Thứ Bảy, 23 tháng 9, 2023

MẤY CON SỐ TRONG THÁNH KINH - 2

 

MẤY CON SỐ TRONG THÁNH KINH

 

Bùi Ngọc Hiển

 

 

 

NĂM (ngũ)

Ở mặt đất nhìn ra không gian, ngay từ thời thượng cổ, người ta thấy rằng, ngoài “hai vầng sáng hơn cả” là Mặt Trời và Mặt Trăng, các ngôi sao dường như những hạt kim cương được đính chặt vào “vòm trời”. Tuy thế, bằng mắt thường người ta cũng quan sát được có năm ngôi sao “không chịu ở yên một chỗ”, nên Tây phương gọi chúng là planet (tiếng Anh), do tiếng Hi-lạp cổ là πλᾰ́νης / πλᾰνήτης ᾰ̓στήρ – plánēs / planḗtēs astḗr – sao lang thang, được dịch là các hành tinh, chữ Nho 行星 = sao đi lại, và đặt tên cho chúng là Mercury, Venus, Mars, Jupiter, Saturn, lần lượt tương ứng với tên gọi bên Á Đông là , , , , Thủy, Kim, Hỏa, Mộc, Thổ.

Các tên Thủy, Kim, Hỏa, Mộc, Thổ cũng là tên ngũ hành, được coi là năm thuộc tính trong giới tự nhiên (= nước, chất kim, lửa, cây / gỗ, đất).

Mỗi bàn tay, bàn chân một người bình thường có năm ngón.

Người ta cũng nhận thấy con người có năm giác quan chính : thị giác (nhìn, trông / cơ quan là mắt), thính giác (nghe / tai), khứu giác (ngửi / mũi), vị giác (nếm / lưỡi), xúc giác (đụng chạm / da, tay, chân)...

Số năm trong Thánh Kinh :

Các sách Cựu Ước :

Trong sách Xuất hành, nơi đoạn 26 (cũng lặp lại nơi đoạn 36 ; xin xem các đoạn này), các chỉ dẫn của Đức Chúa về việc dựng Nhà Tạm (Habitaculum) khi dân Do-thái còn ở trong sa mạc 40 năm, số năm được nhắc đến rất nhiều : chỗ nói về số lượng các chi tiết, chỗ lại nói về số đo của chúng...

Trong việc xây cất đền thờ tại Giêrusalem dưới thời vua Salomon :

[Vua] cho làm hai kêrubim tại gian cực thánh của đền thờ, mỗi kêrub có hai cánh, mỗi cánh dài năm thước (x. 1Reg 6:23, 24 ; một thước Hip-ri cổ vào khoảng hơn kém 0,5m ; năm thước ≈ 2,5m).

Sách Giôsuê, đoạn 10, thuật lại liên minh gồm năm vua của năm thành là Adonisedec vua Jerusalem, Oham vua Hebron, Pharam vua Jerimoth, Japhia vua Lachis, Dabir vua Eglon, để đối đầu với Giôsuê.

Sách Samuel quyển I tường thuật việc David chuẩn bị giao chiến với Goliath :

David nhặt cây gậy lên, rồi lựa năm hòn đá bóng láng dưới khe bỏ vào túi chăn chiên vẫn đeo, một tay cầm ná [bắn đá] đi ra trước quân Philistin (1Sam 17:40).

Đoạn nói về việc David và quân sĩ ăn bánh thượng tiến trong đền thờ : David đến Nob, gặp tư tế Akhimelec và hỏi :

“Vậy giờ đây trong tay thầy có gì ? Xin cho tôi năm ổ bánh, hoặc bất cứ của gì tìm được.” Thầy tư tế đáp lại David : “Hiện trong tay tôi không có bánh thường, chỉ có bánh thánh mà thôi...” (1Sam 21:3-4).

Lời tiên tri về các tai họa xứ Ai-cập :

Trong ngày ấy, tại Ai-cập sẽ có năm thành nói tiếng Canaan và chỉ Đức Chúa các đạo binh mà thề (Is 19:18).

Các sách Tân Ước :

Trong kí thuật về sinh nhật của Gioan Tẩy giả trong Phúc âm Luca :

Êlisabeth thụ thai và bà tìm cách ẩn mình trong năm tháng (Lc 1:24).

Chúa chữa người bại liệt 38 năm bên ao Bêzatha :

Tại Giêrusalem có Ao Cừu, tiếng Hip-ri là Bêzatha, có năm dãy hành lang (Jn 5:2 ; x. hình).

Bản đồ thành thánh Giêrusalem thời Tân Ước trong Thánh Kinh Tân Ước của cha Nguyễn Thế Thuấn, 1965

 

Phép lạ hóa bánh ra nhiều lần thứ nhất :

Chúa bảo các ông : “Các con hãy cho họ ăn đi.” Các ông nói : “Chúng con có không hơn năm cái bánh và hai con cá...” (Lc 9:13).

Phúc âm Matthêu, trong phần Bài giảng thứ hai – Các chỉ thị về việc truyền giáo :

Người ta lại không bán năm chim sẻ lấy đồng hai xu đó sao ? (Mt 10:29 // Lc 12:6).

Phúc âm Matthêu, trong phần Bài giảng về ngày cánh chung :

Dụ ngôn Năm cô khờ dại và năm cô khôn ngoan (Mt 25:2).

Dụ ngôn các nén vàng :

Người đã lĩnh năm nén [vàng] tiến lại và nộp thêm năm nén khác mà rằng : Thưa ngài, ngài đã giao cho tôi năm nén, đây tôi đã gây lời được năm nén này nữa (Mt 25:20).

Dụ ngôn tiệc cưới :

Người khác bảo : “Tôi mới tậu năm cặp bò, bây giờ tôi phải đi xem ; xin cho tôi kiếu” (Lc 14:19).

Chúng chỉ làm khốn họ trong năm tháng (Apoc 9:5, 10).

Những điều được đề cập đến có liên quan số năm trong Thánh Kinh nhưng không viết minh bạch.

Quinque Vulnera Domini Nostri Jesu Christi = năm dấu = năm vết thương = ngũ thương : các dấu thương tích trên Mình Chúa Kristô : dấu hai chân, dấu hai tay, dấu cạnh sườn :

Khoảng giờ thứ sáu [ ≈ 12 giờ trưa], Philatô giao Chúa Giêsu cho họ đóng đinh (Jn 19:14-16) ; giờ thứ chín [≈ 3 giờ chiều] ... Chúa Giêsu kêu lên : “Lạy Cha, lạy Cha, sao Cha bỏ con ?” (Mc 15:34-36), rồi Người nói : “Mọi sự đã xong”, đoạn gục đầu xuống, người phó thác thần khí (Jn 19:30) ... Đến bên Chúa Giêsu, thấy Người đã chết, họ không đập gẫy ống chân Người, nhưng có một tên lính lấy đòng đâm vào cạnh sườn Người, lập tức nước và máu chảy ra (Jn 19:33-34).

Lề luật Môsê hay Torah là tên gọi chung năm sách đầu tiên của Thánh Kinh Cựu Ước, gồm Sáng thế, Xuất hành, Lêvi, Dân số, Đệ nhị luật.

Trong khi đó, Phúc âm Matthêu được chính tác giả cấu trúc thành năm Bài giảng và các kí thuật kèm theo. Cấu trúc đó như sau :

Mở đầu : Kí thuật thời thơ ấu của Chúa Giêsu : đoạn 1-2 ; Kí thuật khác : đoạn 3-4 : Khai mạc việc rao giảng.

Bài giảng I : Bài giảng trên núi : đoạn 5-7 ; Kí thuật khác : Các phép lạ : đoạn 8-9.

Bài giảng II : Các chỉ thị về sứ vụ : đoạn 10 ; Kí thuật khác : đoạn 11-12.

Bài giảng III : Chín dụ ngôn về nước Trời : đoạn 13 ; Kí thuật khác : đoạn 14-17

Bài giảng IV : Các chỉ thị về Hội thánh : đoạn 18 ; Kí thuật khác : đoạn 19-22.

Bài giảng V : Ngày cánh chung : đoạn 23-25 ; Kết : Kí thuật về cuộc thương khó và sống lại : đoạn 26-28.

Cuối mỗi “Bài giảng”, thánh kí đều có câu chuyển mạch giống nhau : bản văn Hi-lạp : Καὶ ἐγένετο ὅτε ἐτέλεσεν ὁ Ἰησοῦς... (bản Nova Vulgata : Et factum est, cum consummasset Iesus... (Và xảy ra là khi Chúa Giêsu đã nói xong...) ở các câu 7:28, 11:1, 13:53, 19:1, 26:1.

Ngoài ra, truyền thống Do-thái còn coi số năm tượng trưng cho quyền năng / thánh sủng. Điều này được dùng để giải thích việc Thiên Chúa đổi tên cho ông bà nội của Giacob – Israel :

Gen 17:5 : Abram ( אברם ) → Abraham ( אבחרם ), trong đó Abram có nghĩa là : người cha cao cả, người cha hân hoan, là dạng rút gọn của Abiyram ( אבירם ), còn Abraham có nghĩa là cha của nhiều dân tộc, thủ lãnh của nhiều dân tộc ;

Gen 17:15 : Sarai ( שרי ) → Sarah ( שרח ), dù cả hai tên này đều có nghĩa là “công chúa, người nữ sang trọng”, từ nguyên là sar ( שר ), nghĩa là hoàng tử, người lãnh đạo, thủ lãnh.

Chữ được thêm vào hoặc thay cho chữ khác trong hai tên này chính là chữ cái thứ năm, cũng là chữ cái có giá trị số bằng năm : chữ het ( ח ; xem lại phần thứ nhất : Các cách ghi số) ; và như vậy tức là ông bà được Thiên Chúa ban thêm ân sủng để có thể trở thành tổ phụ của dân riêng của Chúa.

 

SÁU (lục)

sáu phương hướng quanh ta : tiền, hậu, tả, hữu, thượng, hạ (trước, sau, trái, phải, trên, dưới ; xem hình).

Sáu phương hướng

“Ngôi sao David”sáu cánh (xem hình).

Ngôi sao David

Số sáu đơn lẻ ít được đề cập trong Thánh Kinh. Có thể xem mấy chỗ :

Sách tiên tri Isaia :

Các sêraphim đứng bên Chúa : mỗi vị có sáu cánh : hai cánh che mặt, hai cánh phủ chân, hai cánh để bay (Is 6:2).

Sách tiên tri Êzêkiel, đoạn nói về sự sửa phạt dân Giêrusalem thờ ngẫu tượng :

Này tôi thấy có sáu người đến từ cổng trên đối diện hướng bắc (Ez 9:2).

Phúc âm Gioan, đoạn nói về việc Chúa Giêsu làm phép lạ tại tiệc cưới Cana :

Ở đó có sáu chum đá [đựng nước] dùng vào việc thanh tẩy của người Do-thái (Jn 2:6).

Phúc âm thuật việc Chúa Giêsu biến hình trên núi :

Sáu ngày sau, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan em ông, dẫn họ lên một núi cao (Mt 17:1 // Mc 9:2 // Lc 9:28). Sáu ngày sau là kể từ hôm Chúa và các học trò đi vào địa hạt Caisaria Phillip (Mt 16:13 // Mc 8:27 // Lc 9:18).

Đoạn tường thuật Chúa dự tiệc ở làng Bêtania trước khi vào cuộc khổ nạn :

Sáu ngày trước lễ Vượt qua, Chúa Giêsu đến Bêtania, nơi ở của Lazarô, người đã được Chúa Giêsu cho sống lại từ cõi chết (Jn 12:1).

Những chỗ khác trong Thánh Kinh nói đến số sáu thì thường có cả bảy. Bảy ở những chỗ này có khi là ngày thứ bảy, mà tiếng Hipri gọi là Shabbat ( שַׁבָּת , có nghĩa là ngừng [lại]) ; cũng có chỗ là năm thứ bảy.

Sách Xuất hành thuật việc Môsê lên núi Thiên Chúa để lĩnh giới răn, luật pháp Chúa ban :

Lúc Môsê lên thì mây bao phủ núi. Vinh quang Thiên Chúa ở trên Sinai, mây che núi trong sáu ngày ; qua ngày thứ bảy, Đức Chúa ở trong mây gọi ông (Ex 24:15, 16).

Lệnh truyền về thu lượm manna :

Trong ngày thứ sáu, mỗi người sẽ thu lượm phần lương thực gấp đôi (Ex 16:22),

và :

Hãy thu lượm trong sáu ngày, sang ngày thứ bảy là ngày sabbat của Chúa nên không có vật ấy (Ex 16:26).

Luật giữ năm sabbat :

Trong sáu năm, các ngươi hãy canh tác đất đai và gặt hái hoa trái ; qua năm thứ bảy các ngươi phải ngưng lại cho đất nghỉ ngơi, cũng không gặt hái, hầu cho những kẻ nghèo trong các ngươi được hưởng những hoa mầu đó, rồi các thú vật cũng được ăn những thứ còn sót lại. Ngươi cũng phải làm như vậy nơi vườn nho và vườn ô-liu của ngươi (Ex 23:10-11 // Lev 25:3-4). Sách Lêvi cũng gọi tên năm thứ bảy là năm sabbat.

Sách Xuất hành :

Trong sáu ngày ngươi hãy làm mọi việc của ngươi. Ngày thứ bảy sẽ là ngày sabbat kính Đức Chúa Thiên Chúa ngươi (Ex 20:9-10 // Deut 5:13-14 // Ex 23:12).

Phúc âm Luca thuật chuyện : vào một ngày sabbat, tại một hội đường Do-thái, một bà bị còng lưng suốt 18 năm đến xin Chúa Giêsu chữa cho mình. Viên trưởng hội đường coi việc chữa bệnh đó là việc lỗi luật ngày sabbat, nên tức tối, nhưng ngại không dám nói thẳng với Chúa rằng “ông đừng làm”, có lẽ vì nể sợ, đành ngoảnh ra, lấy câu Deut 5:13 trên mà bảo dân chúng :

Đã có sáu ngày, phải làm việc trong những ngày ấy ; vậy các ngươi hãy đến trong những ngày ấy mà xin chữa bệnh, chứ đừng làm vào ngày sabbat (Lc 13:14) !

Luật về nô lệ là người Do-thái :

Có người Do-thái nam hay nữ nào bị bán cho ngươi, họ sẽ phục vụ ngươi đủ sáu năm, qua năm thứ bảy, ngươi phải thả cho họ được tự do ... Ngươi chớ tiếc khi trả tự do cho họ, vì họ đã phục dịch ngươi qua sáu năm (Deut 15:13, 18).

Quy định khác liên quan đến sáu ngày và ngày sabbat trong sách tiên tri Êzêkiel :

Cổng tiền đình bên trong, quay về hướng đông, phải đóng trong sáu ngày làm việc ; ngày sabbat phải mở nó ra (Ez 46:1).

 

BẢY + SABBAT (thất, lễ nghỉ, hưu lễ)

Số bảy trong tiếng Hipri là shevah / shebah ( שבע ). Từ này hoàn toàn có cùng từ nguyên với shava / shaba có nghĩa là trọn vẹn, đầy đủ, lại cũng có nghĩa là thề, lời thề. Vì thế truyền thống Do-thái coi số bảy là biểu tượng của sự tròn đầy.

Trong toán học, số 7số nguyên tố thứ tư (7 chỉ có thể chia hết cho 1 và cho chính nó ; ba số nguyên tố nhỏ hơn là 2, 3, 5). Hình bảy cạnh đều là đa giác đều có số cạnh nhỏ nhất không thể vẽ được nếu chỉ dùng thước thẳng và com-pa (bốn đa giác đều với số cạnh nhỏ hơn 7 gồm : tam giác đều, tứ giác đều = hình vuông, ngũ giác đều, lục giác đều, đều có thể vẽ được chính xác chỉ với thước thẳng và com-pa).

Số bảy và các số là bội số của bảy như 7×2=14, 7×3=21, 7×4=28, 7×6=42, 7×7=49 ... được gặp thấy ở rất nhiều chố trong Thánh Kinh.

Trong Cựu Ước :

Sách Sáng thế :

Việc tạo dựng trời đất :

Vậy là trời đất và toàn thể đội ngũ đã được hoàn thành. Ngày thứ bảy, Thiên Chúa hoàn tất công việc Ngài làm (Gen 2:1-2).

Phán quyết về Cain :

Ai giết Cain sẽ bị báo thù gấp bảy (Gen 4:15).

Lên tàu của Nôe để tránh lụt :

Trong các vật thanh sạch, ngươi sẽ lấy bảy đôi : đực và cái (Gen 7:2).

Sau bảy ngày, nước lụt lớn đã xảy đến trên đất (Gen 7:10).

Đoạn 29 sách Sáng thế thuật chuyện Giacob đến nhà cậu là Laban để cưới vợ. Tại đây, cậu phải lòng cô gái út của Laban là Rakhel, nên đã chịu ở lại làm công cho Laban trong bảy năm. Nhưng sau đó Laban lại gả cô chị là Lêa cho Giacob, nại lí do rằng tục lệ bắt phải gả chị trước em. Sau đó, Laban lại dỗ Giacob ở lại làm công thêm bảy năm nữa thì sẽ gả tiếp cô em (Gen 9:16-29).

Đoạn thuật việc Giuse giải đoán hai giấc mộng của pharaô Ai-cập :

Giấc mơ thứ nhất :

Từ sông Nil có bảy con bò cái đi lên, đẹp, béo, và chúng ăn cỏ trong bãi sậy. Lại có bảy con bò cái khác từ sông Nil lên sau, xấu, gầy, ... và chúng ăn thịt bảy con bò đẹp béo (Gen 41: 2-5).

Giấc mơ thứ hai :

bảy gié lúa vừa đầy vừa tốt trổ ra từ một cọng. Lại có bảy gié lúa khác lép và cháy nám vì gió [đông] trổ lên sau và nuốt chửng bảy gié lúa đầy chắc (Gen 41:5-7).

Giuse giải đoán :

Thiên Chúa sẽ làm cho toàn cõi Ai-cập được bảy năm phong nhiêu, tiếp đến, bảy năm cơ cận (Gen 41:28-30).

Sau đó, Giuse được pharaô cất nhắc lên làm quan đầu triều, có toàn quyền trong nước chỉ sau pharaô để xử lí mọi công việc hầu giúp cả xứ trải qua được cơn đói kém.

Sách Xuất hành :

Chỉ thị về chuẩn bị cho cuộc xuất hành khỏi đất Ai-cập :

Bánh không men :

Trong vòng bảy ngày, các ngươi sẽ ăn bánh không men ... Tháng thứ nhất, ngày mười bốn tháng ấy, vào buổi chiều, các ngươi sẽ ăn bánh không men cho đến ngày hai mươi mốt tháng ấy, vào buổi chiều. Trong vòng bảy ngày, sẽ không được tìm ra men trong nhà các ngươi (Ex 12:15, 18, xem thêm các câu 13:6, 7 ; 34:18...).

Một số quy định khác :

Đèn trong Lều tạm, tiếng Hipri gọi là menorat ( מנרת ) : Ex 25:31-38 (còn được lặp lại ở các câu 37:17-24) có bảy ngọn ; xem hình dưới.

Đèn menorat trong Lều tạm, và sau này trong đền thờ Giêrusalem

 

Sách Đệ nhị luật kí thuật việc dân Israel được Chúa tách riêng :

Khi Đức Chúa Thiên Chúa ngươi đem ngươi vào đất ngươi sắp chiếm lấy, Ngài xua đuổi khỏi ngươi những dân đông đảo : Hittit, Girgashit, Amorit, Canaan, Perizzit, Khivit và Jebusit, bảy nước đông đảo và mạnh mẽ hơn ngươi (Deut 7:1).

Đức Chúa sẽ phù trợ cho dân nếu tuân giữ lề luật Chúa :

Đức Chúa sẽ làm cho các thù địch dấy lên chống ngươi sẽ phải bại hoại trước mắt ngươi : chúng tiến đánh ngươi theo một đường, thì sẽ phải chạy trốn trước mặt ngươi theo bảy đường (Deut 28:7).

Ngược lại, nếu không tuân giữ lề luật Chúa thì :

Đức Chúa sẽ cho ngươi bại hoại trước mặt các thù địch ngươi : ngươi tiến đánh chúng theo một đường, thì sẽ phải chạy trốn trước mặt chúng theo bảy đường (Deut 28:25).

Câu chuyện về bữa tiệc của vua Assuêrô :

... Vua cho thiết yến bảy ngày trong ngự uyển ... Ngày thứ bảy, vua truyền lệnh cho bảy quan hoạn mời hoàng hậu Vasthi vào triều yết, nhưng bà không chịu đến ... Bấy giờ vua nói với bảy đại thần người Ba-tư và Mêđi, và họ xin vua truất chức hoàng hậu của Vasthi (sách Esther 1:5, 10-11, 14-19).

Sách tiên tri Đaniel thuật lại Nabukhôđônôsor, hoàng đế Babylon, sau khi xâm chiếm được thành Giêrusalem, kể lại giấc mộng của ông ta :

... Lòng nó hãy mất tính người, ra lòng dạ con vật, suốt bảy kì chuyển vần trên mình nó (Dan 4:13, 22, 29). “Nó” là chính Nabukhôđônôsor.

bảy là một số lẻ, nên một nửa của bảy không nguyên mà là ba và lẻ ra một nửa. Điều này được diễn tả trong giấc mộng của chính tiên tri Đaniel :

... Các thánh sẽ bị nộp vào tay vua đó một kì, hai kì và một nửa kì (Dan 7:25).

Đây là cách nói hình tượng, có thể hiểu là năm. Tổng cộng ba rưỡi hiểu là ba năm rưỡi, một nửa của bảy năm (tức là một nửa của một tuần năm) hay 42 tháng, khoảng 1150 ngày. Thời gian này được cắt nghĩa là thời kì cấm cách dưới đời Antiôkhô (IV) Êpiphanê, kéo dài từ – 168 đến – 165, khoảng gần ba năm rưỡi.

Ba rưỡi được gặp lại trong sách Khải huyền, đoạn thuật về hai chứng nhân của Đức Chúa bị sát hại :

... Khi các ngài đã xong nhiệm vụ làm chứng, thhif mãnh thú từ vực thẳm lên giao chiến với các ngài, và thắng được các ngài cùng giết các ngài. Thi hài các ngài bị bêu nơi công trường của thành vĩ đại ... Người thuộc mọi dân nước, tiếng nói, dòng họ dến xem ti hài các ngài trong ba ngày rưỡi ... Sau ba ngày rưỡi, sinh khí từ Thiên Chúa đến nhập vào thi hài, và các ngài chỗi dậy đứng thẳng trên chân (Apoc 11:7-11).

Số bảy còn gặp ở rất nhiều nơi khác trong Cựu Ước.

Trong Tân Ước :

Chúa Giêsu nói về việc quỷ nhập :

Khi thần ô uế xuất khỏi một người, rảo qua những nơi khô cháy tìm chốn nghỉ ngơi mà tìm không ra. Bấy giờ nó nói : “Ta sẽ về lại nhà ta nơi ta đã bỏ ra đi”. Đến nơi, nó thấy nhà đó để trống, đã quét dọn, trang trí hẳn hoi. Bấy giờ nó đi và đem theo bảy thần khác dữ dằn hơn nó, và chúng vào ở đó ; và tình trạng cuối cùng của người ấy còn tệ hơn trước. Cũng sẽ xảy ra như vậy cho thế hệ xấu xa này (Mt 12:45).

Chúa Giêsu hóa bánh ra nhiều lần thứ hai :

Chúa Giêsu bảo các học trò : “Thầy xót thương dân chúng đã theo Thầy ba ngày và không có gì ăn. Thầy không muốn để họ nhịn đói mà về kẻo họ xỉu dọc đường.” Các môn đồ thưa : “Chúng con lấy đâu ra đủ bánh cho bấy nhiêu người nơi hoang vắng này ?” Chúa hỏi : “Có bao nhiêu bánh ?” Họ thưa : “Có bảy chiếc, với vài con cá nhỏ.” ... Chúa cầm bảy chiếc bánh và vài con cá mà tạ ơn, rồi cứ ban tiếp cho môn đồ để họ cho dân chúng. Hết thảy dân đều ăn và ăn no, mà còn thu được bảy thúng đầy bánh vụn (Mt 16:32-37 // Mc 8:1-8).

Việc tha thứ :

Bấy giờ Phêrô đến thưa với Chúa Giêsu : “Thưa Thầy, nếu anh em con có lỗi với con, con phải tha cho họ mấy lần ? Đến bảy lần chăng ?” Chúa Giêsu bảo ông : “Thầy không nói đến bảy lần, mà đến bảy mươi lần bảy lần.” (Mt 18:21).

Sách Tông đồ công vụ 6:1-6 thuật việc chọn bảy vị trợ tá coi là các phó tế tiên khởi : Stêphanô, Philip, Prokhor, Nicanor, Timon, Parmena, Nicolaô.

Thánh Phaolô Tông đồ viết thư cho bảy Hội thánh : Rôma, Côrinthô (2 thư), Galata, Êphêsô, Philip, Côlôsê, Thessalônikê (2 thư) dù số các Hội thánh này không được viết ra.

Trong sách Khải huyền, số bảy được nói đến ở rất nhiều chỗ :

Bắt đầu là thư gửi bảy Hội thánh ở Tiểu Á : Êphêsô, Smyrna, Pergamô, Thyatira, Sardi, Philadelphia, Laodikêa (Apoc 1:4 – 3:22).

... Quay lại tôi thấy bảy trụ đèn bằng vàng, và ở giữa các đèn có Đấng giống như Con Người ... tay hữu Ngài có bảy ngôi sao ... [Ngài bảo tôi :] “Mầu nhiệm của bảy ngôi sao ngươi thấy nơi tay hữu Ta và bảy trụ đèn bằng vàng : bảy sao là các Thiên thần của bảy Hội thánh, và bảy trụ đèn chính là bảy Hội thánh” (Apoc 1:12-20).

Kế đến là kí thuật về quyển sách niêm bảy ấn và việc bẻ ấn (Apoc 5:1 – 8:1), bảy hồi kèn (Apoc 8:2 – 11:19), con rồng có bảy đầu mười sừng (Apoc 12:3-17), bảy chén tai ương (Apoc 15:5 – 16:21).

Những kí thuật trong Thánh Kinh về một gia đình có bảy anh em :

Chuyện một bà mẹ Do-thái với bảy con trai chịu chết vì đạo trong thời Antiôkhô xâm chiếm Giêrusalem : đoạn 7 sách Macabêô quyển thứ hai.

Chuyện bảy người con của Sceva, một thượng tế Do-thái, cũng muốn bắt chước thánh Phaolô để trừ quỷ, đã không được còn bị quỷ hành hung (Act 19:14-16).

Câu chuyện những người Sađukêô không tin có sự sống lại, bịa ra một nhà có bảy anh em lần lượt lấy cùng một người vợ để có kẻ nối dõi theo luật Môsê để thử Chúa : Phúc âm Matthêu 22:24-30.

Cũng một phụ nữ lấy bảy đời chồng, còn chuyện về cô Sara trước khi gặp được Tôbya :

Cũng trong ngày ấy, Sara con gái Raguel ở Ecbatana xứ Mêđi đã phải nghe một tớ gái của cha nàng nhục mạ. Vì nàng đã được gả cho bảy người chồng, nhưng quỷ Asmôđeô đã giết họ ngay trong đêm tân hôn ... Đứa tớ gái nói : “Cô là đồ sát phu. Cô đã được gả cho bảy người chồng, thế mà vẫn không mang tên một ai trong họ.” (Tob 3:7-8).

Tôbya cũng được biết chuyện này (xem Tob 6:14), rồi sau đó chính cha của Sara là Raguel cũng nói rõ cho Tôbya (Tob 7:11). Nhờ Tổng lãnh thiên sứ Raphael, dưới hình dạng một người bà con tên là Azarya, trợ giúp, quỷ Asmôđêô đã bị thiên sứ bắt trói lại (Tob 8:3). Sau cùng, khi hai vợ chồng Tôbya và Sara cùng về đến nhà cha mình, với bạc mà thiên sứ đòi nợ giúp, lại chữa khỏi mắt cho cha, cha con định trả công cho Azarya, bấy giờ ngài mới cho biết :

“Ta là Raphael, một trong bảy thiên sứ hằng chầu chực để vào trước vinh quang Chúa.” (Tob 12:15).

Trường hợp số bảy không được viết rõ ra :

Bảy lời nguyện trong kinh Lạy Cha : Phúc âm Matthêu 6:9-13.

Bảy lời sau cùng của Chúa Giêsu trên thập tự giá :

1.- Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm : Lc 23:34 ;

2.- Ta bảo thật ngươi : hôm nay ngươi sẽ được ở với Ta nơi thiên đàng : Lc 23:43 ;

3.- Thưa Bà, này là con Bà, và : Này là Mẹ con : Jn 19:26-27 ;

4.- Lạy Cha, lạy Cha, sao Cha bỏ con ? : Mt 27:46, Mc 15:34 ;

5.- Ta khát : Jn 19:28 ;

6.- Mọi sự đã xong : Jn 19:30 ;

7.- Lạy Cha, con phó thác thần khí con trong tay Cha : Lc 23:46.

 

TÁM (bát)

Số tám được coi là số tượng trưng cho sự phong phú, do trong tiếng Hip-ri, số tám, sh’moneh ( שמונה ) được coi như có cùng từ căn với shah’meyn ( שמן ), có nghĩa là làm cho béo, phủ mỡ lên. Tuy nhiên cách giải thích này có phần gượng ép. Đơn giản hơn có thể hiểu là : số bảy tượng trưng cho sự dồi dào, đầy đặn, mà số tám còn nhiều hơn bảy một bậc, nên tám tương trưng cho sự tràn trề, lai láng.

Trong Thánh Kinh có thể gặp thấy số tám xuất hiện ở những chỗ như :

Quy định về cắt bì

Sinh được tám ngày, mọi trẻ trai trong các ngươi đều sẽ phải cắt bì (Gen 17:12 ; được nhắc lại ở Lev 12:3).

Và Abraham đã cắt bì cho Isaac con ông khi nó đã sinh được tám ngày như Thiên Chúa đã truyền cho ông (Gen 21:4).

Tông đồ công vụ chiếu lại :

Và ông [Abraham] đã sinh ra Isaac, ông đã cắt bì cho con ngày thứ tám ; rồi Isaac cắt bì cho Giacob, và Giacob cắt bì cho mười hai tổ phụ (Act 7:8)

Quy định về lễ vật

Ngươi cũng sẽ làm thế về bò và chiên dê của ngươi : chúng sẽ ở với mẹ chúng bảy ngày, ngày thứ tám ngươi sẽ dâng cho Ta (Ex 22:29 // Lev 22:27).

Sau lễ tấn phong tư tế cho Aharon :

Đến ngày thứ tám Môsê triệu tập Aharon và các con cùng các kì mục Israel (Lev 9:1).

Quy định về các lễ tiết

Lễ Lều :

Trong bảy ngày, các ngươi sẽ dâng hỏa tế cho Đức Chúa ; ngày thứ tám sẽ là thánh hội cho các ngươi (Lev 23:36).

Sang ngày mười lăm tháng bảy ... các ngươi sẽ cử hành đại lễ của Đức Chúa bảy ngày : ngày thứ nhất là sabbat, ngày thứ tám là sabbat (Lev 23:39).

Con cái Israel đã làm sự dữ trước Đức Chúa, họ đã quên Đức Chúa Thiên Chúa của mình mà thờ các Baal và Asherah. Cơn giận Đức Chúa bốc lên trên Israel, và Ngài đã bán họ trong tay Kusan-risathaim vua Mesopotamia tám năm (Jud 3:7-8).

Lễ tẩy uế đền thờ sau khi Giuđa Maccabêô đánh đuổi quân địch khỏi Giêrusalem :

Họ làm lễ cung hiến bàn thờ suốt tám ngày ... Giuđa và các anh em cùng toàn thể đại hội quyết định sẽ mừng ngày cung hiến bàn thờ đúng thời mỗi năm trong vòng tám ngày kể từ ngày hai mươi lăm tháng Kislêu (1Mac 4:56, 59).

Phúc âm Luca thuật về việc cắt bì và đặt tên cho Gioan Tẩy giả :

Ngày thứ tám, họ đến làm phép cắt bì cho con trẻ, và muốn lấy tên cha là Zacaria mà gọi đứa bé (Lc 1:59).

Cắt bì và đặt tên cho Chúa Giêsu :

Đủ tám ngày, đến lúc phải làm phép cắt bì cho con trẻ, thì con trẻ được đặt tên là Giêsu (Lc 2:21).

Chúa hiện ra với Thôma sau khi sống lại :

Tám ngày sau [kể từ ngày Chúa sống lại], các môn đồ lại ở trong nhà, có Thôma ở với họ. Chúa Giê su đến đang lúc các cửa đều đóng kín (Jn 20:26).

Ngoài ra, trong sách Samuel quyển thứ nhất :

David là con út của một người Ephrata tại Belem tên là Ysai có tám người con (1Sam 17:12, 14).

Chuyện Phêrô chữa người bất toại ở Lydda :

Tại đây, ngài gặp một người tên là Aênêa đã tám năm nằm liệt giường vì bất toại (Act 9:33).

Theo Phúc âm Matthêu, Chúa Giêsu mở đầu sứ vụ bằng việc công bố Hiến chương Nước Trời là bản Tám mối phúc thật (Mt 5:3-12 ; bản trong Phúc âm Luca chỉ có bốn mối phúc (chúc lành), và bốn điều chúc dữ đối lập với bốn mối phúc, xem Lc 6:20-26). 

(còn tiếp)

 

Không có nhận xét nào: