Một bài hát có câu :
“Như phiến đá mòn trơ với thời gian...”
Nếu đã “mòn” thì không còn “trơ” được ; ngược lại, nếu
đã “trơ” thì sao có thể “mòn” ?
Hẳn tác giả của bài hát chưa hề biết đến câu ca dao
có cả “trơ” lẫn “mòn” lẫn “thời gian” :
“Trăm
năm bia đá thì mòn ;
“Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ !”
Bùi Ngọc Hiển
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét