NỔ
Có
một ông, khoảng bốn mươi năm trước còn líu lo “lô, ít lót”, nay được con định
cư ở xứ Cờ Huê bảo lãnh cho sang chơi vài tháng.
Đi
một ngày đàng học một sàng khôn, nên khi trở về, cũng muốn cho người ở nhà (quê)
biết rằng ta đây cũng đã từng được nếm mùi văn minh, nên ông ta luôn mồm những
là “lét gô”, “thanh kiu”... Thôi thì cũng chẳng làm sao.
Bữa
nọ, sau lễ sáng Chúa Nhật, anh em rủ nhau ra tán gẫu ở quán cà-phê gần đó. Nhấp
môi vài ngụm, ông bắt đầu nổ :
-
Người Việt mình hay nói tiếng nước ngoài sai lắm, mà lại cứ thích nói...
Anh
em bèn hỏi :
-
Sai làm sao, sai chỗ nào, ông nói thử coi ?
-
Thí dụ như mình cứ hay nói “xẹc via, xẹc via”, đáng lẽ phải nói “xớ vịt” mới là
đúng.
-
! !
-
Rồi còn nói xe “buýt”. Tôi sang bên Mĩ, có thấy thằng Mĩ nào nói xe “buýt” đâu.
-
Vậy họ nói làm sao ?
-
Họ toàn nói là xe “bớt” không hà.
-
! ! !
-
Cả mấy ông linh mục Việt Nam ta cũng nói sai nữa...
-
Thí dụ cụ thể xem nào ?
-
Thí dụ như mấy ổng đọc là “ít ra en, ít ra en”, sai quá là sai.
-
Vậy chớ đọc làm sao mới là đúng ?
-
Phải đọc là “ít reo”. Mấy linh mục Mĩ bên đây toàn đọc như thế không hà !
-
Vậy chớ cái “ít reo” đó là tiếng nước nào vậy ?
-
Thì là tiếng Mĩ !
-
Vậy ông có biết cái “ít reo” đó nghĩa là gì không?
-
Thì nghĩa là dân “ít reo” chớ còn là gì.
-
Đúng rồi. Vậy chớ dân “ít reo” họ nói tiếng gì ?
-
Thì dân “ít reo” phải nói tiếng “ít reo” chớ nói tiếng gì ?
-
Lại đúng nữa. Vậy chớ cái dân “ít reo” đó họ gọi tiếng nước họ là gì ?
-
Ông hỏi ngộ ghê, thì họ gọi tiếng nước họ là tiếng “ít reo”.
-
Vậy chớ ông có nghe người “ít reo” nào nói chưa ?
-
Chưa nghe, nhưng mà chắc họ cũng nói vậy thôi.
-
Vậy chớ theo ông, chắc hồi xưa Chúa Giêsu cũng gọi dân đó là dân “ít reo” ?
-
Thì phải rồi. Có điều tiếng Mĩ không nói là Chúa Giêsu, phải nói là Chúa “Dí dợt”
mới đúng !
-
Sợ thầy luôn ! ! !
-
Amen !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét