Thứ Tư, 10 tháng 9, 2008

Sách Khởi nguyên - Chương 8





NƯỚC RÚT

CHƯƠNG 8

1. Bấy giờ Chúa nhớ đến luôn
Nô-ê mọi vật ẩn nương trong tàu
Chúa truyền gió thổi ào ào
Ngang qua mặt đất nước hầu rút mau
2. Các nguồn suối nước theo nào
Với bao cửa mở tuôn theo ngừng dần
3. Từ đây nước giảm xuống lần
Tới khi cạn một trăm năm chục ngày
4. Vào mười bảy tháng bảy này
Con tàu mắc cạn tại ngay đỉnh đồi
A-ra-rát gọi tên nơi
Khiến tàu nằm lại muôn đời chốn đây
5. Tháng mười nước giảm cạn ngay
Vào ngày mùng một núi này nổi lên
6. Hạn thời bốn chục ngày đêm
Nô-ê mở cửa sổ xem ngó trời
7. Thử cho chim quạ bay rồi
Nó bay đi mất chẳng lui về tàu
8. Tiếp liền ông thả bồ câu
Dò đường tìm lối biết hầu rõ hơn
9. Nhưng chim chẳng chốn đậu chơn
Tức thời bay lại về luôn nơi tàu
Bởi vì mực nước còn sâu
Tràn lan mặt đất phủ bao kín cùng
Ông giơ tay đón chim luôn
Đem chim trở lại nhốt trong buồng tàu
10. Rồi chờ đợi bảy ngày sau
Ông thời lại thả chim câu dò đường
Tới chiều chim trở về luôn
Ô-liu cành lá ngắt công về tàu
11. Nô-ê nhận biết được nào
Nước gần cạn hết để hầu khô đi.
12. Bảy ngày nữa ở kiên trì
Ông thời chờ đợi xem thì ra sao
Rồi ông lại thả bồ câu
Chúng bay đi mất chẳng bao giờ về
13. Sáu trăm một đời Nô-ê
Ngày mùng một tháng giêng se đất liền
Nô-ê lật mái tàu lên
Nhìn coi mặt đất trải trên khô này
14. Chính ngày hai bảy tháng hai
Là ngày nước cạn luôn hoài nhớ ghi.

RA KHỎI TÀU

15. Chúa còn phán bảo Nô-ê
Sau khi trái đất đang se khô dần
16. Hãy đem tất cả ra lần
Mọi người con cái ẩn thân trong tàu
17. Mọi sinh vật xác thịt nào
Muông chim cầm thú với bao côn trùng
Hãy đem tất cả ra luôn
Từ đây chúng lại lưu tồn sản sinh
Khắp nơi trái đất triền miên
Hầu cho lưu giống mọi miền trần gian
18. Nô-ê toàn thể gia nhân
Bước ra sau đã ẩn thân trong tàu
19. Cùng bao tạo vật đi vào:
Mãnh rừng, chim chóc với bao côn trùng
Mọi loài cùng trú ẩn chung
Trong tàu ra hết cả luôn mọi loài
20. Nô-ê đi dựng tế đài
Hầu dâng của lễ tiến Ngài tạ ân
Ông dùng những loại vật trên
Thứ nào trong sạch đặt lên tế đài
21. Gia-vê nhận của lễ này
Trong lòng tự nhủ từ rày về sau
Ta không nguyền rủa đất màu
Vì căn nguyên tội chúng hầu gây ra
Từ khi nhỏ tuổi đã là
nguyên do sự dữ trải qua ở đời.
Ta không tiêu diệt hết nòi
Một lần nào nữa như thời hôm nay.
22. Bao lâu trái đất còn xoay
Vẫn còn nóng lạnh có ngày và đêm
Để cho gieo gặt tiếp liền
Mùa màng thâu lượm ở trên gian trần.

Không có nhận xét nào: