Thứ Sáu, 26 tháng 6, 2009

PHÉP LẠ CHÚA LÀM 24






24. CHÚA CHO LAZARÔ SỐNG LẠI

Một người mắc bệnh liệt giường
La-da-rô được gọi thường tên đây
Ở Bê-ta-nia hiện nay
Là làng của chị em này Mát-tha

Với em của Ma-ri-a
Chị em sum họp một nhà với nhau
Cô Ma-ri-a ngày nào
Đã đem dầu xức đổ trào trên chân

Rồi dùng tóc lọt khô lần
Bàn chân của Chúa khỏi cần khăn lau
La-da-rô cậu em đau
Đang nằm chịu liệt ngõ hầu lâm nguy

Cả hai chị phái người đi
Tím mau gặp Chúa tức thì báo luôn:
Thưa thày chính kẻ Ngài thương
Đang thời ốm liệt nắm giường chờ mong

Nghe xong Chúa bảo họ luôn:
“Bệnh này không chết nhưng trông sẽ làm
Vinh quang Thiên Chúa muôn vàn
Nhờ đây Con Chúa hiển danh trên đời

Chúa thương tất cả ba người
Chị em ruột thịt đương thời sống chung
Được tin cậu ốm liệt giường
Chúa còn nán lại ở luôn vài ngày

Rồi sau Ngài lại bảo ngay
Với môn đệ Chúa cho hay tức thời
“Nào chúng ta trở lại nơi
Của ngay miền xứ dân người Giu-đê

Môn đồ thưa Chúa tức thì:
“Thưa Thầy vừa mới ở kìa nơi đây
Người Do thái ném đáThầy
Mà Thầy trở lại nơi này hay sao?

Chúa liền đáp trả lại mau:
Ngày không hăm bốn giờ sao các người?
Ban ngày đi lại thảnh thơi
Không ai vấp ngã tại nơi đó rồi

Vì nhờ ánh sáng chiếu soi
Người ta thấy rõ đường thời phải đi
Nhưng khi đêm tối đến kề
Ai đi vấp ngã tức thì lăn ra

Bởi vì ánh sáng đã qua
Chẳng còn chiếu sáng chan hòa toả soi
Sau khi Chúa dậy bảo rồi
Ngài còn thêm nữa ít lời như sau:

La-da-rô bạn Ta nào
Anh còn đang ngủ Ta mau đến nhà
Để đi đánh thức anh ta
Hầu anh chỗi dậy khỏi qua giấc nồng

Môn đồ mới nói Thầy luôn
Thưa Thầy nếu phải anh còn nghỉ yên
Chắc thời sẽ khoẻ lại liền
Bởi do giấc ngủ sẽ thêm khoẻ lành!

Chúa thời muốn nói rõ rành
Anh ta đã chết hết sinh sống hoài
Nhưng môn đệ lại tưởng Ngài
Nói rằng anh ngủ thật này mà thôi!

Bấy giờ Chúa phải nói lời:
La-da-rô chết thật rồi còn đâu!
Bởi do chính các ngươi nào
Ta mừng bởi chẳng đến mau nơi này

Để cho các ngươi tin đây
Nào chúng ta hãy đến ngay gặp người
Tô-ma có nghĩa “sinh đôi”
Nói cùng đồng bạn những lời như sau:

Chúng ta nữa hãy qua nào
Để cùng được chết chung mau với Ngài
Thầy trò khi đến nơi này
Thấy rằng người chết được mai táng rồi

Thời gian qua bốn ngày coi
Mồ yên mả đẹp đã thời xong êm
Bê-ta-nia cách Gia-liêm
Phỏng xa chừng độ mươi lăm dặm trường

Nhiều người Do thái đến luôn
Phân ưu yên ủi với cùng chị em
Mát-tha nghe Chúa đến liền
Chạy ra đón Chúa ngoài biên gần nhà

Ma-ri-a chẳng đi ra
Cứ yên ở tại trong nhà buồn đau!
Mát-tha thưa Chúa tiếp sau
:“Nếu Ngài có mặt ở nào tại đây

Em con không chết mất này
Hôm nay mọi sự qua ngay đi rồi
Nhưng ngay chính lúc này thời
Con đây được biết những lời Ngài xin

Với cùng Thiên Chúa uy quyền
Thời Thiên Chúa sẽ ban liền cho ngay
Chúa liền phán bảo như đây:
“Em con sẽ sống lại này hãy nghe”

Mát-tha thưa Chúa tức thì
Con đây biết rõ rồi kìa mai sau
Em con sẽ sống lại nào
Vào ngày sau hết đến hầu cánh chung

Chúa liền nói với nàng luôn:
“Phục sinh và sự sống: cùng chính Ta”
Ai tin Ta, chết diễn ra
Rồi đây sẽ sống trải qua muôn thời

Mọi người sống tin Ta rồi
Sẽ không phải chết đời đời nào đâu
Vậy thời giờ phút này sao
Chị thời có muốn tin vào Ta đây?

Mát-tha vội vã thưa ngay
“Lậy Thầy con đã tin Ngài hiện nay
Ngài là Đức Kit-ô này
Là Con Thiên Chúa, Đấng sai xuống trần!

Mát-tha thưa trả rõ ràng
Rồi đi gọi bảo em nàng như sau:
Thầy đang có mặt tiến vào
Và Ngài gọi đó em mau tới Ngài

Ma-ri-a chỗi dậy ngay
Chạy ra vội vã gặp Thầy hỏi han
Bấy giờ Chúa chửa vào làng
Còn đang đứng chỗ gặp nàng Mát-tha

Những người Do thái trong nhà
Hỏi han chia sẻ tang gia với bà
Thấy cô em vội chạy ra
Cũng liền cất bước theo đà đi luôn

Tưởng bà đến mộ khóc thương
Cậu em mai táng mộ chôn mấy ngày
Bà vừa chạy tới nhìn Ngài
Phục mình chân Chúa cất ngay thưa lời:

“Nếu Ngài có mặt tại nơi
Em con chẳng có chết rồi Thầy ơi!
Chúa coi thấy chị đồng thời
Mấy người Do thái tại nơi khóc ròng

Tâm thần Chúa bị chuyển rung
Thân mình xao xuyến mủi lòng xót thương
Ngài liền cất tiếng hỏi luôn
Các ngươi thời đã cất chôn nơi nào?

Họ thưa với Chúa như sau:
“Thưa Ngài hãy đến nơi mau xem kìa
Bấy giờ Chúa khóc tức thì
Bởi vì xúc động hướng về mộ chôn

Những người Do thái nói luôn:
“Kia Ngài đã tỏ mến thương dường nào?
Có người đã nói như sau:
“Ông ta mở mắt chữa hầu người đui

Có đâu lại chẳng chữa rồi
Cho người đã chết phục hồi lại ngay?
Chúa đương thổn thức vơi đầy
Ra đi đến huyệt mộ này đã chôn

Nấm mồ là một hang luồn
Có viên đá lấp che luôn cửa vào
Chúa liền phán bảo như sau
Mọi người cất đá ra mau khỏi mồ

Mát-tha chị La-da-rô
Cất lời lên nói thân thưa Ngài rồi
Thưa Thầy đã nặng mùi hôi
Bốn ngày chôn cất tại nơi mộ phần

Chúa liền phán bảo chị rằng:
“Ta đây đã chẳng nói năng ra là
Nếu ngươi tin tưởng vào Ta
Thời ngươi sẽ thấy rõ đà vinh quang

Của Thiên Chúa sẽ tỏa lan
Ra cho khắp chốn thế gian sau này!
Vậy người ta cất đá ngay
Chúa liền ngước mắt lên mây nói là:

“Lậy Cha Con cảm tạ Cha
Vì Cha đã nhận bao là lời Con!
Con đây hằng biết Cha luôn
Nhận lời Con muốn cầu ơn khi nào

Nhưng vì dân chúng quanh bao
Nên Con đã nói như sau lời này
Để cho dân chúng biết ngay
Rằng Cha đã phái Con đây xuống trần”

Nói xong lời đó một lần
Ngài kêu lớn tiếng lên rằng như sau:
“La-da-rô hãy ra mau
Bên ngoài của mộ phần nào mới chôn

Tức thời người chết vội luôn
Bước ra khỏi mộ vẫn còn nguyên đây:
Vải liệm còn quấn chân tay
Mặt còn phủ vải lên ngay kín cùng

Chúa liền bảo với họ luôn
Mau đi tháo gỡ cởi buông cho người!”
Người ta vâng lệnh theo lời
Đã làm công việc Ngài thời dậy đây.
Ga 11, 1 - 44

Không có nhận xét nào: