SA NGÃ
CHƯƠNG 3
1. Bấy giờ loài rắn luôn hoài
Thuộc hàng tinh mãnh trong loài thụ sinh
Cũng do Thiên Chúa tác thành
Nó dùng lời nói dỗ dành khéo khôn
Nói cùng người nữ trong vườn:
"Phải chăng Chúa cấm vẹn tròn chớ ăn?"
2. Đáp lời con rắn nàng rằng:
Chúa cho ăn cả chẳng ngăn cấm gì
Ngoại trừ cây giữa vườn kia
Chúa Trời đã phán: Chớ thì có ăn
3. Chẳng nghe án chết vào thân
Để đền bù lại bởi can phạm này.
4. Rắn liền nói với nàng ngay
Chớ nên e ngại việc đây có gì
Cứ ăn chết chóc đâu chi
Tại sao lo lắng ngại e hết nào
5. Quả vì Chúa biết khi nao
Các ngươi ăn nó mắt hầu mở to
Các ngươi thấu suốt thông qua
Như Ngài thấy rõ hết cho mọi điều
Nhìn vào xấu tốt thấy mau
Cũng đều thấu hiểu như nào chúng đây.
6. Nàng coi hoa trái tốt thay
Ngắm nhìn đẹp mắt tưởng này ăn ngon
Quả cây quí giá tinh khôn
Giơ tay hái lấy quả luôn ăn vào
Đồng thời nàng cũng dâng trao
Cho chồng nhận lấy, hiện nào đứng bên
Và chàng cũng đã ăn liền
Tỏ lòng thương mến vợ hiền trao cho.
7. Ăn rồi bốn mắt mở to
Thấy mình trần trụi đứng trơ chốn này
Vội dùng lá vả khâu may
Trở thành chiếc khố che ngay trên người
8. Khi nghe Chúa bước gần nơi
Thảnh thơi tản bộ dạo chơi trong vườn
Hiu hiu gió mát thổi luôn
Buổi chiều đang đến hoàng hôn tiến về
Ông bà sợ hãi Gia-vê
Trong vườn ẩn núp sau kề bụi cây
9. Gia-vê cất tiếng hỏi ngay:
Hỡi người hiện đã xa bay nơi nào?
10. Họ thưa: nghe Chúa bước vào
Chúng con sợ quá dám đâu tới gần
Bởi nay nhìn thấy khỏa thân
Chúng con chạy trốn tìm đàng ẩn đi
11. Chúa liền phán hỏi tức thì
Ai cho người thấy điều chi đó rồi
Hay người ăn quả cây nơi
Ta đây đã cấm chớ thời có ăn!
12. Thưa: Người Chúa đặt cận lân
Cô nàng hái lấy đứng gần trao con
Con đây đã trót ăn luôn
Bởi thương nàng quá lỗi đường Chúa răn.
13. Gia-vê liền hỏi nàng rằng:
Tại sao làm thế, hỡi nàng E-va
Nàng liền khúm lúm thân thưa
Bởi kìa con rắn nó lừa gạt con
Nên con đã trót ăn luôn Quả cây
Chúa cấm bỏ đường dạy răn.
14. Gia-vê quở rắn ngay rằng:
Bởi mi quyến rũ nàng ăn quả rồi
Nên Ta chúc dữ cho ngươi
Giữa loài muông thú ở nơi gian trần
Phần mi lê bụng bò thân
Hàng ngày bụi đất đi lần kiếm ăn
15. Ta gây nên mối thù hằn
Giữa mi cùng với người đàn bà đây
Và cùng dòng giống tương lai
Giống dòng người nữ đạp day trên đầu
Còn mi rình rập làm sao
Gót chân tìm cắn nhưng nào được đâu!
16. Gia-vê phán dậy như sau:
Đàn bà sẽ lãnh khổ đau mai này
Trong vòng thời hạn mang thai
Gia tăng đau đớn trong ngày sinh con
Với chồng đon đả mến thương
Nhưng chàng thống trị còn nàng vâng mau
17. Gia-vê còn phán như sau:
Vì ngươi nghe vợ rủ nhau ăn rồi
Trái cây Ta cấm trước thôi
Chớ nên đụng tới lỗi lời dạy răn
Từ nay vất vả khó khăn
Với bao lao nhọc nuôi thân hàng ngày
18. Ruộng đồng sẽ mọc chông gai
Cỏ cây hoa trái sinh ngay cho người
Đây là lương thực mọi thời
Ngươi dùng thứ đó nuôi đời sống thôi
19. Hàng ngày phải đổi mồ hôi
Lấy phần cơm bánh cho người no nê
Mai ngày sẽ phải trở về
Giữa lòng bụi đất xưa khi tạo thành
20. E-va ngươi gọi vợ mình
Vì danh xưng ấy sẽ sinh nhân loài.
21. Chúa dùng da thú khâu may
Áo chùng che phủ cho hai ông bà
22. Gia-vê còn phán dạy là:
"Này ngươi nên giống chúng Ta thấu tường
Nhìn coi xấu tốt biết đường
Bây giờ ta phải cản đàng chúng ngay
Khỏi giơ tay hái quả này
Của cây sự sống ăn gây sống hoài"
23. Gia-vê đuổi khỏi vườn này
Trở ra canh tác luôn đây nhọc nhằn
24. Ra đi rong ruổi kiếm ăn
Phía đông thượng uyển sứ thần giữ canh
Với gươm lửa sáng bảo toàn
Lối cây sự sống giữ ngăn cản đường
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét