Thứ Năm, 28 tháng 3, 2019

RẤT NGẮN

RẤT NGẮN

Một bài hát có câu :

“Như phiến đá mòn trơ với thời gian...”

Nếu đã “mòn” thì không còn “trơ” được ; ngược lại, nếu đã “trơ” thì sao có thể “mòn” ?

Hẳn tác giả của bài hát chưa hề biết đến câu ca dao có cả “trơ” lẫn “mòn” lẫn “thời gian” :

                   “Trăm năm bia đá thì mòn ;
         “Ngàn năm bia miệng vẫn còn trơ trơ !”

    Bia đá tuy chịu đựng được thời gian dài đến trăm năm, nhưng rồi vẫn cứ mòn, chẳng trơ được. Ngược lại, bia miệng cùng với tiếng đời, dẫu có đến ngàn năm thì vẫn cứ còn trơ ra mãi đó không hề suy suyển !

Bùi Ngọc Hiển

Không có nhận xét nào: