Chúa liền phán dậy như đây:
“Có người lữ khách hiện nay trên đường
Từ Gia-liêm tiến tới sang
Từ Gia-liêm tiến tới sang
Thành Giê-ri-khô giữa đàng rủi ro
Bỗng nhiên bọn cướp xông vô
Lột trần cướp của đánh cho nhừ đòn
Vất nằm ngấp ngoái giữa đường
Vất nằm ngấp ngoái giữa đường
Cướp đi của cải chạy dường phương xa
Tình cờ tư tế đi qua
Tình cờ tư tế đi qua
Vội vàng mén lối rẽ ra ngả nào!
Với cùng một cách như nhau
Với cùng một cách như nhau
Có thày lê-vít tới sau nhìn vào
Rồi thày cũng rảo qua mau
Rồi thày cũng rảo qua mau
Để người bị cướp nằm đau mặc mày
Nhưng người Sa-ma-ri này
Nhưng người Sa-ma-ri này
Trên đường đi tới gặp đây mủi lòng
Lại gần băng bó vết thương
Lại gần băng bó vết thương
Đổ dầu với rượu thoa đường vết đau
Vực người lên ngựa ngồi sau
Vực người lên ngựa ngồi sau
Đưa vào quán trọ để hầu chăm lo
Sáng sau công việc tròn chu
Sáng sau công việc tròn chu
Lấy hai đồng bạc trao cho chủ nhà
Rồi còn căn dặn ông ta:
Rồi còn căn dặn ông ta:
“Ông lo săn sóc tiêu pha người này
Tốn gì hơn nữa ứng vay
Tốn gì hơn nữa ứng vay
Trở về tôi sẽ hoàn ngay ông rồi”.
Vậy theo ý của ông thời
Vậy theo ý của ông thời
Ba người trên đó ai người trở nên
Người đồng loại với người trên
Người đồng loại với người trên
Do bè cướp đánh nằm bên lề đường?
Ông ta đáp trả tỏ tường
Ông ta đáp trả tỏ tường
“Kẻ làm ơn phước trên đàng đi kia”
Chúa liền phán dậy tức thì
Chúa liền phán dậy tức thì
Cả ông nữa cũng hãy về làm mau.
Những điều lợi ich cho nào
Mọi người bên cạnh đương hầu diễn ra.
Những điều lợi ich cho nào
Mọi người bên cạnh đương hầu diễn ra.
Lc 10, 30 – 37
;
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét