Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2009

MÙA CHAY ĐẾN (01)



LỮ HÀNH CA

Đệ tử Giu-se

Không có Chúa cùng đi với tôi,
Đường tôi đi ôi quá xa vời.
Chân tôi lạc hướng, đời muôn nẻo,
Sóng gió xô chìm chiếc lá rơi.

Không có Chúa đời bao nỗi đau,
Mịt mùng muôn bão tố theo nhau.
Lênh đênh một mảnh hồn tơi tả,
Tôi mãi dập vùi trong biển sầu.

Chênh vênh bờ vực hiểm nghèo,
Không bóng trăng nào, không ánh sao nào soi dẫn lối.

Đêm tăm tối vây quanh đời,
Nhìn mãi lên trời nguyện Chúa nghe lời khấn cầu.

Thương nhớ khôn cùng quê dấu yêu,
Miệt mài thân lữ khách cô liêu :
Lang thang mòn gót miền sa mạc,
Khao khát nước nguồn giữa nắng thiêu.

Xin dắt con về mái ấm Cha,
Nhọc nhằn năm tháng cũ sẽ nhoà.
Thôi con nào đáng làm con nữa,
Chỉ ước được gần dưới bóng Cha.







1. MÙA CHAY ĐẾN

Quay về để được thứ tha
Quay về hiểu biết lòng Cha trên trời
Lòng cha đại lượng siêu vời
Chỉ luôn tha thứ muôn thời thứ tha
Cho ai chạy đến cùng Cha
Khiêm nhường cúi nhận tỏ ra phục tòng

Lm. Antôn Lê quang Trình


MÙA CHAY ĐẾN

Mùa chay là mùa sám hối
Đến cho hết mọi người con
Của Hội thánh đang trên đường
Về nhà Cha nơi mong mỏi

Tâm hồn bạn có rạo rực ?
Nhớ đến bao tội lỗi mình
Hàng ngày tiếp diễn triền miên
Thường niên Hội thánh khuyên giục

Lo chăm trong ngày sám hối
Bạn thấy Chúa tha lội lỗi
Cho hết cả mọi thứ người
Chẳng có từ bỏ ai rồi

Lòng Chúa yêu thương quảng đại
Tại sao từ chối tự loại
Chẳng đáp lời Chúa nhân từ
Bao ngày tháng cứ thờ ơ

Có khi tìm đường chạy trốn
Chẳng cần thiết đến sức sống
Thần linh bổ dưỡng cuộc đời
Giữa nơi trần thế hụt hơi

Để theo bao nhiêu tiếng gọi
Của cải vật chất tiền tài
Bao thú ăn chơi vui vầy
Tự mình di vào tăm tối.

Không có nhận xét nào: