại nơi đối diện dựa theo núi đồi.

LỜI HỨA GIAO ƯỚC

3. Mô-sê lên với Chúa Trời
Từ trên núi Chúa gọi vời bảo ông
Ngươi nói nhà Gia-cóp luôn
Loan tin con cái tông dòng Ích diên
4. Các ngươi đã thấy rõ liền
Ta làm gì Ai cập nên cách nào
Và mang các ngươi ra sao
Như trên cánh phượng hoàng hầu diễn ra
Để đem các ngươi trải qua
Trở về nơi chốn với Ta như này
5. Bây giờ nếu các ngươi đây
Quyết tâm nghe tiếng Ta ngay giữ gìn
Lời giao ước của Ta truyền
Các ngươi là sở hữu liền của Ta!
6. Một vương quốc tư tế, và
Cũng là dân thánh của Ta tức thời
Đó là những lời mà ngươi
Nói cho con cái dòng nòi Ích diên
7. Mô-sê đi triệu tập liền
Các kỳ mục của dân, trình bày ngay
Họ am tường những lời đây
Của Gia-vê đã dạy truyền này cho ông
8. Toàn dân nhất trí đáp luôn:
Mọi điều Chúa phán dạy cùng Mô-sê
Chúng tôi xin nhận thực thi
Mô-sê thưa Chúa hết kìa lời dân.

CHUẨN BỊ GIAO ƯỚC

9. Gia-vê phán Mô-sê rằng:
"Này Ta đây sẽ đến gần ngươi ngay
Trong vầng mây dày đặc đây
Để khi Ta nói cho này với ngươi
Hầu dân nghe thấy tiếng rồi
Cũng tin ngươi mãi mãi lời Ta đây
Và Mô-sê đã trình ngay
Gia-vê các lẽ lời này của dân.
10. Rồi Ngài lại dạy ông rằng
Hãy mau đến nói với dân chúng này:
Hôm nay và chính ngày mai
Phãi lo gìn giữ khỏi lây uế vào
Phải đi giặt áo quần mau
Cho hầu sạch sẽ tránh nào nhớp nhơ
11. Vào ngày mốt sẵn sàng lo
Vì Gia-vê ngự đến cho dân này
Tại trên ngọn núi Xi-nai
Ngài ban mệnh lệnh cho ngay dân tình
12. Ngươi cho dân biết giới biên
Chung quanh núi bảo họ liền tránh xa
Không leo lên núi nơi Ta
Không nên động chạm tới bờ ven đây
Kẻ nào đụng tới núi này
Bị đem xử tử giết ngay tức thời
13. Bàn tay chớ chạm thân người
Đá dùng cầm ném cho rồi chết luôn
Hay đem cung tên xử dùng
Hầu cho giết chết bằng phương cách này
Dù người dù thú vật đây
Chẳng thời để chúng sống ngay làm gì
Khi tù và rúc lên kìa
Bấy giờ dân chúng mới thì leo lên.
14. Mô-sê từ núi xuống liền
Bảo cho dân chúng giữ mình khỏi dơ
Áo quần đem giặt sạch nhơ
Sẵn sàng chờ đợi tới giờ linh thiêng
15. Mô-sê truyền bảo dân liền
Các ngươi hãy lo dọn mình sạch luôn
Sẵn sàng ngày mốt đợi trông
Đừng ai gần gũi sống chung đàn bà.

CUỘC THẦN HIỆN

16. Đúng vào buổi sáng thứ ba
Mây ùn dày đặc bao la kín cùng
Rồi ra sấm chớp nổ tung
Âm vang quanh núi cả vùng rộn lên
Tiếng tù và thổi mạnh liền
Dân trong lều trại khiếp kinh rợn rùng
17. Mô-sê truyền dân ra luôn
Đón nghinh Thiên Chúa đến trong lúc này
Mọi người vội vã ra đây
Đứng ngay chân núi mặt mày ngó lên
18. Núi Xi-nai khói bốc liền
Gia-vê đi xuống trong miền lửa thiêu!
Núi non rung chuyển ào ào
Như cơn bão táp hỏa hào triền miên
19. Tiếng tù và cứ rúc lên
Mô-sê với Chúa hàn huyên bao điều
Chúa đi đáp lại ông nào
Trong luôn tiếng sấm ào ào tỏ đây.
20. Chúa xuống đỉnh núi Xi-nai
Ngài liền gọi chính ông này đi lên
21. Lệnh truyền chỉ bảo ông liền:
Xuống ngay cảnh cáo để gìn giữ dân
Khỏi leo lên núi thấy lần
Gia-vê thời sẽ chết lăn ra này
22. Các tư tế đến gần Ngài
Cũng phải giữ mình khỏi lây dơ vào
Kẻo thời bị Chúa phạt mau
Bởi vì nhơ nhớp chẳng hầu xứng đây
23. Mô-sê thưa với chúa ngay:
Dân không thể lên núi này Xi-nai
Chính Ngài đã cảnh cáo đây
Chúng tôi phải vạch ra ngay giới bờ
Và tuyên bố rõ ràng là
Đây nơi núi thành dành ra chốn này
24. Bấy giờ Chúa phán ông hay
Hãy mau đi xuống liền ngay tức thời
Đem A-ha-ron lên thôi
Các tư tế với dân rồi ở yên
Dặn dò đừng có leo lên
Không Gia-vê sẽ phạt liền chết đây
25. Mô-sê vâng lệnh xuống ngay
Truyền cho dân chúng được hay biết đường

THẬP GIỚI

CHƯƠNG 20

1. Gia-vê phán dạy cho luôn
Bằng bao lý lẽ yêu thương luôn rồi
2. Ta Gia-vê Thiên Chúa ngươi
Đã đem ngươi khỏi đất nơi xứ người
Ra ngoài cảnh khổ mọi tôi
Lưu đày đất khách chốn nơi giam cầm
3. Ngươi không được có tà thần
Nơi nào khác nữa nghịch đàng với Ta
4. Ngươi không tạc thần để thờ
Hoặc vẽ hình vật tạo ra cách nào
Giống vật trên chốn trời cao
Hay nơi đất thấp, dưới hầu biển khơi
5. Ngươi không được phục lạy nơi
Trước bao thần ấy tỏ rồi kính tôn
Vì Ta Thiên Chúa ngươi luôn
Là vị thần rất ghen tuông luôn này
Với người thù ghét Ta đây
Ta liền phạt nó đến ba bốn đời
Cháu con hậu duệ luôn rồi
Vì bao tội phạm của thời cha ông
6. Còn ai yêu mến Ta luôn
Cùng vâng gìn giữ thông thường lệnh Ta
Thời Ta trọn nghĩa mặn mà
Đáp liền với kẻ thiết tha nghĩa tình
7. Ngươi không được lấy tánh danh
Gia-vê Thiên Chúa nhân lành của ngươi
Hầu làm những việc xấu tồi
Vì Thiên Chúa chẳng có thời dung tha
8. Ngươi luôn nhớ ngày Sa-ba
Coi là ngày thánh trải qua giữ gìn
9. Sáu ngày lao động triền miên
Lo bao công việc sống sinh hàng ngày
10. Nhưng ngày thứ bảy đến đây
Ngày hưu tế lễ dâng Ngài Gia-vê
Là Thiên Chúa của ngươi kìa
Ngày này chẳng được làm chi việc vàn
Cả ngươi cùng với trọn toàn
Các con trai gái người làm nữ nam
Với cùng gia súc nưôi chăm
Cả người khách ngụ nơi thành ngươi đây
11. Vì trong của sáu ngày này
Gia-vê đã dựng nên ngay đất trời
Với cùng biển cả, muôn nòi
Nhưng ngày thứ bảy Ngài thời nghỉ hưu
Nên Ngài chúc phúc cho mau
Và cùng tác thánh cho hầu ngày đây.
12. Hãy tôn kính mẹ cha này
Hầu ngươi được sống kéo dài ngay hơn
Trên miền Thiên Chúa hứa ban
Cho ngươi làm sở hữu phần cơ ngơi.
13. Ngươi không được phép giết người
Bởi vì mạng sống Chúa Trời tác sinh
14. Ngươi không phạm tội ngoại tình
Điều này phải giữ nghiêm minh đó rồi
15. Ngươi không được lấy của người
Của ai người nấy luôn thôi xử dùng
16. Ngươi luôn ghi nhớ trong lòng
Không làm chứng dối hại luôn ai rồi.
17. Ngươi không ham muốn nhà người
Cũng không ham muốn vợ thời ai kia
Cùng tôi tớ, nữ nam nhi
Với bò lừa súc vật thì của ai.
18. Khi nghe sấm sét vang ngay
Tù và rúc thổi mạnh đây từng hồi
Hỏa hào ánh lửa tung phơi
Khói lan bay tỏa kín đồi núi vây
Toàn dân phải xa nơi này
Khiếp kinh sợ hãi cả bày đứng run
19. Họ thưa với Mô-sê luôn:
Chính ông hãy nói với cùng chúng tôi
Chúng tôi vâng lệnh tức thời
Xin đừng để Chúa dùng lời nói đâu
Chúng tôi chẳng chịu nổi nào
Và rồi chết mất tan mau tức thời.
20. Mô-sê bảo dân những lời:
Anh em đừng sợ hãi rồi lắng lo
Gia-vê đến thử thách ta
Khiến ta kính sợ để cho vâng lời
Để đừng phạm tội nữa rồi
Nghịch cùng Thiên Chúa muôn đời yêu thương
21. Dân thì đứng mãi xa luôn
Còn Mô-sê tiến đến cùng đám mây
Nơi Thiên Chúa xuống ngự đây
Trao ban thập giới Xi-nai bấy giờ.

2. BỘ LUẬT GIAO ƯỚC

LUẬT VỀ BÀN THỜ

22. Gia-vê phán bảo Mô-sê:
Ngươi truyền dạy con cái kìa Ích diên
Chính chư ngươi đã thấy liền
Từ trời Ta nói dạy truyền các ngươi
23. Các ngươi đừng tạc tượng rồi
Bằng vàng, hoặc bạc để coi tôn sùng
24. Ngươi làm cho chính Ta luôn
Một bàn thờ đất xử dùng khi nao
Đặt trên của lễ toàn thiêu
Hay kỳ an lễ hoặc nào bò dê
Tại nơi Ta tỏ danh kia
Cho ngươi tưởng niệm tức thì danh Ta
Ta đây đến với ngươi ha
Cùng đi chúc phúc dòng nhà ngươi đây
25. Nếu bàn thờ đá làm này
Đừng dùng đá đẽo làm ngay bàn thờ
Vì dùng đục đẽo làm ra
Sẽ là bất xứng bàn thờ làm nên
26. Không làm bậc để bước lên
Tránh cho sự hở hang trên bàn thờ

Không có nhận xét nào: