“Các ngươi ai có bạn đà thân quen
Họ đi đến lúc nửa đêm
Họ đi đến lúc nửa đêm
Kêu van nài nỉ nói lên những lời:
Bạn ơi làm phước cho tôi
Bạn ơi làm phước cho tôi
Mượn ba chiếc bánh đi thôi hiện giờ
Có người bạn mới ghé vô
Có người bạn mới ghé vô
Tôi thời chẳng có gì cho đãi đằng
Người trong đáp trả lời rằng
Người trong đáp trả lời rằng
Đừng làm rầy nữa cửa đang khoá rồi
Các con nằm ở giường tôi
Các con nằm ở giường tôi
Tôi không thể dậy ra thời được đâu
Này Ta bảo thật ngươi sau:
Dầu người chẳng dậy giúp hầu bạn thân
Cho vay các bánh để ăn
Cho vay các bánh để ăn
Nhưng vì trơ trẽn phải lần dậy đi
Cho người vay mượn bánh mì
Cho người vay mượn bánh mì
Để cho yên tĩnh đêm về nghỉ an.
Chẳng còn vẳng tiếng kêu van
Gây cho phiền phức thời gian của mình.
Chẳng còn vẳng tiếng kêu van
Gây cho phiền phức thời gian của mình.
Lc 11, 5 – 8
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét