CÂU CHUYỆN GIÁNG SINH
Câu chuyện sau đây là đoạn trích từ "TIN MỪNG DIỄN CA" của Đệ tử Giu-se.
Chúa Giê-su sinh ra (Lc 2:1-21 ; Jn 1:10,11)
. Bấy giờ có lệnh kiểm tra,
Trong toàn đế quốc Rô-ma khắp miền.
. Kiểm tra lần ấy đầu tiên,
Thuở Sy-ri thuộc dưới quyền Quy-rin.
. Lệnh truyền đăng sổ ghi tên,
Mọi người đều phải về nguyên quán mình.
. Nên Giu-se cũng đăng trình,
Rời Na-za-ret đi thành Bê-lem,
. Là quê Đa-vit tổ tiên,
Để cùng đăng sổ cả tên hai người.
. Ông bà khi đã đến nơi,
Đầy người phố xá, tới lui ra vào ;
. Quán hàng chen lấn tranh nhau,
Muốn dành chỗ tốt phải nhiều kim ngân !
. Ông bà túng thiếu khó khăn,
Tìm ra nơi tạm trú chân dễ gì.
. Ma-ri-a lại đến kì
Hoài thai đầy tháng chờ khi lâm bồn.
. Trong lòng đau đớn sầu buồn,
Biết đâu là chốn cho con chào đời ?
. Quê nhà bỗng hoá đất người,
Ngày sinh chẳng có một nơi nương mình.
. Chuồng bò tăm tối hôi tanh,
Thành nơi Thiên Chúa giáng sinh làm người !
. Máng rơm cỏ lấy làm nôi,
Sưởi thân lạnh giá nhờ hơi bò lừa.
. Sinh con nào có ai ngờ
Gặp cơn quẫn bách cực cơ thế này !
. Lấy khăn bọc trẻ thơ ngây,
Đặt trên rơm cỏ mà cay đắng lòng.
. Thương con từ bỏ thiên cung,
Giáng sinh mang phận long đong khách đày.
. Người đời ngoảnh mặt, xua tay,
Nhẫn tâm cửa đóng, then cài, làm ngơ.
. Ôi tình Chúa chẳng bến bờ,
Yêu loài người, chịu bơ vơ thân mình.
. Chúa Trời cao cả hiển vinh,
Chọn nơi hèn hạ mà sinh xuống đời.
. Quê nhà, Chúa đã đến nơi,
Mà người nhà chẳng đón mời viếng thăm.
. Bởi Người mới có thế gian,
Mà đời chẳng nhận biết quang vinh Người :
. Ánh quang vinh của Ngôi Lời,
Tuôn tràn chân lí, rạng ngời nghĩa ân.
Các mục nhân đến viếng thăm (Lc 2:8-20)
. Trong vùng có đám mục nhân,
Ngoài đồng cỏ vẫn thả chăn chiên cừu.
. Đêm khuya canh thức thay nhau,
Giữ bầy cho khỏi lạc đâu xa đàn.
. Bỗng không thấy một Thiên thần
Cùng vinh quang Chúa toả lan rạng ngời.
. Đang còn khiếp hãi rụng rời,
Thiên thần Chúa đã tỏ lời nhủ khuyên :
. "Đừng lo sợ, hỡi anh em !
"Này tôi đem đến một tin vui mừng,
. "Tin mừng to lớn vô chừng,
"Tin mừng cho cả toàn dân trông vời :
. "Đức Ki-tô, Chúa Cứu Đời
"Đã sinh ra với các người hôm nay,
. "Trong thành Đa-vit nơi đây ;
"Anh em cứ dấu chỉ này nhận ra :
. "Hài Nhi nhỏ bé ngây thơ
"Nằm trong máng cỏ đơn sơ nghèo nàn."
. Từ trời bỗng đến họp đoàn,
Cơ binh Thiên quốc hoà vang muôn lời :
. "Vinh quang Đức Chúa trên trời ;
"Bình an dưới đất loài người Chúa thương."
. Nhạc ca réo rắt đêm trường,
Véo von tiếng hát, du dương cung đàn.
. Lời thơ quyện khắp không gian,
Xôn xao giai điệu, rộn ràng hài âm.
. Nhịp nhàng thánh thót rung ngân,
Lung linh tinh tú, trong ngần sương khuya.
. Ca đoàn khi đã biến đi,
Dư âm còn mãi vọng về trần gian.
. Mục nhân qua phút ngỡ ngàng,
Lòng còn rộn rã tiếng đàn Thiên cung,
. Hân hoan đón nhận tin mừng,
Thành Bê-lem, rủ nhau cùng tìm thăm.
. Thấy Hài Nhi bọc trong khăn,
Cô đơn giữa chốn tối tăm tiêu điều.
. Phận nghèo chia xẻ phận nghèo,
Tình yêu đổi lấy tình yêu Thiên đàng.
. Kể gì châu ngọc bạc vàng ?
Tình yêu là chính lễ dâng tuyệt vời !
. Lặng quỳ chẳng nói nên lời,
Ngắm Hài Nhi hé miệng cười thơ ngây,
. Êm đềm trong giấc ngủ say,
Mục nhân lòng cũng tràn đầy bình yên.
Câu chuyện sau đây là đoạn trích từ "TIN MỪNG DIỄN CA" của Đệ tử Giu-se.
Chúa Giê-su sinh ra (Lc 2:1-21 ; Jn 1:10,11)
. Bấy giờ có lệnh kiểm tra,
Trong toàn đế quốc Rô-ma khắp miền.
. Kiểm tra lần ấy đầu tiên,
Thuở Sy-ri thuộc dưới quyền Quy-rin.
. Lệnh truyền đăng sổ ghi tên,
Mọi người đều phải về nguyên quán mình.
. Nên Giu-se cũng đăng trình,
Rời Na-za-ret đi thành Bê-lem,
. Là quê Đa-vit tổ tiên,
Để cùng đăng sổ cả tên hai người.
. Ông bà khi đã đến nơi,
Đầy người phố xá, tới lui ra vào ;
. Quán hàng chen lấn tranh nhau,
Muốn dành chỗ tốt phải nhiều kim ngân !
. Ông bà túng thiếu khó khăn,
Tìm ra nơi tạm trú chân dễ gì.
. Ma-ri-a lại đến kì
Hoài thai đầy tháng chờ khi lâm bồn.
. Trong lòng đau đớn sầu buồn,
Biết đâu là chốn cho con chào đời ?
. Quê nhà bỗng hoá đất người,
Ngày sinh chẳng có một nơi nương mình.
. Chuồng bò tăm tối hôi tanh,
Thành nơi Thiên Chúa giáng sinh làm người !
. Máng rơm cỏ lấy làm nôi,
Sưởi thân lạnh giá nhờ hơi bò lừa.
. Sinh con nào có ai ngờ
Gặp cơn quẫn bách cực cơ thế này !
. Lấy khăn bọc trẻ thơ ngây,
Đặt trên rơm cỏ mà cay đắng lòng.
. Thương con từ bỏ thiên cung,
Giáng sinh mang phận long đong khách đày.
. Người đời ngoảnh mặt, xua tay,
Nhẫn tâm cửa đóng, then cài, làm ngơ.
. Ôi tình Chúa chẳng bến bờ,
Yêu loài người, chịu bơ vơ thân mình.
. Chúa Trời cao cả hiển vinh,
Chọn nơi hèn hạ mà sinh xuống đời.
. Quê nhà, Chúa đã đến nơi,
Mà người nhà chẳng đón mời viếng thăm.
. Bởi Người mới có thế gian,
Mà đời chẳng nhận biết quang vinh Người :
. Ánh quang vinh của Ngôi Lời,
Tuôn tràn chân lí, rạng ngời nghĩa ân.
Các mục nhân đến viếng thăm (Lc 2:8-20)
. Trong vùng có đám mục nhân,
Ngoài đồng cỏ vẫn thả chăn chiên cừu.
. Đêm khuya canh thức thay nhau,
Giữ bầy cho khỏi lạc đâu xa đàn.
. Bỗng không thấy một Thiên thần
Cùng vinh quang Chúa toả lan rạng ngời.
. Đang còn khiếp hãi rụng rời,
Thiên thần Chúa đã tỏ lời nhủ khuyên :
. "Đừng lo sợ, hỡi anh em !
"Này tôi đem đến một tin vui mừng,
. "Tin mừng to lớn vô chừng,
"Tin mừng cho cả toàn dân trông vời :
. "Đức Ki-tô, Chúa Cứu Đời
"Đã sinh ra với các người hôm nay,
. "Trong thành Đa-vit nơi đây ;
"Anh em cứ dấu chỉ này nhận ra :
. "Hài Nhi nhỏ bé ngây thơ
"Nằm trong máng cỏ đơn sơ nghèo nàn."
. Từ trời bỗng đến họp đoàn,
Cơ binh Thiên quốc hoà vang muôn lời :
. "Vinh quang Đức Chúa trên trời ;
"Bình an dưới đất loài người Chúa thương."
. Nhạc ca réo rắt đêm trường,
Véo von tiếng hát, du dương cung đàn.
. Lời thơ quyện khắp không gian,
Xôn xao giai điệu, rộn ràng hài âm.
. Nhịp nhàng thánh thót rung ngân,
Lung linh tinh tú, trong ngần sương khuya.
. Ca đoàn khi đã biến đi,
Dư âm còn mãi vọng về trần gian.
. Mục nhân qua phút ngỡ ngàng,
Lòng còn rộn rã tiếng đàn Thiên cung,
. Hân hoan đón nhận tin mừng,
Thành Bê-lem, rủ nhau cùng tìm thăm.
. Thấy Hài Nhi bọc trong khăn,
Cô đơn giữa chốn tối tăm tiêu điều.
. Phận nghèo chia xẻ phận nghèo,
Tình yêu đổi lấy tình yêu Thiên đàng.
. Kể gì châu ngọc bạc vàng ?
Tình yêu là chính lễ dâng tuyệt vời !
. Lặng quỳ chẳng nói nên lời,
Ngắm Hài Nhi hé miệng cười thơ ngây,
. Êm đềm trong giấc ngủ say,
Mục nhân lòng cũng tràn đầy bình yên.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét