Thứ Năm, 24 tháng 7, 2008

Sách Khởi Nguyên, chương 20-21

ÁPRAHAM TẠI GƠ-RA

CHƯƠNG 20

1. Áp-ra-ham bỏ đi luôn
Xuống Nê-ghép giữa nơi vùng Ca-đê
Với miền Sua đất gần kề
Ngụ cư ở tại miền kìa Gơ-ra
2. Trong khi nói đến Xa-ra
Ơng thời chỉ gọi "nàng là em tôi"
A-vi-mê-léc đương thời
Là vua cai trị thành người Gơ-ra
Sai người bắt lấy Sa-ra
Về làm hầu thiếp trong nhà mình đây
3. Nhưng Thiên Chúa đến nơi ngay
Trong khi vua ngủ mê say giấc nồng
Ngài liền phán bảo cho luôn:
Này đây giờ chết của ông đến rồi
Vì căn ông cướp vợ người
Xa-ra nàng đã sống đời phu thê
4. Song vua chưa đến bên kề
Ơng thưa: Ngài giết tôi vì làm sao?
5. Áp-ra-ham nói như sau:
"Nàng là em gái", có đâu tôi lầm
Nàng xưng anh cả của em
Tôi làm như thế lòng thiềng trắng trong
6. Chúa liền phán bảo với ông
Ngay trong giấc mộng rõ luôn điều này
"Chính ta biết tỏ lòng ngay
Đồng thời đã giữ ngươi nay khỏi nào
Phạm điều lỗi nghịch vào mau
Vậy nên ta muốn người hầu nghe đây
Chớ nên đụng tới nàng này
Để nàng giữ tiết với ngay chồng mình
7. Hãy đem trả lại ngay liền
Cho Áp-ra-ham chính tên chồng nàng
Ơng là ngôn sứ trần gian
Là người sẽ chuyển cầu ân cho rồi
Bởi đây ngươi được sống đời
Nếu không đem trả thời ngươi biết rằng:
Cả người cùng với họ hàng
Sẽ thời phải chết cân bằng tội kia
8. Sớm mai chỗi dậy tại gia
Vua truyền kêu gọi cả nhà lại nghe
Kể ra hết chuyện mộng mê
Mọi người sợ hãi tư bề buồn ran
9. Vua vời gọi Áp-ra-ham
Vào triều hạch sách nguyên căn thế nào:
Ý ông muốn định ra sao
Bày ra cách thức hại vào chúng tôi
Tôi đâu phạm tới ông rồi
Để cho cả nước mọi người mắc mưu
Ơng làm việc đó đành sao?
Lẽ ra chẳng được phép nào việc đây
10. Vua con truyền bảo ông hay
"Ơng còn muốn nhắm việc này ra sao?
11. Ơng liền thành thật đáp sau:
"Nơi đây chẳng có tin vào Chúa đâu
Người ta sẽ giết tôi mau
Căn do vì vợ đẹp sao tuyệt vời!
12. Thực ra nàng chính em tôi
Cùng Cha khác mẹ đó thôi một nòi
Và nàng là vợ đồng thời
Cùng đi tìm kế tại nơi xứ người
13. Vậy khi Thiên Chúa đem tôi
Khỏi nhà đi đến tận nơi chốn này
Nên tôi có dặn nàng ngay
Một ơn cứu sống tôi đây là nàng
Khi đi chốn lạ khẩn hoang
Nàng kêu tôi đó họ hàng là anh.
14. Vua truyền tặng Áp-ra-ham
Chiên bò tôi tớ chuyển sang cho người
Xa-ra cũng được đồng thời
Trả Áp-ra-ham là người chồng luôn
15. Nhà vua còn nói với ông
"Bao nhiêu ruộng đất dưới đường mắt trông
Tùy ông muốn lấy bao công
Cứ đà mặc sức cho không nhận làm!"
16. Với Xa-ra được bảo rằng:
"Ta trao ngàn nén bạc vàng chồng ngươi
Cũng là cho chính ngươi rồi
Tấm màn che chở người đời nhìn mau
Giải oan thiên hạ coi vào
Cho lòng trinh trắng nàng hầu thủy chung
17. Áp-ra-ham khấn Chúa thương
Xin ngài chữa đã cho luôn cả nhà
Vua đây cùng với quyến gia
Nữ hoàng, con cái và kia nữ tỳ
Mọi người lành bệnh hết nguy
Được sinh con cái hết gì lo âu.
18. Chỉ vì Chúa phạt vua nào:
Chẳng cho phụ nữ sinh hầu các con
Nguyên do bắt Xa-ra luôn
Áp-ra-ham đó là chồng nàng đây.

SINH IXAÁC

CHƯƠNG 21

1. Gia-vê đã đến tận nơi
Viếng thăm an ủi hứa lời Xa-ra
Ngài làm như hứa với bà
Những lời thực hiện xảy ra sau này
2. Cho bà có chửa mang thai
Sinh ra quí tử con trai chào đời
Áp-ra-ham được niềm vui
Nhận đây ấm tử vui tươi tuổi già
Vào thời Thiên Chúa nói ra:
Hứa ban con cái do bà sinh sôi
3. Áp-ra-ham đặt tên rồi
Là I-xa-ác cho đời gọi luôn
Chính đây con trẻ của ông
Do Xa-ra vợ nặng công sinh thành
4. Tám ngày sau trẻ hạ sinh
Ơng đem thực hiện nghiêm minh lệnh truyền
Cắt bì ấm tử ngay liền
Tuân theo luật Chúa dạy khuyên trước rồi
5. Lúc ông tuổi thọ ở đời
Một trăm tuổi chẳn, con thời sinh ra
6. Xa-ra mở miệng nói là
"Chúa ban tôi được nở hoa nụ cười
Ở đời ai nhìn thấy tôi
Cũng đều lên tiếng cười vui tôi này!"
7. Bà còn lên tiếng tiếp ngay:
"Nào ai dám nói với Ngài Áp-ram
Nàng cho con bú nuôi chăm
Tôi sinh ấm tử cho chàng già nua!"

ĐUỔI HAGA & ÍCH MIÊN

8. Cậu trai khôn lớn ngày qua
Đã thôi bú mẹ theo đà vui chơi
Ơng liền thiết tiệc đãi người
Mừng con thôi bú chơi vui chan hòa
9. Bà coi con của Ha-ga
Thị tỳ Ai cập sinh ra cho chồng
Hai em bé nhỏ chơi chung
Cùng chơi nhộn nhịp hòa đồng vui thay
10. Xa-ra nói với chồng ngay:
"Ơng cho đuổi mẹ con đây mau liền
Vì con nó chẳng ưu tiên
Có quyền thừa tự như quyền con tôi"
11. Chuyện làm ông phải ngậm ngùi
Lẽ vì con cái ở đời éo le!
12. Nhưng ông theo lệnh Gia-vê:
Ngươi đừng phiền muộn lẽ kia tất thời
Vì con trẻ thị tỳ ngươi
Mọi điều nàng nói thì thôi cứ làm
Bởi I-xa-ác sẽ thành
Một dòng dân lớn mang danh ngươi rồi
13. Còn con của thị tỳ ngươi
Cũng nên dòng lớn ngươi thời phát sinh?
14. Sáng ngày dậy sớm tiến hành
Ơng trao bánh nước hành trình Ha-ga
Đặt con vai cõng nàng ta
Thải đi cho khỏi mặc ra thế nào!
Lang thang ngậm tủi biết sao!
Quanh vùng sa mạc với bao tháng ngày
Bơ-e Se-va chốn đây
Mẹ con lưu sống nơi này, khổ ơi!
15. Gặp ngày cạn nước bì vơi
Đặt con tại gốc cây rồi tìm xem
16. Đi xa một khoảng bắn tên
Ngồi yên đối diện nói lên những lời:
"Miễn sao đừng thấy con tôi
Chết ngay trước mặt tại nơi hoang đồi
Nàng ngồi đối diện nhìn coi
Đứa con oà khóc bởi rời mẹ ra"
17. Gia-vê nghe tiếng khóc la
Từ trời thần sứ hỏi Ha-ga này
"Điều gì đang xảy ra đây?
Ha-ga chớ sợ Chúa hay biết rồi
Ngài nghe tiếng khóc tận nơi
Bé nằm vời mẹ về ngồi kề bên"
18. Hãy mau đứng dậy đến liền
Để bồng em bé ẵm trên tay này
Ta cho trẻ nhỏ tương lai
Trở thành dân tộc đông bày lớn lao
19. Rồi cho nàng mở mắt mau
Thấy ngay giếng nước ở sau gần kề
Nàng liền kín nước đầy bì
Đem về con uống thỏa thuê dư thừa
20. Chúa luôn ở với trẻ thơ
Trong nơi sa mạc hoang vu nghèo nàn
Lớn lên cung nỏ đi săn
Trở thành thiện xạ nghề rành nuôi thân
21. Định cư sa mạc Pa-ran
Lớn khôn mẹ cưới gái nàng nơi đây
Là người Ai Cập xứ này
Sống chung hạnh phúc tháng ngày bên nhau

ÁPRAHAM & ABIMÊLÉC

22. A-vi-mê-léc đi vào
Cùng quan Pi-khôn đứng đầu đạo quân
Tỏ lời với Áp-ra-ham
"Chúa luôn ở với việc làm của ông
23. Vậy giờ lấy Chúa cậy trông
Đem ra làm chứng lời chung đoan thề
Sẽ không lường gạt điều chi
Với tôi cùng cả với kia giống dòng
Chiếu theo tình nghĩa trước luôn
Giữa hai ta, ký kết cùng ước giao
Đem ra cư xử với nhau
Với tôi, cùng hậu duệ sau nơi này"
24. Áp-ra-ham đáp trả ngay
Này đây chấp nhận tôi nay xin thề
25. Ơng còn trách móc vua kìa
Nhân vì giếng nước lính đi cướp dùng
26. A-vi-mê-léc, đáp luôn:
"Tôi không được biết tỏ tường việc đây
Cả ông cũng chẳng báo ngay
Cho tôi được biết việc này diễn ra"
27. Áp-ra-ham tiến dâng vua
Chiên bò lỡi vật, vua cho nhận liền
Rồi đi kết ước giao nguyền
Từ nay chung sống bình yên đôi bề
28. Áp-ra-ham chọn tức thì:
Bảy con chiên cái riêng kia để dành
29. A-vi-mê-léc hỏi gằn:
Ơng làm gì vậy bày hàn ra đây?
30. Ap-ra-ham trả lời ngay:
Để ngài chấp nhận vật này bởi tôi
Ngõ hầu làm chứng cho thời
Tay tôi đã khoét giếng rồi chẳng sai
31. Bởi đây thiên hạ gọi ngay:
Bơ-e Se-va tên này được mang
Vì nơi đây cả đôi đàng
Đã chung ký kết bình an nguyện thề
32. Đoạn A-vi-mê-léc đi
Cùng Pi-khôn đến Phi-li-tinh liền
33. Còn ông trồng ngự liễu lên
Tại Bơ-e Se-va miền trải lan
Rồi ông cầu khẩn mọi đàng
Với danh Thiên Chúa vĩnh hằng mãi liên
34. Ơng cư ngụ Phi-li-tinh
Kéo dài năm tháng ngày liền dần trôi.

Không có nhận xét nào: