Thứ Năm, 25 tháng 6, 2009

LỜI DỤ NGÔN 25



25. QUẢN LÝ BẤT LƯƠNG

Chúa còn dậy đệ tử là:
Ngày xưa có một người nhà giầu sang
Có người quản lý gia trang
Anh này đã bị người thường tố cho

Là người phá tán nghiệp cơ
Của nhà phú hộ kếch xù giầu sang
Ông kêu quản lý bảo rằng
Tôi nghe đồn thổi tiếng tăm anh kìa

Anh coi giữ việc cách chi
Hãy mau tính sổ ngay đi vẹn toàn
Vì anh không thể lưu tồn
Làm người quản lý nữa luôn nhà này

Anh liền tự nhủ mình ngay
Này tôi sẽ phải làm đây việc gì?
Chủ ông sẽ cất quyền đi
Cuốc thuê chẳng sức đâu thì chịu kham

Ăn mày mắc cỡ chẳng làm
Sợ người coi thấy khinh màng gia tăng
Làm chi ư được chuyển sang
Thôi ta liệu cách ăn làm như sau:

Để khi mất chức cách nào
Có người đón tiếp ta vào ẩn nương
Anh mời khách nợ chủ luôn
Từng người đến một hỏi cùng lời đây

Với người thứ nhất hỏi ngay:
Anh vay nợ chủ tôi này bao nhiêu?
Người này đáp lại như sau
Một trăm trọn vẹn thùng dầu đã vay

Y liền bảo với anh này
Hãy cầm văn tự ngồi đây viết vào
Năm mươi thùng hãy ghi mau
Đó là anh mắc nợ nào chủ tôi

Và rồi tiếp đến người hai
Y liền lên tiếng hỏi ngay tức thời
Anh vay nợ của chủ tôi
Bao nhiêu cho biết để rồi liệu đây?

“Một trăm bồ lúa tôi vay
”Y liền vội bảo cầm này văn thư
Ngồi nhanh xuống viết mau đi
Tám mươi bồ lúa hãy ghi nợ nần

Chúa khen quản lý gian ngoan
Khéo khôn xử trí họ thân ngon lành
Vì cùng đồng loại với mình
Giống nòi trần thế khôn tinh hơn thời

Các con sự sáng ở đời
Biết lo tính toán tuyệt vời khéo khôn.
Ta đây bảo các ngươi luôn
Hãy dùng của cải bất lương đời này

Để gây thân nghĩa cho ngay
Khi tiền của đã hết bay đi rồi
Người ta tiếp đón kéo lôi
Vào nơi nhà ở lâu dài mãi luôn

Ai nay trung tín việc thường
Cũng trung tín việc lớn trong cách này
Ai gian ngoa việc nhỏ đây
Cũng gian ngoa việc lớn ngay tức thời

Nếu tiền của bất lương đời
Các ngươi không tín trung rồi cách sao
Ai đây dám ký thác vào
Của chân thật đến cho nào các ngươi

Nếu về của cải bề ngoài
Các ngươi đã thất trung thời thì sao
Điều riêng của các ngươi nào
Ai thời dám tặng ban hầu các ngươi

Không ai có thể làm tôi
Một lần hai chủ ở đời này ngay
Hoặc vì ghen ghét người này
Người kia còn lại hàng ngày mến thương

Hay là tha thiết quấn vương
Chủ này hết đỗi khinh thường chủ kia
Các ngươi không thể đương khi
Vừa làm tôi Chúa với chi bạc tiền!

Không có nhận xét nào: