Thứ Tư, 30 tháng 7, 2008

Sách Xuất Hành - Chương 13-16

CÁC CON ĐẦU LÒNG

CHƯƠNG 13

1. Gia-vê dạy Mô-sê rồi:
"Hãy đi hiến thánh tức thời cho Ta
2. Mọi con đầu đã sinh ra
Các con so của dòng nhà Ích diên
Dù là con của chính mình
Hay con súc vật hết liền thuộc Ta!

BÁNH KHÔNG MEN

3. Mô-sê nói với dân là:
Hãy ghi nhớ kỹ kẻo mà lại quên
Chính ngày hôm nay anh em
Được đem ra khỏi ngay miền xứ Ai
Khỏi làm nô lệ nơi đây
Chúa dùng tay mạnh của Ngài dẫn đưa
Anh em khỏi chốn lao tù
Nên không được dùng bánh mì có men.
4. Ngày anh em được đi lên
Một ngày theo tháng gọi liền A-vi
5. Khi nào Thiên Chúa dẫn đi
Anh em vào đất gọi kìa những tên:
Ca-na-an, Khét tiếp liên
Ê-mô-ri, Khi-vi liền với ngay
Xứ Giơ-vút chốn miền này
Đất đai sữa mật ở đây tràn trề
Chính ngay đây đã hứa thề
Với cha ông sẽ ban kìa các ngươi
Ngươi đi cử hành tức thời
Lễ nghi vào tháng này rồi diễn ra
Trong vòng bảy ngày trải qua
Sẽ không ăn các bánh đà có men
Và ngày thứ bảy tiếp liên
Là ngày lễ kính tiến liền Gia-vê
7. Chỉ ăn bánh chẳng men kia
Trong vòng bảy ngày thì diễn ra.
Bánh nhào men chẳng để nhà
Men không được thấy trong gia đình nào
Khắp trong bờ cõi đâu đâu
Chẳng thời thấy có men hầu nơi đây.
8. Trong ngày ấy hãy kể ngay
Cháu con ngươi biết chính Ngài Gia-vê
Đã làm việc đó tức thì
Cho ta, khi rời bỏ kìa xứ Ai
9. Đó là dấu ở nơi tay
Cùng kỷ vật ở trán hoài ngươi đây
Luật Chúa trên miệng môi này
Bởi bàn tay mạnh của Ngài đem ngay
Khỏi nơi Ai cập chốn đây
Thoát luôn khỏi ách lưu đày khổ đau.
10. Ngươi luôn giữ kỷ luật nào
Năm nay năm khác đúng vào thời gian.

CÁC CON ĐẦU LÒNG

11. Khi Gia-vê dẫn ngươi lần
Đi vào đất Ca-na-an chốn này
Như Ngài thề hứa ngươi đây
Cùng cha ông của ngươi ngay rõ ràng
Và khi Ngài đã trao ban
Đất đai nơi ấy sẵn sàng cho ngươi
12. Thời ngươi phải nhượng cho Ngài
Đầu lòng con cái của loài người đây
Với cùng thú vật liền ngay
Ở trong các đàn vật này của ngươi
Các con đực được sinh sôi
Trọn toàn thuộc cả Chúa Trời thứ đây
13. Các con đầu giống lừa này
Ngươi dùng chiên chuộc lại ngay nó rồi
Nếu không chuộc lại tức thời
Dùng cây đập ót nó thôi xong nào.
Còn con trai hạ sinh đầu
Của con cái loài người thuộc ngươi
Thời ngươi chuộc lại ngay rồi
Bé trai mới được sinh sôi lần đầu.
14. Mai này con cái hỏi sao:
Việc này có nghĩa thế nào như đây
Thời ngươi nói với chúng ngay
Gia-vê dùng cánh tay Ngài đem ra
Chúng ta đây được vượt qua
Đất Ai cập, khỏi cảnh đà mọi tôi!
15. Vì Pha-rao khó dễ rồi
Để buông thả chúng ta rời ra đi
Nên Gia-vê giết tức thì
Các con đầu lòng trong kìa tai nơi
Từ con đầu của loài người
Đến con đầu thú vật rồi hết luôn
Nên ta tế lễ kính tôn
Gia-vê, mọi giống đực con đầu lòng
Các con trai của ta luôn
Ta đây phải chuộc lại chung con này.
16. Đó là dấu tay ngươi đây
Là phù hiệu ở trán hoài của ngươi
Vì Gia-vê đã dùng rồi
Cánh tay mạnh dắt ta rời xứ Ai.

4. RA KHỎI AI CẬP
DÂN ÍCH DIÊN RA ĐI

17. Khi Pha-rao thả dân đây
Gia-vê chẳng dắt dưa ngay con đường
Đất đai Phi-li-tinh luôn
Vì đây là lộ gần hơn nơi này
Bởi Gia-vê đã nói ngay
"Sợ dân chán nản lại quay trở hồi
Về luôn Ai cập làm tôi!
Vì phải chiến đấu trên nơi đường này
18. Gia-vê liền dắt vào ngay
Sa mạc biển sậy đường dài vòng đi
Võ trang hàng ngũ chỉnh tề
Dòng nòi Ích diên bỏ kìa xứ Ai
19. Mô-sê mang hài cốt này
Của Giu-se bởi cụ đây đã truyền
Cho con cái của Ích diên
Đã thề khi cụ nói lên lời rằng
"Thế nào Chúa cũng viếng thăm
Bấy giờ con cháu sẽ mang theo cùng
Hài cốt của chính tôi luôn
Lên theo làm một với dòng anh em
20. Họ rời Xúc-cốt đi lên
Ven sa mạc đóng tại miền Ê-than
21. Gia-vê ngày tỏ dẫn đàng
Trước dân trên cụm mây làm trụ cao.
Ban đêm trong cột hoả hào
Chiếu soi dân chúng dẫn nào bước đi
Nên dân có thể thực thi
Hành trình ngày lẫn đêm kia kéo dài
Ngày đêm cột lửa, cột mây
Chẳng hề rời họ trước ngay khi nào.

TỪ Ê THĂM ĐẾN BIỂN ĐỎ

CHƯƠNG 14

1. Gia-vê phán bảo rõ nào
Cho Mô-sê những lời hầu như đây
2. "Ngươi truyền dân Ích diên này
Hãy quay đóng trại đối ngay nơi vùng
Pi-ha-khi-ôt đây luôn
Chính ngay ở giữa Mích-đôn nơi này
Biển và đối diện hiện nay
Với Ba-an-xơ-phôn ngay bấy giờ
Các ngươi đóng trại trải ra
Trước ngay ở chính của bờ biển kia
3. Pha-rao đã tự nói thì
Về con cái Ích diên đi lời rằng:
"Chúng đi lẩn quẩn theo đàng
Rồi đây sa mạc nhốt toàn chúng luôn"
4. Ta làm Pha-rao cứng lòng
Nó đi theo đuổi giống dòng Ích diên
Nhưng ta sẽ dược hiển vinh
Vì Pha-rao với đạo binh tan tành
Dân Ai cập biết rõ rành
Ta là Thiên Chúa quyền hành toàn năng
Cháu con Ích diên đã làm
Mọi công việc Chúa dẫn đàng về quê.

NGƯỜI AI CẬP ĐUỔI THEO

5. Có tin loan báo đến cho
Nhà vua Ai cập: dân lo trốn rồi
Pha-rao cùng với bày tôi
Thay lòng đổi dạ với người Ích diên
Chúng đây đã cất nói lên
Ta làm gì để thả dân đi này
Hầu cho chính chúng từ nay
Hết làm nô lệ Ta đây tức thời!
6. Vua truyền thắng chiến xa rồi
Đem quân theo đuổi kèm nơi bên mình
7. Sáu trăm xe tốt nhất liền
Với cùng tất cả xe miền xứ Ai
Mỗi xe đều có theo đây
Kỵ binh thiện chiến kèm ngay bên này
8. Gia-vê làm thực lì chai
Pha rao cứ đuổi theo hoài Ích diên
Trong khi con cái tiến lên
Ra đi tay thẳng giơ liền lên cao
9. Quân Ai cập chạy đuổi mau
Gồm toàn chiến xa của nào Pha-rao
Kị binh, quân lực tiến mau
Đến gần bắt kịp đóng hầu cạnh nơi
Bờ biển được gọi tên rồi
Gần Pi-ha-khi-rốt thời diễn luôn
Trước ngay Ba-an-xi-phôn
Đương thời tạm nghỉ ngơi trong nơi này
10. Pha-rao tiến đến gần đây
Ích diên dân ngước mắt ngay trông nhìn
Thấy Ai cập đến gần bên
Dân đâm sợ hãi tiếp liền kêu lên
Gia-vê Thiên Chúa uy quyền
Xin Ngài giải cứu đến bên cấp kỳ
11. Họ liền kêu trách Mô-sê:
" Bên Ai cập chẳng đủ kia huyệt mồ
Để chôn cất chúng tôi vô
Mà đem dến sa mạc lo chôn này?
Ông làm gì chúng tôi đây
Hầu đưa ra khỏi xứ Ai cập rồi
12. Đó không là chính chúng tôi
Nói ông ở tại xứ Ai cập này?
Chúng tôi đã bảo ông đây
Mặc chúng tôi chịu khổ ngay tôi đòi
Thà nô lệ Ai cập nơi
Còn hơn ở sa mạc rồi chết đây.
13. Mô-sê nói với dân ngay:
Đừng lo sợ cứ vững hoài anh em
Sẽ nhìn thấy Chúa làm liền
Ngài thời sẽ cứu anh em bây giờ
Những người Ai cập hiện chừ
Sẽ thời chẳng thấy họ kìa nữa đâu
14. Gia-vê giao chiến thay nào
Anh em chỉ việc trông vào lặng thinh!

PHÉP LẠ TẠI BIỂN ĐỎ

15. Gia-vê phán bảo Mô-sê:
Có gì mà phải kêu kìa với Ta?
Hãy bảo dân chúng rằng là
Cứ mau nhổ trại đi qua nhanh nào
16. Phần ngươi cầm gậy lên cao
Giơ tay mặt biển rẽ hầu nước ra
Có đường khô ráo rõ là
Giữa ngay lòng biển dân qua đi nào
17. Còn Ta, Ta sẽ làm mau
Cho lòng Ai cập thạt hầu lì chai
Chúng đây tiến đuổi luôn ngay
Bấy giờ Ta sẽ được này vẻ vang
Pha-rao bị bại hoàn toàn
Bao nhiêu quân lực muôn vàn chiến xa
Với cùng quân kỵ tràn ra
Trở thành đổ nát biến qua rụi tàn
18. Dân Ai cập sẽ biết rằng
Chính Ta Thiên Chúa vinh quang bởi nào
Đã đánh bại trận Pha-rao
Kỵ binh chiến mã chúng hầu tan ngay
19. Thiên sứ đi trước dân này
Bỗng quay vòng lại đi hoài phía sau
20. Cột mây cũng thế quay mau
Bỏ rời phía trước đi hầu sau dân
Tiến vào khoảng giữa hai bên
Của người Ai cập với liền Ích diên
Vầng mây che phủ triền miên
Bên này đêm tối phủ đen mịt mù
Bên kia rọi sáng tới cho
Khiến hai bên chẳng xích qua được nào.
21. Mô-sê giơ cánh tay cao
Chỉ trên mặt biển ngay hầu diễn ra
Gia-vê truyền gió đông qua
Cuồng phong thổi mạnh khuấy đà suốt đêm
Biển dồn khô cạn trở nên
Nước chia đôi ngả thành liền đứng đây
22. Ích diên dân tiến vào ngay
Giữa lòng biển cạn của hai vách thành
Đôi bên tả hữu nước rình
Ập tràn trở lại nối liền với nhau
23. Ai cập toàn lực đuổi mau
Kỵ binh xa mã Pha-rao đổ vào
Giữa lòng biển cả chạy nào
Đoàn quân Ích diên ào ào tiến qua
24. Vào lúc tảng sáng diễn ra
Từ nơi cột lửa cùng là vầng mây
Gia-vê nhìn xuống quân Ai
Ngài gây rối loạn cho ngay chúng rồi
25. Ngài làm kẹt bánh xe thôi
Chúng đây khó nhọc phải lôi kéo này
Quân Ai cập bảo nhau ngay:
Ta dây phải trốn lũ bày Ích diên
Vì Gia-vê giúp chúng liền
Chống người Ai cập chúng mình nơi đây
26. Gia-vê phán Mô-sê ngay
"Giơ tay trên mặt biển này mau đi.
Nước biển ập xuống tức thì
Trên quân Aicập ngập kìa chiến xa
Với cùng kỵ mã tiến qua
Ngập chìm tất cả chúng đà mất tiêu?
27. Ông giơ tay mặt biển mau
Nước liền ập lại như nào trước đây
Vào ngay lúc tảng sáng này
Quân Ai cập trốn chạy hoài tứ tung
Gặp nước biển Chúa xô luôn
Chúng ngay ngã gục giữa lòng biển đây
28. Nước tràn ngập lấp vùi ngay
Chiến xa binh kỵ toàn bày lực quân
Của Pha-rao đuổi theo dân
Chúng xô xuống biển một lần chìm luôn
Chẳng nào một tên sót còn
Được nhìn coi thấy trên dương gian này
29. Còn con cái Ích diên đây
Đi trong lòng biển luôn hoài khô chân
Nước lên như vách tường thành
Đôi bên tả hữu vách ngăn đôi bờ
30. Trong ngày ấy Chúa cứu cho
Ích diên thoát Ai cập qua an toàn
Ích diên nhìn thấy ngổn ngang
Xác thây Ai cập tràn lan biển bờ
Thấy ngay tay Chúa thẳng giơ
Bàn tay hùng mạnh loại trừ quân Ai
Toàn dân kính sợ tin Ngài
Cùng tin tôi tớ Ngài này Mô-sê.

BÀI CA THẮNG TRẬN

CHƯƠNG 15

1. Bấy giờ Mô-sê với cùng
Ích diên con cháu hát mừng Gia-vê
Một bài cất hát vang đi
Cùng nhau hợp xướng lên thì rền vang:
" Tôi ca mừng Chúa vang ran
Vì Ngài cao cả quyền năng vẹn tòan
Chiến xa, chiến mã, binh đoàn
Ngài quăng đáy biển chìm nằm vực sâu
2. Ngài là sức mạnh tôi nào
Lời ca tôi hát khen hầu Ngài luôn
Chính Ngài cứu độ tôi cùng
Và là Thượng đế tôi tung hô Ngài
Là Thiên Chúa tổ tiên tôi
Tôi ca tụng Chúa muôn lời tán dương
3. Gia-vê anh dũng binh hùng
Danh Ngài Thiên Chúa vang lừng tiếng ca
4. Ngựa xe vua chúa bao la
Ngài xô đáy biển chẳng đà ngóc lên
Tinh binh, đoàn kị nặng chìm
Tại nơi biển sậy dìm mình nghìn thu
5. Vực sâu thẳm đón nhận vô
Chúng như khối đá chìm chờ thẳm sâu
6. Gia-vê tay hữu Ngài mau
Ra oai sức mạnh lật nhào đối phương
Lạy Chúa tay hữu Ngài luôn
Đánh tan thù địch nát bươm tán nghiền
7. Lấy luôn dũng lực uy quyền
Chúa đi quật ngã ngay liền đối phương
Lửa hờn Ngài phát nổi cơn
Chúng đây bị cháy như rơm rạ này
8. Bởi vì khí nộ của Ngài
Nước đà ào đến luôn hoài dâng cao
Sóng dồn dập đến nơi nào
Nước đây dựng đứng khối hầu thành nên
Giữa lòng đáy biển ngay liền
Nước đâu dưng bỗng đứng yên một bề
9. Địch quân tự nhủ mình thì
Ta theo đuổi bắt chúng kia chiếm phần
Ta thời mới hả dạ lần
Tuốt gươm trần, thẳng tay dần diệt tiêu
10. Ngài hà hơi gió cuốn theo
Biển vùi lấp chúng dìm chiều vực sâu
Nghỉm chìm chẳng khác chi nào
Nước dòng cuốn cuộn thẳm sâu chìm liền
11. Ai trong những bậc thần minh
Lậy Gia-vê, sánh so liên với Ngài
Đấng oai phong thánh thiện hoài
Bao kỳ công chính Ngài này tạo nên
Cùng bao công việc diệu huyền
Tay Ngài thực hiện ra liền hiện nay
12. Tay hữu Ngài đã giơ đây
Đất đai nứt nẻ nuốt ngay chúng vào
13. Còn dân thuộc về Ngài nào
Yêu thương dìu dắt tới mau chốn miền
Chính nơi thánh thiện triền miên
Đất đai Ngài ngự tại trên nơi này
14. Khi vừa mới nhận tin đây
Chư dân lẩy bẩy rung ngay kinh hồn
Phi-li-tinh khủng khiếp luôn
Phải quằn quại đớn đau trong khiếp ngời
15. Ê-đôm tù tưởng rụng rời
Hàng đầu Mô-áp luôn thời khiếp run
Ca-na-an hết thẩy luôn
Mọi người hốt hoảng kinh hồn cả đây
16. Kinh hoàng sợ hãi giáng ngay
Trên đầu bè lũ hăng say hại người
Cánh tay mạnh mẽ Ngài thời
Khiến cho chúng trở đá rồi cứng đơ
Bao lâu cứ đứng dợi chờ
Cho dân Chúa tậu tiến qua biển này
17. Ngài cho dân tiến vào ngay
Định cư trên núi của Ngài nghiệp cơ
Lậy Thiên Chúa chính đây là
Nơi Ngài chọn lựa làm gia cư này
Cũng là Đền Thánh của Ngài
Chính tay Ngài đã tạo gây nên liền
18. Gia-vê cai trị hiển vinh
Ngài làm vua mãi tiếp liên muôn thời
19. Pha-rao thúc ngựa không ngơi
Với cùng chiến mã chẳng rời đuổi mau
Kỵ binh hết thảy bổ nhào
Giữa lòng biển đỏ theo sau dân Ngài
Gia-vê cho nước tràn đầy
Trên quân thù địch hăng say đuổi nào
Ích diên dân chúng đi vào
Giưa lòng khô cạn biển sâu an toàn
20. Nữ ngôn sứ Ma-ri-am
Em của A-ha-ron cầm trống tay
Cùng bao phụ nữ theo ngay
Hát ca nhảy múa vui say chúc mừng
21. Bà cất tiếng hát lên rằng
Hát lên mừng Chúa toàn năng oai quyền
Danh Ngài cao cả triền miên
Chiến xa chiến mã kị binh uy hùng
Ngài quăng đáy biển chết chung
Trọn toàn tất cả giữa lòng biển khơi.

II. HÀNH TRÌNH TRONG SA MẠC MARA

22. Mô-sê truyền lệnh dân rời
Bỏ nơi biển sậy để rồi đi ngay
Tới sa mạc Ma-ra này
Họ vào nơi đó ba ngày rồi đây
Nhưng chưa tìm thấy được ngay
Nước dùng ăn uống nơi này trải qua
23. Khi dân đi đến Ma-ra
Nước đây chẳng thể uống đà được đâu
Bởi vì nước mặn đắng nào
Nên người ta gọi danh hầu Ma-ra
24. Mô-sê dân chúng kêu la:
Chúng tôi sẽ uống ăn qua thứ gì?
25. Ông liền kêu khẩn Gia-vê
Và Ngài đã chỉ cho kìa khúc cây
Ông liền chạy lại lấy ngay
Thả mau xuống nước, nước này ngọt luôn .
Chính nơi đây Chúa thử dân
Đồng thời Chúa cũng đã ban luật nào
26. Và Ngài phán dậy như sau:
"Nếu ngươi thực sự nghe hầu tiếng Ta
Là Thiên Chúa của người ha
Nếu làm điều ngay chính ra trước Ngài
Nếu ngươi lắng tai nghe này
Những mệnh lệnh của Ngài dậy răn
Vâng theo Thánh chỉ mọi đàng
Mà Ngài răn dạy, đàng hoàng sống sinh
Thời Ta chẳng có giáng liền
Tai ương bệnh hoạn xuống miền các ngươi
Như Ta đã giáng xuống rồi
Tại nơi Ai cập vào hồi thuở xưa
Vì Ta Thiên Chúa Gia-vê
Đấng luôn chữa đã cho thì ngươi đây
27. Họ đã đến Ê-lim này
Tại đây có được mười hai suối nguồn
Sẵn sàng có nước chảy tuôn
Với cùng bảy chục cây luôn chà là
Toàn dân đóng trại lân la
Trên bờ suối nước diễn ra thường ngày.

MANA VÀ CHIM CÚT

CHƯƠNG 16

1. Sau rồi họ nhổ trại đây
Bỏ Ê-lim khởi hành ngay đi liền
Cộng đoàn con cái Ích diên
Tới nơi sa mạc miền Xin nơi này
Giữa Ê-lim với Xi-nai
Ngày mười lăm tháng thứ hai kể từ
Ra ngoài Ai cập trở đi
Là nơi lao động cầm tù dân riêng.
2. Trong sa mạc dân Ích diên
Kêu ca trách móc ngay liền các ông
Mô-sê với A-ha- ron
Bởi vì thiếu thốn thường luôn nhu cầu
3. Họ than trách các ông sau:
Phải chi chúng tôi chết nào bởi do
Bàn tay Thiên Chúa định cho
Tại trong Ai cập còn no thịt này
Và ăn bánh thỏa thuê ngay
Các ông đem chúng tôi nay vào miền
Sa mạc để giết chết liền
Cả bày cả lũ tiếp liên tông đường
4. Gia-vê dạy Mô-sê luôn:
Này Ta sẽ để bánh tuôn từ trời
Mưa rơi xuống cho các ngươi
Dân ra lượm lấy ngay thôi khẩu phần
Mỗi ngày lấy đủ phần ăn
Cho ngay hôm ấy diễn lần ra đây
Để Ta thử thách chúng ngay
Xem đây chúng có tuân này luật Ta
5. Ngày thứ sáu chúng phải là
Dọn phần ăn để sẵn ra hai ngày
Tức chúng phải lượm gấp hai
Khẩu phần ăn để dành ngày hôm sau
6. Hai ông đã nói rõ nào
Cho toàn con cái dòng trào Ích diên
Chiều nay anh em biết liền
Chính Gia-vê dẫn anh em ra nào
Thoát tay vua chúa Pha-rao
Khỏi nơi Ai cập chốn lao tù này
7. Sớm mai anh em thấy ngay
Vinh quang Thiên Chúa phơi bày ra đây
Bởi Ngài đã được thấu tai
Bao lời kêu trách lên Ngài Gia-vê
Còn chúng tôi đáng là gì
Để hầu kêu trách cho kìa chúng tôi!
8. Mô-sê lại nói tức thời
Chiều Gia-vê sẽ ban rồi thịt ăn.
Buổi mai sáng sớm Ngài ban
Bánh ăn no thỏa ngay lần diễn ra
Vì Gia-vê đã nghe qua
Các lời trách móc kêu la Chúa Trời
Còn chúng tôi thứ gì rồi
Mà kêu trách móc chúng tôi được nào?
9. Mô-sê nói với anh sau:
Hãy mau bảo cộng đồng nào Ích diên
Mau đi đến trước gần bên
Gia-vê đã thấu tiếng rên kêu rồi
10. A-ha-ron đang nói lời
Cộng đồng con cái dòng nòi Ích diên
Nhìn về sa mạc ngay liền
Và này vinh hiển Chúa trên mây kìa
11. Bấy giờ Chúa bảo tức thì
Với tôi tớ Chúa Mô-sê lời rằng
12. Ta đây nghe thấu tiếng than
Cộng đồng con cái tông đàng Ích diên
Hãy đi nói với chúng liền
Buổi chiều Ta tặng thịt chim ăn kìa
Sáng ngày ăn bánh thỏa thuê
Các ngươi sẽ biết Gia-vê Chúa trời
Là Thiên Chúa của các ngươi
Luôn thời chăm sóc dòng nòi Ích diên
13. Thực rồi chiều ngả bóng liền
Muôn bầy chim cút khắp miền đến nơi
Phủ luôn kín cả đất rồi
Ban mai sương thả buông rơi phủ dày
Khắp quanh doanh trại dân này
Phơi đầy kín mít đất đai hiện thời
14. Màn sương khi bốc bay hơi
Trên nơi sa mạc sẽ coi thấy là
Thứ gì nho nhỏ mịn mà
Như nào sương giá trải ra đất nền
15. Nhìn coi dân chúng nói lên:
"Man-hu"gì vậy nằm trên đất này?
Vì dân chúng chẳng biết đây
Mô-sê nói với họ ngay lời rằng:
Bánh Gia-vê đã tặng ban
Các ngươi dùng nó nuôi thân hàng ngày
16. Đây lời Thiên Chúa dạỵ này:
Các ngươi hãy lượm lấy ngay mỗi người
Theo phần của chính mình ngươi
Mỗi người một đấu lượm rồi tùy theo
Mỗi người hãy lượm lấy đều
Cho người ở lại trong lều mình đây.
17. Ích diên dân đã lượm ngay
Người nhiều, người ít tùy này khả năng
18. Rồi dùng lấy đấu để cân
Kẻ nhiều chẳng có dư hơn chút nào
Kẻ đi lượm ít cân vào
Cũng thời chẳng thấy bị hao hụt gì
Mỗi người theo khẩu phần kia
Cho mình dùng đủ ngày thì mà thôi
19. Mô-sê bảo họ những lời
Đừng ai để đến sáng rồi ngay mai
20. Mấy người chẳng có nghe đây
Cất đem để đến tới ngày hôm sau
Thối hôi dòi bọ sinh mau
Mô-sê giận dữ chúng hầu việc đây
21. Sáng nào cũng vậy lượm ngay
Mỗi người tùy khẩu phần này đủ ăn
Và khi mặt trời mọc lên
Còn bao sức nóng đốt liền rã tan
22. Vào ngày thứ sáu lượm lần
Mỗi người hai đấu để dành hôm sau
Các thủ lãnh cộng đồng vào
Báo trình mọi việc cho hầu Mô-sê
23. Ông đây bảo họ tức thì
Này điều Thiên Chúa dậy kìa các ông
Mai là ngày lễ hưu luôn
Ngày nghỉ lễ thánh kính tôn Chúa trời
Điều gì phải nấu nướng rồi
Hãy làm cho nó tức thời xong đi
Những gì để lại còn dư
Hãy đi cất giữ để kìa ngày mai
24. Họ vâng cất giữ liền ngay
Như Gia-vê dậy truyền đây thực hành
Đã không bị thối hôi lần
Cũng không dòi bọ lan tràn bò ngoi
25. Mô-sê bảo họ tức thời
Các ngươi ăn nó đi rồi hôm nay
Vì là hưu lễ chính ngày
Để hầu tôn kính mừng Ngài Gia-vê
Hôm nay chẳng thấy thứ gì
Ở ngoài đồng ruộng như kia mọi ngày
26. Trong vòng của sáu ngày đây
Các ngươi hãy lượm lấy này Ma-na
Sang ngày thứ bảy diễn ra
Ngày nghỉ Sa-bát chẳng là có đâu
27. Mấy người cứ tiếp ra nào
Ngoài đồng thứ bảy chẳng hầu thấy chi!
28. Gia-vê phán dạy Mô-sê
Đến bao giờ các ngươi kìa mới thôi
Chẳng tuân gìn giữ những lời
Luật điều Ta dạy các ngươi giữ gìn
29. Gia-vê ban lễ hưu liền
Các ngươi tuân giữ lưu truyền mãi đây
Thế nên thứ sáu ngày này
Ngài ban cho đủ hai ngày bánh cơm
Nên ai nấy ở nhà luôn
Vào ngày thứ bảy nghỉ không ra ngoài
30. Từ đây luật nghỉ kéo dài
Vào ngày thứ bảy dân đây nghỉ làm
31. Ích diên con cái gọi danh
Vật, Gia-vê đã tặng dành: Ma-na
Nó như hạt ngò trắng ngà
Vị như bánh tẩm mật đà làm nên
32. Mô-sê còn nói ngay liền
Này điều Thiên Chúa dạy truyền thực thi
Hãy cho vào đấu đầy kia
Giữ gìn qua các thời kỳ truyền lưu
Cho con cháu các ngươi đâu
Chúng coi thấy bánh Ta trao ban rồi
Ăn nơi sa mạc xưa thời
Lúc Ta đem các ngươi rời xứ Ai.
33. Mô-sê nói với anh Hai
Hãy dùng chiếc thẫu đổ đầy Ma-na
Đặt ngay trước nhan Chúa Ta
Hầu lưu giữ lại trải qua bao thời
Cho luôn con cháu dòng nòi
Truyền lưu mọi thế hệ coi việc này
34. Theo Gia-vê dạy truyền đây
Mô-sê, A-ha-ron nay thi hành
Đặt bình ấy để lưu dành
Trước hòm chứng ước ngay lần diễn ra
35. Ích diên con cháu dòng nhà
Bốn mươi năm suốt ma-na ăn nào
Tới khi dẫn dắt bước vào
Định cư nơi chốn ban trao chủ quyền
Họ ăn ma-na tới miền
Đất Ca-na-an giới biên chốn này
36. Đấu dùng để việc đong đây
Tương đương bốn lít rưỡi nay thường dùng.

Không có nhận xét nào: